Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 12: Sweet Valentine (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường về,đầu óc Rin cứ để đâu không biết,cứ mãi nghĩ về chuyện mà tên Len đáng ghét kia vừa nói.Trước giờ cô có bị khuất phục,hay sợ bất cứ thứ gì đâu,tại sao bây giờ lai vậy ? Cô đang run sợ lên ?
•§•
Về đến nhà,mọi người mừng lắm,chỉ vì thấy cô về trễ mà lo lắng.Nhưng,sắc mặt của Lenka có vẻ không ổn lắm,con bé như có chuyện gì đó rất buồn,Rin nhìn sơ qua một cái,rồi cũng cười trừ.

- Rin,ba mẹ lo lắm đó.

- Dạ,con xin lỗi vì đã làm ba mẹ lo ạ.

- Con ổn là mừng rồi,mau ăn tối thôi con à,mẹ còn đanh phần ăn cho con đấy.

- Không cần đâu mẹ,con không đói lắm vì đã ăn tối rồi ạ,giờ con muốn nghỉ ngơi chút ạ.

-Ừ.

Rõ ràng là cái bụng của cô trống rỗng,nó cũng đang kêu lên vì đói,nhưng tại sao lại chối chứ ?Cô lên phòng của mình,tắm rửa,soạn sách vở rồi qua phòng Lenka.Con bé đang ngồi trên chiếc giường của mình,mặt ngây ra,còn chẳng biết là chị của mình đã vào phòng rồi.

- Lenka !

- Nee ?

- Em sao vậy ? Chị vào phòng rồi mà em không biết luôn đấy.

- À...

- Có chuyện gì,mặt em hơi xuống sắc rồi.

- Không có gì đâu nee.

- Đừng giấu nee nữa,nee là nee của em,bộ không hiểu em hay sao ?

Có một hồi im lặng dài của hai chị em.Cả hai đều lo lắng chuyện của mình hết mà,hỏi sao nói được gì,phải im lặng thôi.Nhìn vào ánh mắt đang rưng rưng giọt nước mắt của Lenka,cô như đoán ra được điều gì đó,nhưng lại không muốn nói ra.

- Thật ra là...—

- Lenka–nee,Rin–nee ?

- Rinto ?

- Hai nee làm gì vậy ?

- À,không có gì.Lenka,nee về phòng trước,có gì mai kể cho nee nghe,ok ?

-Vâng.

Rinto như vị cứu tinh của Lenka,cậu bé vào đúng lúc mà Lenka định nói với Rin chuyện gì đó.Tò mò thật nha,mà thôi,dẹp sang bên trước.Lo về ngày Valentine nào.
•§•
Trong căn bếp của một căn nhà nho nhỏ,xinh xinh,là người con gái tóc xanh ấy,Miku.Cô đang làm chocolate để tặng Len,mái tóc búi lên trông khá xinh,nhưng vẫn rôi rối.Đôi tay trắng kia đang cật lực chỉ vì một món quà nho nhỏ.

" Miku ad,nhất định phải làm được !! "

" Cộc..cộc..."

-Con đang làm gì vậy ?

-Con làm chocolate để tặng Len.

-À,vậy làm tiếp đi con,nhưng nhớ ko được thức suốt đêm để làm nhé !

-Vâng.

Cô trả lời nhanh gọn lẹ,còn thật thà nữa,ôi cha cha.Có vẻ là cô rất mong sẽ hoàn thành được món quà này đây,không biết phản ứng của Len ra sao nữa.

—30p sau—

- Yay,hoàn thành rồi !!!

Cô reo lên mừng rỡ,chocolate đã xong rồi.Vậy là có thể tặng cho tên đáng ghét kia.Miku gói chúng lại,cho vào hộp quà hình trái tim mà mình đã chuẩn bị sẵn.Dọn dẹp căn bếp gọn gàng,cầm chiếc điện thoại lên,bấm số rồi gọi ngay cho Len.

- Alo ?

-Len ? Ngày mai...

- Miku ? Ngày mai thì sao vy ?

-Ngày mai là Valentine rồi,không biết cậu có rảnh không ?

- Tơ rnh,mun r t đi chơi sao ?

-À,ừ.Nếu cậu đồng ý thì gặp tớ ở công  viên.

Cuối cùng,Len chỉ " ừ " một tiếng,rồi cúp máy.Miku reo mừng,nhảy tưng tửng trong bếp,cô cầm chiếc hộp chocolate mình đã làm lên nhìn trong lòng không thể không nghĩ tới Len.Anh ta chỉ giỏi được cái hành hạ người ta thôi,ngoài ra còn gì đặc biệt nữa đâu mà một cô gái như Miku,sao có thể thích anh ta chứ ?!
•§•
Lenka vẫn ngồi trong phòng,Rin ở phòng bên cạnh,rất lo cho cô em gái của mình.Vừa nghĩ tới cái ngày Valentine và cái số mệnh " quá may mắn " để không có người tặng quà.Do dự mãi,cuối cùng,Rin quyết định sẽ vứt bỏ mọi cái suy nghĩ ấy lần nữa để tâm trí chỉ nhớ những chuyện quan trọng.

Cô bật đèn,xé một mẩu giấy nhỏ VÀ viết lên đó.Từng dòng chữ,từng dòng,những nét chữ đều rất đều đặn và đẹp đến ko thể đẹp hơn.Cô viết:

"Lenka,nee biết em dang cảm thấy buồn lắm,bất an nữa,nhưng không được như vậy.Nhất định phải tin vào bản thân,tự tìm ra con đường cần phải đi,em cứ để trái tim mình nói,nhất định em sẽ nghe theo trái tim em.Nee mong rằng em sẽ không đánh mất niềm tin vào bản thân."

