Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 12: Sự cố trong nhà nghỉ

Nghe Quang thanh minh trước mặt Sương, em muốn cho nó một đấm vào mồm vì quá nhu nhược. Nhưng em không thể, chuyện của em còn lo chưa xong làm gì đủ tư cách xen vào chuyện gấu nhà người ta. 

- H à! Mày chơi với tao nên biết phân biệt đúng sai mà, mày giúp tao giải thích cho cô ấy đi! 

- Còn giải thích gì nữa! Tao nghĩ mày nên về nhà suy nghĩ lại hành động của mình thì hợp lí hơn.

- Tao....

*Tít tít*Điện thoại của Quang đổ chuông*

- Alo?? Ai vậy? Tôi đang bận...
Quang cau có rút điện thoại lên nghe máy rồi đột nhiên hạ giọng...

- À! Thì ra là cô! Giờ tôi không sang được...
- Rồi rồi...Đợi tí tôi qua...gì mà nóng tính vậy.

Nghe điện thoại xong thì Quang chào em rồi đi vì có việc gấp.

- Có lẽ tao nên nghe lời mày, về nhà tao sẽ suy nghĩ lại.

- Ừm! Mày tính đi đâu đấy?

- Nhà tao có việc gấp thôi...

Sương:
- Anh lại sang nhà cô ta phải không? Vừa nãy tôi mới thấy hai người vui vẻ đèo nhau đi chơi, giờ thì... 

---Quang ngồi lên xe rồi phóng đi ngay mà không thèm quay mặt lại nhìn Sương---

Em:
- Em bình tĩnh lại đi, anh dẫn em lên lầu...

Sương:
- Huhu...em sẽ ngồi ở đây đến chừng nào anh ta quay lại mới thôi, em không lên đâu.

- Ở ngoài này ban đêm lạnh lắm, anh không thể bỏ mặc em như vậy được.

Tuy nói thế nhưng bàn tay run run của Sương đã nắm chặt lấy tay em từ lúc nào. Cô ấy khóc đến sưng cả mắt, đủ để em nhận ra được tình cảm Sương giành cho Quang là rất lớn.
Vậy mà Quang lại phụ tình như thế sao? Chắc chắn trong lời giải thích của cậu ta có chứa nhiều uẩn khúc.

Một lúc sau thì em cũng dỗ được Sương lên lầu...
Là gấu của bạn nên em cũng không muốn giở trò đen tối lợi dụng tình huống "khi người con gái yếu đuối nhất" để nhảy vào làm kẻ thứ 3. 
Dìu Sương tới phòng thì em cáo từ về ngay, trước khi đi còn dặn dò em nó không được làm chuyện gì dại dột.

---King koong---
Dì em ra mở cửa.

- Cháu về rồi hả? Biết mấy giờ rồi không?

- 10h đêm ạ! Hic... 

- Nãy đợi lâu nên cả nhà ăn trước rồi, cháu đợi tí dì hâm đồ lại cho nóng, ăn xong mà đi ngủ ...

- Cháu cảm ơn ạ! Bé N đâu rồi dì? 

- Hai mẹ con nó mới đi ngủ đấy, có việc gì thì mai nói.

- Vâng! 

Sau đó thì em chén thêm 3 bát cơm, vừa ngồi nghe dì kể về bệnh tình sức khỏe mấy ngày qua rồi đến chuyện học hành...
Dì:
- Dạo này mẹ có gửi tiền cho nữa không?
Em:
- Có ạ! Đủ ăn đủ mặc, còn muốn đi đó đi đây thì chắc không đủ.

- Là sinh viên trên 18 tuổi rồi thì phải biết tự lập dần đi chứ. Còn để dì nhắc nữa à...

- Cháu biết rồi, cháu cũng đang kiếm việc làm thêm đây 

- Ukm, hồi trước con G nó cũng tự lập sớm nên mới thành đạt như bây giờ đấy. Nếu cảm thấy khó khăn thì cháu nên hỏi ý kiến nó trước.

- Vâng... 

Ăn xong thì em bắt đầu đi ngủ, nằm vắt tay lên trán suy nghĩ về những việc xảy ra trong hôm nay.

Lúc bình thường, Sương rất mạnh mẽ nhưng trong chuyện tình cảm lại rất yếu đuối. Còn Quang thì em tin nó không phải loại người dễ trở mặt, đến trường em sẽ hỏi cho ra lẽ.
...

Ba hôm tiếp theo, em đến trường nhưng đều không gặp được Quang, nó cúp học từ hôm đó tới giờ.

Đang chán nản bước ra trạm xe bus để về thì em nhặt được một tờ rơi tuyển dụng nhân viên giao bánh pizza tại nhà, thấy lương cũng ổn nên gọi điện đăng kí làm part time ngay và luôn. 

Xe cộ thì nhân viên giao bánh tự sắm, nếu em mượn xe với lí do đi học chắc chị sẽ đồng ý ngay vì chị G giờ đi làm bằng ô tô nên không dùng xe máy nữa.

