Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 1: Làng Cát ( Sunagakure)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhẫn giả là những con người nhẫn nhịn.

Họ là phải nhẫn nhịn dù trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất.

Đó là sự thật.

Một người đàn ông tin chắc rằng đó là sự thật. Niềm tin của anh đến từ việc anh phải sống trong một thế giới mà anh chỉ có thể tồn tại bằng cách nhẫn nhịn.

Suna - Cát.

Đó là nơi anh sinh ra. Phong cảnh nơi đây cũng là thứ mà anh đã trở nên vô cùng quen thuộc.

Vào buổi trưa, nhiệt độ sẽ tăng lên hơn 40 độ C, vào ban đêm, nó sẽ giảm xuống dưới mức đóng băng.

Nơi đây là một thế giới từ chối sự tồn tại của các sinh vật sống. Một địa ngục tuyệt đối, ngay cả vi khuẩn cũng chẳng thể thoải mái phát triển, chứ đừng nói đến động thực vật.

Đó là thế giới mà người đàn ông này đang sống.

Và đó là lý do tại sao anh phải nhẫn nhịn.

Tên anh ấy là Gaara.

____________________

Ở góc của một sa mạc như thế, có một ốc đảo duy nhất bám trụ để tồn tại: Làng Cát.

Địa thế của ngôi làng có hình dạng kỳ lạ, chìm vào trong lòng đất, trông chẳng tự nhiên chút nào. Dạo gần đây, mọi người bắt đầu rỉ tai nhau về những kỷ nguyên huyền thoại, về những vị thần như Susanoo và Amaterasu đã làm thay đổi địa hình bằng những nhẫn thuật vượt xa tầm hiểu biết của người phàm.

Ở trung tâm của ngôi làng, có một văn phòng Kazekage trông cực kỳ đơn giản. Gaara, như hầu hết các shinobi khác, không có hứng thú với xa hoa. Anh nghĩ rằng chỉ cần mặc quần áo mà đa số mọi người đều mặc và có đồ đạc thường dùng là đủ.

Có thể do anh không thích xa hoa lãng phí. Cũng có thể là do khi còn nhỏ, là con trai của Kazekage tiền nhiệm, Gaara chưa bao giờ muốn hoặc thiếu những thứ đồ xa xỉ. Nhưng anh lại nếm trải sự cô đơn.

"Ahh..."

Gaara thở dài một tiếng, nhìn lên bầu trời.

Ánh sáng hoàng hôn buông xuống nhẹ nhàng trên mái tóc anh, đổ bóng màu đỏ nâu. Khuôn mặt cân đối, ưa nhìn như đá cẩm thạch được gọt dũa tỉ mỉ.

Anh tự hỏi khi nào mình mới có thể tự do bay lượn trên bầu trời một cách thỏa thích đây.

Chà, ngay lúc này anh đang phải chiến đấu với... một núi giấy tờ.

Shinobi đã cùng nhau chiến đấu chống lại Akatsuki, tổ chức muốn nắm quyền kiểm soát thế giới. Akatsuki đã bị đánh bại, cùng với Ootsutsuki Kaguya.

Tuy nhiên, trận chiến giải cứu thế giới của họ lại không được ai ủy thác.

Tất nhiên là theo lý thuyết thì hầu hết các lãnh chúa tài trợ cho các cuộc chiến là vì nó có liên quan đến an ninh quốc gia của nước họ. Nhưng Phong quốc đã duy trì chính sách hạn chế vũ khí liên tục trong mười năm nay, vì vậy họ chùn bước trước những chi phí đột ngột của chiến tranh.

Rốt cuộc thì đó là trận chiến của riêng shinobi mà. Họ ngoan cố biện hộ thế.

Cứ như thể thể có lý lắm vậy. Ngay từ đầu thì lý do duy nhất mà các ông còn sống không phải là do chúng tôi bảo vệ hay sao?

Các shinobi của Làng Cát đã rất tức giận. Không phải là không có lý do.

Họ không yêu cầu tiền để mua những món đồ xa xỉ. Họ cũng chẳng cần vàng.

Đảm bảo an toàn vệ sinh cho các bệnh viện phụ sản vì lợi ích của trẻ sơ sinh. Xây dựng giếng nước để không ai rơi vào tình trạng khó khăn. Ưu tiên đầu tư cho các trung tâm nghiên cứu để bắt kịp với công nghệ tiên tiến. Trợ cấp cho những shinobi bị tàn tật do bị thương trong chiến tranh và những gia đình đã mất người chu cấp.

Để giải quyết tất cả những thứ trên, người dân Làng Cát cần tiền.

Và việc đòi lại số tiền đó từ lãnh chúa, à thì, đó là công việc hiện tại của Gaara.

Công việc này không cần đến bất kỳ trận chiến nhẫn thuật chớp nhoáng nào, hay những cuộc phiêu lưu đổ máu đổ thịt.

Thay vào đó là phải vật lộn với đống giấy tờ trước mặt, lặng lẽ đặt nền móng cho những thành tựu trong tương lai, và những cuộc đàm phán nhàm chán giữa các nhà cầm quyền.

Đó là những lý do đằng sau tiếng thở dài của Gaara.

.

"Gaara, em ở đây à?"

Cạch một tiếng, cánh cửa mở ra, một kunoichi trẻ tuổi bước vào.

Cô ấy là một người phụ nữ xinh đẹp, mái tóc của cô có màu vàng kim khiến người ta liên tưởng đến bãi cát sa mạc lấp lánh dưới ánh nắng ban mai.

Gaara dù gì thì cũng là một Kazekage nên không có nhiều người trong làng nói chuyện với anh một cách thân mật và quen thuộc như vậy. Trong số tất cả phụ nữ trong làng, chỉ có người này nói chuyện với anh thân thiết như thế.

Cô ấy là Temari.

"Có chuyện gì à?" Gaara hỏi, nhẹ nhàng giãn nhẹ đôi môi.

Thường thì chị gái anh đến văn phòng một mình thì không có việc gì quan trọng. Nếu liên quan đến công việc thì anh trai anh là Kankurou sẽ đi cùng chị.

"Hehe..."

Đúng như anh nghĩ. Temari ngồi xuống nói chuyện với anh với một nụ cười rộng rãi và thoải mái.

"Thực ra không có gì đâu," chị ấy nói, "Chị nhận được một lá thư khác từ Shikamaru, em biết đó."

"Em biết."

"Anh ấy nói rằng anh ấy viết mọi thứ trên giấy vì anh ấy chưa tin tưởng vào tính bảo mật của hệ thống gửi thư điện tử mới." Temari giải thích. "Tuy khá kỳ quặc và lỗi thời, nhưng anh ấy vẫn làm vì ảnh là người cẩn trọng."

