Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mong em!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Becky này..." Cô vừa bước vào phòng lại thì thấy nàng đợi cô chắc hơi lâu nên đã có vẻ ngủ quên rồi.

Khi nàng ngủ cô cảm thấy có một cảm giác rất an lành. Nàng cũng chẳng cần phải giả vờ là mình là một cô gái như thế nào. Freen muốn thấy Becky là một cô gái bình thường là như thế nào.

Cô đi lại gần Becky khi thấy đầu nàng sắp đụng thành giường thì cô tới đỡ đầu cho nàng, và điều đó khiến nàng thức giấc. Hai người mắt chạm nhau. Có vẻ Becky sẽ không quên được con mắt khó ở đó đã từng một lần nhìn mình như vậy.

Becky gỡ tay cô ra rồi ngồi dậy, có vẻ như Becky ngại nên muốn lảng tránh cô đây.

"Đi thôi" Becky trầm giọng xoay đi ra ngoài cửa mà ngoảnh lại nói với cô "Mà nãy có người gọi cô đấy"

Freen nhìn xuống điện thoại, là P'Nam đã gọi. Chắc báo cô về tình hình của Becky đây.

"À...bạn tôi thôi"

"Cần gì giải thích, đi lẹ, không hết hứng giờ"

"Sợ em nghĩ gì đó rồi lại còng đầu tôi thôi"

Freen nhún vai rồi bước tới chỗ của Becky. Becky cùng cô rời phòng. Cùng nhau bước đi Becky cảm thấy cũng vui đấy chứ. Ít nhất là còn có thể hiểu được gì đó về Freen.

Xuống sảnh khách sạn, mọi người đều nhìn Becky và Freen, hai người rất đẹp. Có thể nói là nét đẹp toàn vẹn. Người người ngắm cả hai người họ. Freen toát lên vẻ kiêu hãnh, Becky nhẹ nhàng đằm thắm. Trời sinh một cặp.

Hai người họ đi bộ, vì khách sạn khá gần với chợ nên họ chọn đi bộ dạo chơi thay vì đi xe. Hai người chẳng nói gì với nhau nhưng trong sự im lặng ấy không có gì gọi là ngại ngùng. Họ dường như hiểu được thân phận của bản thân hiện tại ra sao để mở lời với nhau.

"Cô có tin vào tình yêu không?"

"Liệu có ai muốn bên cạnh một người nguy hiểm như tôi. Em có thể là một người đặc biệt là hồn nhiên xen vào cuộc sống của tôi một cách ngang nhiên như vậy."

"Nếu không vì nhiệm vụ tôi cũng muốn thử yêu cô"

Lời thật lòng đó!

"Không đâu, không đâu, ở bên tôi không có được hạnh phúc, nếu sau này mà có tình cảm thật. Mong em hãy che giấu nó đi. Mong em suy nghĩ nó chỉ là nhất thời, tôi không xứng đáng!"

"Ừ tôi biết rồi"

Lời nói đó làm cho Becky chỉ muốn câm nín, cảm giác rất lạ khi Freen nói cô ấy không xứng đáng. Là sự thất vọng, Becky không muốn cô nói bản thân như thế. Nàng có thể cảm nhận được chứ, Freen rất ấm áp, đặc biệt rất quan tâm những người xung quanh.

Becky trong lúc suy nghĩ thì không để ý có một chiếc xe máy đang lao về phía mình.

Freen ôm chặt lấy Becky mà xoay người nàng về phía cô. Nàng ghì chặt vào vai Freen khi cô ôm lấy nàng một cách nhanh chóng như thế. Becky nhìn thẳng vào mắt cô khi cô đang nhìn lại về hướng của chiếc xe máy đó. Ánh mắt vô hồn đó, Becky muốn biết, rất muốn biết cô đã trải qua những gì.

Freen làm ơn thôi, một lần, để tôi có thể vào thế giới của cô đi

"Không sao chứ, có bị thương đâu không, đổi chỗ đi, tôi đi ở ngoài cô đi trong lề đường đi" Freen lo lắng mà xoay Becky qua phải trái để xem có vết thương nào hiện diện hay không.

"Không...không sao"

Becky nắm lấy cánh tay Freen khi cô xoay nàng. Nàng bây giờ duy nhất chỉ để ý đến ánh mắt của Freen. Nó không nói dối. Nó là đang lo cho nàng thật. Ánh mắt ấy, nhưng một thiên thần đang dẫn lối nàng đi vào thế giới vô tận của cô.

"Quý khách, hai vị hãy tới xem mặt hàng mới của chúng tôi"

Là một cô bán hàng. Nàng nhìn xuống là bán vòng tay, nhẫn, và những đồ trang sức khác. Freen nhìn nàng, nàng nhìn mấy thứ này rất lâu nên cô cũng dần hiểu ra là nàng đang cảm thấy thú vị với những thứ này.

"Em thích hả?"

