Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 41: Bị shit chặn lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp theo là đến lượt SHINE lên sân khấu, bọn họ đã đi vào hậu trường để đợi lên biểu diễn, Freen cũng chuẩn bị đi vào khán phòng để ngắm nữ thần.

"Thật trùng hợp, Freen." Phía sau lưng cô bỗng vang lên một giọng nói, là giọng nói làm cô không thích, nhưng cô vẫn xoay người lại, nhìn về phía đối phương, vẻ mặt mờ mịt hỏi: "Anh là?"

Trên mặt người đàn ông hiện lên vẻ xấu hổ, sau đó cười to nói: "Ha ha, Freen tổng ngài đúng là quý nhân hay quên, chúng ta đã từng gặp nhau một lần ở trước nhà Becky rồi."

Bà đây biết! Bà đây biết là anh đã từng đưa cô ấy về nhà! Mẹ kiếp, khoe cái cục shit! Bà đây cũng đã đi vào nhà cô ấy, còn ở nhà cô ấy làm cô ấy muốn sống muốn chết, bà đây đã khoe ra chưa!? Mẹ kiếp? Cái đồ ngu ngốc!!!

Trên mặt Freen mang theo nụ cười xa cách, muốn nhanh chóng rời khỏi chỗ này để đi xem Becky biểu diễn: "À, phải không? Tôi không nhớ rõ, cho nên..."

Thấy cô tiếp tục giả ngu, người đàn ông cũng không úp úp mở mở nữa, mà nói thẳng ra: "Cho nên ngài phải điều một người mà bản thân không hề nhớ rõ ra khỏi chương trình tạp kỹ của SHINE, như vậy có ý gì?"

Freen nghe xong cong khóe miệng lên, giọng nói đầy trào phúng: "Tôi không biết anh đang nói gì."

Cô thẳng thắn khinh thường như vậy, đâm thẳng vào lòng tự tôn của người đàn ông, anh ta hung hăng nói: "Freen, lúc này không có người khác, cô không phải diễn kịch nữa, cô làm thế là vì Becky đúng không? Cô thích cô ấy??"

"Diễn kịch? Anh đang tự bổ não đấy à!" Ánh mắt Freen trở nên thâm thúy, cái đồ đàn ông phiền toái này, một tiết mục biểu diễn chỉ có hơn ba phút, hiện tại cô muốn chạy tới khán đài để xem khẳng định cũng không kịp nữa, mẹ nó lần sau đưa anh ta đến Châu Phi đi, để mấy lão già kia thọc nát lỗ cúc của anh ta, dạy anh ta học cách làm người.

Không phải Freen không muốn thừa nhận chuyện mình đã làm, chỉ là cô cảm thấy không cần phải nói rõ với anh ta, nếu anh ta đã biết chuyện là do cô làm thì đáng ra nên yên lặng tránh xa cô ra, nhưng anh ta lại cố tình xuất hiện trước mặt cô, hơn nữa còn là bên cạnh Becky như vậy.

"Becky có biết không?" Cô không nói gì cùng với điệu bộ khinh thường đã cho anh ta đáp án.

Đến lúc biểu diễn xong rồi Becky cũng không nhìn thấy Freen đến khán phòng, cho rằng cô ấy lại bận chuyện công ty, còn không kịp nói với cô một tiếng đã đi trước rồi, vừa tức giận đi về phòng nghỉ, vừa suy nghĩ xem lần này nên mặc kệ không thèm để ý đến cô ấy bao lâu, sau đó cô lại nhìn thấy cô ấy đang đứng ở chỗ ngoặt.

"Freen." Becky đột ngột xuất hiện cắt ngang cuộc trò chuyện của bọn họ.

Becky vui vẻ đi tới, tự nhiên khoác lên tay Freen: "Đồ lừa đảo, tại sao không đi xem chị biểu diễn? Chị còn tưởng là em lại bận việc, không kịp nói một tiếng đã bay về nước rồi."

Freen bất đắc dĩ cười: "Bị shit chặn lại, nếu không thì sao em có thể làm như vậy được~ Hình như em cũng chưa từng làm chuyện xấu xa như thế mà?"

"Cái gì? Chỗ nào có shit vậy?? Em thật xấu xa mà~! Ngày nào cũng bận việc công ty, ngay cả thời gian gọi điện cho chị cũng không có, cái này..." Cô vừa nói vừa ngẩng đầu lên, lúc này mới phát hiện ở đây còn một người nữa: "PD, anh cũng ở đây à."

Người đàn ông nhìn hai cô thân mật tự nhiên như vậy, đôi tay nắm chặt lại, cảm giác ghen ghét không ngừng dâng lên trong lòng, chẳng lẽ Becky cũng... "Ừ, tôi phải đến thương lượng thời gian phát sóng chương trình với đài truyền hình."