Shikamaru là hôn phu của chị gái anh. Anh ta là một shinobi cực kỳ tinh tế và sắc sảo mà họ đã gặp trong các kỳ thi Chuunin của Konoha.

Khi Temari kể với Gaara về mối quan hệ của cô và Shikamaru, anh đã rất ngạc nhiên.

Nhưng khi Gaara kể lại với anh trai Kankurou ...

"Há, rõ ràng quá rồi còn gì."

"Thật vậy sao?"

Gaara đã trở nên cực kỳ bối rối sau cuộc trò chuyện đó, thậm chí còn đọc tiểu thuyết tình yêu 'Thiên đường tung tăng' để tìm hiểu xem anh đã bỏ lỡ những dấu hiệu nào. Nhưng, cuối ngày, anh đã đi đến kết luận rằng những người không hiểu sẽ mãi không thể hiểu.

"Có những đột phá mới trong hệ thống mã hóa được sử dụng trong thư điện tử. Chi tiết có trong tệp THX-1138 được gửi bởi Raikage- "

"Không, đó không phải là điều chị đang nói."

"... Chúng ta không đang nói về thư điện tử?"

"Ahhh...." Temari thở dài thườn thượt, nhún vai. "Gaara, chị tự hỏi tại sao khi nói đến những thứ như thế này, em cũng tệ như Naruto của Konoha vậy."

"Có gì không ổn với những gì em vừa nói à?"

"Có. Thực sự là có. " Cây quạt sắt của Temari chỉ về phía anh. "Khi một người phụ nữ nói về những thứ như thế này, cô ấy sẽ vui hơn nếu em lắng nghe những gì cô ấy nói về nội dung bức thư. Hiểu chửa?"

"Có gì khẩn cấp sao?"

"Không, thế nên chị muốn nói với em là..." Temari nở một nụ cười căng thẳng, có vẻ như chị ấy đã từ bỏ việc giải thích chi tiết. "Là buổi lễ, buổi lễ. Ngày đã định cho buổi lễ. "

"Ahh..."

Ngày cử hành hôn lễ thực tế cũng là một trong những vấn đề chưa được giải quyết của Gaara và anh đã tạm ghim nó vào trong đầu.

Temari là chị gái ruột của Kazekage, tương tự thì, chồng tương lai của chị ấy là Nara Shikamaru là một nhân vật cốt cán của Konoha.

Thế nên, nói đến lễ là liên quan ngay đến chính trị. Các chi tiết của buổi lễ không thể được quyết định chỉ với ý định của cặp đôi sắp kết hôn. Nếu phán đoán sai, hàng trăm shinobi có thể sẽ chết.

Từ xa xưa, mối quan hệ của Làng Lá và Làng Cát luôn rất sâu đậm.

Ban đầu, khi Ngũ đại Kage lần đầu xuất hiện, Làng Cát chỉ có thể tồn tại nhờ có Làng Lá đã nhượng cho một mảnh đất màu mỡ trong một thỏa thuận bí mật giữa hai bên.

Sau đó, người ta thấy rằng phía nam Làng Cát đã nhắm mục tiêu đến những mảnh đất rộng rãi hơn nhiều thuộc phía bắc Làng Lá.

Ngay như hồi Gaara và Temari lần đầu gặp Naruto và Shikamaru của Konoha, bọn họ cũng vẫn bị mắc kẹt trong vòng xoáy của những âm mưu và toan tính đó.

Nếu chỉ nhìn qua thì Suna luôn có ấn tượng là kẻ gây hấn vô cớ và đơn độc. Tuy nhiên, thế giới shinobi không hề đơn giản như vậy.

Sự thật là phe Làng Lá đã thực hiện vô số âm mưu nhằm gây bất ổn cho Làng Cát. Trong nhiều năm liền, hai làng mặt ngoài vẫn là đồng minh, nhưng thực tế lại ngấm ngầm tranh chấp căng thẳng.

Chính vì lịch sử lâu đời đó mà việc Temari- con gái của Kazekage tiền nhiệm, kết hôn với tộc Nara của Konoha có ý nghĩa chính trị to lớn. Đó là một dấu hiệu cho thấy hai ngôi làng không chỉ liên minh trên giấy tờ, mà là thật sự hợp tác hòa bình.

Gaara nói, "Sẽ thật tốt nếu phía Konoha chấp nhận các điều khoản đề xuất cho ngày cử hành lễ của chúng ta."

"Em hơi vô cảm đấy." Temari vặn lại, "Em nghĩ Shikamaru và chị đã vắt óc suy nghĩ đến mức nào vì chuyện này cơ chứ?"

"Sẽ thật tốt nếu đội an ninh ở cả hai làng cũng chấp nhận."

"Em chẳng đáng yêu chút nào. Chỉ cần thành thật và nói rằng em đang cảm thấy ghen tị thôi mà". Temari nói, cúi người véo má Gaara.

Gaara của ngày xưa sẽ giết cô ngay tại chỗ vì làm một điều như vậy. Nhưng bây giờ anh không cảm thấy muốn làm thế chút nào.

Đúng hơn là ngược lại. Thật đáng ngạc nhiên, anh nghĩ rằng bị chị gái véo má cũng không tệ lắm.

Dù vậy thì vẫn chẳng thể thay đổi việc Gaara không thực sự hiểu mối quan hệ 'gia đình' khác với mối quan hệ 'nam nữ' như thế nào.

Tất cả những gì anh biết chỉ là thế này: khi Gaara nhìn thấy Temari cười rất tươi, như thể má chị ấy sẽ vỡ ra, hoặc khi anh thoáng nhìn thấy người bạn thân của anh là Uzumaki Naruto cười hạnh phúc với Hyuuga Hinata, suy nghĩ này sẽ xuất hiện trong đầu anh:

Chắc chắn là có gì đó khác nhau.

Mẹ của Gaara đã qua đời ngay sau khi sinh ra jinchuuriki là anh. Cha anh lại không tái hôn.

Giờ nghĩ lại, Gaara nghĩ rằng có lẽ cha làm vậy là để chung thủy với mẹ.

"Dù sao thì chỉ cần Làng Lá chấp nhận, tất cả sẽ ổn thôi." Gaara nói, đứng dậy.

"Em đi đâu vậy?"

"Các Trưởng lão đã yêu cầu một cuộc họp với em về một vấn đề khác. Nếu em đến sớm thì tâm trạng họ sẽ tốt hơn."

____________________

"RUGOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!"

Một vòng xoáy cát đang quay cuồng khuấy động, ở giữa cơn bão cát hình thành một thứ to lớn có hình dạng của một con người.

