Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả bốn người Shinwoo, Ikhan, Suyl, Yoona đều không thể ngờ người vài ngày trước dám một mình chặn tên lửa hạt nhân lại yên ổn xuất hiện trước mặt tất cả bọn họ như không có chuyện gì xảy ra. Từng mảnh ghép ký ức lướt qua đầu bọn họ:

-Rai!!!

Cả bốn người nhào vào ôm vị Noblesse đang nở nụ cười hiền lành kèm một chút bất đắc dĩ:

-Rai!!! Bọn tớ tưởng mất cậu rồi!

-Làm thế nào mà cậu vượt qua được nó thế?!

Rai im lặng, vẫn như mọi khi, anh không biết trả lời thế nào với câu hỏi của bọn nhóc này.

-Không quan trọng, quan trọng là cậu còn sống mà đang ở đây, đúng không Rai?

Cả bọn ngồi vây quanh Rai, vừa ồn ào tán nhảm như mọi khi vừa rủ rê anh sau giờ học lại đi chơi net và ăn Ra-men. Đột nhiên Ikhan giật nảy mình:

-Vậy có nghĩa là Hiệu trưởng bây giờ là Hyung (Tao), vậy còn thầy (Frankenstein) thì sao? Cậu và thầy còn sống chung với nhau không?

Rai khẽ gật đầu.

-Cả Regis và Seira? Và cả Raskreia, à, cô ấy là chúa tể Noble mà.

-Họ đã trở về vương quốc của họ rồi!

Rai nói xong, lại ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ như mọi khi, nhưng bị giọng nói vui vẻ của Shinwoo kéo lại:

-Có sao đâu mà! Rồi bọn họ lại đến chơi, Rai cũng có thể mang chúng ta tới đó đứng không Rai?

-Ừm.

-Vậy bây giờ chúng ta lên phòng Hiệu trưởng thôi, Hyung, anh Takeo và chú M-21 sẽ ngạc nhiên lắm đấy. Cuối buổi học lại về biệt thự của thầy chứ?!

Cả lũ đồng thanh:

-Yead!!!

Phòng hiệu trưởng bị mở một cái rầm khiến Tao giật mình suýt rớt khỏi ghế. Cậu cau có nhìn ra cửa nhưng mắt chợt mở to khi thấy nhóm của Shinwoo kéo nhau vào, lũ trẻ này, lúc nào cũng ồn ào, thật giống ngày xưa, nhưng giờ thì...

Tao lấy lại tinh thần, định lấy dáng vẻ Hiệu trưởng hỏi xem bọn chúng có việc gì thì Ikhan đã lao lên:

-Hyung!!!

Tao sững người, không phải gọi bằng thầy sao? Cách gọi này...

-Các... các em đã nhớ ra cả rồi sao?

-Ừm, anh xem ai này!

Cả bọn dãn ra, mở một đường để Rai bước vào. Tao đứng dậy, kinh ngạc đến há hốc:

-Ngài... Ngài... Ông chủ nói... phải đi để... tìm kiếm ngài ở đâu đó.

-Đã lâu không gặp, cậu vẫn chào đón ta ở nhà chứ?

-Vâng, tất nhiên rồi, nó vốn là nhà của người. Vậy ông chủ cũng về chứ?

-Ừm.

-Thật tốt quá rồi. Takeo, M-21, mau lên đây đi!

(Ở biệt thự của Frankenstein)

-Ôi, nhớ quá, lâu lắm mới được đến đây.

Cả bọn ghé qua nhà Frankenstein sau khi lượn qua siêu thị mua một đống đồ ăn và thức uống ăn mừng. Tao pha một tách trà, đặt trước mặt Rai. Anh nhấc lên, rồi ngay lập tức đặt xuống, Tao ngạc nhiên:

-Có chuyện gì không ổn sao ạ?

-Mùi không giống, vị càng không giống... Frankstein pha.

-À... tôi xin lỗi về chuyện đó.

Mọi người giúp bày biện mọi thứ ra bàn. Trước khi rời đi, Frankenstein đã giao lại tòa biệt thự cho ba người Tao, Takeo và M-21 nhưng khi anh về, dám chắc anh sẽ nổi điên khi thấy đống lộn xộn trước mặt. Cả Frankenstein và Raizel đều mắc bệnh sạch sẽ nặng.

Tiếng chuông cửa vang lên ding dong.

-Ra ngay đây!

Tao đứng dậy mở cửa, khựng lại một chút:

-Ông chủ?

-Giờ anh mới là ông chủ, Tao, lâu rồi không gặp!

Frankenstein tươi cười đứng trước cửa, vẫn là nụ cười khiến kẻ trước mặt không biết hắn đang nghĩ gì. Nhưng nhìn thấy đống lộn xộn trong phòng khách, khuôn mặt hắn đen xì:

-Anh còn giữ được hai phòng gọn gàng phải không?

-Đương... đương nhiên rồi... a...ha...ha...

Tao cười gượng, trong bụng nghĩ thầm: "Gay thật, giá mà có Regis ở đây, cậu ta luôn chịu trách nhiệm dọn dẹp!". Frankenstein bước vào, ngay lập tức đảo mắt tìm kiếm, thấy một bóng trắng ngồi trên ghế sofa, hắn bước nhanh đến, quỳ một chân xuống, tay đưa lên ngực cung kính chào trước sự kinh ngạc của mọi người:

-Chủ nhân, đã để ngài đợi.

Rai mỉm cười nhìn thẳng Frankenstein:

-Cuối cùng ngươi cũng về rồi! Frankenstein, ta muốn uống trà!

Frankenstein nở một nụ cười tự tin và mãn nguyện.

-Vâng, thưa chủ nhân.

-Thật tốt khi có ngươi ở đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top