Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thiếu chủ x thiếu gia


Cre : Douban SAP

Trans : Hố

Cả dãy phố đều biết thiếu chủ Trương gia thành Bắc với thiếu gia Lâm gia thành Nam có mâu thuẫn, còn có người từng nhìn thấy Lâm thiếu gia cầm súng chĩa vào trán Trương thiếu chủ, bởi vậy cũng không dám nhắc đến người kia ở trước mặt mỗi người.

Hai nhà gia nghiệp dần dần bành trướng, thiếu chủ Trương gia và thiếu gia  Lâm gia cũng thường xuyên chạm mặt trong vài trường hợp làm ăn. Trương Gia Nguyên tuy rằng nhỏ tuổi hơn Lâm Mặc, nhưng mỗi lần gặp mặt hai người đều là giương cung bạt kiếm, ai cũng không nhường ai.

Đêm đó, Trương Gia Nguyên cùng Lâm Mặc đều được mời tham gia tiệc tối GM, thuận tiện nhìn xem miếng đất mấy ngày nữa sẽ được bán đấu giá. Lâm Mặc nâng ly champagne, muốn ra vườn hoa hít thở không khí, không nghĩ tới lại thấy được Trương Gia Nguyên đi ra hút thuốc. Trương Gia Nguyên nhìn thấy Lâm Mặc, dập tắt điếu thuốc, bước nhanh về phía trước vài bước túm lấy cổ tay Lâm Mặc, muốn kéo Lâm Mặc vào phòng. Vệ sĩ của Lâm thiếu gia đều chuẩn bị tiến lên ngăn cản, lại bị Lâm Mặc ra hiệu dừng lại, Lâm Mặc thoải mái để cho Trương Gia Nguyên kéo vào phòng nghỉ bên cạnh.

"Lâm Mặc, anh chuyển cho tôi 500 vạn là có ý gì ?" Trương Gia Nguyên nhìn chằm chằm Lâm Mặc nói.

"Phí chia tay thôi, không hiểu à." Lâm Mặc thản nhiên nói.

"Được, được lắm." Trương Gia Nguyên trở tay đè lại Lâm Mặc.

"Đau quá! Trương Gia Nguyên cậu buông tôi ra!" Lâm Mặc đau đến nghiến răng nghiến lợi.

"Lâm thiếu gia, để tôi làm một lần cuối cùng, một đêm rồi chia tay cũng không quá đáng chứ." Trương Gia Nguyên hung hăng túm cổ Lâm Mặc nói như vậy, tay còn lại cầm còng tay còng lại hai tay Lâm Mặc.

"Khụ khụ, cậu...... buông ra...... cho tôi!" Lâm Mặc có chút khó thở, giọng nói đứt quãng.

"Được thôi, Mặc Mặc, anh nói gì thì là cái đó." Trương Gia Nguyên buông lỏng cái cổ thon dài trắng nõn của Lâm Mặc ra, nhưng đôi tay bắt đầu không thành thật bới quần áo Lâm Mặc.

Lâm Mặc tạm thời không muốn nói chuyện, há miệng thở hổn hển, nghĩ có thể khôi phục sức lực.
Nhưng Trương Gia Nguyên không cho Lâm Mặc thời gian chạy trốn, đổ một đống lớn bôi trơn bôi lên phía sau Lâm Mặc, ngón tay còn vừa tiến hành thọc vào rút ra nới rộng, cái tay còn lại đồng thời đùa bỡn trước ngực Lâm Mặc.

"A......" đã cùng Trương Gia Nguyên làm không ít lần, đã thực tủy biết vị, ham muốn của Lâm Mặc bị Trương Gia Nguyên gợi lên quá dễ dàng.
(thực tủy biết vị : khi ăn tủy đều cảm thấy ngon nên ăn rồi còn muốn ăn tiếp, ý chỉ chuyện đã trải qua vẫn muốn tiếp tục làm thêm lần nữa)

"Mặc Mặc, hôn em." Trương Gia Nguyên vặn cằm Lâm Mặc cằm hôn lên môi, đầu lưỡi không ngừng liếm láp những nơi nhạy cảm trong miệng Lâm Mặc, làm Lâm Mặc vốn ban ngày là "Thiếu gia" phát ra tiếng rên rỉ làm nũng như mèo.

"Mặc Mặc, em muốn đi vào......" Trương Gia Nguyên còn muốn trêu đùa Lâm Mặc, báo trước hành động sắp tới.

"Nói nhảm ít thôi," Lâm Mặc thẹn quá hóa giận, không kiên nhẫn cằn nhằn: "Muốn làm liền làm!"
"Được nha, bà xã, em nghe lời anh." Trương Gia Nguyên cười vui vẻ hơn cả lúc chiếm được miếng đất vàng đắc địa.

Ngày hôm sau, nếu thủ hạ của Trương thiếu chủ thấy có lẽ sẽ sợ đến rụng cằm, Trương thiếu chủ từ sau lưng ôm eo Lâm thiếu gia làm nũng: "Mặc Mặc, về sau có giận dỗi cũng đừng nói chia tay được không......"

Plot 1 :
Trương thiếu chủ thật khinh thường cái người gọi là Lâm thiếu gia thành Nam, nghĩ cái đồ vật chó má gì cũng có thể xưng thiếu gia, cũng không nhìn xem phía bắc này là địa bàn của ai, kết quả đến khi nhìn thấy Lâm Mặc, trái tim dường như bị Cupid đi ngang qua bắn trúng, đã hiểu cái gì gọi là nhất kiến chung tình, sau đó bắt đầu kịch bản Lâm Mặc.

Trương thiếu chủ: Phải giống Lâm Mặc như vậy, làm lên mới hăng hái được.

Nhưng lại không biết là, Lâm Mặc đã sớm nghe danh Trương thiếu chủ, cảm thấy gương mặt non tơ búng ra sữa này, vừa hợp khẩu vị, hẳn là phải làm 0, cuối cùng đi qua đi lại, chính mình làm 0. Lâm thiếu gia —— vì yêu làm 0.

Plot 2 :
Lâm thiếu gia trước kia đã biết mùi thẹn quá hóa giận, là ở lần đầu tiên bị Trương thiếu chủ làm đến không xuống nổi giường, sau khi rời giường liền cầm súng chĩa vào trán Trương Gia Nguyên, còn hỏi có biết Lâm Mặc không làm 0, hôm nay có tin một phát súng có thể bắn chết hay không. Trương Gia Nguyên không chút nào sợ hãi, nghe xong còn vui sướng nói: Mặc Mặc hóa ra anh thích em như vậy nha. Đã sớm biết Lâm Mặc lén đem băng đạn rút hết, có cướp cò cũng không cần lo lắng.

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top