Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 75

"Bình tĩnh, Becky". Freen nói.

Becky cố gắng phá vỡ cái ôm của Freen. Nàng quay mặt về phía Freen.

"TÔI KHÔNG THỂ NÀO BÌNH TĨNH NHƯ CHỊ NÓI ĐƯỢC?!!! CHỊ NÓI ĐIỀU ĐÓ THẬT DỄ DÀNG ĐỂ NÓI. NHƯNG VỚI TÔI, TÔI ĐÃ MẤT MỘT NGƯỜI ĐÃ CHO TÔI TÌNH YÊU THƯƠNG MÀ TÔI KHÔNG BAO GIỜ CÓ ĐƯỢC TỪ NHỮNG NGƯỜI KHÁC ĐẶC BIỆT GIA ĐÌNH TÔI, TÔI KHÔNG THỂ CHẤP NHẬN ĐIỀU NÀY!!!  RẰNG NGƯỜI TÔI YÊU THƯƠNG ĐÃ RỜI XA TÔI MÃI MÃI, FREEN! CHỊ KHÔNG BAO GIỜ HIỂU ĐƯỚC ĐÂU, FREEN!!! CHỊ......". Becky sau đó ngất đi.  Freen nhanh chóng bế nàng lên.

Bác sĩ Rocky và Freen đưa Becky đến một phòng bệnh trống.

"Cô ấy chỉ ngất đi thôi". bác sĩ Rocky nói.

"Ừm...".

Bác sĩ Rocky nói: "Chúng ta phải sắp xếp tang lễ cho bà của cô ấy".

"Tôi sẽ thu xếp. Bác sĩ, xin hãy chăm sóc vợ tôi khi tôi bận lo tang lễ cho bà cô ấy. Buổi tối tôi sẽ đến đây". Freen nói.

"Vợ?!". Bác sĩ Rocky bị sốc.

"Ừ. Cô ấy là vợ tôi".

Bác sĩ Rocky chỉ gật đầu.  Anh vẫn còn bị sốc về điều đó.

Freen rời khỏi phòng và đi đến phòng bà của Becky.

"Bà ơi, cháu là Freen Sarocha Chankimha. Cháu là vợ của Becky. Cháu hứa với bà rằng cháu sẽ chăm sóc cháu gái của bà như bà đã chăm sóc cô ấu. Bà hãy yên nghỉ nhé, bà". Freen nói.

Cô khóc sau đó rời khỏi phòng.  Đột nhiên, điện thoại của cô reo lên.

"Cậu đang ở đâu?". Tzuyu hỏi.

"Bệnh viện".

"Cậu có chuyện gì hả?". Tzuyu hoảng hốt hỏi.

"Không phải tôi. Bà của Becky đã qua đời. Cậu, Jisoo và Tee có thể giúp sắp xếp tang lễ cho bà cô ấy bây giờ được không? Nó sẽ diễn ra vào ngày mai". Freen nói.

"Được". Tzuyu nói.

Sau đó Freen đi đâu đó để thu xếp đám tang của bà của Becky.

Bạn bè của cô cũng đến để giúp đỡ những gì cần thiết. Trời đã tối, cô đến bệnh viện và đi thẳng vào phòng Becky.

Becky chỉ nhìn chằm chằm vào khung cảnh bên ngoài qua cửa sổ. Nàng vẫn rơi nước mắt.

"Becky, bây giờ em ăn được chưa? Chiều nay em chưa ăn bữa trưa. Em chỉ mới ăn ít bánh mì nướng mà Maena đưa cho em vào buổi sáng mà thôi".

“Tôi không muốn ăn". Becky nói.

"Cơ thể của em đang yếu đấy". Freen nói.  Freen chuẩn bị đồ ăn cô mua ra đĩa.  Becky quay sang Freen.

"Tôi muốn bà tôi trở lại". Becky nói với giọng khàn khàn.

Freen ôm nàng và xoa đầu nàng. Nàng cố gắng an ủi Becky.

"Đừng chạm vào tôi".

Freen chỉ phớt lờ lời nói của nàng.

"Em phải ăn bây giờ, được chứ?".

"KHÔNG".

"Chỉ một chút thôi nếu em không muốn". Freen nói cố gắng thuyết phục nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top