Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 43

"Ra là vậy sao, tình hình cũng không đến mức tồi tệ." Người đàn ông vươn vai bước về phía cửa, không để tâm thanh niên hướng ánh nhìn từ phía sau đưa đến cái liếc mắt sắc bén.

...

Nhìn kết quả khám xét trong tay, Karma kì quái trông y tá cười tủm tỉm chúc mừng cậu mà rời khỏi bệnh viện. Ngồi trên xe, cậu không khỏi cảm thấy, bị bệnh thì có gì nên chúc mừng. Tâm tình hết sức phức tạp mà mở tập hồ sơ bệnh án. Sau đó liền lập tức sững sờ, không thể không nói, chuyện này khi từ mới bước chân vào gia tộc Asano, cậu đã từng nghĩ qua đến một tương lai tốt đẹp như vậy. Bất quá nó vẫn chỉ là ảo mộng mà cậu tự tạo ra để an ủi bản thân. Vội vã gọi lại cho bác sĩ điều trị, sát thủ máu lạnh từng giết quá nhiều người lại run tay, thậm chí, Karma phát hiện cả giọng nói của mình cũng đang run rẩy.

"Xin hỏi, kết quả kiểm tra của tôi có sai sót ở đâu hay không? Hoặc là có bị nhầm với ai hay không?" Giọng nói mang chút gì đó không tin tưởng, cũng có thể là sự lo lắng tận cùng.

"Haha, cậu là Karma Akabane? Kết quả của bệnh viện luôn đúng, sẽ không bao giờ xảy ra tình trạng nhầm lẫn, số lượt kiểm tra đã là lần thứ ba rồi." Bác sĩ điều trị cười sang sảng nói, rõ ràng cảm thấy thực thú vị với phản ứng của cậu, dù sao tỉ lệ nam có thể sinh con thật sự thấp nhưng cũng phải là không thể.

Ngắt điện thoại, Karma nhìn ra ngoài cửa sổ, dòng người tất bật vẫn chẳng khi nào dừng, ánh mắt hơi lưu chuyển, đôi tay cậu hơi run run chạm vào bụng mình, khoé môi nở nụ cười ôn nhu. Nơi này có một sinh mạng, là con của cậu và Asano. Ánh mắt nhìn qua kết quả kiểm tra lần nữa, mãi đến khi nhìn đến hai từ "song thai" khoé môi liền chợt co rút. Hạnh phúc đến quá nhanh khiến người ta có cảm gác không thật nhưng điều đó không ngăn được hơi ấm trong tim.

Khoa học kĩ thuật hiện đại tân tiến, điều này khiến cho tỉ lệ sảy thai xuống mức thấp nhất, không giống như cả ngàn năm trước chỉ cần ngã nhẹ liền sảy thai. Bất quá nếu bị va đạp mạnh thì mất đi đứa nhỏ là chuyện đương nhiên. Nghĩ đến nhiệm vụ của mình, hơn nữa chiến tranh cũng sắp đến hồi bùng nổ, làm cách nào để kéo dài thêm một năm thực sự là chuyện bất khả thi. Khẽ thở dài, Karma lái xe về nhà, chuyện đến nước này chỉ đành tuỳ cơ ứng biến mà thôi. Dù sao, quyết định của cậu nhất quyết phải sinh hai đứa nhỏ này, không thể phá đi, cũng không có ý định nói cho cha chúng biết. Chỉ vì cậu sợ sẽ nhận lại những lời nói tuyệt tình.

...

"Sao rồi, kết quả kiểm tra thế nào?" Giọng nói ngái ngủ của Terasaka vẫn chẳng khác đi là bao nhiêu.

"Đoán xem." Không châm học hắn vài câu như mọi khi, Karma ngồi trước màn hình mô phỏng khẽ cười. Cười đến mức mà hắn ở phía bên kia màn hình cũng phải rùng mình. Nụ cười của cậu thực ôn nhu ấm áp, nhưng nhìn thế nào cũng cảm thấy không đúng, đã bao lâu rồi mới nhìn được nụ cười của đại ma vương?

"Đừng nói với tao là mày mắc phải căn bệnh không thể chữa được đó nhá." Nếu không sao lại cười đáng sợ như vậy? Đương nhiên, câu này hắn không dám nói ra, vì bảo toàn tính mạng của mình, im lặng là vàng.

Ánh mắt Karma lạnh đi, dù cách một màn hình hắn cũng cảm nhận được ánh mắt kia như muốn giết chết hắn vậy. Terasaka hít một ngụm khí lạnh, vội vàng cười gượng làm hoà: "Nếu không mày nói đi, tao cũng không phải bác sĩ, sao có thể biết được."

Dường như tạm chấp nhận lí do của hắn, Karma nhẹ giọng: "Song thai."

"Hả?" Hắn ngây ra một lúc lâu rồi như muốn nhảy vào bên kia màn hình: "Song thai? Là của Asano Gakushuu?!!!"

"Nếu không thì của ai?" Karma buồn bực nhìn hắn, rõ ràng như vậy chẳng lẽ còn cho rằng của người khác được hay sao? Cho dù là ở hộp đen thì khi làm cũng phải chuẩn bị kia mà, không thể xảy ra vấn đề mang thai được.

Tarasaka ngã ngồi trên ghế, vẻ mặt dại ra nhìn trần nhà, miệng lầm bà lầm bầm: "Không phải chứ... Trời ạ, tao có thể tưởng tượng được cảnh mà tổ chức biết mày có thai sẽ hỗn loạn thế nào. Có nên báo cho sensei biết trước hay không? Nhỡ đâu ngay cả trụ sở trung tâm bọn họ cũng dùng cơ giáp phi thẳng vào thì sao?"

Karma co rút khoé miệng, không khỏi cảm thấy phản ứng của hắn thái quá. Nhưng nghĩ kĩ lại thì cũng có khả năng, dù sao cậu mang thai cũng là sau khi ly hôn, lẽ ra Asano đều phải chịu một phần trách nhiệm. Bất quá, con người vô tình ấy có sử dụng đến quyền hành của mình để ép buộc cậu phá thai hay không vẫn là một dấu hỏi.

"Đừng nói chuyện này cho Asano biết." Cậu hạ mắt, tâm tình không thể khống chế lại như đang dâng trào mãnh liệt. Cứ nghĩ đến trong bụng đang mang đứa nhỏ của anh và cậu, có hạnh phúc cũng có thống khổ, cảm giác đan xen thật khó nói thành lời.

"Không nói cũng không sao, dù gì tao cũng không trông chờ vào vị tướng quân cao cao tại thượng kia sẽ chấp nhận hai đứa nhỏ." Tarasaka không để ý phất tay, cho dù hắn có muốn nói thì cũng phải có mạng để nói, cả tổ chức mà biết không xé xác hắn ra mới là lạ đó.

"Hơi thở của sinh mệnh nhỏ thật diệu kì, nguồn sống mới cũng thật mãnh liệt."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top