Viết xong,cô rón rén vào phòng Lenka,thấy con bé ngủ rồi,cô mới an tâm mà để tờ giấy nhỏ lên bàn sau đó ra khỏi phòng một cách nhẹ nhàng het sức có thể.Ngày mai là Valentine,Rin không muốn cô em gái mình không vui tuy rằng cô cũng đang phân vân về vấn đề đó nhưng gia đình là trên hết.Thế là cô bắt đầu lên kế hoạch cho ngày mai,Rin mặc một chiếc áo khoác vào và đi ra ngoài.Cô đi men theo con đường nhỏ tren phố,tới đấy cô bất chợt gặp cửa hàng bán giày mà mình hay đi qua,vẫn đôi giày trắng ấy.

- Nếu con bé mang đôi giày này chắc đẹp lắm.

Thế là cái suy nghĩ sẽ mua nó cho cô em Lenka đáng yêu của mình chợt hiện lên.Cô đi vào cửa hàng đó,nhìn quanh một lượt.Bao quát có vẻ hơi nhỏ,nhưng những đồ ở đây toàn hàng hiệu là bao nhiêu,chủ cửa hàng bỗng nhiên bước ra,hỏi bằng một giọng rất ấm áp.

- Chào buổi tối,em gái.Em cần gì ?—chàng trai tóc xanh lên tiếng hỏi.

-À,cho em hỏi...—Rin bắt đầu bối rối.

-Đôi giày trắng kia...có giá là bao nhiêu ạ ?

Cô vừa nói vừa chỉ tay về phía đôi giày bốt không quá đai cũng quá ngắn kia,chàng trai tóc xanh lam nhìn về phía đôi giày ấy.Mỉm cười rồi cầm đôi giây ấy lại,anh không noi gì,vẫn im lặng.Sau một hồi dài,Rin lo lắng thấp thỏm,cười không được khóc cũng không xong.

- Em mua tặng ai vậy ?

- Dạ...l-là cho em gái của em nhân ngày Valentine.

Cậu thiếu niên trẻ tuổi kia,bỗng nhìn thẳng vào đôi mắt cô,Rin bắt đầu khó hiểu,phân vân bối rối,cảm xúc lẫn lộn mất rồi.Anh ta nhìn từ trên xuống dưới một lượt,rồi nghĩ chắc nhà cô cũng không khá giả là mấy,nên đưa ra một lựa chọn khôn ngoan.(Ông hai che người ta "giàu" ấy hả ? #Au )

- Em tên gì ?

- Rin,Kagamine Rin.

-Đôi giày này...xem như anh tặng em nhé !

Cô nhìn anh,đôi mắt xanh của đại dương chợt thoáng lên sự khó hiểu đến tột cùng.Vừa vui vừa phân vân,người bối rối người mỉm cười,rốt cuộc anh ta...có vẫn đề gì ?

- Dạ ?!

- Anh nói là anh tặng đôi giày này cho em,anh nghĩ Valentine thì món quà ý nghĩa nhất là tình cảm gia đình,không đơn thuần là tình yêu đôi lứa.

- Em thật sự thương em gái mình,nên rất muốn tặng nó,dù em biết cái giá phải trả nhưng thật sự...

Anh ngừng ở đó,không nói tiếp nữa,chỉ mỉm cười rồi đặt độ giày vào hộp,đưa cho cô.Cô nhìn anh,vẻ mặt vui lắm,nhưng khó mà nói được anh ta đang nghĩ gì VÀ cô đang nghĩ gì.

- Em cảm ơn ạ,anh...tên gì ?

- Mikuo,Hatsune Mikuo.

- Anh Mikuo,em cảm ơn anh nhiều lắm,mà anh nói cũng đúng,tình yêu đặc biệt nhất trên thế gian là tình yêu của gia đình.

Hai người chào nhau,rồi Rin ra về,lòng vui ứ thể chịu nổi luôn đấy.Anh chàng Mikuo tóc xanh,và có đôi mắt xanh ngọc,chỉ đứng đấy nhìn ngoài của kính,bóng người con gái tóc vàng ra về.Anh ta là ai ? Tại sao tặng đôi giày cho Rin ? Anh...thôi,không nghĩ nữa.Cô gái xinh đẹp,thông minh kia thật sự mà nói thì đối với anh...người đó có vẻ đặc biệt.

Đặc biệt ở điểm nào ? Không phải anh đã thích cô ngay từ cái nhìn đầu tiên ? Ngày mai lại là lễ Valentine,Rin không có người để tặng quà,nhưng món quà kia thì ngược lại,là người con trai khác không quen không biết tặng Rin.Quả thật là tuổi trẻ mà,tình yêu thật khó đoán trước,đời đâu ai biết được chữ "ngờ".

- Kagamine Rin,em...

• (đây có thể là chap cuối mình ra,mình xin lỗi vì đã để các bạn đợi nhưng mình có nhiều việc lắm,bận lắm rồi,lại ít lên.Chẳng biết giờ nào viết giờ nào onl.Nói thật mình cảm kích các bạn lắm.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ truyện cho mình nhé ! Mong các bạn sẽ ủng hộ,viết được nhiều truyện hay nha,mình iu cac bạn lém lém.)

•(Nếu được,không sớm thì muộn mình sẽ onl thử xem sao,mình cũng có kế hoạch dự định sẽ hoàn thành truyện vào thời gian nào đó.Cảm ơn mọi người rất nhiều,chúc mọi vui vẻ,khỏe VÀ có nhiều tác phẩm thật hay ! ❤️ )

( hình này để Merry Chritsmas trước cho m.n nha )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#rinlen