Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 37: Bản Hòa Tấu Cuối Cùng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong một buổi sáng mùa thu se lạnh, ánh nắng nhẹ nhàng chiếu qua cửa sổ của một phòng trưng bày nghệ thuật. Gemini đang đứng trước một bức tranh lớn, nhìn chăm chú vào từng chi tiết của nó. Đó là tác phẩm cuối cùng của anh, một tác phẩm mà anh đã dành nhiều tháng để hoàn thiện. Nó không chỉ là một bức tranh; đó là bản hòa tấu của tất cả những cảm xúc và ký ức của anh về Fourth.

Một ngày nọ, trong lúc Gemini đang chuẩn bị cho buổi triển lãm của mình, một người phụ nữ trung niên, mặc trang phục thanh lịch và có vẻ ngoài nghiêm túc, bước vào phòng trưng bày. Bà ta dừng lại trước bức tranh và chăm chú quan sát.

Gemini, đứng ở một góc phòng, cảm nhận được sự hiện diện của bà và bước tới gần. "Chào bà, tôi là Gemini. Bà có cần trợ giúp gì không?"

Người phụ nữ quay lại, mỉm cười nhẹ nhàng. "Chào Gemini. Tôi là Linh, một người đam mê nghệ thuật và cũng là người bạn cũ của Fourth."

Lời nói của Linh như một cú sốc đối với Gemini. "Bà... bà quen biết Fourth?" anh hỏi, cảm giác hồi hộp dâng trào.

Linh gật đầu. "Vâng, chúng tôi đã quen biết từ lâu. Tôi thường xuyên tiếp xúc với cậu ấy trong những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời. Tôi rất tiếc khi nghe về những gì đã xảy ra."

Gemini cảm thấy một làn sóng cảm xúc khác trỗi dậy. "Tôi cũng vậy.Thật sự mà nói Fourth đã để lại một khoảng trống lớn trong cuộc đời tôi."

Linh nhẹ nhàng tiến lại gần bức tranh. "Bức tranh này thật tuyệt vời. Nó chứa đựng tất cả những cảm xúc mà Fourth đã từng chia sẻ với tôi. Đôi khi, khi nhìn vào tác phẩm nghệ thuật, tôi cảm thấy như anh ấy vẫn còn ở đây."

"Đúng vậy," Gemini đáp, giọng nói nghẹn ngào. "Tôi đã cố gắng thể hiện những gì tôi cảm nhận được về em ấy trong bức tranh này. Mỗi màu sắc, mỗi nét vẽ đều có ý nghĩa đặc biệt đối với tôi."

Linh chậm rãi đặt tay lên bức tranh, cảm xúc của bà trở nên rõ ràng. "Fourth luôn có khả năng nhìn thấy vẻ đẹp trong những điều bình thường. Tôi có thể cảm nhận được sự hiện diện của cậu ấy trong tác phẩm của em."

Gemini cười buồn. "Tôi hy vọng vậy. Tôi hy vọng rằng dù em ấy không còn ở đây, anh ấy vẫn có thể cảm nhận được tình yêu và sự kính trọng mà tôi dành cho em ấy."

Linh mỉm cười và nhìn Gemini với sự thông cảm sâu sắc. "Cuộc sống của chúng ta không phải lúc nào cũng như chúng ta mong đợi. Nhưng sự yêu thương mà chúng ta trao cho nhau sẽ mãi tồn tại, dù thời gian có trôi qua."

Trong buổi triển lãm, các khách mời đã đến chiêm ngưỡng tác phẩm của Gemini, và phản ứng của họ là sự tôn vinh cho những cảm xúc mà bức tranh truyền tải. Mỗi người đều cảm nhận được sự sâu sắc và chân thành trong mỗi nét vẽ.

Khi buổi triển lãm kết thúc, Gemini ra ngoài và đứng một mình dưới ánh trăng sáng. Anh cảm thấy như mình đã thực hiện được một phần trong hành trình của mình để tôn vinh Fourth. Những ký ức về Fourth không còn chỉ là sự đau đớn mà còn là nguồn cảm hứng và tình yêu vĩnh cửu.

Gemini thì thầm với gió đêm, "Fourth, anh hy vọng rằng em đã thấy bức tranh này. Hy vọng em biết rằng tôi vẫn yêu em và sẽ luôn giữ em trong trái tim mình. Dù chúng ta không còn ở bên nhau, nhưng anh sẽ tiếp tục sống với tất cả tình yêu và kỷ niệm của chúng ta."

Ánh trăng chiếu sáng khuôn mặt của Gemini, và trong sự tĩnh lặng của đêm, anh cảm thấy như có một làn sóng bình yên bao quanh mình. Dù những đau đớn trong quá khứ vẫn còn đó, anh đã tìm thấy một cách để tiếp tục và tôn vinh Fourth qua nghệ thuật và tình yêu vĩnh cửu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top