Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 17 ❤ XIUMIN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi lang thang cùa với Kai, Minseok mệt nhọc mí mắt đánh nhau. Nói câu "Tôi ngủ chút, lát nhớ gọi tôi dậy" liền ngửa ra sau ngáy khò khò.

Sợ cậu lạnh, hạ cửa xe xuống, nhìn cảnh sắc đêm khuya trên đường cao tốc, có điểm hợp lòng người, then chốt còn là người bên cạnh, khiến lòng hắn sinh men say.

"Lát cảnh sát đo độ cồn là tiêu"

Đại khái ba mươi phút đường xe, đến nhà, thế nhưng là nhà của Kai, trong khoảng thời gian này cũng đủ để Minseok ngủ rất ngon, hắn không đánh thức cậu, tháo giây nịt an toàn ôm ngang lên.

Hửm, khoan đã, nhìn ốm vậy thôi chứ cũng có thịt lắm đấy.

Thang máy tốc hành lên tầng cao nhất, hắn rất thích cái phòng này, tầng cao nhất, có đình viện lộ thiên, ngắm cảnh đêm là lựa chọn tuyệt vời nhất, đều do tự tay Kai thiết kế.

Nếu như Minseok theo hắn, cũng coi như một tiểu phú hào. Nhưng hắn đã quên, lão gia nhà Minseok phải hơn mình mấy chục lần.

Quả nhiên, trời sanh phú hào, không lo ăn không lo mặc không lo ở, lại càng không buồn không ái. Chỉ muốn làm nghề cảnh sát nguy hiểm. Đúng là tự mình chuốc lấy cực khổ.

Kai đặt Minseok tại phòng khách, hắn cũng không muốn lợi dụng làm chuyện đồi bại với người ta.

Xem ra mấy ngày nay cậu rất mệt mỏi, di chuyển nãy giờ mà vẫn chưa tỉnh. Đắp chăn tắt đèn Kai rời khỏi gian phòng.

Nhưng hắn không biết, kỳ thực Minseok đã tỉnh, cậu lười động, nhưng không nghĩ tới Kai ôm mình, doạ cậu hết hồn.

Hiện ở bên trong phòng rất an tĩnh, ngoài phòng khách có tiếng phát TV nho nhỏ, chắc sợ đánh thức cậu. Xoay người xuống giường, không chút mệt nhọc, đi đến sân thượng thật bất ngờ ở đây có đình viện lộ thiên, thật là kẻ có tiền.

Ngồi ở trên ghế tre, ngửa đầu ngắm sao, hôm nay trời không trăng. Nhìn thẳng phía trước là Kai đang xoay lưng ngồi trên ghế sofa, nên không phát hiện Minseok.

Sờ sờ khoảng không ngang lưng, buổi sáng có mang theo súng, đi theo hắn thật ra có ý định đồ, đáng tiếc trên đường đi bị Kai lấy mất.

Chắc giờ Sehun đã xem văn kiện rồi.

Cảnh sát nằm vùng bị thanh lý lần kia, hội Tam Hợp tất cả mọi người tưởng lão đại Kim Kai ra lệnh, kì thực không phải, còn nhớ rõ thủ hạ thân cận nhất với Kai, quyền lợi tương đương với lão nhị hội Tam Hợp.

Nhưng người này tràn đầy dã tâm, thay đổi giọng giả thành Kai đưa ra vô số mệnh lệnh với thuộc hạ.

Kỳ thực Minseok hoài nghi sự kiện có hại lần trước chất cũng do gã, nhưng chẳng tìm được chứng cứ, dù sao gã cũng bắt đầu đề phòng Minseok, vì một người không rõ lai lịch đột nhiên nhập hội ở cạnh lão đại nhất định sẽ khiến kẻ khác hoài nghi.

Hôm bữa vô văn phòng gã tìm kiếm mà chẳng thấy được gì, đây là kẻ hành sự vô cùng cẩn thận, vốn muốn đêm nay đến nhà gã, dù sao tài liệu trọng yếu gã sẽ không giấu ở những chổ sơ hở khác, nghĩ tới nghĩ lui trong nhà an toàn nhất.

Nhưng lại bị lão đại ngăn trở.

Kỳ thực Minseok có nghĩ đem việc này báo cho Kai biết, dặn hắn xử lý. Có điều nghĩ lại, nếu tự cậu làm, thế nào cũng coi như đại công nhất kiện, không những thăng chức tăng lương ~ mà còn thế chổ Sehun nữa ~

A, ngẫm lạ thấy mọi thứ đều thuận lợi tốt đẹp.

"Hôm nay không được, vậy ngày mai đi ~ dù gì cũng rãnh"

"Này cậu có thời gian không?"

Ui, nãy giờ suy nghĩ nhập thần quá, không phát hiện Kai đứng trước mặt.

"Cậu không ngủ à?" đứng dậy rót ly nước uống, quay về thì thấy tiểu tử kia ngồi ở đình viện, biểu tình còn rầu rĩ.

"Ha ha ha, sao đẹp quá, nên tôi tỉnh ~" thật là một... lý do vớ vẩn.