To quá! Kankurou nghĩ. Mặc dù đó là của kẻ địch nhưng anh vẫn không khỏi thán phục trước cảnh tượng hoành tráng này.

Cơ thể biến hình phải cao mười... không, hai mươi mét. Kích cỡ của một tòa nhà nhỏ.

Nếu đây là một triệu hồi thú lớn như thế này thì là một chuyện , nhưng rất hiếm có một shinobi nào có thể biến hình thành kích thước khổng lồ như vậy.

Nó khác với Thuật Bội hóa của tộc Akimichi...! Kankurou nghĩ vậy. Hóa ra đây là thuật của một ninja lưu vong hạng A trong sách Bingo!

"Kankurou-sama! Để tôi xử tên này! "

"!"

Một trong những thuộc hạ của Kankurou, Amagi, nhảy ra.

"Kẻ địch vẫn chưa ra tay!" Kankurou la lên, "Còn quá sớm để tấn công!"

"Nhưng thưa ngài, nếu chúng ta đợi thì chỉ cho kẻ địch thêm thời gian để tập hợp sức mạnh đòn tấn công thôi!"

Amagi vẫn còn trẻ.

Cậu ấy đã hoàn thành kỳ thi Chuunin năm mười ba tuổi và chịu sự giám sát trực tiếp của Kankurou năm mười lăm. Cậu ấy thuộc thế hệ chưa trải qua trận chiến với Kaguya. Amagi là một chàng trai trẻ có ngoại hình trung tính, mái tóc nâu hạt dẻ dễ thương, đôi khi khiến cậu bị nhầm thành con gái.

"Tôi lên đây!" Amagi hét lên, và mười... không, hai mươi kozura * lao ra từ tay áo bay về phía kẻ địch. Cùng lúc đó, Amagi cũng ném vài con dao găm.

Thật là một màn trình diễn rất nghệ thuật về kỹ năng của Amagi, nhưng ngay cả jounin Kankurou cũng có thể làm chệch hướng một loạt vũ khí nhỏ và sắc bén như vậy ngay lập tức.

"UOOOOOOOOOOOOOOOOOO!" Gã khổng lồ di chuyển cánh tay của mình để gạt đi những vũ khí khó chịu.

Nhưng, đó là những gì Amagi mong đợi.

"Mày hả bưởi!" Amagi hét lên, và quả kozura mà anh ném ra đột nhiên kéo lại với nhau như những chiếc thắt lưng bạc. Chúng chuyển hướng giữa không trung, chệch khỏi hướng cánh tay của gã khổng lồ và thay vào đó hướng thẳng về phía trái tim gã, lao về phía trước như một cơn mưa sao băng.

À, thì ra là cậu ta sử dụng dây chakra, Kankurou nghĩ.

Đặc sản của shinobi Làng Cát là biến chakra thành những sợi dây để có thể điều khiển rối. Dùng dây chakra điều khiển hướng của kozura, giống như một thiết bị đuổi theo mục tiêu, là một kỹ thuật do Amagi phát minh ra.

Nhưng mà như mình đã nói. Cậu ta vẫn còn non lắm.

"RUOOOOOOO!" Gã khổng lồ gầm lên, tập trung toàn bộ sức lực.

"!"

Amagi nhận thấy có điều gì đó bất thường sắp xảy ra, cậu vội vã di chuyển để rút lại kozura khỏi quỹ đạo.

Nhưng, cậu ta đã chậm một giây - không, hơn nửa giây.

Là tia sét.

Một tia sét phóng ra từ cơ thể của gã khổng lồ, đánh vào khu vực mà Kankurou và các shinobi khác đang đứng.

"Amagi!" Kankurou hét lên.

Anh và các shinobi khác vẫn ổn. Họ chỉ mất thăng bằng trước tác động của trận sấm sét.

Nhưng Amagi thì không. Cậu ta vẫn đang kết nối với kozura qua dây chara và nhận toàn bộ sát thương từ cú điện giật của tia sét.

Amagi nhàu nhĩ như một con rối bị cắt dây.

.

"Ah..."

Người ta nói rằng khi chết sẽ nhìn thấy những chiếc đèn kéo quân rực rỡ quay vòng.

Amagi đã tưởng tượng cái chết của mình sẽ diễn ra một cách anh hùng hơn... nhưng thực tế lại không như mơ.

Cậu đã sống sót sau vô số trận chiến kể từ trận chiến đầu tiên của mình. Ai lại nghĩ rằng mình sẽ bị hạ gục bởi chính nhẫn thuật của mình chứ? Cậu thì chắc chắn là không, và đó là thất bại của cậu.

Mình sẽ chết như thế này sao? Ý nghĩ đó làm Amagi rơi vào hỗn loạn. Mình vẫn chưa... Mình vẫn chưa làm được gì cả...

Cậu có thể cảm thấy ý thức của mình trượt đi, rơi xuống vực sâu tăm tối.

"Này." Ai đó gọi. Họ ôm chặt lấy cậu, một vòng tay ấm áp bao quanh Amagi.

"Ah...?"

Trong một khoảnh khắc, Amagi nghĩ rằng người đang ôm cậu có thể là cha hoặc mẹ cậu.

Đó không phải là điều gì đáng xấu hổ. Đó là cảm giác mà ai ở chiến trường đều sẽ có.

"Vậy là cậu còn sống, huh."

Là Kankurou. Khuôn mặt ngài ấy vẫn trang điểm kabuki đỏ như thường lệ, và đôi mắt nhân hậu của ngài ấy đang nhìn xuống Amagi.

"Về cơ bản nó là Jiton: Raijinga ( Từ độn: Thần sấm sét)." Kankurou nói với Amagi. Anh đặt shinobi trẻ tuổi nấp dưới một tảng đá tương đối an toàn. "Giống như tên gọi, thuật này sử dụng sức mạnh điện từ để hấp thụ khối lượng xung quanh người sử dụng, mở rộng cơ thể vô hướng để có hình dạng khổng lồ. Tóm lại, thuật này giúp tạo ra hình dạng một người khổng lồ từ cát sắt ".

Kankurou biết Amagi đã được giải thích lúc họp rồi, nhưng anh đang giải thích thêm một lần nữa để giúp Amagi lấy lại tinh thần.

Shinobi là những con người đặc biệt luôn dấn thân vào các trận chiến của nhiệm vụ và được huấn luyện theo nhiều hình thức khác nhau. Dù đổ bao nhiêu máu, dù sợ chết đến mức nào, chỉ cần nghe lại chi tiết về nhiệm vụ, họ sẽ theo bản năng mà bình tĩnh trở lại.

