Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#1

"Em nghĩ kĩ chưa, thực sự là sẽ không kí nữa?"

Tiếng nói đem theo sự bất mãn phát ra qua khe cửa phòng trang điểm, như thể người bên trong chẳng mảy may quan tâm việc bị ai đó nghe thấy.

Fourth khựng lại, tay chuẩn bị đẩy cửa, giọng nói này đối với cậu quá quen thuộc, là P'Earn -quản lí của cậu và Gemini.

"Chị có thể hỏi tại sao không? Việc hoạt động CP với Fourth cũng đang rất tốt mà."

Giọng nói vọng lại từ xa đến gần, có người đang đi đến cửa.
Fourth nhanh chóng lùi lại, tránh để bị trông thấy. P'Earn đi đến đóng cửa phòng, ngăn không cho tiếng nói chuyện phát ra bên ngoài.

Nếu biết trước sẽ nghe được mấy điều này thì Fourth thề sẽ không đời nào mang chiếc áo khoác này đến, cũng có thể tự dối mình được một thời gian nữa.

Cậu cười khổ. Thật tình không muốn đối mặt với hiện thực chút nào.

Fourth cứ thế yên lặng nhìn đăm đăm vào cánh cửa trước mặt. Sao nó lại trông giống một chiếc hộp Pandora đến thế! Bí ẩn, cuốn hút mà đầy cám dỗ. Không mở ra sẽ tò mò, mở ra rồi thì chắc chắn sẽ bị tổn thương.

Fourth lặng lẽ treo chiếc áo lên cần cửa rồi rời đi, để lại không gian yên tĩnh giống như chưa từng có ai ở đó.

Từ phòng trang điểm đến địa điểm tổ chức team building có hai lối, một bên dẫn tới đoạn hành lang dài, cứ mỗi 50 mét có một đèn nhỏ chiếu sáng, chia hành lang thành nhiều vùng sáng tối khác nhau. Fourth cứ cúi đầu đi về phía trước.

'Gemini sẽ trả lời thế nào, ghét bỏ hay không quan tâm, hoặc cũng có thể là cả hai.'

Fourth nhìn vào nền đất đổi sắc tương phản đến hoa mắt, nhớ lại lần đầu tiên đi qua đây, cùng với Gemini. Lúc đó, cả hai còn là những ma mới trong ngành, chẳng có tiếng tăm, cũng không có sự chú ý, lần đầu tham gia team building của công ty, đối với mọi nơi đều đầy sự tò mò, ngạc nhiên và háo hức. Thời gian trôi đi thật nhanh, trong nháy mắt, vậy mà đã bốn năm rồi!

Lúc đó chưa nổi tiếng, nhưng vui hơn nhiều so với hiện tại. Mối quan hệ giữa cậu và Gemini hồi ấy vẫn tốt đẹp, chẳng như bây giờ, khi mà những việc đơn giản tưởng chừng như thân quen lắm rồi cũng bắt đầu trở nên lạ lẫm.

Hậu quả của việc vừa đi vừa nghĩ đã khiến Fourth không nhận ra người đến phía trước cho đến khi cảm nhận được đầu mình đập vào ai đó. Fourth nhìn lên và trông thấy Wait.

Wait ra mắt sau Fourth hai năm, mới 19 tuổi. Trên thị trường điện ảnh Thái Lan nơi những bộ series Y đang vô cùng phổ biến, Wait lại nổi tiếng nhờ một bộ phim truyền hình trinh thám.

"Anh đang nghĩ gì vậy? Mê mải thế cơ đấy!" Wait nâng tay lên, chuẩn bị gõ nhẹ lên đầu Fourth thêm một cái.

Fourth lườm nguýt rồi nghiêng đầu tránh.

"Không nghĩ gì cả, sao lại đến đây?"

Lúc này đang là thời gian bận rộn nhất của team building. Trên hành lang cậu còn có thể nghe thấy giọng hát của P'Nanon.

