Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  - Ah ~... 1 bức ảnh đẹp! Thêm 1 tấm nữa trong bộ sưu tập "những giây phút bệnh hoạn ở Full House" do Lee Dong Hae sưu tầm!

Dong Hae cười khoái chí. Ngay lập tức, cậu bị Han Kyung ném nguyên cái dép pucca hồng vào mặt, ngã ngửa ra đằng sau tạo nên 1 loạt âm thanh hỗn độn thường lệ khi Dong Hae va phải 1 đống đồ lỉnh kỉnh bừa bãi ở phòng khách.

- Ah ~ Aiyoo ~... Sao mà cái nhà này có thể bừa bộn thế nhẩy?! Ban nãy mới chui vào cũng vấp phải mấy cái nồi chặn cửa, ngã đau không chịu được!
Dong Hae lầm bầm đứng dậy phủi quần áo, chân đá mấy quyển tạp chí sang 1 bên.

- Đấy là do cậu hay tớn cái mắt lên đấy chứ?! Mà đừng có đổ tại nhà bừa, cậu phải đổ tại con khỉ nhà cậu ấy! Nó là người phá phách hăng nhất!

- Đừng nói Hyukie của em thế! Hyung không co người iu nên ghen chứ gì?! - Dong Hae giãy nảy lên.

- Tôi thèm vào! Không tin bây giờ cậu dựng con khỉ lười đó dậy hỏi coi có phải tối qua bọn nó thách nhau... ăn mì cạnh giầy Teukie hyung và đọc tạp chí của nó tới khuya mới lên ngủ không?! Tôi chả nói oan ai bao giờ cả!

- Hyung chỉ giỏi mách tội thôi!

- Không phải chống chế! Ai chứ 1 lũ trẻ con các cậu làm sao qua mắt được tôi?! Không cãi được nữa àh?!

- Không thèm cãi với trẻ con!

- Ranh con! Thôi! Ra xem noona của các cậu có bị làm sao không đê! Noona cứ nằm đó làm sao mà tôi dậy được?! Đau mông lắm rồi!

- Rồi rồi! Hyung lắm chuyện quá!

Dong Hae làu bàu, tay lăm lăm cái di động, ku cậu lại định "chộp" thêm cái bằng chứng bệnh hoạn trong cái nhà này đây mà. Nơi đâu chứ riêng nơi này thì bệnh hoạn từ đầu ngõ đi vào rồi. Chẳng qua cậu ta không sống ở đây thôi, cậu ta mà ở đây thì chắc cái nút chụp ở cái di động của cậu ta giờ chắc long hẳn ra khỏi bàn phím rồi.
Cái nhà này... Haizzzzzz, hở 1 tí là bệnh, bệnh, bệnh, sống nhiều với cái bệnh quen rồi thành ra bây giờ thấy thằng nào bệnh ngoài đường Han Kyung lại thấy bình thường, đó mới là vấn đề! Giờ anh cũng bị hiểu lầm là 1 thằng bệnh, thế mới đau chứ?!

Sau 1 hồi ghé sát tai "nghe động tĩnh" của Hee Chul, theo đúng phong cách con nhà bác sĩ, Dong Hae kết luận luôn 1 câu xanh rờn:

- Noona đang ngủ rồi!

- MO???????????????? - Han Kyung kêu lên. Dong Hae vội lấy tay bịt mồm anh lại, mắng nhỏ:

- Hyung thích chết àh?! Đánh thức noona dậy là đánh thức thần chết đấy! 1 lần bị phi dao suýt chết không thấm được vào người hyung tí nào àh?!

- Sao cậu biết hyung suýt chết?! Sáng hôm đó cậu chạy về trước cơ mà?!

- Hỵukie để làm gì huh hyung?! - Dong Hae ngán ngẩm, thở dài.

- Àh, uh... nhưng... tại sao noona lại ngủ được?! Mông hyung có cứng quái đâu?!

- Hyung không tin huh?! Noona còn đang... ngáy đây này!

- Thật phi lý! - Han Kyung thốt lên.

Dong Hae nhún vai:

- Vậy mà là sự thật đấy! Àh mà... hyung lúc ngã có... xì hơi không?!