"Vậy à."

Becky gật đầu.

Freen thấy hai người bọn họ không có gì muốn nói nữa: "Đi thôi, em đói bụng rồi."

"Muốn ăn gì?" Becky nhìn người đàn ông gật đầu một cái xem như là chào tạm biệt, sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.

Freen cười nói: "Cá ngừ đại dương sốt cà chua~"

"Becky." Người đàn ông kia không cam lòng gọi cô lại.

Becky nghe thấy thế quay đầu lại: "Hả?"

"Becky, cô không thích những món ăn có vị kỳ lạ, cũng không thích những người hay vi phạm quy tắc đúng không?" Lời nói là anh ta đang hỏi Becky, nhưng hai mắt lại nhìn về phía Freen.

"Hả? Cái đó... Đúng thế." Becky suy nghĩ, hình như cũng không có gì sai cả, nhưng cô thật sự không hiểu vì sao anh ta lại đột nhiên hỏi như vậy.

Nghe vậy, người đàn ông kia nở nụ cười đắc thắng nhìn về phía Freen: "Vậy thì tốt rồi!"

Freen làm lơ tầm mắt của anh ta, kéo tay Becky xoay người lại, âm thanh không lớn nhưng cũng đủ để người phía sau nghe rõ ràng: "Còn nói em là đồ lừa đảo, chị cứ nói hương vị của món cá ngừ đại dương sốt cà chua kỳ quái, nhưng lần nào cũng ăn nhiều như vậy."

"Ha ha, đúng thế đúng thế."

Người đàn ông nhìn theo bóng dáng của bọn họ, trong mắt hiện lên một tia thù hận, Becky, sớm muộn gì cô cũng là của tôi!

Một chiếc Porsche tối màu nhìn có vẻ trầm ổn đang chạy băng băng trên đường, nhưng chủ xe lúc này lại không được ổn trong như vậy, tay phải rời khỏi vô lăng không an phận mà duỗi sang sờ soạng bắp đùi của người phụ nữ ngồi bên cạnh: "Vợ ơi, em dùng một bàn tay cũng có thể lái xe được, chị cho em sờ có được không."

Becky bắt lấy cái tay đang làm loạn kia đặt lại trên vô lăng, nghiêm túc nói: "Không được, phải lái xe cẩn thận, tuân thủ luật giao thông."

Freen nhìn bàn tay vừa mới được Becky sờ vào, hai mắt sáng rực, vẻ mặt đầy đáng khinh nói: "Em sẽ lái xe cẩn thận, không bỏ tay khỏi vô lăng, chị cứ giống như lúc sờ em ấy, sờ nhiều một chút là được."

Becky bất đắc dĩ trợn trắng mắt, tát cho cô một cái: "Đồ biến thái, em bình thường lại chút đi! Lái xe cẩn thận."

Freen không sờ được cô vợ nhỏ, vẻ mặt tủi thân: "Vợ ơi, sao chị có thể bạo lực như vậy được chứ? Cô vợ dịu dàng thẹn thùng, hay ngượng ngùng lại cưng chiều em trước kia đâu mất rồi, chị trả lại cho em đi!"

"Đã bị Freen biến thái lấy đi rồi, em đi mà tìm cô ấy."

Freen nghiền ngẫm mỉm cười: "Freen biến thái vừa nói, chỉ cần lên giường là sẽ xuất hiện."

Becky trợn trắng mắt liếc nhìn cô ấy một cái, không thèm nói chuyện với cô ấy nữa, nhắm mắt lại dựa vào trên ghế, sau đó dần dần ngủ mất rồi.

Freen đang lái xe, thỉnh thoảng sẽ lén nhìn cô vài cái, nhưng chỉ cần lén nhìn cô vài cái như thế thôi, tim cô ấy vẫn đập thình thịch, quá xinh đẹp, quá quá muốn làm cô!

Ánh mắt giống như sói đói kia quấy rầy đến Becky, làm cô giật giật thân thể thay đổi tư thế ngủ, chỉ là cô vừa cử động như vậy làm áo sơ mi vốn đã là cổ chữ V lại càng bị kéo xuống sâu hơn, cảnh xuân nháy mắt bại lộ, dáng người xinh đẹp của cô bị phơi bày hết ra.

Freen nhìn hai cục tròn tròn trắng bạch đang bị áo lót bao lấy, nhịn không được nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt cô ấy lại di chuyển xuống dưới, tư thế ngủ cuộn tròn làm váy ngắn của cô bị cuốn lên đến tận đùi, vải ren màu đen như ẩn như hiện bên trong...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top