Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Raskreia nhìn cả nhóm định đi đến căn cứ của Liên minh, nhíu mày:

-Raizel, anh định dẫn cả bọn họ đi sao?

Raizel không trả lời, thay vào đó là Frankenstein, hắn vừa là người hầu, vừa là quản gia kiêm luôn người phát ngôn của anh:

-Bọn trẻ đã từng đến đó rồi, hơn nữa người của Cadell đã đến đàm phán, yêu cầu người của Liên minh hợp tác trong dự án biến đổi con người thành Nobles.

-Và họ đồng ý?

-Đương nhiên là không, Liên minh là đại diện của con người tham gia nhiệm vụ giữ cân bằng giữa Nobles-Người Sói-Con Người mà.

Tuy Raskreia và Crombell đã từng xuất hiện trước mặt con người nhưng ngày hôm đó, Raizel đã tạo ra một cơn mưa tuyết màu đỏ để xóa trí nhớ của tất cả mọi người. Vậy nên người biết đến sự tồn tại của Nobles và Người Sói ngoài nhóm của Shinwoo cũng chỉ còn Liên minh. Hơn nữa, cả Frankenstein và Trưởng Lão thứ nhất đều biết có thể tư tưởng của một số người trong Liên minh đã bị dao động. Ở đâu có xung đột lợi ích, ở đó có sự phản bội.

Đương nhiên người đã trải qua quá nhiều đau khổ như hắn không định nói suy nghĩ này với những gương mặt tươi cười háo hức đằng kia. Vì chiếc xe của Frankenstein không chứa hết từng ấy người nên tất cả chia ra làm hai nhóm, Tao sẽ lái xe đưa nhóm của Shinwoo đến trụ sở còn những người con lại đi theo đường chim bay.

Raskreia nhìn Raizel ở phía trước:

-Không lẽ anh muốn nhóm của Shinwoo làm việc cho Liên minh?

-Tùy vào mong muốn của bọn trẻ, ta không hề ép buộc chúng phải chiến đấu. Nhưng nếu chúng muốn, ta cũng không ngăn cản.

-Chúa tể, Shinwoo không thể biến đổi thành Nobles bằng cách biến đổi thông thường, nhưng chúng hoàn toàn có thể luyện tập để ngang bằng một trưởng lão của Liên minh. Suy cho cùng thì các trưởng lão của Liên minh vẫn là con người, chỉ mang sức mạnh đặc biệt thôi.

Tất cả hạ xuống sân thượng của trụ sở, Trưởng lão thứ nhất đã đứng chờ sắn, hắn dẫn tất cả xuống phòng nghiên cứu, nơi nhận được thư mời hợp tác kia, không phải gửi cho trưởng lão thứ nhất mà điều đáng lo là Cadell đã gửi cho tất cả các thành viên của Liên minh.

-Nghĩa là ngươi sợ rằng trong Liên minh đã có kẻ bắt tay với Cadell.

-Phải, nên tôi chỉ có thể cẩn thận, hơn nữa tôi đã thu gom hết những bài báo khoa học mà anh đã viết trước đó và tiêu hủy hết rồi. Vậy nên những số liệu mà Cadell cần hoàn toàn nằm ở chỗ anh.

-Vệ tinh phá hủy các thành phố lớn nhấy thì sao?

-Không ai trong Liên minh biết chuyện đó ngoài tôi.

Frankenstein gật đầu, những người biết chuyện này đều là người có thể tin tưởng được. Bỗng nhiên Frankenstein nhân được liên lạc khẩn từ Tao:

-Ông chủ, Lukedonia đang bị tấn công... bởi rất đông Nobles.

-Cái gì?! Tôi sẽ chuẩn bị trực thăng, chúng ta quay về đó gấp.

Frankenstein quay lại báo cáo thật nhanh tình hình, để bọn nhóc lại cho Liên minh trông coi, tất cả quay lại Lukedonia, theo hắn suy đoán thì những kẻ tấn công Lukedonia chắc chắn là đang muốn hạ bệ Raskreia vì nghĩ cô không xứng làm Chúa tể. Hơn nữa những kẻ này có lẽ không phải là Nobles thuần chủng mà được tạo ra nhờ các thí nghiệm của Cadell.

-Hắn đã lưu ý lời nói trước đó của tôi, rằng Nobles không còn quá nhiều. Nếu hắn cứ hi sinh đồng loại để mạnh lên thì cuối cùng sẽ chỉ còn lại bọn hắn. Múc đích của hắn là đưa Nobles lên vị trí tối thượng chứ không phải tiêu diệt Nobles.

