Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 36. Tiến thêm một bước

~*~

"Tôi là Mark, phụ trách ở đây, quan điểm và định hướng của cô chúng tôi đều cảm thấy rất phù hợp với QA nến quyết định nhận cô. Chào mừng đến với QA."

"Cảm ơn anh rất nhiều." Hứa Đình vui vẻ đi theo người phụ trách tên Mark, anh ta là một người đàn ông cao khoảng 1m8, thân hình chuẩn người mẫu nhưng phong thái lại không có nét mạnh mẽ như ngoại hình. Mark khá là nhẹ nhàng, nói chuyện cũng không hề đao to búa lớn.

"Đây là phòng nghiên cứu thị trường của nhãn hiệu chúng ta." Mark đẩy cửa bước vào, nhân viên ở trong phòng đều ngẩng lên và hướng mắt về phía cả hai, "Các cô gái lại đây gặp người mới đi nào."

Các cô gái nhanh chóng tập hợp lại, Hứa Đình có thể nhận ra bọn họ có điểm chung chính là đều trẻ trung và năng động, phong cách ăn mặc đơn giản nhưng dường như đều bộc lộ rõ nét tính cách.

"Đây là Celina, từ nay sẽ chính thức là một thành viên của QA, mọi người hãy giúp đỡ cô ấy nhiều hơn nhé."

Bốp... Bốp...

Vì đều là những cô gái trẻ tuổi nên mọi người làm quen rất nhanh, cũng vô cùng thân thiện với Hứa Đình. Mark tỏ ra là một quản lý tận tâm, nán lại rất lâu để giới thiệu cho Hứa Đình về công việc và môi trường ở đây.

"Gọi là nghiên cứu thị trường nhưng công việc ở đây chia ra rất nhiều mảng, QA chúng ta hướng đến đối tượng khách hàng là sinh viên sắp ra trường và mới ra trường, mới bắt đầu đi làm cho nên lựa chọn đối với trang phục của họ có thể nói là khá khó. Tất nhiên không chỉ có trang phục đi làm mà còn là đi chơi, đi dạo, hẹn hò,..." Mark vừa đi vừa nói, Hứa Đình tập trung lắng nghe, trong lòng đột nhiên tràn ngập hào hứng, "Cụ thể như thế nào Gigi sẽ trao đổi thêm với cô nhé."

"Tôi biết rồi, cảm ơn anh nhiều lắm."

"Đừng có vội mừng sớm, nói trước là tôi rất khó tính đấy." Mark cười hóm hỉnh, Hứa Đình cũng không thể không cười theo, "À đúng rồi, chuyện Will có cổ phần ở đây chắc cô cũng đã biết. Tuy nhiên cậu ta không thực sự tham gia vào việc điều hành, chỉ đơn giản là một nhà đầu tư. Không ai biết về chuyện này nên hy vọng cô sẽ giữ kín nhé."

"Tôi hiểu, tôi sẽ chăm chỉ làm việc."

Mark gật đầu với Hứa Đình, vỗ vai cô động viên, "Được rồi, cố gắng lên."

Hứa Đình tiễn Mark với một nụ cười tươi, cô sau đó xoay người trở lại trong phòng. Gigi, chính là leader ngay lập tức tiến đến chỉ chỗ ngồi cùng giới thiệu công việc cho cô. Hứa Đình nhanh chóng tiếp nhận, cảm thấy công việc ở QA có lẽ mới chính là thứ cô đang tìm kiếm.

Buổi tối, Hứa Đình mua rất nhiều đồ để nấu một bàn ăn thịnh soạn cho Giang Thành Khiêm. Mặc dù hôm nay là ngày đầu tiên đi làm nhưng cô đã rất nhanh nắm bắt được công việc, đồng nghiệp cũng là những người thân thiện và tốt bụng khiến cho cô vô cùng thoải mái. Khi Hứa Đình mở cửa bước vào thì thấy Giang Thành Khiêm đã trở về, anh chính là đang dọn dẹp đồ đạc. Cô hơi ngạc nhiên, không lẽ anh lại phải đi công tác.

"Sao lại nhiều đồ vậy anh?"

"Em về rồi à, anh đang sắp xếp lại một chút." Giang Thành Khiêm chăm chú sửa soạn, Hứa Đình để gọn đồ vào bếp rồi xắn tay áo ra giúp anh. Lúc anh bước ra thấy cô đang xếp đồ vào vali thì nhíu mày hỏi ngay, "Em làm gì vậy vợ?"

