Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[1]

Ngày 31 tháng 10 năm 2015

Halloween đẫm máu tưởng chừng như đã qua được cả thế kỉ. Không ai thực sự biết cái chết của Baji là hậu quả trực tiếp của việc Kisaki thèm khát quyền lực và các kỹ thuật thao túng - ngoại trừ Chifuyu và Takemichi. Mọi người dường như đã vượt qua được cái chết của Baji, chấp nhận nó - ngoại trừ Chifuyu.

Làm sao Chifuyu có thể vượt qua được đây? Mất đi người bạn thân nhất của mình ở tuổi 14, chứng kiến cách cậu ấy cố gắng trong tuyệt vọng để bảo vệ những gì quý giá đối với mình, và chứng kiến Toman quý giá của cậu ấy biến thành một thứ thối rữa như thế nào. Sự hi sinh của cậu ấy dường như đã trở nên vô ích.

Chifuyu không thể chấp nhận điều đó. Anh sẽ không chấp nhận nó.

Tất cả là lỗi của Kisaki. Nếu Kisaki rời khỏi Toman, họ đã có cơ hội để đưa Toman trở lại đúng hướng, để mang Toman mà Baji đã cố gắng bảo vệ bằng cả thanh xuân của mình quay trở lại.

Thế nhưng cuối cùng, Toman vẫn là tổ chức tội phạm hàng đầu của Nhật Bản, và Kisaki gần như bất bại với tư cách là thủ lĩnh.

Thế nhưng cuối cùng, Chifuyu chỉ còn lại một mình. Sau khi Takemichi dần tham nhũng ngày càng nhiều thông qua số tiền bẩn thỉu mà Toman kiếm được và sức ảnh hưởng anh ta có được với tư cách là một trong những giám đốc điều hành hàng đầu, Chifuyu đã không còn ai để dựa vào.

Anh cần một người quan tâm đến Baji và Toman cũng nhiều như anh. Anh cần một người ở bên ngoài Toman và có thể lấy thông tin cần thiết từ trong tối.

Và người đó là Hanemiya Kazutora.

Chifuyu sẽ không bao giờ nghĩ rằng anh sẽ ngồi đây, trong xe của mình, trước nhà tù nơi Kazutora đang thực hiện bản án của mình. Đó là nơi cuối cùng anh có thể nghĩ tới mình sẽ dành để tưởng niệm 10 năm ngày Baji qua đời.

Nhưng anh ở đó, chỉ ngồi và chờ đợi. Anh đã chuẩn bị cho ngày đó trong 2 tháng qua, chuẩn bị một phòng trống để Kazutora ở lại, mua vài bộ quần áo mới cho cậu ta mặc phòng khi cần. Anh thậm chí còn mua cho cậu ta một chiếc điện thoại có thể sử dụng.

Đó là nỗ lực rất lớn trong khi anh thậm chí còn không chắc chắn Kazutora sẽ sẵn sàng giúp đỡ hay không. Nhưng Chifuyu đã tuyệt vọng và đây là lựa chọn duy nhất của anh.

Mặt trời đã lên tới đỉnh, khi cửa trước của nhà tù cuối cùng mở ra. Một người đàn ông mảnh mai, cao ráo với mái tóc đen bóng đang vươn vai được dẫn ra khỏi tòa nhà làm bằng bê tông.

Chifuyu mất vài giây để nhận ra cậu ta. Không còn mái tóc highlight vàng óng cùng ánh nhìn dữ dội trong đôi mắt, Kazutora trông rất khác - nhưng theo một cách tích cực. Cậu ta cuối cùng cũng có vẻ được bình yên, thanh thản.

Dù vậy Chifuyu vẫn thấy được trước mắt Kazutora không có chỗ nào để đi. Cậu ta chỉ đứng đó, và nhìn xung quanh với một biểu hiện: Làm gì giờ?

Anh nhấn còi xe để thu hút cái nhìn của cậu. Đôi mắt vàng đang hướng về anh khi Kazutora đi về phía chiếc xe đen với vẻ ngạc nhiên.

"Đã lâu không gặp, Kazutora. Cần đặt xe chứ?" Chifuyu tiến lại gần với một nụ cười tự mãn.

Kazutora do dự vài giây, trước khi lên xe. Sau khi cậu ngồi xuống bên cạnh người kia, Chifuyu đạp ga, và bắt đầu lái xe.

Những phút đầu tiên của chuyến đi ô tô trôi qua trong im lặng hoàn toàn. Kazutora trông thất thần và thực sự không biết phải nói gì.

Chifuyu thở dài trong lòng. Anh không nghĩ rằng nói chuyện với Kazutora sẽ cảm thấy kỳ lạ và khó xử như vậy.

"Cậu có thể tự hỏi tại sao lại là tôi trong tất cả những người đón cậu từ nhà tù. Và thành thật mà nói, tôi làm điều này vì Baji. Nhưng đáng buồn thay, tôi không còn là một người tử tế nữa. Vì vậy, thay vào đó, tôi đón cậu bởi vì tôi có chuyện muốn yêu cầu." Anh bắt đầu nói, khi anh cảm thấy ánh mắt Kazutora đang nhìn mình.

"Toman bắt đầu trở nên tồi tệ. Chúng đã trở thành một tổ chức tội phạm mà ngay cả cảnh sát cũng không thể chạm vào, có tất cả các tội ác có thể tưởng tượng được trong hồ sơ của chúng..." Chifuyu dừng lại, liếc nhìn Kazutora.

