Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thương chị một đời!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Becky, chị có biết mình vừa nói gì không?".

Becky nghe mồn một câu hỏi, vẫn long lanh nhìn Freen chân thành, tất nhiên nàng biết câu đó mình nói ra mang ý nghĩa gì, tất nhiên bao gồm nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

"Nhưng chị không muốn ăn như lúc trước...".

Freen nhíu mày.

Becky đứng lên đối diện với Freen, vòng tay câu cổ cô, áp cả cơ thể của mình vào người em ấy. Hơi ấm bao quanh đầu chóp mũi khiến con người ta tham lam hít vào. Freen đứng vững làm chỗ cho chị dựa vào, và Becky ngu gì không tận hưởng.

"Freen, chị muốn sinh cho em một đứa con...".

Tai cô bùng bùng đi.

Khoan đã, nàng vừa nói gì cơ?

"Chị... Vừa nói gì? Đừng đùa nữa... Nó rất...".

"Chị nói...".

Becky ghé sát tai cô thỏ thẻ.

"Chị muốn sinh cho em một đứa con, mang dòng máu của cả hai tụi mình".

Tai cô đỏ ửng, lời dụ dỗ này...

Thật đây có phải là Becky?

"Becky... chị...".

"Rồi chúng ta sẽ là một gia đình hạnh phúc".

Becky rời người cô, nhìn xoáy sâu vào đôi mắt có hàng ngàn câu hỏi muốn thốt ra, nhưng chỉ có thể toát ra được sự nóng rực vốn dĩ tưởng chừng đã chôn vùi.

"Chúng ta còn quá trẻ, Becky. Hơn nữa...".

"Hơn nữa?".

Becky vuốt ve lấy cổ và vai cô, rõ ràng nàng có thể cảm nhận từng sợi gân cổ của cô cứ liên tục di chuyển, tay cũng đã chuyển sang trạng thái "không đứng đắn" từ lúc nào.

Nghiện cơ thể của nàng thì là thế, nhưng lại chưa bao giờ tự ý làm gì quá phận nếu nàng không cho phép.

"Năm sau chị mới 23, em mới 20. Có đứa con khi chưa tròn 25... chị nghĩ có phải quá sớm?".

"Thế thì sau này chúng ta sẽ sinh thêm được vài đứa. Đợi đứa lớn đủ cứng cáp. Chị sẽ sinh cho em đứa thứ hai".

Becky tíu mắt mơ mộng. Nàng cũng chẳng biết tại sao lại có thể nói ra những lời nửa đùa nửa thật ấy. Nhưng trong tâm nàng thật sự muốn sinh cho Sarocha một đứa con thật dễ thương.

"Becky... chúng ta sẽ hạnh phúc... nhưng hiện tại em...".

"Chị biết. Nhưng chị tin, sau này Sarocha sẽ cho chị một cuộc sống hạnh phúc giống như bao người!".

Freen khẽ chạm trán mình vào trán chị, như một lời thỏ thẻ từ tận sâu thẳm trong trái tim. Em quả thực không hề có bất kì thứ gì trong tay để đảm bảo rằng có thể đảm bảo rằng sẽ cho chị một cuộc sống hạnh phúc, nhưng chị lại gạt bỏ những điều đó, lựa chọn tin tưởng em, lựa chọn tin vào trực giác của bản thân với những gì em đã làm cho chị.

"Becky... chuyện tương lai, sau này hãng tính sau nhé. Bây giờ, có lẽ đến lúc em phải ăn rồi".

Freen rời ra, ánh mắt con sói hằn rõ, Becky thấy chứ, nhếch mép cười. 

Kế hoạch thành công.

Nhưng nàng còn chưa kịp định hình điều gì, nàng đã bị ném lên giường, chiếc đầm nàng đang mặc đã bị Freen xé nát.

