Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau, Freen khó khăn dùng nạng đi xuống lầu. Người giúp việc có ngỏ lời giúp nhưng nàng từ chối. Mấy hôm tới Freen không lên chơi với Tulip được rồi. Tulip chắc sẽ nhớ nàng lắm đây.

Freen cố gắng đi đến sofa xem tv. Nàng muốn vào bếp chuẩn bị đồ ăn mà tại cái chân của nàng nên đành thôi.

Becky từ trên lầu đi xuống.
"Cô ăn sáng chưa" thấy Freen ở ghế sofa liền hỏi.

"Con hỏi ai" Freen lạnh lùng đáp.

Như biết mình gọi sai "tôi.. tôi.. sẽ sửa dần" Becky gãi đầu bối rối, là thói quen không phải sửa là sửa được.

"Dì không ăn, con ăn đi"

Becky tiến lại gần, ngồi xuống nhẹ nhàng kiểm tra chân Freen.
"Chân còn đau không"

"Không còn" Freen lắc đầu.

Becky nhìn Freen bằng ánh mắt nghi ngờ, cô từng bị trẹo chân rất nhiều lần. Có thuốc tiên cũng không khỏi trong một đêm được.

"Dì cũng đừng chủ quan, nên hạn chế đi lại 1-2 hôm" Becky để chân Freen về vị trí cũ, đứng lên đi vào bếp.

Becky vừa đi khỏi, Freen liền để tay lên ngực trái của mình "bị gì vậy.." nàng liên tục vỗ nhẹ vào ngực mình.

———————

Mấy hôm sau, chân Freen đã khỏi nàng đang rất vui vẻ nấu ăn. Đã rất lâu rồi nàng không được làm công việc mình thích. Nay ông Harry đã ra ngoài từ sớm.
Chuẩn bị đồ ăn ra bàn, Freen ngồi chờ Becky. Nàng không hiểu sao cứ đến bữa cơm là hàng chân mày của Becky lại được dịp giáp lá cà. Đồ người khác nấu đâu đến mức khó ăn đâu nhỉ.

"Nhìn mặt con sao bơ phờ thế" Becky vừa kéo ghế ngồi xuống.

"Tối qua sấm chớp to quá con sợ không dám ngủ" Becky thản nhiên đáp, tay gắp thức ăn. "Chân dì sao rồi, có còn đau không" ngày nào Becky cũng hỏi thăm.

"Khỏi rồi"

"Thật sao" Becky liền cúi xuống bàn xem chân của Freen còn sưng không "Khỏi rồi thì hôm nay chúng ta ra ngoài chơi"

Freen hơi bất ngờ Becky vẫn nhớ chuyện cùng nàng ra ngoài. Mấy năm nay ngoài đi siêu thị mua đồ ăn ra thì Freen không được đi đâu.

"Dì ăn cơm đi, hôm nay đồ ăn rất ngon" Becky thấy Freen không phản ứng gì liền nhắc.

"Đồ ăn ngon thì con ăn nhiều vào" Freen có chút vui trong lòng khi Becky khen đồ mình nấu.

Becky nhìn đồng hồ "hẹn dì 9h nhé" Becky nói xong liền rời đi.

——————

Becky lên phòng, đứng trước tủ quần áo. Chọn tới chọn lui mà chưa được bộ nào ưng ý.
"Chút nữa phải đi mua thêm đồ thôi chứ không có gì để mặc"

Chưa 9h Becky đã ở phòng khách chờ Freen.

Freen đi xuống
(Tui không biết tả nên lấy luôn hình minh hoạ nhớ 😁😁. Mọi người thông cảm 🙏)

"Dì rất đẹp" Becky mắt không chớp nhìn theo Freen bước từng bước xuống cầu thang.

"Con cũng vậy" Freen thường ngày toàn thấy Becky mặc đồ đá bóng không thì mặc vest.

Becky ngại ngùng "chúng ta đi thôi" cô liền bỏ đi trước.

Ra đến sảnh Heng đứng cạnh chiếc Porsche 911 đã chờ sẵn.

Bác Lin lúc này mới đi từ trong nhà đi ra. Thấy Becky và Freen như chuẩn bị ra ngoài "cô Freen muốn đi siêu thị sao"

"Cháu và dì Freen sẽ ra ngoài cùng nhau"

"Chuyện này" bác Lin do dự.

"Sao vậy" Becky chút khó hiểu.

