Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

c43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 43: Phun nước (H+)

Edit | Beta: Manh

Về đến nhà, hai người leo lên giường như lẽ tự nhiên.

Hoắc Tuân xoa nắn cặp gò bồng đào đầy đặn, mười ngón tay của Nhạc Dư luồn vào tóc anh, đôi mắt mơ màng,  nói: “Hoắc Tuân, Tết này em muốn về nhà một chuyến.”

“Về nhà?” Hoắc Tuân khựng lại, “Về Hồi Thành sao?”

Nhạc Dư vốn là người Hồi Thành, vào đại học G rồi mới chuyển hộ khẩu sang Bắc Hoài. Sau khi tốt nghiệp, cô ở lại Bắc Hoài để phát triển, bố mẹ không theo tới vì bận chuyện công việc. Sợ con gái chịu khổ ở chốn lạ, hai vợ chồng tiêu một nửa số tiền tích góp để tìm một căn hộ chung cư nhỏ ở gần trường, trả tiền đặt cọc, giải quyết vấn đề nhà cửa giúp con gái.

Mới đầu họ còn phải trợ cấp phí sinh hoạt cho Nhạc Dư, hai năm gần đây cô đã có một khoản tiền tiết kiệm, từ người nhận tiền thành người gửi tiền.

Trong mấy năm sống ở Bắc Hoài, Nhạc Dư rất ít khi về nhà, chủ yếu là về vào kỳ nghỉ hè và nghỉ đông của trường, thi thoảng nhàn rỗi, hai vợ chồng già sẽ mang đặc sản vùng quê lên thăm con gái.

Đáng nhắc tới chính là, bố mẹ Nhạc Dư chưa từng gặp Hoắc Tuân, thậm chí phải đến năm ngoái mới biết đến sự tồn tại của anh —— bởi vì Nhạc Dư quá kín tiếng, mẹ Nhạc Dư là bà Dư Tú vẫn tưởng con gái còn độc thân.

Thấy Nhạc Dư đã hai mươi lăm, Dư Tú sốt ruột, không ngừng giục ông chồng Nhạc Tích Thu tìm giúp một chàng trai đáng tin ở đơn vị để giới thiệu cho con, toàn tâm toàn ý muốn sắp xếp một cuộc xem mắt.

Khi ấy Nhạc Dư chẳng hề hay biết chuyện này.

Một ngày nọ, trong lúc cô tắm rửa, Hoắc Tuân đang giúp cô qua màn trò chơi chợt nhận được tin nhắn từ Dư Tú, chỉ có một cái tên, một dãy số cùng bốn chữ “người rất đáng tin”, Hoắc Tuân lập tức sầm mặt.

Để dỗ dành anh, Nhạc Dư công khai chuyện tình cảm với gia đình, nhưng Hoắc Tuân vẫn không hài lòng, phải “bóc lột” cô với đủ mọi loại tư thế một lần rồi mới tạm trưng ra vẻ hòa nhã.

Nhạc Dư bị kẹp giữa hai bên không ngừng than khổ, thầm nghĩ, thế là lại thêm một mối ràng buộc với Hoắc Tuân.

“Ừ, về Hồi Thành.” Nhạc Dư không hài lòng vì Hoắc Tuân dừng lại, cô vặn eo, “Anh tiếp tục đi chứ.”

Hoắc Tuân tự nhận là rất hiểu Nhạc Dư, nhưng lúc này anh lại chẳng thể nhìn thấu cô.

Anh cúi đầu liếm nơi non mịn dưới đóa hồng mai rồi trượt dần xuống, thoáng dừng bên rốn, cắn nhẹ ở chung quanh.

Bả vai Nhạc Dư run rẩy vì nhạy cảm, phát ra tiếng rên mê hồn, cánh trai hồng ẩm ướt giữa hai chân mấp máy, đồng thời chảy ra một vũng nước trong. Cô khẽ điều chỉnh hông: “Anh vào đi.”

Hoắc Tuân gập cặp chân thon dài trơn bóng lên, chặn hai chú thỏ trắng lớn không an phận lại. Anh nhìn tầng tầng lớp lớp mị thịt cùng cúc huyệt mịn màng, cảm giác khi vùi vật đàn ông vào cơ thể trắng nõn này vô cùng mất hồn, lần nào cũng khiến anh thấy mới mẻ, kích thích.

Mới nhìn được hai giây thì Nhạc Dư đã đỏ mặt, duỗi tay che một nửa phong cảnh: “Không được nhìn.”

Ngoài “ếch xanh đang đợi làm thịt” ra, cô chẳng thể nghĩ ra điều gì khác để miêu tả tư thế của mình. Xấu chết đi được, có gì để nhìn chứ?