Chỉ con đồ lót giữ tôn nghiêm cho nàng, nhưng nó lại không thể ở trên người nàng quá lâu nếu có Freen bên cạnh.

Rất nhanh sau đó, chiếc giường lại ướt đẫm bởi mật dịch của ai đó.

Những tiếng rên rỉ từ nhỏ đến to dần, vang vọng cả căn phòng nhỏ. Chiếc giường rung lắc dữ dội như sắp gãy đến nơi, drap giường bị nắm đến nhăn nhúm, những vết cào lại một lần nữa xuất hiện trên lưng, báo hiệu một cơn cao trào sắp đến...

Đồ bảo hộ dần chất đầy dưới sàn lạnh...

Căn phòng nóng dần, và vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại cho tới gần sáng hôm sau...

...

Tiếng chim hót ngoài trời là báo hiệu duy nhất cho cả hai biết là trời đã sáng, vì xung quanh sân nhà Freen đa số toàn cây ăn quả, nên cũng khá hòa hợp với thiên nhiên.

Becky cố gắng mở mắt sau một đêm dài vật lộn với người yêu. Đây là lần thứ hai họ quan hệ với nhau. Và điều Becky không hề nghĩ đến hậu quả của mình sau khi cùng Freen "vui vẻ".

Chính là nằm liệt giường.

Thậm chí bây giờ nàng xoay người cũng còn khó khăn, nhưng mỗi lần nhớ tới cảm giác thứ đó đâm sâu vào trong lại khiến cô bé một lần nữa như muốn rỉ nước.

Nàng một lần nữa cố gắng trở người, cuối cùng cũng được nhìn thấy cái gương mặt ngây ngô lúc ngủ của Freen.

Nàng vươn tay vuốt nhẹ ngũ quan của người đó. Quả là cực phẩm. Nàng sao lại có thể làm tổn thương cái con người này suốt ngần ấy năm chứ?

Nàng cũng chẳng hiểu tại sao lại vướng phải cái tên lúc trước là người hầu của mình nữa. Nàng chưa bao giờ có cảm xúc mãnh liệt như vậy. Bấy giờ nàng mới nhận ra, thì ra nàng không phải thích con gái. Nàng chỉ có cảm xúc với Freen, và vô tình người ấy lại là con gái thôi.

Nàng tệ thật... sao lại có thể làm tổn thương người luôn yêu thương mình vô điều kiện chứ...?

Freen mơ màng mở mắt vì sự đụng chạm này, Becky dừng động tác ở đôi môi của cô. Cô bắt lấy bàn tay tinh nghịch ấy, hôn nhẹ vào lòng bàn tay của nàng rồi giữ ở đó một lúc lâu.

Một giọt nước mắt lăn xuống gương mặt, thấm vào gối.

Freen hoảng hốt ôm chặt chị vào lòng.

"Em... Em xin lỗi... Chị đau sao... em xin lỗi...".

"Không...".

Becky lắc nhẹ đầu trong lòng của em. Nàng rất thích cái cảm giác được nằm gọn trong lòng của cô, được cô xoa đầu, xoa lưng vỗ về dù không biết là lỗi của ai. Freen cứ liên tục lặp lại hành động vuốt lưng, vuốt tóc, hôn trán, hôn sóng mũi, hôn môi cho tới khi nàng nín hẳn. 

"Hứa là không được rời xa chị...".

"Em hứa".

"Hứa là không được đuổi chị đi".

"Em hứa".

"Hứa là phải chăm sóc chị cả đời".

"Em hứa".

"Hứa là phải yêu chị cho tới lúc chị không còn nữa...".

"Ngốc, em sẽ theo chị, theo chị mãi...".

"Yêu chị không?".

"Không!".

"Hức...".

"Em không yêu chị...".

Em thương chị... thương chị một đời...

=====

Sau đó là những màn sweet không tả được:) tự tả đi, sugar nhiều quá tiểu đường:)

Ăn chay giả mặn dui dẻ~








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top