Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 69: Đẩy không được, tránh không xong, cuối cùng lại bị cô kéo vào vực sâu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Heng dường như đã biết Freen nhất định sẽ báo cảnh sát, anh ta ra tay vừa nhanh vừa tàn nhẫn, chưa đến buổi tối sự việc của KT và Thanom tổng đã bị thả ra ngoài, chuyện này đã từng bị bộ phận truyền thông của OnB lên án là tin đồn thất thiệt vô căn cứ, lần này lại xuất hiện video chứng thực ghi lại cảnh Freen nhìn Thanom tổng đang bị đánh ngã xuống mặt đất, hung dữ nói: "Thanom tổng, ngày mai tôi có xong đời hay không thì tôi không biết, nhưng ngày hôm nay tôi sẽ để tất cả những người đang ngồi ở đây làm chứng, trong ba tháng này tôi sẽ làm cho ông không còn một xu dính túi."

Cô còn nói: "Ông cứ yên tâm, vào ngày ông không còn một xu dính túi đó, Freen tôi chắc chắn sẽ chuẩn bị đàn bà thật tốt để đưa lên cho ông, an ủi tâm hồn bị tổn thương của ông."

Đoạn video này chắc chắn là do Hansa chụp lén, Heng là loại người trời sinh ra để ăn bát cơm truyền thông này, anh ta biết phải lợi dụng truyền thông như thế nào để đạt tới mục đích của mình, cũng biết anh ta chỉ có một cơ hội duy nhất, anh ta quyết không thể làm cho cô có khả năng xoay người lần nữa, cho nên anh ta lựa chọn phát toàn bộ tư liệu trong tay ra.

Cho dù bộ phận truyền thông của OnB có giỏi tới mức nào đi nữa thì cũng không thể chống cự lại được, nghệ sĩ dùng thuốc phiện, giám đốc xâm hại tình dục, đám cổ đông có đời sống sinh hoạt cực kỳ hỗn loạn, công ty dường như không có nhiều hoạt động hợp pháp. Nhiều sự việc như vậy không ngừng kích động dân chúng, cho dù bộ truyền thông có thể thắng anh ta về mặt pháp luật, thì muôn vàn dân cư mạng cũng sẽ không tha cho cô.

Cô đã nói với Becky, cứ để việc này cho cô, cô sẽ giải quyết được. Nhưng mà hôm nay chuyện cô có thể làm lại chỉ là im lặng không đáp lại, ký thác hi vọng vào chuyện cảnh sát sớm ngày bắt được anh ta, bởi vì cô không biết được một khi cô phủ nhận những đoạn video đó hoặc là di dời sự chú ý của những đoạn video ấy sang chỗ khác, thì kẻ điên kia sẽ lại làm gì tiếp theo.

"Reng reng reng..." Một hồi chuông dồn dập vang lên, Freen vội vàng cầm lên xem.

"Ông già, ông đúng là không sợ gì cả, lúc này là người đều biết phải tránh xa tôi."

Tiếng cười giả tạo của cô làm cho Kris không khỏi nhíu mày: "Xảy ra chuyện lớn như vậy, cô cũng không biết đường mà gọi điện cho tôi!"

Tuy rằng giọng nói của ông ta mang theo vẻ tức giận, nhưng Freen cũng vẫn nghe ra sự quan tâm của ông, cô thu hồi lớp vỏ ngụy trang lại: "Bị người ta đánh không kịp trở bàn tay, vừa phải thu thập chứng cứ lại vừa phải báo cảnh sát, làm sao còn có thời giờ gọi điện cho ông... Hơn nữa, người ta là đang nhắm đúng lúc tôi không có chỗ dựa ở trong nước mới chịu ra tay chứ.."

"Đã có manh mối là ai chưa?"

"Là cái người đại diện đó, âm mưu khiến tôi bị dính thuốc phiện không được, lại bị tôi đưa vào ngục giam ấy."

"Ừ, chuyện của KT bị tuôn ra, có lẽ một lúc nữa cô sẽ bị mời vào cục cảnh sát trước cả anh ta, tôi sẽ liên hệ để đoàn luật sư của tôi sang giúp cô, nhớ kỹ, nếu đoàn luật sư của tôi chưa đến thì cho dù cảnh sát có hỏi cái gì cô cũng không cần phải mở miệng nói."

"Ừ..."

Freen cúp điện thoại, cô nghĩ tới bản thân mình đi vào đó không biết bao lâu mới có thể đi ra được, dựa vào năng lực của đội luật sư của Kris có lẽ cô cũng chỉ coi như là đi ngang qua sân khấu, nhưng cũng không thể loại trừ được trường hợp xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cô vẫn nên gọi điện cho Becky trước mới được, điện thoại vừa mới kết nối, "Vợ à, em..."