"À, tại không thấy anh, nên em đi tìm." Wait trả lời thản nhiên, giống như việc đến tìm Fourth là điều hết sức bình thường.

"Không sợ bị chụp ảnh à?"

Thằng nhóc này khi mới gia nhập công ty, lúc nào cũng tự nhận mình vào showbiz vì ngưỡng mộ Fourth. Chỉ cần nhìn thấy Fourth, bất kể có Gemini ở đó hay không, Wait cũng lao tới. Dần dần, hai người cũng trở thành một CP được ship rầm rộ. Ờ thì cũng là ghostship đồ đó!

"Sợ gì chứ! Em cũng muốn bị chụp ảnh đấy!"

Wait nhìn sang Fourth, thấy cậu đang ngó nghiêng mái đầu tròn ủm quan sát xung quanh, giống như thực sự sợ sẽ có paparazzi theo dõi.

Wait vỗ nhẹ vai Fourth: "Yên tâm đi, không ai chụp ảnh đâu, mọi người đều đến teambuilding rồi, ai lại có thời gian đến đây."

Fourth gật đầu. Cậu không thật sự sợ bị chụp cùng Wait. Chỉ là cậu không muốn ở thời điểm này. Fourth muốn giữ lại một chút kiêu hãnh cuối cùng, giống như một cách lịch sự để kết thúc với Gemini. Đối với cả hai, đây có lẽ là kết cục tốt nhất.

Nghĩ đến điều này, tâm trạng vốn đã không tốt của Fourth lại trùng xuống một nấc.

"Hôm nay trông anh buồn vậy?" Wait bước đến gần rồi nhìn Fourth chăm chú.

Ngay từ lần đầu gặp, Fourth đã luôn thấy đôi mắt của Wait có thể nhìn thấu lòng người, giống như bây giờ, cậu cảm thấy Wait đang nhìn xuyên qua cảm xúc của mình.

"Không có gì, chỉ là đang nghĩ một chút chuyện thôi." Fourth đảo mắt nhìn ra chỗ khác, nhẹ giọng trả lời.

"Ồ, vậy à?"

"Mà cũng sắp đến sinh nhật P'Fourth rồi, ngày 18, còn 3 ngày nữa. Nói đi, năm nay anh muốn quà sinh nhật gì?" Wait hỏi tiếp.

Cả hai vừa đi vừa nói chuyện, cũng gần hết hành lang, những ánh đèn LED công suất lớn sáng chói trông đến đau mắt.

"Cái gì cũng được mà~"

"Thế thì em sẽ chọn theo ý em, nếu không thích thì cấm có được chê đấy nhá!"

Ra mắt sau 2 năm, nhưng Wait đã tặng quà cho Fourth 5 mùa sinh nhật rồi. Mỗi năm Wait đều hỏi như vậy, tất nhiên câu trả lời của cậu cũng chẳng có gì khác, và những món quà ấy Fourth đều rất thích. Đôi khi Fourth cảm thấy Wait còn hiểu cậu hơn cả chính mình.

Nhóc Wait này thực sự rất quan tâm Fourth, làm cậu tạm thời quên đi những phiền toái, tâm trạng trở nên thoải mái hơn nhiều.

"Êy, đã nghe tin gì chưa? Một nghệ sĩ trong công ty chúng ta bị chụp ảnh hẹn hò!"

Tiếng nói phát ra từ phòng nghỉ gần lối ra cuối hành lang. Giới giải trí thì không bao giờ thiếu những tin đồn, những địa điểm như vậy chính là nơi tán phét rồi tự xuyên ra đủ mọi thứ chuyện.

"Au, thật hả?" Một ai đó thốt lên kinh ngạc.

Fourth và Wait liếc nhau một cái, tăng tốc bước chân, muốn rời khỏi cái nơi này đầy rắc rối này.

"Giả sao được cơ chứ, ảnh đã bị khui rồi, công ty đang giữ kín đấy!"

"Người đó cũng giàu có, có thế lực chống lưng, tôi còn nghe nói sắp sửa tách CP đấy!"