Kankurou không biết liệu hành động này có phải vì đó là một đặc ân của loài người hay không.

Tất cả những gì anh biết là hiện tại là anh không muốn cậu cấp dưới trẻ tuổi phải chết trong sợ hãi. Anh cũng đã sơ cứu để cầm máu cho cậu rồi.

"Hắn ta sử dụng Lôi độn để tăng kích thước, nhưng khi nói đến sức mạnh điện từ của hắn thì lại là một vấn đề khác." Kankurou tiếp tục. "Bước chân của gã khổng lồ nghiền nát than chì dưới lòng đất, tạo ra hiệu ứng áp điện và sau đó là phóng điện ra.Vậy nên, hắn ta lấy năng lượng đó từ tự nhiên xung quanh, và sử dụng nó thay vì bị giới hạn bởi nguồn dự trữ của mình ".

"...Tôi xin lỗi." Amagi lầm bầm, bám chặt vào tay Kankurou.

Có vẻ như tâm trí cậu ta vẫn còn một chút xáo trộn, nhưng Kankurou hiểu tại sao cậu ta lại xin lỗi.

Suy nghĩ của Amagi có lẽ là: Tôi đã cản đường của jounin mà tôi ngưỡng mộ. Ai rồi cũng nghĩ thế thôi.

Đặc biệt đây lại là nhiệm vụ hạng A đầu tiên của Amagi.

Chà, mình đoán người duy nhất vững vàng sau nhiệm vụ hạng A đầu tiên là Gaara. Suy nghĩ của Kankurou lạc trôi về người em trai có khuôn mặt poker của mình.

.

Nhiệm vụ hạng A đầu tiên của Gaara, hay nói cách khác là nhiệm vụ đầu tiên đọ sức với các shinobi khác ở hạng jounin, là khi cậu ta mới mười hai tuổi.

Nhiệm vụ đó diễn ra không lâu sau khi Kỳ thi Chuunin của Konoha kết thúc, cùng lúc đó là kết thúc âm mưu hủy diệt Làng Lá của Orochimaru.

Thực ra thì xem xét việc một trong những Sannin Huyền thoại, cũng như một số người dùng Huyết Kế Giới Hạn đều tham gia vào âm mưu đó thì nó chắc chắn đã đủ điều kiện để trở thành một nhiệm vụ hạng A.

Nhưng mà hồi đó Kankurou và những người khác lại cảm thấy từ 'nhiệm vụ hạng A' sẽ là những nhiệm vụ gắn với những phẩm chất cần có nhất định.

Khi đó, Kankurou mới mười bốn tuổi, còn chị gái Temari mới mười lăm.

Giờ nghĩ lại sự việc ở Konoha, Kankurou cảm thấy nhớ nhung kinh khủng. Khoảnh khắc đó, giữa cuộc chiến, họ đã gặp một cậu bé giống như ánh mặt trời.

Naruto Uzumaki.

.

"Kankurou-sama, nó đến kìa!"

Tiếng kêu của một genin kéo Kankurou ra khỏi dòng hồi tưởng.

"Được rồi, chúng ta sẽ sớm ra thôi." Anh nói với Amagi. "Lần này hành động theo kế hoạch nhé?"

"...Vâng." Amagi hợp tác ngay. Dù cậu nghĩ rằng mình có thể chết giữa nhiệm vụ thảm khốc này, cậu bé thần đồng vẫn cố lấy lại sức lực.

Gã khổng lồ thu lôi kia tiến một bước lớn về phía họ, Kankurou lao ra trước mặt kẻ địch.

Trong một cuộc chiến giữa shinobi và shinobi, nhảy ra ngoài và phơi bày bản thân, tám chín phần mười là muốn dụ kẻ địch và nhắm vào điểm yếu của chúng.

Ờ thì, mấy người như Gaara và Uzumaki Naruto là ngoại lệ với quy tắc này, nhưng ngoại lệ là ngoại lệ.

Lúc này, Kankurou đã bước ra để dụ gã khổng lồ về phía mình, và kẻ địch đương nhiên cũng biết điều đó.

Nhưng gã khổng lồ vẫn hướng về phía Kankurou. Mỗi bước chân vang lên một tiếng ầm.

Có vẻ như kẻ địch của họ cảm thấy vô cùng tự tin về Raijinga của bản thân.

Tự dưng thấy quen thế. Kankurou nghĩ. Anh nhớ lại Gaara, em trai mình.

Cát và thiết sa có thể trông khác nhau, nhưng cuối cùng cả hai đều sử dụng thuật 'phòng thủ tuyệt đối'.

Họ bảo vệ cơ thể mình bằng một bộ giáp bất khả chiến bại, đồng thời sử dụng bộ giáp đó làm vũ khí. Nếu có chăng khác biệt là Gaara không sử dụng nhẫn thuật của mình để biến mình thành khổng lồ cao ngất ngưởng một cách khoa trương và màu mè như này.

Nhưng sau đó, kích thước của gã khổng lồ có lợi thế hơn vẻ ngoài.

Nhanh quá!

Trong nháy mắt, gã khổng lồ đã tiến đến Kankurou.

Mọi người thường nghĩ những thứ lớn thì di chuyển chậm.

Có thể là cá voi hay là tàu bay hay quái vật như Thập Vĩ, những thứ khổng lồ trông giống như chúng đang di chuyển chậm.

Nhưng, đó chỉ là ảo giác.

Khi một bước của nó đã rất xa thì nó gọi là nhanh. Cứ tưởng tượng đến cảnh cha mẹ và đứa con chạy đua mà xem.

Những thứ lớn đều nhanh.

Mấy thứ nhỏ bé có thể nhanh nhẹn tránh được những sinh vật lớn chỉ có thể là ảo tưởng.

Gã khổng lồ thản nhiên giơ chân lên trên Kankurou. Chỉ mỗi lòng bàn chân đã to bằng cả mái của một ngôi nhà nhỏ. Dính một chân thôi là nát người rồi.

Tak, tak, tak.

Kankurou cố gắng tránh né ba lần liên tiếp.

Nhưng, đến lần thứ tư, Kankurou không bỏ trốn. Anh nhảy lên.

Anh nhảy lên nhắm vào đầu gối của gã khổng lồ, định leo lên mặt hắn ta.

Bất kỳ shinobi jounin nào cũng đều có thể nhanh chóng nhảy qua được những cấu trúc nhỏ như cành cây. Đôi chân của gã khổng lồ là vượt quá chỗ đứng lý tưởng cho Kankurou nhảy lên rồi.

Nhưng Raijinga không phải là nhẫn thuật duy nhất của gã khổng lồ.