“Em phải học cách chia sẻ cái đẹp đi.”

Quy đầu bồi hồi ở môi huyệt, sau đó chậm rãi tiến vào.

Hạt châu sưng to, mật dịch cuồn cuộn bao phủ vật nam tính, gân xanh giần giật nhìn mà ghê người, trực tiếp biến khe hở nhỏ thành một hang động. Hoắc Tuân nhanh chóng ra vào, bồi thêm một câu: “Đương nhiên là chỉ có mình anh được xem thôi.”

“…” Nhạc Dư chẳng buồn đáp lại, cô ôm hai chân, đôi mắt đong đầy ham muốn, cặp môi đỏ mọng phát ra những tiếng rên mềm mại khiến con người ta phải xấu hổ, tăng thêm vài phần quyến rũ cho khuôn mặt lạnh lùng,

Hoắc Tuân vừa làm vừa hỏi: “Trong nhà xảy ra chuyện gì à?”

Nhạc Dư lắc đầu, đáp câu được câu chăng vì anh mãnh liệt thọc vào rút ra: “Không… Không phải… Chỉ là… em muốn về thôi.”

“Lúc đấy chắc anh vẫn còn đang bận.” Giọng Hoắc Tuân mang vẻ phiền muộn.

Anh rút vật nam tính ra, xuống giường, giúp Nhạc Dư xoay người, kéo hai chiếc gối xuống dưới bụng cô, khiến bờ mông nâng cao. Nhìn làn da trắng loang lổ những vệt đỏ, Hoắc Tuân nuốt nước bọt, khom gối cắm vào hoa huyệt một lần nữa, tuy có dòng mật dịch chảy xuôi cản lối, nhưng anh vẫn ra vào đầy sung sướng, sướng tới mức cơ bắp phải co lại.

Nhạc Dư bị làm đến đổ mình về phía trước, túm chặt ga giường: “Ừm… Đón năm mới với anh xong em mới về… A! Đừng vào sâu quá…”

“Em về mấy ngày?”

Cảm giác buồn tiểu gặm nhấm cảm quan của Nhạc Dư, cô nhíu chặt mày, cắn môi dưới buồn bực nói: “Hai… Hai ngày.”

“Thế để anh đưa em ra sân bay.”

Không gian vật nam tính chiếm cứ càng ngày càng thu hẹp, Hoắc Tuân dứt lời thì vọt sâu vào trong, Nhạc Dư không khống chế nổi chính mình, rên càng lúc càng lớn, sau cùng cô nức nở, “Tiểu… Tiểu ra rồi…”

Vừa nói vừa tiết ra như trút nước.

“Mới thế mà đã ra rồi à? Hôm nay em dâm đãng quá đấy bảo bối.”

Nhạc Dư thiếu chút nữa chết ngất, chẳng còn sức đâu mà đáp. Cả người cô mềm nhũn, song vẫn có thể cảm nhận được tần suất mấp máy ở phía dưới, vách huyệt bám chặt lấy gậy thịt đang tác oai tác quái như nhựa cao su. Thân thể cô đê mê, tê dại, ngoại trừ chiếc gối ướt đẫm dưới đùi cùng cuộc vận động không ngừng nghỉ ra thì hết thảy đều hoàn mỹ.

Hoa huyệt sau khi phun mật vừa trơn vừa mềm, khít khao hơn hẳn ngày thường, Hoắc Tuân mạnh miệng được một câu thì bản thân lại muốn bắn. Anh bóp chặt hai cánh mông của Nhạc Dư, vẻ mặt như đau như không, điên cuồng ra vào mấy chục cái.

Sau cùng, anh rót tinh dịch đặc sệt rót vào trong bao cao su, ôm lấy Nhạc Dư bằng chút sức lực cuối cùng.

“Nhạc Nhạc, kỷ niệm năm năm vui vẻ nhé.”

Manh: Phổ cập kiến thức về việc lên đỉnh ở nữ, nghiêm túc, không bậy bạ nè – có thể bỏ qua nha.

Trích Wikipedia:

Cực khoái (orgasm) hay lên đỉnh (sexual climax) là trạng thái sung sướng ngây ngất khi đạt tới tột đỉnh trong quan hệ tình dục hoặc thủ dâm.

Đôi khi việc lên đỉnh sẽ đi kèm với sự ”xuất tinh” ở phụ nữ. Nhiều người nhầm tưởng trong lúc không kiềm chế được, mình đã trót mót tiểu ra ngoài. Trên thực tế, chất lỏng được xuất ra không phải là nước tiểu mà chính là chất nhầy do thể mô xốp của vùng G tiết ra, tương tự như dịch nhờn tiết ra từ phái nam.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#ngontinh