Fourth chợt sững lại bất ngờ, rồi cứ thế bước mà quên rằng có mấy bậc thang nhỏ ở cuối. Cậu bị hẫng chân rồi vấp ngã.

Fourth ngã sấp người và cũng chuẩn bị tinh thần là sẽ được hôn đất một cách đau nhức.

Ủa nhưng sao lại không đau vậy nhỉ?

Fourth hé mắt và nhận ra người bị đau không phải cậu mà là Wait đang khổ sở dưới đất.

Fourth nhanh chóng đứng dậy, vội vàng xoay người Wait vòng quanh để kiểm tra.

"Em không sao chứ? Có đau ở đâu không?"

Tiếng thì thầm xung quanh to lên, có lẽ tấm hình của cậu và Wait ngã đau sẽ trở thành hotsearch hôm nay. Nhưng Fourth lo lắng hơn về việc Wait có bị thương ở đầu không. Lúc nãy âm thanh va chạm của đầu Wait vào mặt đất cậu có thể nghe được rõ ràng.

"Không sao, chỉ bị đè xuống một chút, hơi khó thở thôi! P'Fourth, anh nên giảm cân chút đi!" Wait nắm chặt lấy ngực mình, làm ra vẻ khó thở, gương mặt với nét diễn 'thật trân' dễ sợ!

Fourth nắm lấy tay Wait nhưng rồi khựng lại. Cậu nghĩ nhỡ Wait lại bị ngã lần nữa thì sao?!

"Cẩn thận chút!"

Chưa kịp làm gì, Wait đã được ai đó đỡ lên, sau đó Fourth bị kéo sang bên cạnh, cổ tay bị nắm chặt khiến cậu nhăn mày vì đau.

Không cần phải nói, Fourth biết người đó là Gemini, và cậu cũng nhận ra có nhiều người đang nhìn về phía họ.

Chưa kịp giải thích gì, Gemini đã lên tiếng trước

"Chúng ta phải đi rồi."

Với một tone giọng điềm tĩnh như không quan tâm đến những gì vừa xảy ra. Anh gật đầu nhẹ nhàng với Wait, không biểu lộ cảm xúc, rồi bước chân vững vàng hướng về cửa ra.

Bốn năm có thể làm thay đổi nhiều điều.

Cậu bé hồn nhiên trước đây đã biến mất, thay vào đó là một khuôn mặt trưởng thành, khép kín với mọi người.

"Wait, anh đi trước nhé!" Fourth nói rồi tăng tốc để đuổi kịp Gemini.

Vì cậu biết, Gemini không thích phải chờ đợi.

_

Một buổi chiều giữa tháng mười, trời đổ cơn mưa rào, không khí đầy khói bụi của Bangkok như được gột rửa trở nên trong lành hơn.

Fourth vô thức đặt khuỷu tay vào mé cửa sổ xe, nhìn ra ngoài, trông cảnh vật như lùi về phía sau. Trước giờ, lúc ngồi trên xe Gemini, cậu thường chỉ ngủ, mỗi khi Gemini muốn nói chuyện với Fourth, lại thường thấy cậu đã say giấc tự lúc nào. Nhưng bây giờ, Fourth chẳng thể ngủ, và Gemini cũng không nói chuyện với cậu nữa.

Không gian quá yên tĩnh khiến Fourth phải tìm việc gì để làm, cậu quyết định ngồi đếm số xe đi qua để giết thời gian.

"Rời tay ra chút!" Người bên cạnh bất ngờ nói, giọng lạnh lùng, âm thanh thoáng chút lười biếng, khiến Fourth có hơi mơ màng.

"Ồ, được." Fourth lát sau mới nhận ra và làm theo.

Cửa kính xe sau đó được kéo lên, không còn những làn gió nhẹ thổi vào làm rối mái tóc, không khí trong xe bất ngờ trở nên nặng nề như chỉ còn lại sự tĩnh lặng.