"Ừ...bà chủ, cô gợi ý vài mẫu cho tôi đi, cho hai người"

"Được, được. Hai người...à cặp này đi, đây là nhẫn hứa hẹn, hứa hẹn những điều muốn làm với đối phương, đây có thể là nhẫn tình nhân cũng có thể là nhẫn tình bạn luôn bền vững, trên nhẫn cũng có khắc 'Một Đời Một Kiếp, Mãi Mãi Không Quên' nếu hai cô là bạn thì tình bạn này sẽ mãi mãi bền lâu, còn là tình nhân thì cô hiểu rồi đấy"

Một cặp nhẫn rất giản dị nhưng lại đầy ý nghĩa. 'Mãi Mãi Không Quên', đúng đấy chứ, nàng sẽ không bao giờ có thể quên được mối quan hệ phức tạp này, không hẳn là độc hại, nhưng cũng không có nghĩa là tốt. Chỉ là, thế giới của cô và nàng thật quá khác. Không thể chung được!

Freen thấy Becky cứ trầm tư thì chớp mắt vài cái rồi ngước mặt lên nhìn bà chủ rồi nói.

"Được, bà chủ, lấy tôi cặp này, em còn lấy nào nữa không?"

Freen vừa lên tiếng thì Becky xoay mặt nhìn cô, lúc nào cũng hiểu nàng như thế, nàng không thích, không muốn thích!

"Không, ta đi mua cái khác nữa"

"Được"

"Khách quý à, hai cô có cần gối lại không?"

"Không cần"

"Không cần"

Hai người đồng thanh, bà chủ liền hiểu ý mà cười. Freen đưa tay ra đưa tiền, bà chủ cũng đổi lại cho Freen bộ nhẫn đó, Freen tự đeo vào tay mình, là ngón áp út tay phải, cô cầm tay nàng lên và cũng đeo vào ngón tay ấy cho nàng. Freen cười một cái rồi giơ lên khoe với nàng.

"Đền bù cho hôm bữa không cùng mẹ và em đi mua đồ"

"Ừ, chấp nhận. Tha cho cô lần này nhá"

Nàng bật cười rồi Freen vẫn nắm tay nàng mà đưa nàng đi khắp nơi. Chỗ chợ này rất đông người, vì là khu du lịch nên càng nhiều du khách tới. Hai người dừng chân tại một quán nước.

Từ nãy đi chỉ thấy được một quán vắng khách nên hai người dừng chân. Cả hai bước tới quầy bán mà nhìn thực đơn và gọi.

"Tôi một trà đào nhé"

"Tôi một trà sữa, 100% đường luôn"

"Xin lỗi quý khách, bên tôi chỉ còn trà đào thôi, nhưng chỉ duy nhất một ly, mong quý khách thông cảm"

"Em uống đi, tôi nhịn được"

"Lấy đi, nhưng cho tôi hai cái ống hút nhé"

"Vâng thưa quý khách" Anh ta nói rồi rời đi để làm cho nàng và cô.

Nàng cũng tiện cười với cô một cái rồi trả lời lại với cô câu hồi nãy cô nói.

"Làm sao được, kết hôn rồi, phải làm chung chứ"

Nàng nắm tay cô, kéo cô lại bàn rồi để cô ngồi xuống, và mình ngồi kế bên cô. Hai người như thể cặp đôi mới cưới thật vậy. Rất mặn nồng.

"Em ngồi đây nhé, tôi đi mua đồ ăn, sẽ về ngay thôi"

"Ừm, đi cẩn thận đấy nhé"

Freen đứng dậy và rời đi. Becky ngồi lại chỗ ấy một mình. Nàng không sợ lắm vì rất đông người nên chắc chắn phải có người tốt. Nàng đứng lên đi lại chỗ quầy bán hồi nãy mà lấy ly trà đào ấy, hai chiếc ống hút tạo thành hình trái tim rất dễ thương. Nàng mỉm cười rồi quay lại bàn.

Nàng vừa ngồi xuống thì có hai người đến tiếp cận nàng, chắc cũng chẳng ra gì rồi. Nàng cười khẩy rồi nhướng mày.

"Cho anh xin làm quen nhé, xinh thế này, rất hợp với anh"

Gớm ghiếc thật chứ!

"Xin lỗi, không có nhã hứng"

"Thôi nào đi với bọn anh đi"

Anh ta bắt đầu đụng chạm vào người Becky. Cùng lúc đó Freen cũng đang đứng đằng xa nhìn. Cô định chạy tới nhưng thôi vì cô muốn xem Becky giải quyết tình huống này như thế nào.

"Được thôi lên đồn cảnh sát nào" Becky mở ví ra và đưa cho hai anh ta coi huy hiệu cảnh sát của mình. "Tôi có thể kiện các anh vì tội sàm sỡ, ép người, và gì nữa đây.."

"Chị...chúng em xin lỗi...đi đây đi đây"

Cả hai đều bỏ chạy. Thật là mới doạ một chút đã như thỏ đế như thế, sau này làm ăn được gì không biết.

"Vợ tôi có vẻ doạ người quá đáng nhỉ? Làm sao mà chạy mất dép rồi?" Freen đặt đồ ăn xuống rồi ngồi cạnh nàng.

"Huy hiệu cảnh sát cũng hữu dụng lắm cơ đấy, còn nhát hơn cô"

"Tôi bị em chĩa súng cũng chẳng như thế"

Hai người cười rồi bắt đầu ăn. Freen giờ mới để ý tới ly trà đào ấy. Thì cũng ổn đấy chứ, dù hình trái tim có hơi lệch nhưng cũng đẹp, không tệ.

——————
Dạo này đi chơi nhiều quá quên viết, xin nhỗi nhaaaaaa~~~~

- Miji

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top