Cửa hàng pizza ở cách trường không xa, thấy tụi bạn trong lớp hay xôn xao vụ làm thêm nên em gọi điện cho Vỹ luôn xem nó có đi làm cùng không cho vui - (Vỹ cũng nằm trong số những thằng bạn em chơi thân ở lớp ĐH).

- Alo, có chuyện gì vậy H!

- Dạo này mày có rảnh không Vỹ?

- Có! Sắp lập kèo ăn nhậu gì à, tới liền! 

- Nhậu éo gì nữa, mới nhậu hôm qua xong mà...

- Hay là còn ấm ức vụ lần trước, tao xin lỗi nhé, hẹn mày ra Cafe Bệt chơi rồi không ra được...tại con gấu tao đến chơi 

- Hàiz, tao quên rồi sao mày lại đào lại chuyện đó. Có đi làm thêm với tao không?

- Làm thêm việc gì?

- Giao bánh pizza, mày cũng có xe mà 

- Ờ! Được đấy! Tao cũng đang kẹt, dạo này gấu mượn tiền khám bệnh cho mẹ nên bữa giờ tao toàn ăn mì tôm qua bữa.

Không biết gấu nó mượn tiền khám bệnh cho mẹ thật hay giả chứ cứ tình hình này thì thằng Vỹ kiểu gì cũng chết đói vì gái. Trên mạng bây giờ suốt ngày thấy đăng tin gấu chó giả vờ mượn tiền bạn trai đi khám bệnh để ăn chơi, nuôi trai, không đáng tin được.

2 hôm sau thì em với Vỹ được nhận vào làm rồi thử việc hôm đầu luôn, tối đó em có cái hẹn giao pizza ở khu vực quận Tân Phú.

Chạy mấy vòng quanh thành phố giao gần hết số bánh mệt vl, còn một hộp cuối thấy vẫn còn dư thời gian nên em tranh thủ ghé vào quán trà đá nghỉ ngơi một tí. 
...
Đúng 22h30 em lên xe đi giao hộp bánh cuối cùng rồi về ngủ cho khỏe.

Em dừng xe trước một nhà nghỉ cũ kĩ, tay rút túi áo...cầm tờ địa chỉ lên xem thì thấy không có họ tên người nhận, cả số phòng cũng không có...

- Quái! Không ghi tên người nhận thì biết gửi cho ai?

Làm khó người ta quá, thế này sao giao đủ bánh đây. Em gọi ngay cho chủ cửa hàng hỏi cho ra lẽ 

- Còn một hộp nữa nhưng không ghi số phòng, làm sao gửi đây anh...?

- Em cứ mang vào trong rồi hỏi nhân viên nhà nghỉ, họ mới gọi điện giục xong.

- Vâng! Em mang vào liền...

---Cúp máy---

....
- Nhân viên giao pizza đây!!!
Em mang hộp bánh vào bên trong rồi gọi rõ to nhưng không thấy có ai trả lời.

- Đm, Nhà nghỉ này làm ăn kiểu gì kì cục vậy, giục người ta đến giao bánh rồi không thấy ra nhận 

---Lộp cộp---Lộp cộp---

Tiếng bước chân đang tiến lại gần từ sau lưng mình, lại cái cảm giác ớn lạnh đến thấu xương...Em bình tĩnh quay đầu lại nhìn quanh xem thử nhưng không thấy ai...

Rồi bất chợt em hét lên trong sự bàng hoàng suýt làm rơi hộp bánh pizza....
- AAAaaa....

Một bà già thấp lùn tóc bạc trắng đang đứng bên cạnh em từ khi nào, bà cụ chỉa cái lưng gù về phía cửa, còn khuôn mặt nhăn nheo ngước lên nhìn em chằm chằm...
- Cháu đến giao bánh pizza hả!!?

- Vâ..ng ạ!! Cụ là...m việc ở nhà nghỉ này phải khô..ng!!

- Ừ! Cháu mang bánh lên lầu 4 đi, phòng 403 nhé. Khách phòng đó gọi đấy 

- Dạ...

Em lắp bắp chào bà cụ rồi mang hộp bánh đi lên cầu thang, đôi chân em bước lên từng bậc thang rất chậm...rất chậm...vừa đau vừa nặng trĩu như có ai đó muốn kéo mình xuống...

---Cốc cốc---

Em đứng trước phòng 403 gõ cửa...

- Ai đấy?

- Nhân viên giao pizza ạ!!

Hình ảnh một cô gái xinh đẹp tầm 25 tuổi đang mặc nội y đập vào mắt em, phần trên cô ta chỉ khoác một chiếc áo sơ mi nam bước ra mở cửa rồi đón lấy chiếc bánh pizza.

Đến lúc thanh toán tiền thì cô ta gọi với vào bên trong...
- Anh ra thanh toán tiền đi!!

- Oke! Bao nhiêu vậy Lan?

- 200k. Em mang bánh vào trước đây!

- Uhm, để anh...

Người đàn ông ở trong phòng kia mở ví rút tờ tiền 200k trao đến tận tay, trong một tích tắc em chợt nhận ra khuôn mặt không lạ mà quen...

- Hả!! Quang, sao mày lại ở đây!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top