Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 16: Dự đoán

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bây giờ là 8 giờ tối, hết giờ rồi"

"Khôngggg Ko Song, để tao chơi thêm một xíu nữa thôi ná, ná, náaaa"

"Không, cậu đã nói như vậy nhiều lần rồi"

"Èoo..."

"Giữ nó cho sau này"

"Được, chắc chắn rồi"

Ko Neung người bị đuổi khỏi chiếc máy tính, bĩu môi và đi đến bên giường ngồi đợi chủ nhân của nó tắt máy tính. Ko Song lấy một mảnh vải lau máy tính và bọc nó lại bằng miếng nhựa. Cậu ta kiểm tra vài lần trước khi đi lại bàn và tiếp tục đọc sách, để Ko Neung một mình trên giường.Ko Neung nhìn xung quanh và nhận ra phòng Ko Song thật nhầm chán. Chỉ có sách và sách.

"Ko Songgg, tại sao mày chăm chỉ đọc sách vậy? Không có bài thi mà."

"Cậu muốn tôi làm gì?"

"Lại đây, lại đây ngủ"

"Không"

"Lại đây"

"Không"

Ko Neung tiếp tục đập lên giường nhưng Ko Song không hứng thú với điều đó. Cậu đến đây để chơi với Ko Song nhưng Ko Song chỉ đọc sách. Ko song thậm chí còn không lại gần cậu và chơi với cậu.

"Ko Songgg tao chán"

"Nếu cậu chán thì ngủ đi"

"Tìm gì đó cho tao chơi đi"

"Cậu muốn chơi cái gì?"

"Bất cứ thứ gì!"

"Cậu đã ăn cam rồi, sao cậu vẫn còn bướng bỉnh?"

"Có liên quan hả?"

Ko Song thở dài sau đó đặt bút xuống và đứng dậy. Ko Neung đang hào hứng chờ đợi một món đồ chơi mới.

"Cầm lấy"

"Mày nghiêm túc? Không có gì vui hơn cái này?"

Ko Neung lắc đầu khi cậu thấy rằng Ko Song đưa cho cậu một giỏ đồ chơi cho trẻ con. Sau đó Ko Song quay lại bàn để làm bài tập về nhà.

Đột nhiên chủ nhân của căn phòng nghe thấy tiếng ầm ĩ khiến cậu ta tò mò và quay qua thì Ko Neung đang chơi xếp hình trượt số. Ko Neung người bị bắt quả tang đang chơi đồ chơi trẻ con thì lập tức dừng lại.

"Nó khó quá. Tại sao tao không thể lấy nó? Tao có nên kéo chúng ra và đặt lại không?"

Ko Song thở dài và quay lại đọc sách, để Ko Neung chơi một mình. Sau đó một lúc Ko Song quay qua nhìn Ko Neung lần nữa vì cậu nghe thấy tiếng ồn lớn. Ko Neung không còn chơi xếp hình trượt số nữa nhưng cậu đang xé giấy, gấp và viết lên đó.Ko Neung nhìn sang Ko Song mắt họ chạm nhau. Ko Neung bước xuống giường và đi tới ngồi bên cạnh Ko Song.

"Mày muốn số mấy?"

Ko Neung không thể kìm được nụ cười của mình vì cậu viết gì đó vào tờ giấy và cậu không để Ko Song biết về nó.

"Cậu muốn tôi dự đoán gì?"

"Nói với tao một con số trước. Mày muốn số mấy và bao nhiêu lần?"

"1 và 10 lần"

"Được thôi! 1 2 3..."

Ko Song nhìn bạn cậu ta di chuyển tờ giấy trong tay. Khuôn mặt Ko Neung cho thấy chỉ với một tờ giấy và cây bút cũng có thể làm cậu hạnh phúc.

"Hooo~"

"Cái gì?"

"Cẩn thận náaaa"

"Cái gì?"

"Cẩn thận bạn của mày sẽ thành người yêu của mày, woahhhh"

"..."

"Sẽ là Baitong hay Kem?"

Ko cười trêu chọc bạn mình khi biết một số bạn học cùng lớp là người hâm mộ bí mật của Ko Song.