"Ơ, em xếp vào vali cho anh, anh đi công tác bao lâu vậy?"

"Sao?" Giang Thành Khiêm ngơ ngác, sau đó liền hiểu ra. Hứa Đình thấy anh đứng cười thì càng cảm thấy khó hiểu hơn, vội vàng đứng lên, "Không phải anh đi công tác mà là chuyển chỗ ở."

Lần này là Hứa Đình tròn mắt, không phải đang ở đây rất tốt sao, chuyển đi chỗ khác là như thế nào. Cô cúi xuống nhìn lại đống quần áo của anh, dường như có gì đó không đúng. Đây đều là quần áo ngủ và một ít áo sơ mi cùng quần âu, anh dù có đi công tác cũng không thể mang nhiều như vậy được.

"Là dọn qua phòng em đó."

"Phòng em?" Hứa Đình chớp chớp mắt, bỗng dưng anh lại làm mấy việc này là có ý gì, như cũ vẫn rất tốt mà.

"Chúng ta là vợ chồng đó vợ à." Giang Thành Khiêm mang quần áo xếp vào tủ, không quên nói vọng ra. Hứa Đình ngây ngốc vài giây rồi vội chạy vào bên trong, cô thấy anh để gọn đồ của cô sang một bên để dành bên còn lại cho anh. Hứa Đình cũng chẳng thể phản đối, dù sao đây cũng là nhà của anh. Cô đi vào nhà tắm, có đến hai cái bàn chải, hai khăn mặt, đều là đồ mới thay. Không cần hỏi cũng biết là tác phẩm của người đàn ông kia, Hứa Đình cầm chiếc cốc có hình cô gái lên, môi khẽ nở một nụ cười. Hóa ra, đây chính là đồ đôi.

Bữa cơm tối với rất nhiều món ngon khiến Giang Thành Khiêm ăn đến no căng bụng, nhất quyết đòi Hứa Đình xuống nhà cùng đi dạo. Từ ngày chuyển đến đây hay nói đúng hơn là từ khi chính thức quen nhau, hai người mới là lần đầu tiên có thời gian nhàn nhã như vậy. Giang Thành Khiêm nắm tay Hứa Đình, chậm rãi dẫn cô đi trên con đường nhỏ trong khu đô thị cao cấp. Từng làn gió nhẹ nhàng thôi xua đi cái nóng của mùa hè, cũng như khẽ lan vào tim, chạm đến nơi sâu nhất.

Hứa Đình bất giác nở một nụ cười, khi đứng gần cô mới thực sự cảm nhận được sự mạnh mẽ cùng quyến rũ từ anh. Bên ngoài lạnh lùng là thế nhưng có rất nhiều lúc anh bộc lộ ra sự nhiệt tình và trẻ con của mình. Cũng không biết là cô đã yêu anh từ khi nào, chỉ biết là càng ngày hình bóng anh càng khắc sâu trong trái tim cô.

"Vợ à!" Giang Thành Khiêm đột ngột dừng lại, xoay người Hứa Đình để cô đối diện với anh. Cả hai nhìn sâu vào mắt nhau, như đều muốn qua ánh mắt để cảm nhận tình cảm đối phương dành cho mình. Hứa Đình bị sự chân thành cùng cương nghị của anh thu hút, đến nỗi khi anh ôm cô cô cũng không có phản ứng gì, "Cảm ơn em vì đã xuất hiện trong cuộc đời của anh."

Hứa Đình chớp chớp đôi mắt trong sáng, trong lòng trào dâng sự cảm động khó nói thành lời. Anh đã từng nói cả hai là định mệnh, như vậy thì việc gặp gỡ nhau chính là không thể tránh khỏi. Cô không mong ước gì xa xôi, chỉ cần là tình cảm này sẽ theo năm tháng mà ngày một bền vững hơn.

Buổi tối, lần đầu tiên chính thức ngủ chung khiến Hứa Đình ngượng ngùng không biết làm như thế nào. Trước đó tuy đã chung giường nhưng thực chất vẫn có một chiếc gối ngăn ở giữa, giờ đây chính là hai người nằm sát bên nhau, đắp chung một chiếc chăn, còn có thể nghe rõ tiếng hít thở đều đều của người kia.

Hứa Đình bối rối, không dám nghiêng người sang phía anh nên đành nằm quay lưng lại. Nào ngờ cuối cùng vẫn bị Giang Thành Khiêm tóm gọn, một tay mạnh mẽ đưa qua kéo sát cô vào người mình. Hứa Đình kêu lên một tiếng, mặt lại bắt đầu đỏ lên, tim cũng đập dồn dập.