Cậu dường như hiểu những gì anh đang cố gắng ngụ ý nhưng có vẻ không chắc chắn lắm.

"Đây không phải là điều Baji muốn Toman trở thành. Đây không phải là Toman mà Baji muốn bảo vệ. Và tôi muốn bảo vệ nó và đưa nó trở lại đúng hướng. Tuy nhiên để làm được điều đó, tôi cần đá Kisaki ra khỏi Toman... Nhưng tôi không thể làm điều đó một mình... vì vậy tôi muốn hỏi cậu... như một người trân trọng Baji và Toman cũng nhiều như tôi..." Chifuyu cảm thấy lo lắng về câu hỏi mà anh định hỏi tiếp theo.

Kazutora sẽ phản ứng thế nào?

"Tôi muốn hỏi liệu cậu có sẵn sàng giúp tôi trong việc này hay không. Loại bỏ Kisaki, và sau đó đưa Toman trở lại như xưa..." Cuối cùng anh cũng hoàn thành bài phát biểu của mình. Lần này, anh dõi mắt nhìn theo con đường.

Sau đó là một khoảng lặng vô hình.

Chifuyu siết chặt vô lăng. Anh ý thức được rằng phải mất rất nhiều thời gian Kazutora mới có thể tiếp nhận được. Cậu ta đã bị giam cách xa thế giới trong 10 năm. Cậu đã sống khép mình trong nhà tù, thậm chí chưa ra khỏi đó được hai tiếng, và Chifuyu lại tiếp cận cậu với một yêu cầu như thế này.

Thêm 10 giây im lặng nữa trôi qua trước khi Kazutora cuối cùng cũng cất tiếng.

"Chifuyu... Tôi không biết phải nói thế nào đây. Nhưng tôi vừa dành 10 năm cuộc đời trong tù. Điều duy nhất tôi muốn lúc này là đứng vững trên đôi chân của mình và sống một cuộc sống bình thường... mà không có bất kỳ tội ác hay phi vụ kinh doanh bẩn thỉu nào." Đôi tay cậu ta run rẩy một cách lo lắng.

Chifuyu có thể nói rằng Kazutora cảm thấy không thoải mái khi nói với anh tất cả những điều này. Vậy ra cậu ta vẫn tự trách mình về mọi thứ. Điều cuối cùng mà Chifuyu muốn là tha thứ để giúp đỡ cậu ta.

"Kazutora, tôi..."

Trước khi anh có thể nói điều gì đó, Kazutora ngắt lời anh:

"Tôi xin lỗi.... Tôi biết Baji có ý nghĩa như thế nào với cậu, và tôi đã cướp anh ấy khỏi cậu. Nhưng tôi đã chấp hành toàn bộ bản án của mình nên tôi nghĩ rằng, đến bây giờ tôi cũng xứng đáng được sống tiếp."

Đáng lẽ anh phải nghĩ đến việc Kazutora sẽ từ chối nó. Đáng lẽ anh phải chuẩn bị cho kết quả này. Nhưng vì lý do nào đó, anh đã không. Kazutora là lựa chọn cuối cùng mà anh có thể nghĩ đến. Anh cảm thấy ruột gan mình thắt lại. Những việc vất vả anh đã làm trong những năm qua chẳng còn ý nghĩa gì sao...?

Trong 10 phút tiếp theo của chuyến đi, Chifuyu giữ im lặng vì anh không chắc mình nên tiếp cận tình hình thế nào bây giờ. Anh đón Kazutora, nghĩ rằng chỉ cần giải thích mọi thứ cho cậu ta. Nhưng cậu trai đáng thương từ lâu đã vượt qua chuyện đó, cậu đã trưởng thành trong tù, và trở về làm một chàng trai trẻ không mong ước gì hơn ngoài một cuộc sống yên bình.

Và Chifuyu là ai mà lại từ chối được cậu?

"Cậu có nơi nào đó để ở hay bất kỳ kế hoạch nào không?"

Câu hỏi này khiến Kazutora giật mình, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Không. Tôi đã mất liên lạc với mẹ tôi. Kế hoạch của tôi là ngủ lại một nhà nghỉ ngày hôm nay, cố gắng tìm một công việc ở đâu đó, và sau đó có thể có được một căn hộ thực sự..." Cậu thừa nhận có chút ngượng ngùng.

Chifuyu suy nghĩ vài giây, trước khi lên tiếng lần nữa:

"Cậu có thể ở lại chỗ tôi nếu cậu muốn. Tôi nghĩ cậu sẽ cần một nơi ở vì vậy tôi đã chuẩn bị phòng cho khách. Cậu có thể sử dụng nó cho đến khi cậu ổn định."

Kazutora nhìn hắn ngạc nhiên.

"N...nhưng cậu không nợ tôi bất cứ điều gì..."

Chifuyu mỉm cười dù bị từ chối.

"Chỉ để cậu biết thôi, tôi không yêu cầu sự giúp đỡ của cậu như một hình thức trừng phạt cho cái chết của Baji hay bất cứ điều gì khác. Tôi không bao giờ đổ lỗi cho cậu. Nhưng cậu là bạn của Baji, và bạn của Baji cũng là bạn của tôi. Hãy để tôi giúp cậu vô điều kiện."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top