Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20. Chồng của cô

~*~

Hứa Đình ở Ella trải qua một ngày làm việc vất vả, bữa trưa cũng vì thế mà bị muộn hơn, hai giờ chiều các cô mới có thể nghỉ ngơi. Hạ Quyên than vãn không ít, cứ nghĩ cô ấy đã quên chuyện tối qua thì sau khi ăn xong, ngay lập tức kéo Hứa Đình vào nhà vệ sinh tra hỏi bằng được.

"Cậu đừng có giả vờ nhé, mau nói rõ cho tớ xem, người xưng là chồng cậu kia rốt cục là như thế nào?"

Hứa Đình khẽ thở dài, cũng biết là không thể giấu mãi được, đành phải thừa nhận với Hạ Quyên.

"Vậy là do anh ta hứa hẹn sẽ cho cậu làm stylish và giúp đỡ mẹ cậu cùng Hứa Vy nên cậu đồng ý lấy anh ta?"

Hứa Đình gật đầu, Hạ Quyên xoa cằm suy nghĩ, trên đời lại có chuyện đơn giản như vậy ư, sao mà giống tình tiết trên phim vậy.

"Mới gặp nhau mà cậu đã tin vậy à, không sợ bị lừa sao?" Hạ Quyên vẫn bán tính bán nghi, Hứa Đình không biết giải thích ra sao. Cô không thể nói rõ ràng được, chỉ có thể giản lược bớt chi tiết, "Cậu thật ngây thơ đó, Hứa Đình."

Hạ Quyên than thở, Hứa Đình cũng không thể phủ nhận, đúng là khi đó cô tin tưởng vào Giang Thành Khiêm, may mắn cho đến nay mọi chuyện đều chưa có gì quá đáng xảy ra.

"Tớ..."

"Không được, tớ phải gặp người này để thẩm tra giúp cậu."

"Thẩm tra gì cơ?" Hạ Quyên nhìn thẳng vào Hứa Đình, sau lại thấy đề nghị của mình không được hợp lý. 

"Quên mất, hai người đã kết hôn rồi. Nhưng mà nếu anh ta không tốt, vẫn có thể ly hôn."

Reng... Reng...

"Tối nay tôi đón em, chúng ta ra ngoài ăn, tôi có chuyện muốn nói." 

Giang Thành Khiêm ở đầu dây bên kia nói rất nhanh, gần như không cho Hứa Đình cơ hội từ chối. Hạ Quyên nhìn một chút liền biết có mờ ám, không có ra hiệu cho Hứa Đình mà ngay lập tức với lấy điện thoại của cô.

"Xin chào anh gì đó chồng của Hứa Đình, tôi là Hạ Quyên bạn thân của vợ anh."

Giang Thành Khiêm đột ngột nghe thấy một giọng nữ không phải Hứa Đình, sau khi cô ấy xưng danh thì chợt nhớ đến cô gái buổi tối ngày hôm qua, để yên cho cô ấy tiếp tục nói.

"Tôi thấy chúng ta nên gặp nhau một chút, tôi cần phải biết chồng của bạn thân tôi là người như thế nào."

"Được." Giang Thành Khiêm thấy Hạ Quyên có vẻ khá thú vị, dường như không phải một người không nói lý lẽ nên sảng khoái đồng ý. Sau khi cúp máy, Hạ Quyên liền trả điện thoại cho Hứa Đình.

"Cậu... như vậy hình như không được hay lắm."

"Sao chứ, cậu sợ tớ làm tốn tiền chồng cậu à?" Hạ Quyên nhíu mày không vui nói, Hứa Đình phải vội vã xua tay, "Tớ thỏa thuận xong rồi, tối nay chồng cậu sẽ mời cơm, cậu có ý kiến gì cũng thừa rồi."

Hạ Quyên cười một cách đắc ý, nhanh chóng đi ra bên ngoài để vào giờ làm việc. Hứa Đình nhắn tin cho Giang Thành Khiêm nhưng anh không trả lời, cô cũng chỉ đành cất điện thoại đi.

Buổi tối, Hạ Quyên chọn một quán ăn Nhật cách trụ sở Ella hai con phố. Hai cô gái đến trước, chọn món xong xuôi thì Giang Thành Khiêm tới. Anh vô cùng tự nhiên ngồi xuống chỗ cạnh Hứa Đình, ánh mắt điềm tĩnh đối với vẻ khó hiểu từ phía Hạ Quyên.

"Gọi món rồi chứ?"

"Đã xong." Hạ Quyên khẽ mỉm cười, vẻ mặt hiện rõ sự thăm dò đối với Giang Thành Khiêm, "Hôm nay mới chính thức gặp mặt, tôi là Hạ Quyên, bạn thân của Hứa Đình."