Lôi cái ghế ngồi cạnh Minseok, sao rất xinh đẹp, "Bữa giờ cậu bận lắm hả?"

"Đâu có, suốt ngày ở cạnh anh mới bận thôi"

Ly nước đặt trên bàn trúc, hai chân tréo nguẫy song chưởng đưa về phía sau. Đây là động tác hắn thích nhất khi nói chuyện phiếm.

"Cậu biết tôi nói điều không hỏi những việc đó, có người nói, gần đây cậu nhiều lần xuất nhập phòng làm việc cán bộ, đương nhiên, lấy danh nghĩa của tôi, tuy tôi đưa cậu vào, sẽ bảo vệ cậu, nhưng dù gì cậu cũng là cảnh sát, và thân phận của tôi mà nói là đối địch, tôi lo lắng có phải cậu đang thi nhiệm vụ đặc biệt mà Sehun giao không. )

"Làm gì có nhiệm vụ đặc biệt, tôi ở đây không phải do hai người tự quyết định sao, nghe qua ý kiến tôi chưa? Giờ lại còn nghi ngờ tôi, anh thật là kém, Sehun bảo anh đưa tôi vào, đến bây giờ chưa từng phản ứng, không làm tốt sao tôi trở lại" Minseok dần dần nói sang chuyện khác, trán xuất mồ hôi.

"Vậy cậu tính cứ ngây ngô vậy mãi à" hắn cũng không muốn giao dịch nhanh tiến hành, kết thúc Minseok sẽ về bót cảnh sát, vậy thì hết ở cùng nhau rồi, mặc kệ vậy!

Đổ môi hôi kia kìa, còn nói không làm gì, khẩn trương thấy rõ.

"Lo bản thân mình đi, bị đám tiểu tử kia để mắt tới thì không còn nhà nhã đâu, tôi cũng chẳng rảnh mà đi giải quyết" trong miệng nói mặc kệ, kỳ thực cản lại không ít phiền phức.

Ngày đầu tiên cậu tới đây, bang hội có rất nhiều người nghi hoặc, nhưng vấn đề ít, đoạn thời gian trước sớm có người đánh bạo hỏi hắn thân phận của Kim Minseok.

Coi như Kai đủ hiểu

"Người của tôi, đừng có ý đồ gì xấu"

Hắn cũng biết, có vài người thích nếm thức ăn tươi, cho nên không có việc gì thì ít xuất hiện cạnh Minseok, xác nhận an toàn cho cậu. Để những kẻ muốn xuất thủ không có cơ hội.

Có điều từ giờ trở đi, Kai có việc phải làm, gần nhất chuyện ở bang hội rất nhiều, bất năng thời khắc bồi bên cạnh cậu, nên mới nhắc nhở.

Nếu như Minseok thụ thương, hắn sẽ nổi điên.

=============

Sehun ở dưới đèn bàn màu vàng cẩn thận xem tư liệu.

Viết rất tường tận, đây là lần đầu tiên hắn xem báo cáo của Minseok, quả nhiên, mặc dù bình thường nhìn không ra cái người tự luyến với lông bông kia lại nghiêm túc đến vậy.

Căn cứ chính xác vào công văn, tổ trọng án đã hoàn toàn tiến hành. Nhưng văn kiện này, Minseok đã cẩn thận viết từng chữ "Giờ bắt trước, từ từ điều tra"

Nếu cậu nói như vậy, Sehun sẽ làm theo, cho cậu thêm chút thời gian.

Nhưng lại bắt đầu thở dài, hội Tam Hợp cũng nhiễu loạn, nói cho cùng đều do Kim Kai quản lý không chặt.

Mười giờ, không biết Minseok ngủ chưa, nghĩ nghĩ gọi điện thoại, chúc câu ngủ ngon.

"Alo! Anh Oh"

Nhưng lại tiếp thông. "Chưa ngủ?"

"Ngủ thì làm sao nghe điện thoại được, tinh thần tôi đang phấn chấn đây này~"

Nghe thanh âm quả thực rất hồ hởi.

"Tôi hỏi cậu chuyện này, ngày hôm nay tài liệu kia..." chưa đợi hắn nói xong, Minseok liền chen vào nói.

"A a a a, ôi bộ phim này, tôi có ~ nó ở trong máy vi tính của tôi, để tôi tìm cho, chờ một chút" vừa nói vừa giả lả chào Kai trở về phòng khách.

Kai vẫn đang suy nghĩ, Minseok tiểu tử kia bị rồ à? Biện lý do gì vậy, máy vi tính? Đây chính là nhà hắn, sao có vi tính của Minseok ở đây. Ai ~

"Hắc hắc, anh Oh nói đi, nãy tên nhát gan ở đó" len lén từ sân thượng liếc nhìn, ôi, Kai vẫn ngồi ở đình viện.

"Tên nhát gan?"

"A, là Kim Kai, tôi nói anh Oh nghe này, hắn tuyệt không mạnh mẻ như biểu hiện, tiểu tử kia cư nhiên không dễ chơi! Trời ạ, có phải hay đại tin tức kinh thiên không, hình tượng vĩ ngạn của hắn cứ như vậy bị tôi bị hủy, ha ha ha ha hắc!"