"Cái loại biến thái nhà mày!! Mày còn có mặt mũi mà gọi lại đây hả!! Mày đã hủy hoại con gái nhà tao rồi, mày đã hủy hoại cả nhà tao rồi!!!" Âm thanh bén nhọn xuyên qua điện thoại di động chuyển đến, những câu nói kia tựa như dao sắc hung hăng đâm vào Freen, cô thậm chí có thể mơ hồ nghe thấy tiếng Becky đang đập vào khung cửa, tiếng khóc lóc kêu la của cô ấy.

Cô ấy nói không phải, là do con tự nguyện, là do con thích cô ấy, là do con... Muốn làm vợ của cô ấy.

Mẹ Armstrong nghe xong lời cô nói, giống như là phát điên mà mắng chửi: "Câm miệng, cái loại không biết xấu hổ."

"Dì à, dì không cần mắng cô ấy, là cháu sai rồi, là cháu ép buộc cô ấy, nhưng mà cháu thật sự yêu cô ấy, cháu đã cầu hôn cô ấy rồi, vốn dĩ cháu đã nghĩ tới chuyện một khoảng thời gian nữa sẽ đi đến nhà dì..."

Nghe thấy tiếng Becky kêu khóc cũng làm cho cô đau lòng muốn khóc, cô hô to, cô muốn giải thích, muốn giải thích rằng cô thật sự yêu Becky, muốn cầu khẩn để cho mẹ đẻ Becky thông cảm, cô cũng không e dè thừa nhận rằng cô đã từng cưỡng bách con gái của bà ấy, lúc đối mặt với mẹ đẻ đang cuồng loạn gào rít lên của cô ấy, cô không thể nào nói dối được, cô muốn thẳng thắn thành khẩn nói hết ra.

Cô có thể chịu đựng sự nhục mạ đến từ mẹ Armstrong, nhưng cô lại không hy vọng lúc này mẹ Armstrong lại giống như là một người ngoài lạnh băng, đứng ở phía đối lập với con gái của mình, lúc này, Becky có bao nhiêu cô đơn, có bao nhiêu bất lực cơ chứ.

Đều là do cô sai, chỉ cần nhắm hết vào cô là được rồi, nhưng mẹ Armstrong nghe được lời cô nói lại càng trở nên điên cuồng hơn: "Cái loại tội phạm cưỡng gian không biết xấu hổ như mày, cái đồ đồng tính biến thái, cầu hôn? Làm sao mà cầu được? Một con đàn bà như mày thì làm sao có thể cưới nó được!!! Sao mày lại có thể ép buộc nó!! Mày có biết là hy vọng cả đời của tao đều đặt hết lên trên người nó không, mày có biết là tao đã phải trả giá bao nhiêu tâm huyết để bồi dưỡng nó không? A!!! Tao sẽ kiện mày Freen, tao chắc chắn sẽ kiện mày cho đến lúc mày thân bại danh liệt, làm cho mày nếm thử cảm giác bị hủy hoại."

Điện thoại bỗng nhiên bị ngắt máy, lúc Freen gọi lại đã bị tắt nguồn, cô hoàn toàn không rảnh suy nghĩ vì sao bà ta lại nói câu thân bại danh liệt kia, cô đứng dậy muốn chạy ra bên ngoài, cô muốn đi Hàn Quốc để tìm Becky.

Cô không thể để Becky một mình thừa nhận hết tất cả sự chất vấn và nhục mạ của cha mẹ mình như vậy, cô cần phải đi tới đó chịu đựng với cô ấy, nhưng cô vừa mới chạy tới cửa đã gặp phải đám cảnh sát đi tới muốn đưa cô đi hỏi cung. Cảnh tượng giống như trò đùa như thế, làm cho cô bắt đầu sinh ra cảm xúc không chân thật.

Cô nhìn thấy Elly đứng bên cạnh gấp gáp đến độ hoảng loạn, còn cực kỳ bình tĩnh nói với cô ấy: "Đừng hoảng hốt, cậu ở lại cùng với bộ phận pháp vụ và bộ phận truyền thông để xử lý chuyện công ty, không cần đi với mình, đoàn luật sư sẽ đi qua đó, còn phải nhắc nhở chị Chirawan một chút, trước khi cảnh sát bắt được Heng thì nên ở nước ngoài sẽ càng an toàn hơn, bảo chị ấy đừng nóng vội trở về."

Freen nhớ rõ lời Kris nói, sau khi đến cục cảnh sát chỉ nói một câu: "Rất xin lỗi, trước khi luật sư của tôi tới, tôi cự tuyệt trả lời tất cả mọi vấn đề." Rồi ngồi ở ghế dựa phóng mắt nhìn vào khoảng không trước mặt, cô nhớ Becky...