Ko Neung tự nghĩ rằng Ko Song sẽ mắng mình vì chơi những thứ không cần thiết như này hoặc Ko Song sẽ thở dài với cậu và tiếp tục đọc sách. Hoặc là Ko Song có thể đuổi cậu đi ngủ hoặc đuổi cậu về nhà.

"Có chính xác không, khi đọc suy nghĩ của ai đó như vậy?"

Nhưng nó ngược lại với những gì Ko Neung nghĩ. Ko Song để bút xuống và để lại cuốn sách của mình.

"Chúng ta có thể chơi thêm không?"

"Ha...Hả? Mày muốn chơi nữa?"

"Ừm"

"Số mấy?"

"4 và 20 lần"

"20. Okay, ừm...Mày sẽ có người yêu trước bạn bè"

"Thật sao?"

"Có thể. Mày đẹp trai nên mày sẽ có thôi"

"Thật sao?"

"Cái gì?"

"Nó đúng chứ?"

"Ko Song, mày đang giỡn mặt với tao hả?"

"Nó không chính xác hả?"

"Tao buồn đó. Ko Song mày không biết gì cả. Tao đã từng chơi với cặp song sinh. Tao còn từng dự đoán chúng sẽ bị tiêu chảy trong 3-7 ngày tới và mày biết gì không? August thật sự bị tiêu chảy! Tao đã tính toán xem viết cái gì ở đâu và theo cách nào trước khi chơi nó. Không giống như chỉ viết đại. Thậm chí nó càng chính xác hơn sau này."

"Thật hả?"

"Er, nếu mày không tin tao, thì làm lại đi. Một dự đoán 7 ngày tới như cặp song sinh thì thế nào?"

"Lâu quá"

"..."

"Tôi muốn thấy kết quả trong tối nay"

Ko Neung bĩu môi nhưng vẫn chấp nhận yêu cầu của Ko Song.

"Số nào và bao nhiêu lần?"

"2 và 15 lần"

"Tri kỷ của bạn đang ở phía bên phải"

Sau khi Ko Neung nói điều đó cả hai người họ nhìn vào tờ giấy. Ko Song từ từ nhìn qua bên phải cậu ta và thấy Ko Neung người cũng đang nhìn sang bên phải của mình. Ko Neung chỉ nhìn thấy giá sách. Vào khoảnh khắc đó cậu nhận ra rằng cậu sẽ cam chịu số phận vì đã khoe khoang về việc dự đoán. Điều đó thật sự đúng khi cậu dự đoán trong 7 ngày nhưng...Ai là tri kỷ của Ko Song? Là mấy cuốn sách?

"Tri kỷ của mày là sách. Đúng vậy. Mọt sách như mày phải có tri kỷ là sách. Mày thấy không? Nó chính xác chứ?"

"Ừm, nó chính xác"

Đột nhiên một nụ cười nhẹ xuất hiện trên gương mặt của Ko Song khiến Ko Neung đứng hình. Bầu không khí trong phòng trở nên nóng và lạnh cùng một lúc. Ko Neung người vẫn đang ngồi vài phúc trước, đứng dậy và đi tới giường nói rằng cậu không muốn chơi gì nữa.

Ko Song chỉ vừa kết thúc việc đọc sách lúc 10 giờ tối quay qua và thấy cậu nhóc nghịch ngợm đang ngủ trên giường của mình. Cậu ta đi lại giường và cất đồ chơi vào giỏ trước khi chỉnh lại tư thế ngủ đúng cho Ko Neung. Chiếc quần đùi bị kéo lên của Ko Neung giờ đã được kéo xuống. Ko Song đắp chăn cho Ko Neung và bước đến cửa để tắt đèn.

Ko Song đừng lại và nhìn sang bên phải mình. Cậu ta cầm lên một thiết bị điện tử và nhìn vào nó với nụ cười nở trên mặt khi thấy hình dán trên chiếc máy nghe nhạc yêu thích của cậu ta.

"..."

"Ưm"

"..."

"Nó chính xác"

Ko Song đắp chăn cho bản thân và quay qua nhìn người đang ngủ bên cạnh mình.

"Ưm! nó đau!"

"..."

"Hức.."

"..."

"Hehe, nó là của tao"

Con quỷ này không thể nằm yên mặc dù cậu ta đang ngủ, đúng chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top