Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm đầu thu. Thời tiết không còn nóng đến khó chịu như khi hè.


Đồng hồ treo tường chỉ 1 giờ 33 phút.


Fukuzawa đã vào giấc ngủ sâu. Kể từ sau khi Cơ quan Thám tử vũ trang đi vào hoạt động ổn định, ngài không còn cần phải ép mình nâng cảnh giác lên quá cao nữa.


Cửa sổ mở rộng, nếu nửa đêm có mưa sẽ hắt ướt một mảng lớn chiếu tatami. Fukuzawa không phải không biết, song không chỉ mưa mà đôi khi mấy con mèo hoang sẽ theo cánh cửa đó nhảy vào.


Quen thuộc nhất vẫn là con mèo mướp trắng xen các mảng loang vàng. Tai nó từng bị rách một vết sâu, hắn tiện đường mang về, băng tai mèo thành một cục trước ánh mắt đầy phán xét của tên bác sĩ. May thay, nó vẫn lành lại ít lâu sau đó.


Có lẽ muốn trả ơn người đã giúp mình đi chăng, thỉnh thoảng nó sẽ vào phòng Fukuzawa khi ngài đã ngủ, rồi chui vào chăn đệm ấm áp, thậm chí coi cơ thể vị thống đốc như cái gối mà gác cằm lên. Và khi trời sáng, nếu con mèo chưa tỉnh, Fukuzawa sẽ cố nằm im lâu nhất có thể. Vừa chạy tới Cơ quan vừa ăn sáng thì không sao, chứ phiền đến meo meo là không thể chấp nhận.


Mori Uogai tiếp tục cà khịa hắn vì hành động cực kì trẻ con này. Ngài coi thường ngược lại y. Y làm sao hiểu cái cảm giác được mèo chọn làm nô lệ!


Sau đó, không biết có phải vì áo ngủ đã ám mùi hay không, không chỉ con trắng loang vàng kia mà còn cả mèo khác cũng đã nghe tin về ổ ấm miễn phí. Một sáng thức giấc, ngài phát hiện quơ tay chạm đến mèo, duỗi chân cũng là mèo, lập tức không dám cử động.


Mori Uogai: Hóa ra phong ấn sói bạc vang danh một thời dễ thế thôi à?


Vị thống đốc bình thường nghiêm nghị ra sao lại cũng để bị cười vào mặt.


.


Đồng hồ chỉ 1 giờ 55, có tiếng bước chân khẽ khàng tiến lại gần. Nhận thức đã trở lại hơn nửa, mắt vẫn nhắm nghiền nhưng tai không bỏ sót một tiếng động nào. Tên bác sĩ rón rén lật chăn lên, quả nhiên, con mèo chết tiệt đã nằm ngửa bụng lên gừ gừ trong cổ. Mori định chọc nó một cái, ngón tay chưa kịp chạm đến lớp lông mềm mại đã bị bắt ngọn. Fukuzawa vậy mà tỉnh rồi, ngài vỗ nhẹ mấy cái vào đùi con mèo. Nó lật người, chớp mắt, làm một loạt động tác giãn cơ trước cơ sau xong xuôi rồi mới trả chỗ cho chính thất.


Mori chán ghét nhìn lông mèo bay tứ lung tung trong không khí, lại thêm một đống trên áo Fukuzawa. Không để y nghĩ đến cái đệm ngủ còn lại đã đóng mạng nhện trong tủ, ngài dùng sức của kẻ còn chưa tỉnh ngủ kéo tên bác sĩ vào lòng.


Khoảnh khắc cơ thể được ôm trọn trong ấm áp, y đã tự tin hất hàm lên với con tiểu tam bốn chân phải mò xuống cuối đệm. Thấy gì chưa đồ lắm lông.



Hai tên già đầu bọn họ, trẻ con như nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top