"Không phải đều đã nhìn thấy hết rồi sao?" Giang Thành Khiêm trêu chọc, Hứa Đình lại càng xấu hổ hơn, vùi mặt vào gối không động đậy. Anh thấy cô như vậy thì bật cười thích thú, bàn tay xấu xa trong chăn tìm đến eo cô xoa bóp nhẹ nhàng. Hứa Đình bị động chạm như vậy thì cảm thấy nhột liền muốn cựa quậy, Giang Thành Khiêm được thế luồn vào sâu hơn, tìm đến nơi mềm mại của cô.

"A..." Hứa Đình muốn gạt tay anh ra nhưng lại bị áp chế ngược lại, tay cô dưới sự điều khiển của anh lại đang tự vuốt ve chính mình, "Em... em muốn đi ngủ..."

Giang Thành Khiêm không nghe thấy, hôn nhẹ lên mái tóc của cô, sau đó di chuyển đến sau gáy rồi hõm cổ. Hứa Đình nằm im chịu đựng cảm giác khó chịu, dù cô biết hai người chung giường sớm muộn chuyện cũng xảy ra nhưng vẫn cảm thấy không quen chút nào. Giang Thành Khiêm buông tay, xoay người cô lại rồi bắt đầu hôn, Hứa Đình nhanh chóng nhắm mắt, cũng bắt đầu đáp trả. Hai người dây dưa hồi lâu, cho đến khi cô gần như không còn ô xi để thở anh mới dừng lại. Nhìn người con gái trước mắt đang khó nhọc lấy lại nhịp thở thì cười một cách gian xảo.

"Ngủ thôi vợ."

Hứa Đình nhìn vẻ mặt đắc ý của anh, trong lòng ấm ức nhưng chỉ có thể bĩu môi, quay lưng lại rồi tắt đèn. Giang Thành Khiêm sán lại gần, vẫn tiếp tục ôm lấy Hứa Đình. Cô không đẩy anh ra, yên lặng nhắm mắt. Anh cũng dần chìm vào giấc ngủ, vẻ hạnh phúc cũng ẩn hiện trên gương mặt.

Ngày hôm sau khi Hứa Đình tỉnh dậy, nhìn thấy người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say thì bất giác nở một nụ cười. Có anh ở bên cạnh như vậy thật tốt so với trước đây, cô nhanh chóng đánh răng rửa mặt rồi nấu bữa sáng. Khi Giang Thành Khiêm quần áo chỉnh tề thì mọi thứ đã xong xuôi, cả hai ăn một cách vui vẻ rồi bắt đầu rời nhà. Hứa Đình bận rộn cả buổi sáng, đến trưa ăn cơm thì chợt nghe thấy đồng nghiệp đang bàn tán chuyện gì đó vô cùng hào hứng.

"Thật không ngờ đấy, có con rồi lại còn ruồng bỏ như thế."

"Mang tiếng con cháu nhà đại gia mà thất đức vậy."

"Có chuyện gì à?" Hứa Đình tò mò hỏi, hai cô gái kia trông thấy cô đi đến thì kéo ghế cho cô, sau đó mới đưa điện thoại cho Hứa Đình xem.

"Chúng tôi đang nói vụ này này, báo chí hôm nay đưa tin rầm rộ, thật đáng thương cho hai mẹ con kia."

Hứa Đình chăm chú nhìn vào điện thoại, đập vào mắt là dòng tiêu đề lớn: "Phó Tổng giám đốc Giang thị có con rơi nhưng không thừa nhận, vứt bỏ khi con bệnh tật."

Nội dung chính là chuyện Giang Khải Lân yêu đương cùng Liễu Minh Nguyệt ở thành phố C, sau khi chia tay thì phát hiện có thai nhưng đứa trẻ sinh ra bệnh tật, Liễu Minh Nguyệt muốn tìm đến để cha con nhận nhau nhưng Giang Khải Lân lại từ chối thẳng thừng. Toàn bộ thông tin đều là bất lợi cho Giang gia, Hứa Đình trả điện thoại cho đồng nghiệp, về tủ của mình lấy điện thoại ra muốn gọi cho Giang Thành Khiêm. Tuy nhiên điện thoại của anh lại không liên lạc được, Hứa Đình tâm trạng lo lắng, cả một buổi chiều cũng không thể tập trung, khi cô chuẩn bị ra về thì anh cuối cùng đã liên lạc lại.

"Trở về Giang gia, anh chờ em ở bên ngoài."

~*~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top