"Xin chào, tôi là Giang Thành Khiêm, chồng của cô ấy."

Hứa Đình ngồi một bên trông hai người đấu qua đấu lại, cũng không biết nên xen vào như thế nào. May mắn lúc ấy nhân viên phục vụ đem đồ ăn lên, cắt ngang bầu không khí sắp có mùi thuốc súng. Giang Thành Khiêm nhìn một bàn đầy thức ăn, quay sang Hứa Đình ân cần nói.

"Em ăn nhiều vào một chút."

Hạ Quyên nhìn hai người show ân ái, cũng chẳng khách sáo mà bắt đầu cầm đũa. Mặc dù là nghe câu chuyện của Hứa Đình thì người này có vẻ làm việc tùy hứng nhưng khi tiếp xúc thì lại thấy anh ta không phải như vậy, phong thái và cách cư xử rất đàng hoàng tử tế. Hạ Quyên chuyên chú ăn nhưng thi thoảng vẫn liếc về phía Giang Thành Khiêm, để ý mọi hành động của anh.

"Anh Giang yêu bạn tôi ở điểm nào vậy?"

Hứa Đình trợn mắt nhìn Hạ Quyên, đang yên đang lành sao lại hỏi đến chuyện đó. Cô ra hiệu bằng mắt cho Hạ Quyên nhưng cô ấy lờ đi, quay sang Giang Thành Khiêm thì anh lại đặt đũa xuống, thản nhiên đáp.

"Định mệnh." Hứa Đình ngơ ngác, đúng lúc bắt gặp Giang Thành Khiêm quay sang nhìn mình nở một nụ cười, "Là ông Trời se duyên cho chúng tôi, không thể cãi lại được."

Hai má Hứa Đình đột nhiên cảm thấy nong nóng, trong ngực cũng như đang đánh trống, cô không biết vì sao anh lại nói như vậy nhưng vẫn có chút cảm động. Hạ Quyên hơi bĩu môi, cũng không có tò mò nữa mà tiếp tục ăn cơm. Bữa tối diễn ra khá chóng vánh và bình yên không như tưởng tượng của Hứa Đình, lúc Hạ Quyên đi vệ sinh cô liền hỏi Giang Thành Khiêm chuyện muốn nói với cô.

"À, khoảng mười ngày nữa tôi sẽ đi London, em cũng chuẩn bị đi."

"Đi London?" Hứa Đình nhăn mày, chuyện anh đi công tác thì đâu liên quan gì đến cô. Giang Thành Khiêm vẫn còn chưa nói hết thì đã bị cô cắt ngang, cũng không lấy đó làm tức giận.

"Chúng ta cùng đi, nói trước để em xin nghỉ ở chỗ làm."

Hứa Đình còn đang suy nghĩ về chuyện anh vừa nói thì Hạ Quyên trở về, nghe được câu sau của Giang Thành Khiêm thì ngay lập tức hỏi lại.

"Sao lại xin nghỉ?"

Hạ Quyên khó hiểu, Hứa Đình đưa mắt sang Giang Thành Khiêm thì thấy anh gật đầu, lúc đó mới giải thích cho Hạ Quyên. Nghe xong, cô ấy cũng không phản đối hay tán thành, mãi đến lúc ra về mới kéo Hứa Đình lại nói.

"Người ta cho cậu đi du lịch vậy thì cứ đi đi, còn băn khoăn gì nữa?"

"Nhưng tớ mới đi làm, xin nghỉ như vậy sợ không hay. Hơn nữa đi tận nửa tháng, cậu nghĩ ở đâu cho nhân viên nghỉ lâu như vậy chứ."

Hạ Quyên ngẫm cũng thấy đúng, sau lại chợt nảy ra suy nghĩ khác, "Không thì thôi việc luôn, nãy tớ vừa mới lấy điện thoại tra rồi, anh ta chẳng phải con cháu Giang gia đó sao, tìm cho cậu một công việc đâu có khó khăn gì." Hứa Đình bởi vì không muốn phụ thuộc nên mới đi làm, nhưng công việc này thực chất cũng không phải do cô tự mình giành lấy.

"Với cả cậu muốn làm stylish còn gì, London là một trong các kinh đô thời trang, sang đấy thăm quan trước đi."

Lời Hạ Quyên không phải không có lý, Hứa Đình sau đó cứ suy nghĩ mãi, trên đường trở về nhà đều im lặng không nói. Giang Thành Khiêm thi thoảng lại liếc sang cô, dường như đọc thấu tâm can cô.

"Vẫn nghĩ về chuyện đi London à?"

