Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 6:Bị sai khiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẫn như ngày trước,cô vẫn phải đến dinh thự để làm thêm sau khi tan học.Nhưng tại sao,tại sao cô cứ phải bận tâm đến cái tên không đáng để được gọi là chủ nhân kia?Thôi đi,dừng lại đi Rin.Nghĩ nhiều không tốt,không nên nghĩ đến chuyện cái giao kèo chết tiệt kia nữa.

"Reng....." Là nó,là tiếng chuông báo hiệu là đã tan học rồi.Cô mừng biết bao,ra khỏi lớp,cô mừng ra mặt.Mặc Kaito-sensei có hỏi gì.Cô bỏ ngoài tai một câu hỏi mà nó cứ lập đi lập lại mấy trăm lần rồi.Đúng là bỏ hết mọi suy nghĩ đi là tốt hơn đúng không?Thế đỡ phải mệt mỏi.

-Kagamine-san,Kagamine-san!!

Một giọng nói kéo cô ra khỏi thế giới mộng mơ của mình.Kaito-sensei gọi mấy lần rồi,mà lần này cô mới nghe.Cũng chẳng ngạc nhiên lắm.Có khi thầy ấy lại hỏi đi hỏi lại một câu hỏi chán ngắt cũng nên.

-Kaito-sensei,xin lỗi thầy,em không nghe ạ.

-À,không sao.

-Tôi chỉ muốn hỏi là em có cần tôi chở đến chỗ làm không?

Là câu hỏi khác.Nó đánh động vào tâm trí cô,là cô đang run?Sợ sao?Vì sao à?Như mọi người trong trường,thầy ấy cũng biết hoàn cảnh gia đình cô thế nào,nhưng nếu biết cô đang làm một công việc mà theo thầy ấy nghĩ là không hợp sức cô,thầy sẽ kêu cô bỏ ngay.Rin khó lắm mới có công việc này,cũng chỉ tại cái ông thầy kia mà cô cũng phải che dấu mãi.Nhìn thấy Rin cũng là con gái,sợ cô làm ko nổi.Đừng coi thường cô.

-Dạ thôi ạ,em đi bộ được rồi.—ngắn gọn,không lạc đề,đơn giản.Đó là câu trả lời của cô.

-Vậy à,vậy được rồi.Hôm nay,em vất vả rồi.

-Thầy cũng thế.

Nói rồi,cô bước đi với vẻ vô tư vô cùng.Ai trong trường cũng nhìn cô với cái ánh mắt lạ lẫm.Làm như chưa thấy con người bao giờ hay sao?Đó chỉ là bọn con gái thôi,còn đám con trai thì nhìn Rin đắm đuối,bị chìm đắm vào cái thế giới tưởng tượng của mình về Rin.

Cô đúng là hotgirl của trường mà!
•§•
Tới rồi,vẫn là dinh thự này,vẫn những người hầu này.Không còn ngạc nhiên chút nào nữa,cô hoàn toàn bình tĩnh bước vào như lần trước,không lo sợ hay gì cả.Rin đúng là người con gái mạnh mẽ.Vậy mà có ai kia,đã lợi dụng hết sự mạnh mẽ của cô mà biến cô thành con rối cho anh ta.

Vừa nhắc,tào tháo tới luôn rồi kìa.Len,cậu ta từ cầu thang đi xuống.Không cười hay gì,chỉ đi một mạch xuống phòng khách.Bộ dạng cậu bây giờ rất bảnh.Một chiếc áo sơ mi trắng,cà vạt vàng và chiếc áo khoác màu đen khoác bên ngoài,quần jean đen.Đầu tóc chải gọn gàng,hình như là có vuốt geo,nhỉ!Cậu mang đôi giày nâu,vậy là hoàn hảo.Hoàn hảo?Không hoàn hảo?Chả biết nói sao.

-Cậu chủ đi cẩn thận ạ.—một lần nữa,cả đám người hầu đồng thanh.

Cậu chẳng bận tâm lắm,hầu như bỏ ngoài tai những lời đó.Vì đối với cậu,nó cũ rích rồi.Liếc ngang cô và bộ đồng phục mà cô đang mặc,cậu khẽ cười.Cười nhạt.

-Rin,em mau thay đồ đi!—Gumi giục

-À,vâng!

Cô vội chạy vào phòng thay đồ,lấy bộ đồ nàng hầu ra thay.Còn bộ đồng phục thì cất lại vào túi.Gumi đem túi cô đi cất.Rồi hai chị em cùng nhau làm việc.Rin đang vui hay hạnh phúc,nhỉ?Vui vì có việc làm,hạnh phúc vì có thêm một người bạn?Cảm xúc của cô có hơi khó đoán.

-Gumi,lại đây.—phu nhân gọi chị Gumi.Bà như giục giã chị đến vậy,có vẻ bà đang hối thúc đang tính đi đâu.

-Vâng,phu nhân?