Raskreia nghiến răng:

-Vậy ý của ngươi là chúng biến đổi con người rồi hi sinh họ như một quân cờ thí nghiệm thay vì hi sinh Nobles thuần chủng?

Tất cả hít sâu một hơi, Frankenstein không phản bác có nghĩa là hắn ngầm thừa nhận:

-Nhưng đó mới chỉ là suy đoán của tôi.

Quốc đảo Lukedonia dần hiện ra, Raizel đứng dậy, vẫy tay, cửa máy bay bật mở, làn gió mạnh tạo ra từ tốc độ quất vào khoang máy bay.

-Chúng ta chia ra.

-Chủ nhân?!

Raizel nhảy xuống đầu tiên, bọn họ không còn thời gian, phải chia ra tiếp ứng cho những người khác, dù những kẻ kia là Nobles không hoàn hảo nhưng "mãnh hổ địch quần hồ", không ai muốn lịch sử của Rajak Kertia tiếp diễn, vậy nên người tiếp theo nhảy khỏi máy bay là Rael Kertia. Frankenstein không ngăn cản, bởi vì anh biết chủ nhân mình đã cảm nhận được sự tồn tại của Cadell và anh là người duy nhất có thể kết thúc hắn, người anh em sinh đôi của mình. Đương nhiên đối thủ lần này của hắn là Titus và hắn sẽ không để mình bị Titus hạ gục một lần nào nữa.

-Các ngươi đến nhanh hơn ta tưởng đấy.

-Nhân lúc chủ nhà đi vắng mà đến cướp, các ngươi thiếu tự tin đến thế sao?

-Đi ngang qua rồi tiện đường vào thăm mà không có chủ nhà, bọn lâu la đón tiếp chẳng hiếu khách gì cả.

Chào hỏi qua lại mấy câu sáo rỗng thực chất là để chọc giận đối phương, Frankenstein triệu hồi Hắc ám chi thương, nguồn linh lực khổng lồ bao phủ lấy hắn cũng không khác gì lần cuối cùng hắn chiến đấu với Titus.

Cả hai lao vào nhau, lực lượng bảo vệ Lukedonia còn bận đối phó với những con người bị thí nghiệm kia, bọn họ cũng không ưa gì Frankenstein nhưng lúc này, họ thấy may mắn khi hắn đã đến.

-Sức mạnh của ngươi vẫn làm ta vừa thích thú vừa khó chịu như vậy.

-Ta ngạc nhiên vì sao ngươi không đồng ý với thí nghiệm biến đổi con người thành Nobles, đó không phải một bước nâng những kẻ hạ đẳng kia thành thượng đẳng sao?

-Hừ, hạ đẳng? Tư tưởng của ngươi cũng thối nát như chủ nhân ngươi!

Frankenstein dùng linh lực đẩy Titus lại phía sau, ngửa mặt nở nụ cười cuồng ngạo quen thuộc. Titus cũng ngạc nhiên, sức mạnh thật sự của Frankenstein hoàn toàn khác so với lần trước bị hắn tấn công bất ngờ. Frankenstein chiến đấu thiên về kỹ thuật cao, những đòn tấn công của hắn đều nhắm vào mục tiêu, không chút sai lệch, Titus phải thừa nhận, khi tỉnh táo, cái đầu của Frankenstein mới gọi là đáng sợ.

-Ba... ha... ha... Chủ nhân của ngươi muốn ngồi lên cái ghế Chúa tể sao?

-Vị trí đó chỉ có ngài ấy mới xứng đáng! Chứ không pahir một kẻ thiếu quyết đoán và mềm lòng.

-Sao thế? Ngươi định không mượn sức mạnh của chủ nhân để chiến đấu với ta nữa sao? Lo lắng Cadell ở bên kia phải chiến đấu với chủ nhân của ta.

Frankenstein vừa nói xong, mảnh trời phía xa bị nhuộm một màu đỏ rực, đó là Huyết Trường, được tạo ra duy nhất bởi các Huyết chi vương giả, nhưng Raskreia còn chưa đạt đến trình độ tạo được Huyết Trường lớn thế này. Frankenstein bỗng bật cười, nhưng nụ cười mang nặng sát khí.