Microphone đầu kia Sehun không nói được một lời, hắn có hai điểm suy nghĩ, thứ nhất, mười giờ rưỡi tối, cậu và Kai cùng một chỗ, thậm chí ban ngày đi sân chơi, đến nơi dành cho những cặp tình nhân. Thứ hai, kỳ thực mình cũng không dám chơi, hắn sợ độ cao.

Phải tĩnh tâm lại.

"Không cho phép cậu nói chuyện điều tra cho Kai biết"

"Nói cho hắn biết tôi lập công thế nào, không bao giờ"

Quả nhiên, Minseok toàn nghĩ tới mấy cái đó.

"Bây giờ cậu nằm vùng, không được hành động lỗ mãng"

Đầu óc chợt lóe lên nhiệm vụ thành công! Điểm quan trọng đã xuất hiện!

Đến nói cho Kai biết, kêu hắn bắt cái gã xấu xa kia, sau đó tự mình giải tên đó đến bót cảnh sát quy án ~

"Tổ trưởng ơi tổ trưởng ~ anh mà không nhắc nhở tôi, phỏng chừng tôi còn hồ đồ, giờ tôi sẽ đi nói với hắn ngay, chào anh Oh ~"

Vội cúp điện thoại, câu kia ngũ ngon còn chưa nói xuất khẩu. Đành phải tự nói với mình, "Ngũ ngon"

"Đồ nhát gan! Tôi nói với anh chuyện này, anh phải báo đáp tôi!"

Kai thấy cậu trò chuyện xong thì hí hửng chạy lại.

Ý bảo cậu nói.

"Còn nhớ rõ hai ta lần đầu gặp mặt không? Tôi đi tra cảnh sát nằm vùng án tử, hiện tại biết thủ phạm chính là thủ hạ của anh, hahaha!" kích động ngữ điệu nâng cao lên, hai mắt trừng tròn trịa, như quả hạch.

Nhưng, "Việc này tôi biết"

Ơ...

"Làm sao anh biết! Tại sao anh biết! Anh biết thế nào được!"

Xong đời, Kai nghĩ hình như mình nói sai, nhìn cậu như vậy, dường như muốn ăn cả mình.

"Tôi điều tra tên đó"

Trong nháy mắt như khí cầu xì hơi mặt mày ỉu xìu.

"Vậy sao anh không xử lý gã"

"Bộ cậu nghĩ tôi là sát nhân hả, ai cũng là bạn thôi"

"Nhưng tên đó giết người!"

"Kim Minseok, hắn là thủ hạ của tôi"

Cứng lại rồi, phút chốc hiểu ra, cậu nghĩ quá đơn giản. Cho dù người nọ là hung thủ giết người, cũng là người của hội Tam Hợp, cậu biết Kai là kẻ nhát gan, luôn quan tâm người của hắn. Nhưng là quyết không thể quên thân phận của hắn, xã hội đen.

Cư nhiên kêu Kai giết người của hắn, cậu vọng tưởng rồi.

"xin lỗi, tôi nhiều lời" trong nháy mắt tĩnh táo lại Minseok khiến Kai không nhận ra, lãnh đạm như một người xa lạ. Nhìn cậu xoay người rời đi, phảng phất nghĩ không bắt được, sẽ biến mất.

Hoảng hốt đứng dậy nắm chặt cổ tay Minseok.

"Xin lỗi, Minseok. Cậu đừng hiểu lầm, việc này tôi sẽ xử lý, cậu đừng tham dự, được chứ" hắn chưa nói, tên kia từng cùng hắn xuất sinh nhập tử, thậm chí đang giúp hội tranh chấp quyền lợi cũng cứu hắn một mạng, cho nên tên kia làm cái chuyện gì hắn đều lờ đi.

"Minseok, đừng đi"

Hắn thực sự hãm tiến vào, hãm vào ao đầm mang tên Kim Minseok, giãy dụa dục ái, bây giờ Kai không còn là Kai như trước nữa.

"Tôi về nhà trước, Jong Dae đang tìm tôi"

Hắn biết đây là mượn cớ, nhưng không muốn trạc phá.

"Tôi tiễn cậu"

"Không cần"

Ngồi phịch trên ghế tre, đại não bị vây mây mù. Kim Minseok, là một đặc thù tồn tại.

Tựa như nhược điểm của mình, hắn là người thứ nhất phát hiện, mới vừa rồi giải thích và muốn giữ lại, vượt ra ngoài những quy tắc của bản thân.

"Kim Minseok, cậu phải chịu trách nhiệm"

TBC

==================

Kai à, làm Min giận rồi. 

Min à, chịu trách nhiệm phí tổn tình cảm cho Kai đi. 

Hun à, cậu đẹp zai, nhưng tớ rất tiếc... hihi (─‿‿─) đi kiện tác giả nhoa, đừng kiện tớ 

ヾ(*'∇')ノ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top