"Không sao, vì an toàn cho tiểu thư và cô Freen sẽ có thêm vệ sĩ đi theo"

"Không cần" quay sang phía Freen "dì biết lái xe không"

"Biết nhưng chúng ta đi xe của dì được không" Freen nói bé cho đủ Becky nghe thấy.

Becky liền đồng ý, cho người đổi xe.

Chỉ vài phút chiếc mazda 2 đã đỗ trước mặt hai người.
Becky hơi bất ngờ, gara của Armstrong gia cũng có xe này sao.

Becky không ngần ngại đi trước mở cửa xe cho Freen rồi mình sang ghế phụ ngồi. Thắt dây an toàn, Freen nhanh chóng đưa xe đi ra khỏi biệt thự.

"Mấy cậu mau đi theo, đừng để phát hiện" bác Lin ra lệnh.

———————

"Con muốn đi đâu" Freen chăm chú lái xe, 4 năm không ngồi vào ghế lái nàng có chút căng thẳng.

"Đi bất cứ đâu mà dì muốn"

Freen liếc vào gương chiếc hậu "hình như chúng ta có người theo dõi" nàng đang tính làm sao cắt đuôi.

Becky cũng nhận ra "dừng lại"

Freen hơi bất ngờ nhưng cũng làm theo.

Becky không ra khỏi xe vội, thấy chiếc xe màu đen cũng dừng lại cô mới bước xuống xe.

Bốn người vệ sĩ thấy Becky đi về phía mình. Biết là đã bị phát hiện liền xuống xe đứng chờ.

"Tiểu thư" tất cả đều cúi chào khi Becky tới gần.

"Các anh mà còn đi theo. 
Tôi sẽ kiện các anh ra toà vì tội xâm phạm quyền riêng tư của người khác. Biết chưa" nói xong Becky liền quay trở lại xe.

"Đi thôi"

"Thật sự họ sẽ không theo chúng ta chứ" Freen nghi ngờ.

"Không đâu, bị con doạ mặt cắt không còn giọt máu" Becky vừa nói vừa cười.

Freen cười theo, nụ cười của Becky chẳng khác gì  vitamin cả. Nàng đạp ga cho xe chạy ra khỏi thành phố.

"Chúng ta đi đâu vậy" Becky hỏi khi thấy xe bắt đầu lên đường cao tốc.

"Con sợ sao"

"Không sợ, dì sẽ không làm hại con.. đúng chứ" Becky quay sang nhìn Freen bằng ánh mắt tin tưởng tuyệt đối.

Trái tim Freen lại nhói một cái.

"Ừm" Freen không muốn nói dối Becky, nàng đành ậm ừ cho qua chuyện.

Becky không nhìn Freen nữa, cô bắt đầu lục lọi khám phá xe của Freen.

"Xe của dì thật thoải mái" Becky hạ ghế ngả về phía sau.

"Xe này sao bằng xe của con được"

"Xe của dì là nhất" Becky giơ ngón cái về phía Freen.

"Từ khi nào miệng của con biết nịnh vậy, ai làm luật sư cũng nịnh giỏi như con sao" Freen lại bất ngờ trước khía cạnh này của Becky. Từ trước đến nay Becky luôn ngang ngạnh khó gần cộng thêm ương bướng. Becky bây giờ như người khác.

"Dì không thích sao" Becky giọng buồn thiu mặt xụ ra.

"Thí.., nhìn con như em bé vậy" Freen ngượng ngùng trả lời (tính nói thích mà mây lù mây lù 😂🤭)

"Vậy con là em bé của dì Freen"  Becky tậm trạng rất vui, cô như quay về mấy năm trước là một em bé thích nũng nịu ba mẹ.

Freen nghe xong tâm trạng lại rối bời. Đến lúc này thì nàng khẳng định Becky đã hoàn toàn tin tưởng nàng thậm chí còn yêu quý. Không uổng công những ngày tháng qua nàng bày mưu tính kế. Đáng ra Freen phải vui vì đã tiến một bước dài cho kế hoạch của mình. Nhưng không hiểu sao thấy vui thì ít mà thấy tội lỗi thì nhiều.

Xe bắt đầu ra khỏi đường cao tốc, đi thêm một đoạn là lối vào một một thị trấn. Tiếp tục chạy đến vùng ngoại ô, cách xa thị trấn tấp nập kia là một làng chài nhỏ.
Becky giật mình khi thấy con đường quen thuộc.
Cuối cùng xe cũng đã dừng lại trước một ngôi nhà.

"Nhà bà Chankimha, tại sao Freen lại tới đây"

——————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top