Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 24 : Một Đôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, dãy núi xanh xanh phía xa đã bị sương trắng bao phủ.

Sáu người đã sớm được PD Mika kéo xuống giường. Một đám người đứng nơi đó, sự oán hận trên người còn nặng nề hơn cả ma quỷ, vừa hay phù hợp để bắt đầu quay một bộ phim về xác chết ở một ngôi làng trên núi.

Mika giả vờ hắng giọng, đối diện với ánh mắt tràn đầy sát khí của sáu người, nhấc loa lên nói:

"Trong hai ngày tới, các nữ thần có thể tự do đi lại trong làng, tận hưởng cảnh đẹp và cuộc sống nhàn nhã của thôn Thâm Vân, tiền đề là cả hai người trong đội phải cùng nhau hành động, nguyên liệu nấu ăn trong hai ngày này cần được các nữ thần tự lực cánh sinh tự kiếm tự thu hoạch... Tổ tiết mục có thể tốt bụng cung cấp kinh nghiệm về leo núi, lội sông, câu cá hái rau, chăn nuôi gia súc gia cầm..."

Càng nói giọng ông ta càng nhỏ lại, vẻ mặt cũng trở nên chột dạ, chủ yếu là do ánh mắt của mấy người này quá đáng sợ.

Mei mỉm cười hiền lành:

"Tự do đi lại hihi, như vậy cũng rất tốt. Kiana, đi, hai chúng ta mau trở về ngủ."

Cô ấy kéo Kiana, xoay người muốn rời đi.

"Ngủ hai ngày."

Becky thấy ý kiến này rất hợp lý.

"Giải tán đi."

Cô giả bộ muốn rời đi, nhưng khi liếc nhìn Freen, thấy nàng vẫn còn đứng ở đó, cô lập tức dùng giọng điệu như một nhân viên tốt, lấy việc công xử theo việc công nói:

"Quý cô Freen có muốn đi cùng không? Dù sao chúng ta cũng cần tuân thủ quy định của chương trình."

Freen nở một nụ cười tao nhã, lịch sự đáp lại:

"Tất nhiên."

Fiona không hiểu tình hình, còn tưởng tổ tiết mục đại phát từ bi cho nghỉ ngơi, ánh mắt cô ấy sáng lấp lánh, nhìn về phía đồng đội của mình là Yuki Williams, nói:

"Chị Yuki! Chúng ta trở về phòng chơi trò chơi thôi nhỉ, em sẽ kể cho chị nghe về trò chơi mới..."

Yuki mỉm cười, cùng Fiona trở về phòng:

"Chị cũng chơi trò chơi này..."

Mika và nhóm nhân viên công việc bị bỏ lại: "..."

Mika kinh hãi:

"Không được! Các nữ thần! Các chị gái! Các em à! Cho chúng tôi chút tư liệu sống đi chứ!"

Sáu người phớt lờ ông ta.

Mika khóc.

Cuối cùng, sau khi thảo luận dựa trên nguyên tắc đôi bên cùng có lợi, sáu người quyết định cùng ra ngoài đi dạo, với tiền đề là tổ chương trình cung cấp đồ ăn cho mỗi bữa ăn, công bằng hợp lý, ai cũng vui vẻ.

Ăn sáng xong, sương mù bên ngoài đã tan. Ánh nắng chiếu xuống, phản chiếu những đường nét tinh tế của cành lá, in những bóng lốm đốm xuống mặt sân.

Mei đã sớm kéo Kiana đi leo núi.

Sau chuyến làm nhiệm vụ ngày hôm qua, Fiona và Yuki đã sớm làm quen với các trưởng lão và đám cô dì chú bác trong thôn, suy cho cùng thì họ đều là những cô gái trẻ, dễ thương, ăn nói khéo léo, xinh đẹp, nên chiếm được cảm tình của người lớn là điều đương nhiên.

Chờ đến khi Becky và Freen ra ngoài, lúc đi ngang qua quảng trường nhỏ ở lối vào thôn, họ thoáng nhìn thấy hai người này trong đám đông.

Quảng trường nhỏ này được lát gạch xanh, là nơi để dân làng tụ tập và trò chuyện trong thời gian rảnh rỗi. Bây giờ công việc đồng áng không còn bận rộn, nhiều người dân trong làng mang ghế đẩu ra ngồi trên quảng trường để sưởi nắng, trò chuyện về công việc thường ngày của mình.

Fiona và Yuki nhanh chóng hoà nhập vào trong đó, họ cùng ngồi trên ghế dài, tay mỗi người đều cầm một quả dưa chuột tươi hái ở đâu đó, vừa ăn vừa trò chuyện.

Xa xa, Becky thấy một bác gái đang nói chuyện với Fiona.

Bác gái kia thần thần bí bí:

"Để bác chỉ cho cháu biết, cháu có nhìn thấy chàng trai trẻ bên kia không?"

Fiona nhìn qua.

"Cháu thấy cháu thấy!"

"Thằng nhóc đó yêu thầm con gái nhà trưởng thôn, người mà hôm qua cháu đã gặp lúc chơi trò chơi đấy."

Fiona sửng sốt.

"À ~ sao bác biết chuyện này vậy?"

Bác gái vỗ ngực:

"Bác đây là người từng trải, người trẻ như mấy con lại không giỏi giấu giếm chuyện này, tình ái ấy à, bác vừa liếc một cái đã nhận ra."

"Bác đỉnh thật đấy!"

Becky tình cờ đi tới, nghe được toàn bộ mọi chuyện:

"..."

Có thật sự lợi hại đến mức đó không?

Yuki ở một bên chào hai người đang đi tới:

"Chị Becky, cô Freen, hai người đi đâu vậy?"

Becky mỉm cười:

"Đi xem cỏ lau."

Cạnh làng có một hồ nước lớn, phía bên kia là núi xanh bao quanh nhưng lại có những khóm cỏ lau mọc trên bờ gần làng. Vào mùa thu, khi những cơn gió thổi qua là thời điểm thích hợp để thưởng thức phong cảnh.

Bác gái đang nói chuyện với Fiona nghe được tiếng phát ra từ bên này, nhanh chóng nhìn sang, ánh mắt sắc bén như đại bàng nhìn từ trên xuống dưới, tự tin nói:

"Hai người này là một cặp phải không?"

Becky: "..."

Freen: "..."

Nghe bác gái nói như vậy, Fiona cười đến mức không ngồi thẳng nổi, vừa cười vừa vỗ đùi nói:

"Bác ơi, bác sai rồi! Hai người này sao có thể là một đôi được chứ? Ha ha ha..."

Cô ấy liếc thấy Becky và Freen đứng yên không nói một lời, ánh mắt lẳng lặng nhìn cô ấy.

Fiona lập tức im miệng, trong đầu liên tưởng đến những hành vi thân mật của họ trong mấy ngày qua, cuối cùng nhận ra gì đó, con ngươi khẽ run lên.

Fiona: !!!!

Becky nở một nụ cười thân thiện:

"Em nói tiếp đi, tôi và quý cô Freen đi trước."

Nói xong, cô đi vòng qua rồi tiến về phía trước.

Freen ở bên cạnh gật đầu với hai người, rồi nhanh chóng đi theo.

Fiona nhìn hai người bọn họ một trước một sau, trong đầu chưa bao giờ nghĩ thông suốt như vậy, cô ấy đột nhiên nháy mắt ra hiệu cho Yuki, kích động không thôi.

"Mắt em bị tật hả?"

Fiona: "..." Mọi người đều say, chỉ có tôi là tỉnh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top