Khi gặp đèn đỏ, xe dừng lại, Fourth nhìn vào con số trên đèn đỏ xanh đang thay đổi, trong lòng nhẹ đếm theo, 44, 43, 42...

"Công ty đã nói với mày về hợp đồng chưa?"

Gemini bất chợt lên tiếng, làm gián đoạn suy nghĩ của Fourth.

Fourth cảm thấy mình như một tên tội phạm đang đứng dưới lưỡi gươm, đợi chờ lệnh hành quyết cuối cùng. Lòng bàn tay cảm thấy xót xót, cậu nhìn xuống, có vài vết trầy xước đến chảy máu, chắc là do nãy vấp ngã, cũng hơi rát nhưng chắc là không có gì nghiêm trọng lắm.

"Chưa, nhưng sẽ sớm thôi!" Fourth lắc đầu.

"Còn mày?"

"P'Earn đã nói với tao rồi."

"Và...tao đã từ chối." Gemini dừng lại một lúc rồi nói tiếp.

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng khi được trực tiếp nghe những lời ấy lại là một chuyện khác. Ngón tay Fourth ghim chặt vào nơi lòng bàn tay đang chảy máu, nhưng cậu không hề để lộ ra bất kỳ biểu hiện nào, thậm chí còn nở một nụ cười.

"Ừm."

Fourth hít một hơi, kiềm chế giọng run rẩy.

"Nếu tao được bảo... thì tao cũng sẽ từ chối."

Ngoài cách trả lời đó, Fourth còn có thể nói được điều gì khác không? Rõ ràng, là không!

Việc gia hạn hợp đồng CP, ngoài việc xem xét ý định của cả hai bên, tất cả vẫn phụ thuộc vào quyết định của công ty. Ngay cả khi một bên từ chối, nhưng nếu công ty cho rằng CP đó là lợi nhuận lớn nhất hiện tại, họ cũng sẽ bắt buộc kí kết, trừ khi...cả hai bên đều từ chối.

Gemini liếc nhìn Fourth, một cái nhìn đại khái, thấy cậu hơi cúi đầu, rồi anh chỉ gật gật và không nói gì thêm. Ý định của anh khi nói những lời đó chính là để Fourth cũng từ chối hợp đồng.

Mục đích của anh đã đạt được rồi!

Lúc này đèn xanh sáng, xe tiếp tục đi về phía trước, chỉ còn qua một ngã rẽ nữa sẽ đến nhà Fourth.

"Tao có thể hỏi vì sao không? Về hợp đồng?"

Như bao người khác, Fourth cũng không hiểu, mặc dù mối quan hệ trong hai năm qua không còn được như xưa, nhưng công việc vẫn diễn ra tốt đẹp, tại sao lại đến mức phải chấm dứt.

Người bên cạnh cầm vô lăng, rõ ràng đã nghe thấy câu hỏi, nhưng không trả lời, chỉ dừng xe ở lề đường, nói "Đến nơi rồi!" với thái độ mất kiên nhẫn, như đang vội vàng một điều gì.

Fourth hiểu rồi, cậu không nên hỏi về lí do nữa. Nếu Gemini không muốn nói, không ai có thể biết anh đang nghĩ gì. Fourth mở cửa xe, chuẩn bị xuống xe.

"À, mày đã học lái xe chưa?"

Fourth đang xuống xe, sau khi nghe câu hỏi thì chợt sững lại.

"Rồi...".

"Vậy là sau này tao sẽ không cần đến đón mày nữa."

Thái độ của Gemini nên lạnh lùng, nói như không quan tâm. Mặc dù thời tiết không lạnh, nhưng Fourth cảm thấy tay chân lạnh lẽo, trái tim cậu như có một cái gì đó bóp chặt cho tan nát, hành động cứng nhắc. Cậu xuống xe, không dám quay đầu, chỉ trả lời một tiếng:

"Được."

2024-03-25

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ🌻🌻

Nhớ cho au xin 1 vote để có động lực ra chap mới nhen!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top