Kankurou-sama! Amagi không thể hét thành tiếng, nhưng tiếng thét kinh hoàng của cậu vang lên trong đầu.

Ngay khi Kankurou chạm vào bề mặt đầu gối của gã khổng lồ, động lực trường điện từ phía sau chuyển động của hắn cũng ảnh hưởng đến Kankurou, và toàn bộ cơ thể của tên này sẽ phân tán thành từng mảnh thôi.

Gã khổng lồ cười.

Mỗi bộ phận trên cơ thể hắn đều là vũ khí chiến đấu. Đó là tuyệt đối và phòng thủ của hắn, hay đúng hơn là chiến lược tấn công bằng phòng thủ tuyệt đối. Bất kỳ ai tấn công đều sẽ bị phá hủy thành những mảnh nhỏ ngay khi họ chạm vào hắn.

Gã khổng lồ có lẽ chưa bao giờ nếm trải thất bại trong đời.

Và đó là lý do Kankurou cười.

"!"

Kankurou không ra ngoài ngay lập tức. Anh chỉ lộ ra hiện diện của mình qua tiếng cười mỉa vừa rồi.

Về phần 'Kankurou' đã vỡ tan thành từng mảnh kia, những mảnh xác còn lại biến thành vô số mảnh vụn sắc nhọn và bay trở lại xuyên qua cơ thể của gã khổng lồ, tạo ra một âm thanh sắc bén làm cát của hắn bị xáo trộn.

Nơi đáng lẽ Kankurou phải rơi xuống thì chỉ có chiếc áo choàng đen.

Đó là một thủ thuật khá đơn giản.

Chiếc 'Kankurou' đã nhảy lên đến đầu gối của gã khổng lồ thực ra là con rối mà Kankurou mang trên lưng. Anh đã đổi chỗ cho con rối vào phút cuối, tự lặn xuống dưới lòng đất khi điều khiển con rối trèo lên gã khổng lồ.

Bản thân thủ thuật khá đơn giản, nhưng việc xác định thời điểm hoàn hảo và khai thác điểm yếu tâm lý của con người mới là điểm độc đáo của Kankurou. Không có gì ngạc nhiên khi Amagi thiếu kinh nghiệm cũng bị lừa.

Amagi, và cả gã khổng lồ nữa. Gã khổng lồ không thể quan sát mọi việc đang diễn ra dưới chân mình quá kỹ càng. Điểm yếu đó do đôi mắt của hắn ta quá cao.

"GAUUUUUUUUUUUUGHHHHHHH!" Gã khổng lồ thét lên, quằn quại vì đau đớn.

Như những gì Amagi có thể thấy thì gã khổng lồ đã không thể truyền sóng điện từ qua các sợi dây của con rối. Ừ thì rõ ràng là thế. Nhìn quằn quại như thế chắc là đau lắm.

"Hắn ta không chỉ chịu đòn từ những mảnh vỡ." Kankurou vừa xem vừa gáy.

Kankurou trông vô cùng hớn hở. Đó là biểu cảm của một người biểu diễn sau khi thực hiện thành công một trò ảo thuật trước đông đảo khán giả.

Anh đang nói về Hệ thống kinh mạch Chakra của gã khổng lồ.

Nền tảng của nhẫn thuật là Hệ thống kinh mạch chakra luân chuyển năng lượng của sinh vật sống (chakra) thông qua các kinh mạch.

Kankurou đã phóng những sợi dây chứa đầy chakra của mình cực kỳ chính xác về phía gã khổng lồ trong đòn tấn công vừa rồi.

Tóm lại, anh đã biến gã khổng lồ thành một loại 'rối sống'.

Tất nhiên, Kankurou không có một nhãn thuật như Byakugan để nhìn thấy hết dòng chảy chakra của đối thủ. Nhưng, nếu nghiên cứu vấn đề lâu năm, thì vẫn có thể dễ dàng truyền chakra của mình xâm nhập vào kinh mạch chakra của đối thủ, nhờ đó tạo ra một dòng chakra đối kháng và khiến nhẫn thuật của đối phương bị nhiễu loạn.

Không thể duy trì nhẫn thuật Raijiga của mình, gã khổng lồ khuỵu xuống.

Nếu hắn là một shinobi có kinh nghiệm thì hắn ta sẽ có thể đứng dậy sau vài giây.

Đối thủ của họ chắc chắn là một shinobi giàu kinh nghiệm, nhưng, cũng đen nữa.

Ngay lúc hắn ta ngã xuống, Kankurou cử ba chuunin bay tới đè hắn xuống, và gã khổng lồ... hay đúng hơn, shinobi từng là gã khổng lồ, ngay lập tức bị bắt.

.

"Kajuura 'Raijinga', khủng bố jounin từ làng Đá, anh đã bị bắt." Kankurou nói, chưa đến một giây sau, miệng và tay của shinobi lưu vong Kajuura đã bị còng lại.

Không cần phải nói cũng thấy chiếc cùm đặt ở đó để ngăn chặn tội phạm có ý định tự sát.

"Chúng ta không giết hắn sao, thưa ngài?" Amagi hỏi. Khuôn mặt cậu ta hiện rõ vẻ bực bội. "Hắn ta đã giết cả ba học sinh của chính mình và mười công dân vô tội trong lúc đó. "

"Vậy sao?" Kankurou hỏi.

Kankurou từ lâu đã qua cái giai đoạn mà anh cảm thấy tràn ngập cảm xúc với số lượng người chết.

Trong chiến tranh, hàng trăm shinobi đã chết.

"Cậu muốn giết hắn ta?" Anh hỏi Amagi.

"Vâng."

"Được, cậu có thể giết hắn." Kankurou nói, đặt một thanh kunai vào tay Amagi, "Nhưng, cậu chỉ có thể giết hắn nếu cậu có thể đảm bảo rằng cậu sẽ mang các genin và công dân mà hắn đã giết trở lại. Như thế nào? Cậu làm được điều đó chứ? "

"C-cái đó..."

"Nếu cậu không làm được thì sau khi cậu giết hắn ta, cậu cũng sẽ bị giết. Bỏ qua mối quan hệ của tên khốn này và làng sẽ ra sao nếu cậu giết hắn, một shinobi đã chết không mang lại những kỹ thuật bí mật mà mọi người muốn. Một shinobi đã chết chỉ là một cục thịt vô nghĩa. Tôi không cần một cấp dưới làm điều vô nghĩa như vậy ".

"... Tôi sẽ không làm." Amagi nói.

"Tốt."

Amagi đã đưa ra câu trả lời tốt. Nếu cậu ta sống sót qua một vài trận chiến nữa, cậu ta chắc chắn sẽ trở thành một shinobi giỏi.

