Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25 : Bạc Đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phong cảnh ở thôn Thâm Vân rất đẹp. Khác với sự phồn hoa nóng vội nơi thành thị, thứ thuộc về nơi đây chỉ là có con người giản dị, khiêm tốn, chậm rãi hưởng thụ cuộc sống.

Đi trên con đường đồng, Becky có cảm giác như quay về tuổi thơ, không khỏi sinh ra tính khó trẻ con. Nếu không phải lo cho thể diện của mình, có lẽ cô đã nhảy chân sáo chạy về phía trước.

Becky cố gắng khống chế cảm xúc, để bước đi của mình trầm ổn nhẹ nhàng hơn. Nhưng nàng không hề hay biết quá trình thay đổi sắc mặt của nàng đã bị Freen ở bên cạnh nhìn thấy rõ ràng.

Trong gió truyền đến một tiếng cười khúc khích, Becky nghi ngờ nhìn người phụ nữ bên cạnh:

"Cô cười cái gì?"

Người phụ nữ ngừng cười, nghiêm mặt nói:

"Tôi đang cười chuyện chúng ta là một đôi."

Hai chữ một đôi được người phụ nữ nói ra, giống như một chiếc móc câu, mang theo sự quyến rũ.

Lỗ tai của Becky cũng trở nên mềm nhũn.

"..."

Cô chột dạ liếc mắt nhìn cameraman, sau đó mỉm cười phụ hoạ.

"Quý cô Freen đừng để chuyện này trong lòng."

"Vậy quý cô Becky có để tâm không?"

Becky đang tiến về phía trước mấy bước, đột nhiên quay người lại, vẻ mặt nghi ngờ hỏi:

"Quý cô Freen vừa nói gì vậy? Tôi không nghe rõ."

Freen: "..."

Tranh giành thắng lợi.

Nhìn thấy Freen nhất thời không biết nói gì, trong lòng Becky mừng gần chết, nhưng trên mặt vẫn tỏ ra ngây thơ không hiểu.

Ánh mắt lạnh nhạt của người phụ nữ liếc qua cô, không nói một lời.

Tâm trạng của Becky rất tốt, cô ngồi xổm xuống ven đường chơi đùa với mấy bông hoa trắng bên bờ ruộng, hoa này mọc nguyên một mảng rộng lớn, vẻ đẹp tao nhã chỉ có thể nhìn thấy ở ngoài đồng.

Freen đi tới, đứng bên cạnh cô.

Những ngón tay xinh đẹp trắng nõn nà chọn tới chọn lui, cuối cùng dừng lại ở cành hoa đẹp nhất, bẻ nhẹ một cái. Tay phải Becky nắm chặt cành hoa, tay trái kéo ống quần của Freen, ngồi xổm trên mặt đất, ngửa đầu nhìn nàng.

Cơ thể người phụ nữ được bao phủ bởi những tia nắng mai, khuôn mặt thanh tú phủ đầy những vết lốm đốm, đôi mắt đen láy phản chiếu dưới ánh mặt trời ấm áp, hòa lẫn với màu của mặt trời, khiến nàng trở nên dịu dàng hơn.

Nàng cúi đầu nhìn qua, ngay cả giọng nói cũng trở nên ấm áp hơn rất nhiều.

"Có chuyện gì vậy?"

Becky mỉm cười, vẫy tay.

"Cô ngồi xổm xuống."

Freen làm theo lời cô, ngồi xổm xuống bên cạnh cô.

Ngón tay vuốt ve mái tóc xõa xuống bên tai, Becky lại gần nàng, nhẹ giọng nói:

"Cô không được phép cử động."

"Ừ, không cử động."

Becky cẩn thận cài những bông hoa nhỏ mà mình hái lên mái tóc của Freen. Màu trắng và đen hoà quyện với nhau, giống như để bổ sung cho nhau.

Người ta nói loài hoa mỏng manh phù hợp với người phụ nữ xinh đẹp, loài hoa này tuy nhẹ nhàng nhưng lại tôn lên vẻ đẹp của nàng.