"Sao?" Hứa Đình bị nhắc đến, giật mình nhìn sang người đang ngồi ở ghế lái. Đúng lúc xe dừng lại vì đèn đỏ, anh xoay hẳn nửa người nhìn chằm chằm vào cô. Hứa Đình bị ánh mắt thâm trầm đó cuốn vào, thần trí cũng dẫn bay đi nơi khác.

"Là đám cưới của bạn tôi, tôi nhất định phải đi. Em là vợ tôi, đương nhiên phải đi cùng rồi."

Hứa Đình "à" lên một tiếng vô nghĩa, cô nhanh chóng quay đi, không dám tiếp tục nhìn anh nữa. Giang Thành Khiêm cho xe chạy, cũng không thúc ép cô. Hứa Đình bất chợt nghĩ đến lý do vì sao anh lại làm như vậy, có lẽ là muốn công khai thân phận cô đi. Còn không, anh cũng không nhất thiết phải đem cô đi cùng.

"Được rồi, sang đó coi như đi du lịch, em kết hôn với tôi còn chưa có tuần trăng mật đúng nghĩa."

Vẻ mặt Hứa Đình lại đỏ lên, bọn họ rõ ràng là không yêu nhau thì sao cần tuần trăng mật. Nhưng quả thật cô cũng rất muốn đi Anh, cả đời Hứa Đình chưa từng ra nước ngoài, đúng như Hạ Quyên nói, đây là cơ hội khó có được không nên bỏ lỡ.

"Mai tôi sẽ nói chuyện với cấp trên, nếu... nếu không được tôi sẽ thôi việc."

"Ừ, Giang Thành Khiêm này lẽ nào không nuôi nổi vợ mình." 

Hứa Đình vì câu nói của anh mà bật cười, không hiểu sao dạo này anh luôn muốn khẳng định chủ quyền vậy. Khi nãy gặp Hạ Quyên cũng thường xuyên lặp lại chuyện anh chính là chồng cô, Hứa Đình lén nhìn Giang Thành Khiêm, góc nghiêng của anh đúng là rất quyến rũ. Sống mũi thẳng tắp, bờ môi mỏng như hòa quyện, làm nổi bật lên vẻ nam tính cùng khí chất của anh. Dường như người đàn ông này đang ngày càng xuất hiện nhiều hơn trong tâm trí Hứa Đình.

*

Tháng Bảy tại thành phố Y, thời tiết ngày một nóng nực hơn. Mặt trời lên cao từ sáng sớm, đem theo rất nhiều ánh nắng lan tỏa khắp các con đường. Mặc dù là vẫn có gió thổi nhưng cũng không thể ngăn con người ta cảm thấy bức bối về thời tiết này. Tại sân bay thành phố Y, Hứa Đình cùng Giang Thành Khiêm đang đứng chờ làm thủ tục để vào khu cách ly. Lần đầu tiên bay xa như vậy, Hứa Đình có chút hồi hộp nhưng đi cùng người nhiều kinh nghiệm là Giang Thành Khiêm cũng giúp cô an tâm hơn. Lại nói chuyện hôm trước, Ella mặc dù có tạo điều kiện nhưng Hứa Đình suy nghĩ kỹ càng thì vẫn cho là xin nghỉ hẳn sẽ tốt hơn. Dù sao công việc này cũng đã không như ban đầu, cô vẫn muốn thử sức những môi trường khác nữa.

Hứa Đình cùng Giang Thành Khiêm ngồi ở khoang thương gia, được phục vụ đồ ăn thức uống đầy đủ, còn có cả tivi giải trí nên khá thoải mái. Tuy nhiên do bay dài nên cô vẫn cảm thấy hơi mệt, hầu hết thời gian đều ngủ. Có lúc mải mê còn tựa vào vai anh, Giang Thành Khiêm không những không đẩy ra mà còn hạ thấp vai xuống để cô không bị mỏi. Khi máy bay hạ cánh, hai người kéo vali ra đến sảnh thì đã ngay lập tức nhìn thấy bạn của anh đến đón. Sân bay nước ngoài đúng là nhộn nhịp hơn trong nước, Hứa Đình có chút choáng ngợp. Giang Thành Khiêm luôn để ý đến cô, thậm chí còn tranh kéo vali cho cô. Hứa Đình không còn cách nào khác, đành tay không bước đi. 

Đến đón hai người là một nam một nữ, nam anh tuấn đĩnh đạc nữ xinh đẹp sắc sảo. Hứa Đình nhìn bọn họ rồi lại nhìn sang Giang Thành Khiêm, bạn bè của anh chắc chắn đều không phải là những nhân vật tầm thường.

"Lão Giang, chờ cậu mãi."

~*~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top