"Amagi," Kankurou nói. "Việc đến nước này, tôi cũng muốn giết hắn ta."

"...Đội trưởng."

"Hắn là một tên lính đánh thuê, chỉ nhìn vào số lượng nạn nhân mà chúng ta đã biết, hắn đã giết hơn một trăm bé gái. Tất nhiên không ai muốn để hắn ta sống cả ". Kankurou đang nhìn xuống tên tội phạm đang bị bắt giữ. Đôi mắt của Kajuura cũng bị bịt lại, đề phòng hắn có thể sử dụng nhãn thuật. "Nhưng, nếu chúng ta giết hắn vì hận thù, thì chúng ta sẽ không khác gì hắn cả. Chúng ta không thể giống như tên này được ".

"Nhẫn giả là những con người nhẫn nhịn..." Amagi thì thầm.

"Chính xác." Kankurou nói, nở một nụ cười toe toét. "Được rồi, về nhà thôi! Hôm nay mấy cậu đã hoàn thành nhiệm vụ hạng A một cách an toàn. Phải ăn mừng thôi! Tôi sẽ chiêu đãi các cậu một đống thịt cừu nướng! "

"OOOOO!" Các shinobi trẻ tuổi đều reo lên thích thú.

"... Và giờ tôi sẽ đề cập đến kết quả chiến lược bắt giữ Kajuura đã được thực hiện vào ba ngày trước. Cuộc thẩm vấn của Kajuura đã tiết lộ sự tồn tại của một tổ chức lớn hơn đằng sau hắn ta. Sắp tới chúng tôi định sẽ thực hiện một vụ bắt giữ hàng loạt. Vấn đề trông coi Kajuura sau đó sẽ được thảo luận giữa Ngũ đại Kage. " Gaara đọc xong bản báo cáo dài cho các trưởng lão cố vấn đang ngồi dài trước mặt anh.

Người đứng đầu Làng Cát có thể là Gaara, nhưng người có ảnh hưởng thực sự mạnh mẽ là các shinobi lớn tuổi đã rút khỏi chiến tuyến.

Họ là một nhóm đại diện từ một số gia tộc cấu thành ngôi làng, và Gaara không thể đưa ra quyết định mà không thông qua họ trước. Các cuộc họp báo cáo hàng tuần này thực tế là để Gaara và các cố vấn hiểu nhau hơn.

"Ahum." Một trưởng lão nói. "Không hổ danh là kazekage. Không để cho chúng tôi lo lắng bất cứ điều gì. "

Vừa nói, một hàng mấy khuôn mặt nhăn nhó đồng loạt gật đầu.

"À, giờ thì nói chuyện đó nào..." Ebizou, trưởng cố vấn, ngồi trước mặt Gaara và nở một nụ cười rộng rãi với anh.

'Điều gì đến rồi cũng đến.' Đó có thể là những gì bạn của Gaara, Uzumaki Naruto sẽ nói. Chắc cậu ấy sẽ lè lưỡi nữa.

Nhưng, Gaara không nói những thứ như vậy.

Anh chỉ nghĩ 'mình biết mà', và để mặc cho đôi chân mày hơi nhíu lại.

"Từ bây giờ sẽ chỉ là một cuộc trò chuyện thân thiện với các ông các bà thôi." Ebizou tiếp tục nói, "Được không, Kazekage?"

"Vâng."

"Trò chuyện thân thiện", có cái chân tôi ấy.

Bây giờ các cố vấn mới thảo luận về lý do thực sự đằng sau cái gọi là phiên họp báo cáo.

Mọi sự việc Gaara đã báo cáo cho đến thời điểm này đều đã được các cố vấn biết từ lâu. Việc 'thông báo' của anh chỉ là làm màu, một nghi thức nhàm chán.

Việc họ chuẩn bị nhờ vả Kazekage một việc 'riêng' chỉ cho thấy rõ quyền lực thực sự của các cố vấn ở Làng Cát.

Thực sự quá nực cười.

Đôi khi là một cái gì đó về việc đứa cháu genin của ai đó gặp xui xẻo trong các nhiệm vụ, và liệu anh có thể nói chuyện với chuunin phụ trách không?

Hoặc những lần khác, đó là về việc cát chồng chất trên đường làm cho mọi thứ trở nên khó khăn, và ồ, cậu không thể giúp chúng tôi nói chuyện với lãnh chúa về điều này sao?

Trong những trường hợp trên, họ nói chuyện với tư cách là những người có ảnh hưởng trong làng. Thế thì vẫn còn chịu đựng được.

Nhưng khi họ bắt đầu nói với tư cách là shinobi thì tình hình trở nên tồi tệ.

Ví dụ, 'Thuật của tôi rất cần một cây xương rồng hàng nghìn năm chỉ xuất hiện một lần, nhưng chúng tôi không có. Họ nói rằng có một số cửa hàng dược phẩm ở Tuyết quốc có chúng, vì vậy hãy cử một số người trẻ tuổi đến lấy chúng cho tôi nhé? '

Ví dụ, 'Một số shinobi từ Làng Mưa đã đánh cắp một quyển trục bí mật từ chúng tôi. Chúng tôi không muốn làm ầm ĩ lên, thế nên là, Kazekage, hãy giữ thể diện và xử kín chuyện này. "

Ví dụ: 'Hãy nói rằng cậu đang mở rộng ngân sách cho y tế và thêm một vị trí jounin đặc biệt cho một vài thành viên dùng độc từ tộc của tôi nhé.'

Mọi thứ mà các cố vấn yêu cầu Gaara luôn liên quan đến công việc bẩn thỉu hoặc những ưu ái cá nhân phi lý.

Hồi mới lên Kazekage, Gaara thường chăm chú lắng nghe, nhưng gần đây anh đã học được cách đánh trống lảng hoặc phớt lờ yêu cầu của họ.

Nếu anh chỉ nghe tất cả những gì họ nói, thì vị trí của anh với tư cách là Kazekage, cũng như mối quan hệ hợp tác với Ngũ Đại Cường Quốc Shinobi đều có thể sẽ biến mất.

Mình không biết điều gì sẽ xảy đến nữa... Gaara nghĩ, vận đầy chakra vào giữa đan điền.

Không đùa được đâu.

Những shinobi giàu kinh nghiệm có khả năng nạp chakra vào giọng nói và ngay lập tức lấy đi ý chí của mọi người. Có những người có thể sử dụng thuật thôi miên hoặc tê liệt tức thì ngay cả ở những nơi gặp gỡ đơn giản như thế này. Đối với shinobi, bất kỳ cuộc đàm phán nào cũng không khác gì một chiến trường.