Becky ngưỡng mộ đôi mắt trong veo quyến rũ của nàng, cô không nhịn được mà quận cuộn vài lọn tóc đen rơi xuống, sợi tóc đó quấn quanh đốt ngón tay như quấn cả vào trái tim cô. Chặt đến nỗi khiến cô thở không nổi.

Rất muốn hôn nàng.

Nữ quay phim mới được thay thế phía sau hai người hưng phấn đến mức suýt chút nữa đã ném máy ảnh đi, cô ấy điên cuồng nháy mắt ra hiệu với đồng nghiệp bên cạnh, mau nhìn đi, quá đẹp đôi!

Một vị cameraman là nam khác không hiểu cô ấy hưng phấn cái gì. Đối phương ném cho anh ta ánh mắt xem thường, đúng là lợn rừng không ăn được trấu!

Bên này Becky đã đứng dậy chụp rất nhiều ảnh Freen cài hoa, người phụ nữ chỉ có thể bất lực để cô làm điều mình muốn.

Cuối cùng cũng đợi được Becky vui vẻ, nàng cười nói:

"Quý cô Becky này, tôi có thể cử động được chưa?"

Becky hài lòng cất điện thoại di động, hừ hừ hai tiếng tựa như nữ hoàng cao quý nói:

"Được."

Đợi một hồi lâu, Freen vẫn không nhúc nhích.

Becky nhướng mày:

"Sao thế, cô nghiện ngồi xổm rồi à?"

Khuôn mặt của người phụ nữ dịu lại, đôi mắt như chứa đầy nước. Nàng giơ một cánh tay trắng nõn ra, dưới ánh mặt trời chiếu vào còn có thể nhìn được cả những đường gân xanh ở trên đó.

"Chân tôi tê lắm rồi, Quý cô Becky, cô không kéo tôi lên được sao?"

Becky bị nàng nhìn đến đỏ mặt, nhưng lại hơi đau lòng, cuối cùng vẫn giơ tay ra, nắm lấy tay nàng, kéo nàng đứng dậy.

Freen vừa đứng dậy, hai chân đã đứng không vững, đành phải dựa vào người Becky, Becky cũng phải lùi lại vài bước lấy thăng bằng mới đứng vững được.

Giọng nói nhẹ nhàng đáng thương của người phụ nữ vang lên bên tai cô:

"Chân tôi tê quá, quý cô Becky à, cho tôi dựa vào một chút đi."

Becky hít sâu một hơi, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói:

"Đừng ở chỗ này dụ dỗ em."

Freen mỉm cười nói:

"Vậy em muốn chị dụ dỗ em ở chỗ nào?"

Hai chữ dụ dỗ được nàng cố ý nhấn mạnh, kết hợp với giọng điệu nhẹ nhàng mềm mại, hơi thở hỗn loạn đảo quanh tai của Becky.

Becky suýt thì đã mất bình tĩnh.

Cô đi chậm lại, ước tính thời gian Freen nghỉ ngơi, sau đó đẩy nàng ra, xoay người nhanh chóng rời đi.

"Tôi đi xem cỏ lau trước."

Thật ra đứng ở đây cũng có thể nhìn thấy cánh đồng lau rộng lớn với những khóm hoa sậy trắng đung đưa trong gió, nhìn từ xa giống như một biển tuyết.

Trái tim kích động của Becky được phong cảnh nơi đây xoa dịu, hơi nóng trên mặt cũng bị gió thổi bay đi. Cô giả vờ thản nhiên liếc nhìn Freen đang đi phía sau, sau đó giảm tốc độ chờ nàng đuổi kịp.

Hai người đi cạnh nhau giữa đám cỏ lau, giống như trên thế giới chỉ còn hai người bọn họ.

Những bông lau nghịch ngợm bị gió cuốn đi, đậu trên tóc của hai người, Becky nhìn mình, sau đó lại nhìn Freen, sau đó cười nói.

"Chị xem có giống bạc đầu không?"

Người phụ nữ nhìn qua.

"Không giống."

Becky nhíu mày.

"Chị không thể dỗ em một tí sao."

Khoé môi của người phụ nữ cong lên, ánh mắt yên lặng nhìn cô.

"Bởi vì chúng ta sẽ thật sự bạc đầu bên nhau."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top