Ánh sáng mỏng manh của mặt trăng xuyên qua tấm cửa pha lê chiếu vào trong phòng ngủ, Becky ôm cái gối đầu mà Freen từng gối quỳ dựa vào trên tường, khuôn mặt cô đầy nước mắt, hai mắt vô thần nhìn ra phía ngoài cửa sổ, mà người mẹ tự xưng là người đã được tiếp xúc với nền giáo dục tiên tiến tuyệt đối sẽ không xâm phạm sự riêng tư của con cái, lại cướp lấy điện thoại di động của cô, lướt xem lịch sử trò chuyện của cô và Freen.

Mẹ của cô mở từng tấm ảnh riêng tư của cô, vừa đỏ mặt tía tai mắng cô không biết xấu hổ, lại vừa chính miệng đọc ra từng lời nói thô tục mà Freen nói với cô, từng lời nói nhục mạ đó đã đâm thẳng vào lòng cô làm cô không còn sức lực phản bác, làm cho cô xấu hổ tột độ, trong nháy mắt còn có xúc động muốn nhảy từ trên lầu cao kia xuống.

Cũng không phải bởi vì cô cảm thấy tình yêu của mình và Freen không thể để người biết, mà là chuyện mẹ cô không chút tình cảm nhìn trộm việc tư mật của cô và Freen, cũng công khai dùng ngữ khí nhục nhã đọc ra từng câu nói mới làm cho cô cảm thấy chật vật, giống như là cô bị lột sạch quần áo ném ở trước mặt mẹ mình, để cho bà tùy ý mắng chửi sỉ vả cô.

Cô đột nhiên cảm thấy những lời fan nhục mạ lúc đoạn video kia vừa bị tuôn ra, cho dù là khiến cô lạnh lẽo chẳng qua cũng chỉ là hơi lạnh gió đông, mà những nhục nhã mẹ cô mang lại cho cô, mới là nguyên nhân chính khiến cô bị đẩy vào một mảnh băng tuyết.

Bỗng dưng, khóe miệng cô cong lên thành một nụ cười khổ, không biết là sau khi cha cô trở về, mẹ cô có thể nói chuyện này cho ông nghe không, lúc này cô còn cho rằng việc mẹ mình đưa chuyện làm cô nhục nhã nhất cho cha cô xem đã là việc điên cuồng nhất mà đời này bà ta có thể làm ra, lại không biết rằng bà ta không chỉ muốn nhục nhã đứa con gái mà bà ta từng cho là kiêu ngạo, bà ta còn muốn hủy hoại tên Freen – người đã khiến mọi chuyện trở thành như hiện giờ.

Chuyện chèn ép mà Freen làm với KT đều là lợi dụng lỗ hổng của pháp luật để làm, cảnh sát cũng không thể tra ra được chuyện gì, nhưng bọn họ cũng không thể trả lại cho cô thanh danh tốt, sau khi rời khỏi cục cảnh sát Freen đã muốn không thèm quan tâm tất cả mọi chuyện để bay đến Hàn Quốc, nhưng trách nhiệm trên vai làm cho cô quay lại OnB, nếu như OnB bị hủy hoại, sẽ làm hơn một ngàn người vì cô mà bị thất nghiệp, mà những nghệ sĩ trong công ty sẽ bởi vì nguyên nhân của giám đốc mà bị phía truyền thông suy đoán đủ loại quy tắc ngầm.

Chỉ là, cô thật sự không biết nên làm như thế nào để đáp lại đoạn video dài đến năm phút kia.

Nếu vì sự thái bình nhất thời mà cật lực phủ nhận, vậy tương đương với việc tự cắt đứt khả năng cùng nắm tay đi dưới ánh mặt trời của cô và Becky trong tương lai.

Mà nếu như cô cam chịu, vậy tương lai lại phải khiến cho Becky chịu đựng mọi sự dèm pha?

Nếu như trực tiếp thừa nhận chuyện yêu đương, người đời có lẽ sẽ chỉ trích bọn họ là phóng đãng, cô thì không sao cả, nhưng dựa vào chuyện gì mà Becky lại phải bị người khác chỉ chỉ chỏ chỏ nhục nhã cơ chứ? Rõ ràng là trên đời này đã có nhiều cặp tình lữ trộm làm tình ở bên ngoài như vậy, chỉ bởi vì bọn họ là nhân vật của công chúng nên phải bị chụp lén, phải bị đăng lên làm tin nóng, lại phải bị dùng để làm đề tài câu chuyện cho mọi người.

Mà rõ ràng một người sạch sẽ như Becky, sẽ phải trở thành đối tượng để những tên anh hùng bàn phím vô đạo đức đó ảo tưởng trêu chọc, dùng ngôn ngữ dơ bẩn của bọn họ để khinh nhờn nữ thần trong lòng cô.

Ba giờ sáng, tuy dưới lầu đã ít người qua lại, nhưng những tầng lầu chung quanh của khu làm việc vẫn còn đang sáng đèn, ánh đèn chói lọi chiếu vào trên người Freen, ba con đường ở phía trước, dù chọn cái nào đều là vực sâu cả, nhưng cô cần phải chọn ra một cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top