Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 33: Gió Biển Thì Thầm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gemini ngồi bên cửa sổ phòng ngủ của mình, ánh trăng dịu dàng chiếu qua rèm cửa, phản chiếu lên sàn nhà như những vệt sáng mờ. Mặc dù có vẻ như cuộc sống đã trở lại quỹ đạo bình thường, nhưng mỗi đêm, ký ức về Fourth vẫn ám ảnh anh. Đêm nay, sự trống vắng lại trỗi dậy, như thể những cơn sóng vẫn đang vỗ về lòng anh.

Trong giấc ngủ, Gemini mơ thấy mình đứng trên bờ biển, nơi mà anh và Fourth đã chia tay lần cuối. Cảnh vật quanh anh dường như quen thuộc nhưng lại khác lạ, như một bức tranh mờ ảo. Gió biển thổi nhẹ, mang theo những âm thanh của quá khứ.

Fourth xuất hiện trước mặt Gemini, đứng ở nơi mà cả hai từng chia tay. Anh ấy mặc bộ đồ mà Gemini vẫn nhớ như in, và nụ cười vẫn như vậy, nhưng ánh mắt của Fourth lấp lánh những điều chưa nói ra.

"Gemini," Fourth bắt đầu, giọng nói của anh vang lên như một bản nhạc buồn, "Em biết em đã làm tổn thương anh nhiều lắm."

Gemini, trong mơ, cảm thấy sự ấm áp từ Fourth, nhưng nỗi đau lại chồng chất. "Tại sao em lại rời bỏ anh? Tại sao không thể cùng anh tìm kiếm lại hạnh phúc?"

Fourth quay lại, đôi mắt ánh lên sự đau đớn mà không thể che giấu. "Em đã không đủ dũng cảm để đối mặt với tất cả. Em đã sợ hãi, sợ làm tổn thương anh hơn nữa."

Gemini tiến lại gần, cố gắng chạm vào Fourth, nhưng bàn tay anh chỉ xuyên qua không khí. "Ahh đã làm gì sai sao?Tại sao lại để anh phải sống với nỗi đau này một mình?"

Fourth nhìn Gemini với sự thông cảm sâu sắc. "Em yêu anh hơn bất kỳ điều gì trên thế gian này. Nhưng có những điều chúng ta không thể thay đổi. Anh cần phải học cách buông bỏ, để không còn phải sống trong nỗi đau."

Nước mắt tràn ra từ khóe mắt Gemini. "Anh không biết mình có thể làm điều đó không. Anh không biết mình có thể sống mà không có em bên cạnh."

Fourth đặt tay lên trái tim mình, nơi cảm xúc và ký ức của anh nằm sâu. "Em không bao giờ thực sự rời xa anh. Tình yêu chúng ta sẽ luôn tồn tại trong những ký ức đẹp đẽ mà chúng ta đã chia sẻ."

Khi Fourth mờ dần, hình ảnh của anh dần tan biến trong làn gió biển, Gemini cảm thấy một sự tĩnh lặng lạ thường. Anh tỉnh dậy, lòng nặng trĩu nhưng cũng cảm thấy như có một chút nhẹ nhõm. Dù biết rằng Fourth đã mãi rời xa, nhưng những lời nói và tình cảm của anh vẫn còn mãi trong lòng Gemini.

Sáng hôm sau, khi ánh mặt trời le lói qua cửa sổ, Gemini cảm thấy một cảm giác mới. Anh biết rằng mình cần tiếp tục sống, cần tìm cách để hòa bình với chính mình và những ký ức của Fourth. Dù còn nhiều nỗi đau, nhưng anh đã sẵn sàng bắt đầu hành trình mới, một hành trình không còn bị ám ảnh bởi quá khứ, mà là hướng tới một tương lai với những bài học và sự bình yên mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top