"Bây thì, Gaara."

"Vâng?"

"Cậu đã là người trưởng thành và đến tuổi hai mươi rồi nhở?"

"Vâng..."

"Cậu đã nhanh chóng thăng tiến." Toujuurou ngồi cạnh Ebizou nói, "Đúng như mong đợi từ một đứa trẻ jinchuuriki, một shinobi thiên tài, người được gọi là Gaara của sa mạc...!"

Toojuurou cười lớn.

Sức khỏe của Ebizou gần đây đang dần yếu đi, và Toojuurou được để mắt đến với tư cách là người kế nhiệm của ông, No 2 của hội đồng cố vấn Làng Cát. Ông đã ngừng hoạt động như một shinobi năng động được vài năm rồi, và đúng như dự đoán thì cơ bắp của ông đã yếu dần, tóc cũng bạc trắng và hói. Nhưng, sức mạnh nội tại thì không hề suy yếu. Người đàn ông này giống như một tảng đá vậy.

"Vụ 'phá hủy Konoha', thiên tài như cậu đã bị xé rách thành từng mảnh bay lả tả trong gió, nhở? Ahahaha, ta nghĩ là khỉ cũng còn rơi từ trên cây xuống nữa là. "

"Hồi đó thật đáng xấu hổ."

Trong quá khứ, Gaara có thể đã giết họ theo phản xạ, nhưng hiện tại anh lại không có ý định làm điều đó.

Gaara biết rằng thế giới của một người được xây dựng dựa trên sự trao đổi bằng lời nói như thế này, và chính vì anh đã không giết từng người mà anh đã gặp nên cái thế giới hiện tại mà mẹ anh và Naruto yêu thương này mới tồn tại.

Vì lý do đó mà Gaara thậm chí còn có thể cúi đầu xin lỗi.

Các trưởng lão đang rất mất thời gian cho phần dạo đầu... họ muốn nói gì?

Vẻ mặt của họ không có vẻ gì là phàn nàn về công việc của anh cả.

Đúng hơn, không khí xung quanh mấy người già có vẻ rất thoải mái. Bầu không khí thật yên bình. Rất có thể, chủ đề họ sẽ đưa ra là thứ mà họ đã rào trước rồi, điều mà không ai không đồng ý.

"Hai mươi là một độ tuổi rất đẹp."

"Tôi biết."

"Thế nên, Gaara à..." Ebizou lắc đầu và cười toe toét. Nụ cười như của một đứa trẻ.

"Lấy vợ thôi."

"Hu...huh?"

Giọng mình nghe đần quá. Gaara nghĩ thầm.

Anh cảm thấy như thể mình đã bị tấn công từ một điểm mù. Anh có một điểm mù vượt ra ngoài ý thức của anh.

Một người không thể quan sát 360 độ ở mọi hướng, nhưng anh ta vẫn có thể biết được, chẳng hạn như một người bạn đang đến gần từ bên ngoài tầm nhìn của anh ta, hay một con mèo cưng đang chơi đùa dưới chân anh ta.

Đó là bởi vì ý thức của một người có thể tiếp cận với môi trường xung quanh và 'nhìn thấy' những gì 'không nhìn thấy được'.

Shinobi đã rèn luyện và cải thiện ý thức đó, sử dụng ngay cả trực giác của mình, cho đến khi họ gần như có thể cảm nhận được mọi thứ xung quanh bằng cả sáu giác quan. Vẫn có những thứ mà không thể cảm nhận được bởi ý thức không thể hình dung ra thứ nó cần tìm.

Nếu anh thậm chí không thể tưởng tượng ra nó, anh chắc chắn không thể nhìn thấy nó, và anh cũng không thể cảm nhận được nó.

Đó là một điểm mù trong mọi nghĩa. Và Gaara đã bị tấn công trong tình trạng hoàn toàn không chuẩn bị gì.

Nếu Ebizou là một người sử dụng ảo thuật, Gaara có thể đã chết trong trận chiến.

Mồ hôi lạnh chảy dài trên lưng Gaara. Người bình thường có lẽ sẽ rùng mình run rẩy, nhưng Gaara là một shinobi xịn.

Mình vẫn chưa rèn luyện đủ.

"Với tất cả sự tôn trọng," Gaara nói, "Sao lại là tôi?"

"Cậu không biết?"

".... về chị gái tôi Temari?"

"Đúng thế." Ebizou gật đầu. "Nghe nè. Kazekage tiền nhiệm có ba người con. Temari, Kankurou và cậu, Gaara. Cậu, người mang sức mạnh của Jinchuuriki sau đó trở thành Kazekage. Ta cho rằng cậu phải hiểu tầm quan trọng của huyết thống chứ. "

"Vâng..."

Hầu hết thế giới của shinobi được xây dựng theo dạng thừa kế.

Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là shinobi tài năng của các gia tộc khác không thể thành công. Giả dụ như gia tộc Sarutobi nắm quyền cao như vậy ở Làng Lá cũng chưa có ai làm Hokage ngoài ngài Đệ Tam.

Nhưng mà phần nhiều nhẫn thuật của shinobi đều được kế thừa, hơn nữa lại được lưu giữ trong gia tộc như một sự đảm bảo duy trì thịnh vượng của họ. Và để làm được điều đó, một người cần có quan hệ máu mủ.

"Tất nhiên là nếu chỉ để giữ gìn tên gia tộc thì con nuôi hay con rể cũng có thể làm. Nhưng cuối cùng, nếu không phải là máu mủ ruột thịt thì người ta sẽ không chấp nhận ".

"Gốc rễ của Làng Cát nằm ở các gia tộc. Và các gia tộc lại coi trọng quan hệ huyết thống ". "..."

Gaara không thể phản bác lại lời của các trưởng lão.

Nếu anh phản biện bất cẩn thì họ sẽ ngay lập tức bắt bẻ anh. Anh có thể thấy rõ điều đó, thế nên anh im lặng lắng nghe. Như một đứa cháu ngoan ngoãn.

"Giờ thì chúng ta vào vấn đề chính đi. Temari sắp kết hôn với tộc Nara của Làng Lá... không sao cả. Chúng tôi đều cho rằng điều đó có thể chấp nhận được ".

"Tuy nhiên," Một trong những trưởng lão, Ikanago, đập chiếc quạt của mình vào đầu gối. "Giả sử trong tương lai, một điều bất hạnh sẽ đến với cậu và Kankurou. Giả sử Temari và Nara Shikamaru đã có một đứa con vào thời điểm đó. Lúc đó... đứa trẻ đó sẽ trở thành huyết mạch duy nhất còn lại của Kazekage. "

"Tôi hiểu những gì ngài muốn nói." Gaara nói, "Lúc đó, ngài sẽ cảm thấy cần phải tiếp cận đứa trẻ, và mang nó về đây để bảo vệ dòng máu Kazekage. Có phải vậy không? "

Sao mình phải thốt ra những lời kinh tởm như thế này cơ chứ. Gaara nghĩ.

