Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 66

Kazuo chớp mắt, cậu khẽ cười: "Asano, cảm ơn anh đã cho em biết đáp án."

Lần đầu tiên nghe cậu xưng hô xa lạ, cả người Asano không khỏi chấn động.

"Tình cảm vốn là thứ không thể sẻ chia. Trước kia, em đã từng mơ ước có được vòng tay ấm áp, không cần bảo hộ em vì em có thể bảo hộ chính mình, em chỉ cần một người ở bên cạnh, vậy là đủ. Chúng ta đã quen nhau rất lâu, thực sự rất lâu... Là ba năm, năm năm hay đã bảy năm? Anh đã yêu em từ lúc nào, nhận ra tình cảm hư ảo từ lúc nào? Bây giờ em mới chân thực cảm nhận được, chưa bao giờ em tiếp nhận sự thật đau lòng một cách thản nhiên như thế.

Em rất nhớ những lúc chúng ta ở cạnh nhau, những giây phút anh chiều chuộng em với ánh mắt sủng nịnh đầy bất đắc dĩ, nhớ những khoảnh khắc muộn thu mình cảm nhận trái tim anh đập cấp tốc vì em, hạnh phút ngọt ngào như hoà tan trong linh hồn. Cảm giác khi ấy thật sự như một giấc mơ đẹp, em tình nguyện không muốn tỉnh giấc dù chỉ lừa dối bản thân.

Bất quá, sự thực vẫn luôn tàn khốc như vậy, giấc mộng cũng chỉ mãi là ảo ảnh không thực. Hiện tại rốt cuộc em cũng phải tỉnh giấc, cũng cảm ơn anh đã mạnh mẽ đánh thức em dậy. Thời gian hẳn có thể bào mòn tất cả, em cũng mong rằng sẽ có một ngày, cảm giác của em về anh không còn mãnh liệt như vậy nữa, vì càng yêu sâu đậm thì khi mất đi, thống khổ tột cùng thực khó tiếp nhận."

Asano nhìn cậu thản nhiên đứng dậy, Kazuo nở nụ cười rất nhẹ, tưởng chừng chỉ cần đưa tay ra liền khiến cậu vỡ tan. Anh có thể cảm nhận được trái tim lại bắt đầu âm ỉ đâu nhức, nhưng cảm giác này quả thực chỉ có tiếc nuối cùng hối hận, không có tình cảm đặc biệt khắc sâu như đối với Karma.

"Kazuo, bất kể như thế nào, chúng ta vẫn sẽ là bạn tốt."

"Đương nhiên, em vẫn còn chờ ngày anh đem Karma trở về đây." Kazuo phì cười trước biểu cảm của Asano, từ cậu có thể nhìn được sức sống một lần nữa trở lại, một lần nữa vô tư như vậy, hoạt bát như vậy nhưng dưới lớp vỏ bọc ấy, ai biết rõ được trái tim cũng đang đau.

===

"... Karma, thực sự đã quên hay sao?" Bóng hình của người thực mờ ảo, giống như trước kia đứng trên đài cao, vĩnh viễn cậu cũng không chạm đến.

"Không phải..."

Người chợt nở nụ cười, dưới ánh nhìn ngạc nhiên của cậu, anh lặng lẽ quay đầu, chậm rãi bước đi. Có lẽ, cũng sẽ không quay đầu lại.

Rồi một lần nữa trước mắt chỉ còn lại bóng đêm vô tận, chớp mắt mở ra, cái mà Karma nhìn được lại là chiếc xe đổ ven đường. Mưa xối xả xuống mặt đất kéo theo màu đỏ của máu, mùi gỉ sắt trong không khí thật gay mũi. Cánh tay bé nhỏ đầy vết xước thò ra khỏi cửa sổ xe, khó khăn lê thân mình đầy thương tích.

Karma đứng một bên, nặng nhọc khép lại mắt, cơn ác mộng từ thuở còn nhỏ tuổi lần nữa ùa về.

===

Kanji nhíu chặt mày nhìn Karma cuộn mình trên ghế, hắn không ngừng lay gọi liên tục, mãi cho đến khi cậu hốt hoảng tỉnh lại.

Ổn định lại hơi thở, một lần nữa lấy được tầm nhìn, cậu lau đi mồ hôi trên trán, bấy giờ mới nhìn đến vị khách không mời mà đến: "Anh đến đây làm gì?"

Kanji thấy cậu không có chuyện gì liền ngồi xuống ghế, đảo khách thành chủ tự rót một cốc nước, ngang nhiên đi lại trong nhà: "Nếu không phải tôi đến đây, không biết em còn chìm trong ác mộng đến tận khi nào." Thấy Karma im lặng, hắn tiếp: "Nếu sức khoẻ không tốt liền nghỉ, đừng có cố sức như vậy, nghe nói mấy ngày nay em không đến phòng tập?"

"Hình như tôi không là gì của tướng quân Kanji, tôi muốn làm gì cũng không cần báo cáo lại với anh, binh đoàn tôi ở cũng là A mà không phải S đi." Karma lười biếng ngáp một cái, ánh nhìn thuỷ chung lại đề phòng như vậy.

Cười khẽ một cái, Kanji nháy mắt lưu manh: "Em không lo cho mình cũng phải lo cho tôi, em như vậy khiến tôi đau lòng nha."

"Vậy sao?" Gõ tay lên bàn theo tiết tấu có quy luật, ánh mắt cậu loé lên tia sáng nguy hiểm: "Cho dù ngài là tướng quân binh đoàn S, điều đó không có nghĩa là tôi không có khả năng động đến ngài. Đau lòng thôi chưa đủ thành ý, nếu không liền thử nghiệm một chút trong ngoài phối hợp là như thế nào?*"

"Akabane, em thực thú vị." Hắn hơi khép lại đôi mắt, một cảm giác nguy hiểm lại cuốn hút đột ngộ tràn ra: "Nhưng tôi thích, thật muốn thử nghiệm một chút, gương mặt của em lúc đó sẽ quyến rũ đến mức nào?"

Karma bật cười, cậu hừ lạnh đứng lên bước vào phòng: "Tôi cảm thấy rất mệt, mời tướng quân ngài trở về cho. Một lần nữa tôi thành thật khuyên anh nên tìm một mục tiêu khác, đặc biệt là một tên nào đó có máu S, khẳng định cùng anh rất thích hợp."

Tướng quân binh đoàn S cứ vậy bị đuổi khỏi nhà, cưa cẩm chưa được ba lần đã bị ám chỉ là kẻ cuồng ngược, con mẹ nó hắn giống máu M lắm sao!

"Phải chăng mọi chuyện đã kết thúc, phải chăng có thể bắt đầu lại từ đầu?"

Chú thích *: Karma nói trong ngoài phối hợp là ý muốn hỏi Kanji thích ăn đập hay không đó. Kanji nói hắn đau lòng, trong ngoài phối hợp chính là đau trong lòng và đau thể xác, vâng hắn lại còn muốn thử qua, thật M đến không thể M hơn!

Tiểu Ngữ lảm nhảm: Karma lên sàn! Tự dưng cảm thấy ta hơi nhẫn tâm a. Ngay khi Karma đang muốn một lần nữa vì tương lai của hai đứa nhỏ và bản thân mà sống thật tốt, biết đâu có thể cùng Asano bắt đầu lại từ đầu. Ta lại beng một cái cắt hi vọng T^T ngược luyến tàn tâm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top