-Cháu hãy bảo với Rin là hôm nay làm muộn một chút,nhé!Vì ta sẽ đi đến Okinawa hôm nay để ký hợp đồng.

-Vâng ạ.

Thì ra là bà ấy đang định đến Okinawa.Bà ấy là giám đốc tập đoàn Crypton Future Media,tập đoàn giải trí lớn nhất.Gumi đến chỗ Rin,nói với cô ấy là hôm nay sẽ về muộn một chút.Tim cô cứ đập thình thịch,là lo sao?Lo cái tên Len kia sẽ về nhà,sai khiến cô đủ thứ điều,rồi hành hạ cô cho dữ vào.

"Rin,không có gì phải lo đâu."
•§•
Đã 9h rồi,giờ này Len được nghỉ và về nhà sau một ngày dài làm việc.Cứ tưởng cậu không biết mệt là gì chứ.Cậu đang ngồi trong phòng thu âm,để chờ đợi nhận xét của cô giám đốc.Cậu cũng chỉ vừa thu xong bài hát Plus Boy,mà bài này hát có hơi nhanh,nên mỗi lần cậu tập,đều cảm thấy tốn hơi rất nhiều.

-Len.—một người phụ nữ tóc ngắn màu nâu nước ra từ căn phòng ghi lại đoạn thu âm .Dáng người chuẩn,trưởng thành,trông rất xinh đẹp.Cô ấy nhẹ nhàng mỉm cười.

-À,cô Meiko.—Len đứng phắt dậy.

-Em hát thế nào ạ?

-Tốt lắm,cô rất tự hào.

Cô Meiko mỉm cười,điểm đạm nói.Len,cậu ta cũng cảm ơn cô ấy.Cô bảo cậu được về,cậu mừng nhưng không thể hiện nó ra ngoài.Đi thang máy từ lầu 20 xuống sảnh của toà nhà cao tầng ghi chữ "Công ty giải trí Vocaloid".Nó là công ty giải trí đứng hạng nhì,sau tập đoàn của mẹ cậu.

Cậu bước lên chiếc limo đen đã chờ sẵn.Ra hiệu cho người lái xe đi thẳng về nhà.

-Mệt mỏi quá.—cậu than.

Chắc hiện giờ trong đầu cậu chỉ còn nghĩ đến việc muốn được nghỉ ngơi,được hầu hạ như một ông vua.Và có lẽ,cậu cũng biết là nên chọn một nàng hầu nào đó để tối nay,cậu có thể sai khiến cô ấy rồi.Cậu cười khoái chí.

-Rin,cô chết chắc rồi.
•§•
Cánh cổng mở ra,cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên với cái lời chào của đám người hầu kia.Đi thẳng vào nhà,ngồi bịch xuống ghế sofa,cậu tháo chiếc cà vạt ra,thở dài.Mệt lắm rồi,Len nhỉ?Không phải là cậu muốn sai khiến ai đó sao?Cậu cười thầm rồi chợt bất ngờ......người bị sai khiến là.....

-Rin,còn không mau lấy nước cho tôi?

Rin sao?Cậu ta nghĩ cái quái gì mà lại sai cô?Chắc tự nhủ thầm mình là chủ nhân nên muốn nói gì thì nói đây mà,đúng là loại người không ra gì mà.Cô vội đi vào bếp,lấy một ly nước ra để lên bàn cho cậu.Hẳn bây giờ cô đang tức lắm.

-Gumi!—cậu bảo Gumi đến.

-Vâng,cậu chủ?

-Bảo các người hầu khác đi làm việc gì đó nhẹ thôi,rồi đi nghỉ.

-À...vâng.

Chị ấy cảm thấy ngạc nhiên khi hôm nay,cậu chủ mình lại bỗng dưng nhân từ.Còn cho người hầu đi nghỉ nữa chứ,rốt cục thì cậu âm mưu cái quái quỷ gì vậy?(Hành hạ bé Rin ta giết Ò_Ó #Au).

Rin mừng hụt,ngỡ là mình sẽ được về,ai ngờ....

-Cô ở đây hầu hạ tôi.

Cái tên đáng ghét kia lại cho cô ở lại hầu hạ cho hắn nữa chứ.Cô giật hết cả mình,cậu nói dứt khoát một câu.Không vòng vo,nó làm cho Rin như muốn khóc oà lên.

"Kiềm chế,kiềm chế,..."

Cậu đi lên lầu,bảo cô đi theo,sai hết việc này đến việc nọ.Từ những việc nhỏ nhất cho đến những việc nặng nhọc.Bắt cô phải dọn cái căn phòng to đùng của cậu cho thật sạch,cất túi cho cậu,.......Tại sao vậy?Từ khi nào,từ khi nào mà cô lại trở thành một con rối để cho người khác điều khiển mình như vậy?Nếu từ đầu không tại cái giao kèo kia có phải giờ này cô đã ở nhà nghỉ ngơi rồi không?

-Đó là giao kèo,cô là người sẽ bị sai khiến bởi tôi,còn tôi là chủ nhân của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#rinlen