Mặc dù bản thân anh đã bị cha mình nguyền rủa và sử dụng như một công cụ, nhưng bây giờ anh lại nói về một đứa trẻ mà chị gái anh thậm chí còn chưa sinh ra, và thay vì chúc mừng chị ấy, họ lại đang nói về việc lợi dụng đứa trẻ như một công cụ chính trị khác.

Cái ghế quyền lực chính trị có thể vĩ đại và phi thường đấy, nhưng nó cũng là một nơi lạnh lẽo và đơn côi.

"Nhưng, nếu điều đó xảy ra," Gaara tiếp tục, "Vậy thì tộc Nara sẽ có quan hệ cha con với Kazekage. Sau đó, theo lẽ tự nhiên, Làng Lá sẽ trở nên gắn bó sâu sắc với nội bộ Làng Cát.... Đây là hậu quả mà các ngài đều sợ hãi phải không? "

"Chính xác."

"Nhưng, nếu tôi kết hôn trước, truyền thống cưới theo trật tự từ con cả đến con út sẽ bị xáo trộn. Thế nên các ngài nên tìm cách giải quyết cho anh trai Kankurou của tôi trước đã. "

Gaara nói vậy, nhưng anh không cố ý muốn đẩy rắc rối này lên người anh trai của mình. Kankurou có một cái lưỡi dẻo quẹo và lanh lợi mà Gaara không có. Người có thể đi chơi với các shinobi trẻ hơn và lắng nghe những rắc rối của họ là Kankurou, không phải Gaara.

Gaara cũng muốn có thể làm được những điều như vậy, nhưng mỗi khi anh cố gắng, mọi thứ đều không diễn ra tốt đẹp. Các shinobi khác rất tôn trọng Gaara, và không muốn làm phiền anh mỗi khi bắt gặp ánh mắt của anh.

"Tất nhiên cậu không phải Kankurou. Gaara, cậu là cậu. Tớ cũng không phải Kankurou, cậu biết mà. " Naruto đã cười nói vậy trong quá khứ. "Kiểu như, có những người bạn để đi chơi cùng, nhưng cũng có những người bạn luôn sát cánh bên cậu trong những lúc khó khăn, kiểu bạn mà cậu thực sự biết ơn ấy. Gaara, nếu cậu hỏi tớ cậu thuộc kiểu nào thì sẽ trả lời chắc chắn là kiểu thứ hai. "

Những lời đó có thể chỉ là một phần trong giao tiếp hàng ngày đối với Naruto, nhưng đối với Gaara, nó giống như một sự cứu rỗi.

Hơn hết, Naruto coi Gaara như một người bạn, và cậu ấy nói những lời đó không chút do dự khiến anh vô cùng hạnh phúc.

Kankurou đã trở nên nổi tiếng hơn, và Kankurou dường như là lựa chọn tốt hơn ở đây. Gaara nghĩ như vậy bởi tính cách điềm tĩnh của anh ấy như một shinobi.

"Chúng tôi cũng nghĩ vậy rồi. Nhưng Kankurou đã từ chối ".

"...Oh." Gaara đáp sau một lúc tạm dừng. Đột nhiên anh nhận ra rằng Kankurou mới là người đẩy vấn đề rắc rối lên anh.

Nhìn thế nào thì Kankurou cũng là một người rất bay bổng. Mặc dù có ngoại hình ngon giai như Gaara nhưng Kankurou vẫn giấu nó dưới lớp trang điểm và bay nhảy ngoài kia.

Kankurou là kiểu đàn ông ghét bị ràng buộc. Khi Gaara và Toujuurou đề cử Kankurou làm Trưởng bộ phận chống khủng bố, họ đã rất khó khăn mới khiến anh ấy đồng ý.

"Cậu ta nói rằng kết hôn trong khi Kazekage chưa vợ là một dấu hiệu của sự thiếu tôn trọng và chúng tôi nên cưới vợ cho cậu trước. Lập luận của cậu ta nghe rất hợp lý ".

"...Thực vậy." Gaara lẩm bẩm.

"Chưa hết. Một số lãnh chúa đã nói mấy lời phê bình chúng tôi về việc cậu vẫn chưa kết hôn và chưa có người nối dõi. "

"Cậu thấy đấy, Gaara," đôi mắt vàng hoe của Ebizou chỉ đọng lại một tia nhân ái nhỏ xíu. "Đây không chỉ là về chính trị hay jinchuuriki. Chúng tôi không muốn cậu phải sống một cuộc sống khắc nghiệt như xưa nữa. Chúng tôi muốn cho cậu một gia đình. Chúng tôi muốn cậu được hạnh phúc. Hạnh phúc của cậu sẽ là lời tri ân của chúng tôi đối với những người đã khuất. "

"..."

Gaara không còn có bất kỳ cảm xúc xấu nào đối với người cha đã khuất của mình.

Những cảm xúc cũ đó đã bị cuốn trôi trong cuộc gặp gỡ thứ hai của họ nhờ có Edo Tensei( Uế Thổ Chuyển Sinh), bởi vì anh đã phát hiện ra rằng, dù chỉ là trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng anh đã được sinh ra và được ai đó trên thế giới này yêu thương.

"Chuyện là thế đấy, Gaara. Mọi người trong làng... không, có lẽ kể cả bạn bè của cậu ở các làng khác nữa, mọi người đều muốn điều này cho cậu. "

"Đối tượng cho cậu đã được chọn. Cô ấy là một cô gái tốt. "

"Đúng thế, rất tốt."

Họ thậm chí còn mang ảnh ra.

Rõ ràng là anh không trốn được nữa rồi.

Vùng vẫy hay la hét khi đối mặt với cái chết là hành vi khó coi và không phù hợp với shinobi.

Một shinobi phải luôn đối mặt với cái chết và không ngừng suy nghĩ về việc mình sẽ sống như thế nào.

"...Tôi hiểu." Gaara nói, cúi đầu. Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán mà anh không nhận ra.

Đây thực sự chỉ là một nhiệm vụ khác, với phương thức hoạt động khác mà thôi.

"Tôi trân trọng chấp nhận vấn đề tổ chức gặp mặt," Gaara nói. "Tôi sẽ rất vui nếu các ngài chọn một ngày và liên lạc với bên kia."

Anh đã nỗ lực hết mình để nói ra những lời đó.

* kozura:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top