Titus ngạc nhiên thấy sức mạnh của Fankenstein tăng lên trong nháy mắt, nhìn nửa người của Frankenstein đã bị nhuộm bởi một màu như bóng tối, thầm khinh bỉ sức mạnh hạ đẳng, vung xích lưỡi hái lên. Hắn thử dùng sức mạnh từ liên kết sinh mệnh với Cadell nhưng hoàn toàn không sử dụng được.

-Ba... ha... ha... Đến cuối cùng, ngươi cũng chỉ là một quân cờ của hắn. Hắn sẽ không ngần ngại tạo ra một nô lệ khác liên kết sinh mệnh với mình.

Như để chứng minh cho lời Frankenstein nói, Titus cảm thấy sức mạnh mình như là bị hút cạn, hắn không ngờ chủ nhân thực sự hi sinh mình, mở to đôi mắt không cam tâm nhìn Frankenstein. Frankenstein đi đến gần:

-Lỗi của ngươi là chọn nhần chủ nhân, ngươi muốn chết trong tay chủ nhân ngươi hay ta?

Frankenstein tất nhiên muốn đảm bảo Titus đã chết, không có khả năng khôi phục lại rồi gây bất lợi cho Raizel. Titus đột nhiên bật cười:

-Thôi vậy, chọn nhầm hay chọn đúng cũng là chủ nhân ta, sự trung thành của ta không thể thay đổi.

Frankenstein nở nụ cười, dùng Hắc ám chi thương kết liễu Titus, xong xuôi, hắn chạy thật nhanh hứng về phía chủ nhân mình, nhưng chưa kịp tới nơi, hắn đã bị một vụ nổ lớn gần như hất văng về phía sau.

-Chủ nhân?!!

Frankenstein gần như không nhận thức được chuyện gì đang xảy ra, đầu óc hắn đình trệ, hắn chỉ nhớ mang máng khi hắn điên cuồng chạy đến là lúc tiếp được cả người chủ nhân ngã xuống. Trước mặt hắn, Muzaka cũng bàng hoàng không kém.
------------------------------------------------------------------
Frankenstein đi ra khỏi phòng, pha một tách trà thảo mộc, nhìn Muzaka và Raskreia ở đối diện. Muzaka đã trực tiếp bỏ qua lời cảm ơn của Raskreia mà chạy đến hỏi thăm tình hình của Raizel. Lukedonia phải khôi phục lại nhiều sau thương vong nên hai người cũng không định ở lại lâu.

-Ngài cũng không biết chuyện gì xảy ra sao, ngài Người Sói!

-Ta đến khi vụ nổ đó xảy ra, còn chậm hơn ngươi một bước. Raizel thế nào rồi?

-Vẫn chưa tỉnh.

Frankenstein trông vẫn bình tĩnh như ngày thường nhưng không ai biết trong lòng hắn đang dậy sóng cỡ nào. Chủ nhân hắn dù bị thương nặng cũng cưỡng ép mình không ngủ, vậy mà lần này lại trực tiếp rơi vào giấc ngủ, nói hắn không lo lắng, không sợ hãi là giả, để giữa được vẻ ngoài bĩnh tĩnh, hắn đã phải rất cố gắng.

Tiễn hai người kia về, Frankenstein quay vào phòng của Raizel, nhóm của Tao biết điều không hề làn phiền hắn. Nhìn Raizel nằm yên lặng, hắn cúi xuống cạnh giường. Hành động ngày hôm nay của Cadell và Titus nhắc nhở hắn rằng hắn đã may mắn thế nào khi nhận Raizel làm chủ nhân.

-Chủ nhân, mọi việc tôi luôn tuân theo lời người, trừ việc không chờ đợi người. Chừng nào chủ nhân còn sống, tôi vẫn sẽ chờ đợi và không ngừng tìm kiếm, chỉ cần người còn ở trên thế giới này thì tôi sẽ là kẻ hầu cận trung thành. Chỉ cần người còn sống.

Frankenstein cúi xuống, thành kính hôn lên môi Raizel, hắn không ngạc nhiên khi biết tình cảm của mình dành cho chủ nhân không đơn giản là sự trung thành và kính trọng.

Rời khỏi đôi môi đỏ tươi kia:

-Chủ nhân, người không biết cũng không sao, không nghe thấy cũng không sao, nhưng tình cảm tôi dành cho người chính là tình yêu. Tôi yêu người, nếu chủ nhân không chấp nhận thì tôi vẫn mãi mãi ở bên cạnh người như một bề tôi trung thành.

Frankenstein đứng thẳng dậy, bước ra ngoài, Raizel ở trên giường khẽ động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top