Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn em khóc, tim chị nhói lên một nhịp.

Phải làm sao đây? Chị quên mất rằng em bé của chị rất dễ sợ và dễ khóc? Tại sao chị lại làm em khóc rồi?

Chị bối rối, kéo em vào phòng làm việc của mình.

Mọi người đều trầm trồ nhìn chị kéo em vào phòng.

"Hức..hức..Freen..là..đồ đáng..hức..ghét..hức"

"Chị..chị xin lỗi, bé ngoan đ..đừng khóc nữa được không? Chị đau lòng lắm, chị xin em đừng khóc nữa mà..."

"Hức..chị bị sao vậy chứ..hức..tự nhiên lại đổi thái độ với em?"

"Chị xin lỗi, chị xin lỗi..vì chị giận.."

"Chị giân? Chị giận em vì em không muốn công khai?"

"Đúng thế, chị giận lắm. Thật lòng chị chỉ muốn nói cho cả thế giới này biết em là của chị, là thế giới của chị, là mạng sống của chị, là bảo bối mật ngọt của chị.."

"Chị.."

"Nhưng phải làm sao đây? Khi em không muốn công khai..chị buồn lắm, giận lắm..Nhưng bây giờ..thay vì giận em chị lại giận bản thân chị vô cùng.."

"Giận vì chị đã làm em tổn thương, giận vì đã làm em khóc...chị thật sự giận lắm..nước mắt của em..nước mắt của em là cực hạn đối với chị.."

"Thấy em khóc, chị đau lòng lắm, chị đau lắm, rất đau..."

"Hôm nay chị thật tồi tệ đúng không? Chị đã làm bảo bối nhỏ của chị phải khóc. Chị xin lỗi"

Làm sao đây? Người khóc đang là em mà? Sao chị lại khóc rồi?

"Chị..chị đang khóc sao"

Lần đầu em thấy chị khóc như vậy. Em thấy có lỗi lắm, vì lỗi vẫn là ở em vì em không muốn công khai khiến chị buồn và giận em.

"Chị..đừng khóc.."

"Em xin lỗi..xin lỗi chị nhiều lắm"

Em ôm lấy chị, vỗ về chị. Chị lúc này giống như một đứa trẻ nép vào lòng em mà khóc nức nở.

"Chị..chị xin lỗi..chị không muốn em khóc..chị tệ quá..lại làm em khóc.."

"Freen..đừng khóc, lỗi của em, em xin lỗi vì không hiểu chị muốn gì..xin lỗi.."

Em ưỡn người lên, cạ mũi của em vào mũi của chị.

Chị thấy thế cũng ngừng khóc, kéo em lại mà hôn.

"Freen!?"

Em đẩy chị ra vì khó thở.

"Hộc..hộc.."

"Bé con, em đừng giận chị nữa nhé?"

"Em không giận chị..là em không hiểu chị, em xin lỗi. P'Freen tha lỗi cho bé nhé?"

"Được, tha lỗi cho em.."

Chị khẽ chạm trán của mình vào trán em.

Cả hai cứ thế ôm nhau mãi...dường như chẳng ai có ý định buông đối phương ra.

"Boss?"

Tiếng gọi từ ngoài cửa vọng vào.

"Có chuyện gì?"

"Em cần Boss duyệt bản kế hoạch này"

"Mang vào đi"

Người bước vào, đưa cho chị bản kế hoạch rồi đứng nghiêm chỉnh.

"Được rồi, đi ra đi tôi còn chuyện cần xử lí. Chút nữa tôi sẽ xem"

"V..vâng?"

Người quay qua nhìn em rồi rời ra khỏi phòng.

Chị đổi giọng rồi quay qua nói với em.

"Bé con, tối nay em muốn ăn gì?"

"Ăn gì cũng được ạ, chỉ cần là P'Freen của em nấu!"

"Nhóc con dẻo miệng"

"Thôi, bé đi ra làm việc đây"

"Vậy.."

Giọng của chị trầm xuống hẳn.

"Sao ạ?"

"Kh..không có gì đâu, em đi làm việc đi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top