- Hyung chịu! Lúc đó bị cái gậy kia chọc cho vào đ**, tê cứng mông nên hyung cũng không kiểm soát được "dung lượng r**"...

- Tức là hyung có đánh chứ gì?!

- Hình như là thế ~... - Mặt Han Kyung hơi hồng lên... Hành vi xì hơi không đúng chôc thật chẳng giống anh.

- Vậy có thể nói thế này... - Dong Hae kết luận lần 2 sau 1 hồi suy nghĩ - R** của hyung có khả năng tương tự thuốc ngủ liều cao! Lần đầu tiên em thấy loại "r** thuốc ngủ" mạnh như thế này đấy!

Han Kyung tròn xoe mắt, bất giác anh đưa tay lên... đập 1 cái vào đầu con cá đụt về những điều nó vừa phun ra...

- Ahhhhhhhhh ~... Sao hyung hở 1 tí là bắt nạt em thế? - Dong Hae ôm đầu nhăn nhó.

- Tôi đánh cậu thế là còn ít đấy! Bố mẹ cậu cho cậu học làm bác sĩ để cậu phun ra những điều hàm hồ đó àh?!

- Em đâu có nói bậy đâu?! Lát nữa hyung thử đánh r** cho con chó hàng xóm xem nó có lăn ra ngủ giống Hee Chul noona không?!

- Còn lí cố nữa àh?! - Han Kyung vung tay lên dọa.

- Đánh em tiếp là em không giúp hyung ngồi dậy đâu! - Dong Hae nhanh nhảu và lần này cái mồm của cậu đã giúp cậu. Han Kyung hạ tay xuống, gắt:

- Rồi! Hyung tạm tha cho cậu! Mau đỡ noona dậy đi! Mỏi mông quá!

- Hehe, xong ngay đây! - Dong Hae nhăn nhở chạy ra, nhẹ nhàng bế Hee Chul lên tầng và đặt vào phòng đắp chăn tử tế. Xong, cậu khẽ bước ra khỏi phòng, đóng cửa lại rồi chạy sang phòng Eun Hyuk...

Dưới nhà, Han Kyung đang... chống gậy (!) dọn dẹp đống bừa bãi của cái lũ ranh hôm qua. Cái lũ chết tiệt, hở anh ra 1 cái là lại phá phách loạn cả nhà ra, không hiểu đứa ngu đần nào lại đi nhét vỏ chuối vào tủ thuốc cơ chứ? Tạp chí, vỏ lon, rác rưởi, quần áo vứt lung tung cả... Nản!...

Điều làm anh bó tay nhất là phải dọn bể cá! Không phải vì anh lười hay vì cái mông đau ngại ngồi xuống mà là vì anh không muốn dọn cái thứ đang nổi "lềnh bềnh" trong bể kia: hơn 2 chục cái "BCS"(ai cũng biết là cái gì rồi) đang thi nhau ngụp lặn! Ôi trời ơi là trời, bọn nó có cần bệnh hoạn đến mức dùng "cái đó" đi... vớt cá không hả trời?! Đầu têu trò này chỉ có thể là Ye Sung hoặc Hyukie thôi, lần trước cũng chính 2 tên đó đã "trộn" BCS vào bát cháo gà của Teukie hyung rồi bảo là "bóng... cá" (Ack! Bóng cá trong cháo gà?!), thật kinh tởm! Lát nữa phải tính sổ với 2 tên này! Cũng tội cho Teukie hyung, đợt đó ngu dốt nghe lời bọn nó "quảng cáo" tin sái cổ là bóng cá rất bổ, cứ thế ra sức... nhai (ack!), hậu quả là mắc... quai bị cùng 1 số bệnh về răng hàm mặt khác...

Han Kyung chỉ còn biết thở dài và tiếp tục công việc dọn dẹp. Nhìn cảnh anh chống gậy, tay cầm nồi mì tôm, tay cầm kẹp "khều" BCS trông thật giống thằng ăn mày chuyên đi lượm ve chai đem bán, vừa tội vừa buồn cười. Ai bảo đời anh dính phải cái lũ quái thai ấy chứ?!...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top