Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Truyện tự nghĩ]

T/g : Đây là những mẫu đoản tự nghĩ :v, lâu lâu bị tật. Mà báo trước là hơi xàm
_____________________________________

"Gửi cho Lê Nhật Đao,

Tớ là Hoa Nhược Lan, bạn thân của cậu này !

Mình nghĩ chắc là cậu sẽ không nhận được lá thư này và lá thư này sẽ bị tồn kho thôi.

Tớ nhớ hôm ấy, hai đứa mình cùng đi chơi nét. Khi có chiếc xe tải lao tới chỗ tớ, cậu là người đã đỡ cho tớ. Tớ phải công nhận là lúc đó cậu ngầu lắm đó ! Nhưng vì vậy mà cậu phải rời đi đến một nơi rất xa, nơi mà cha mẹ tớ đã đến.

Người thân của cậu đã nguyền rủa tớ, mấy bạn trong lớp thì lại xa lánh tớ. Viễn cảnh khi xưa đã lập lại a~

Tớ vẫn nhớ khi chúng ta mới vào cấp 3, cậu là người duy nhất chịu bắt chuyện với tớ.

Tớ nhớ cái chuyện mà hai chúng ta trốn học, bị bà cô Đào cho lên phòng giám thị. Hai đứa vừa bị bắt quỳ lên vỏ mít, vừa buôn dưa lê với nhau.

Tớ vẫn nhớ khi cậu nằm trong bệnh viện, bạn gái cậu đã xua đuổi tớ. Cậu đừng mắng cô ấy, chỉ là tính của cô ấy rất dễ nổi nóng thôi.

Tớ muốn ôn lại những kỉ niệm khi chúng ta còn đi học a~. Tớ nhớ cậu lắm ! Cậu mau về nha !

Còn hai điều nữa tớ muốn nói. Điều thứ nhất là cô bạn gái Thanh Hoa của cậu đã có bạn trai mới rồi.

Và điều thứ hai là TỚ THÍCH CẬU. Tớ rất mong chờ khi cậu trở về, chúng ta sẽ thành một cặp.

Giờ thì tạm biệt cậu nhé, Đao !

Bạn thân của cậu,
Hoa Nhược Lan. "

Trong căn phòng số 13 của một nhà trọ ở Quảng Châu, có một cô gái đang gào khóc. Nước mắt thắm ướt bức thư cô vừa viết xong để gửi cho bạn thân mình.

Thật tội nghiệp cho cô, đã không còn người thân, hên lắm mới có một người bạn. Sau cùng lại bỏ cô mà đi.
    Ông trời thật bất công. Người thì sung sướng, người thì buồn bã. Người thì giàu có, người thù nghèo khổ. Người thì hồng nhan, người thì xấu xí. Người thì có tất cả, người thì trắng tay......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top