Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4. Đón gió đầu mùa ( 1 )

Theo giờ sinh học của anh, thì bây giờ đã quá giờ dùng bữa tối.

Gemini từ đầu chung cư lại phải tốn công vòng ra quốc lộ lớn, nếu có người nhìn thấy dáng vẻ anh lúc này. Cho dù anh có giải thích cả trăm lần rằng anh không còn lưu luyến gì tình cũ, mà chỉ là đang quan tâm tới đàn em khoá dưới kia, thì đúng là chỉ có quỷ mới dám tin. Lái xe mất tới hơn hai mươi phút, anh mới tìm thấy Fourth trong một quán bar nằm trong lòng thành phố.

Địa chỉ gần như vậy mà map lại dẫn anh đi vòng vòng. Cái map này tính tình y chang Fourth vậy. Đường chính không thích cứ thích chơi trò "mập mờ với người yêu cũ." Nhưng ít nhất không phải người dưng là được rồi.

Đứng trước cửa quán có treo biển Safari màu đỏ chói mà biểu cảm trên khuân mặt Gemini càng ngày càng trở nên méo mó. Nụ cười được tạc trên khoé miệng lúc này cũng giống như đang từ từ được rã đông.

Gemini thấy mấy chiếc đèn lồng đỏ treo trước lối ra vào tự dưng nhòm rất đỗi ngứa mắt. Khiến anh chỉ muốn móc mắt mình ra. Địa điểm hẹn hò không phải quán ăn tối, lại tới quán rượu để làm gì? Anh phải nán lại xem định vị mấy lần để chắc chắn rằng bản thân mình không bị hoa mắt.

Hay là anh bị ma che mắt dẫn tới đây rồi?

Fourth đang ngồi ở ngay bàn trung tâm. Dù đã xỉn tới mức gục đầu xuống bàn, nhưng tay vẫn còn bận bịu lướt insta.

Biết là Gemini đến rồi, cậu lười biếng "hừ" một tiếng rồi khó khăn dựng thân thể mềm nhũn đang nằm sấp trên bàn dậy, mở đôi mắt nhập nhèm ra nhìn, miệng thì cười ngây ngô, nói lớn vọng ra thu hút sự chú ý của người kia.

- Ở đây.

Gemini nghe xong thì ngay lập tức xác định rõ vị trí của cậu mà không cần tới cái điện thoại chết tiệt kia. Chỉ mấy bước chân là đã tiến tới sát gần. Khuân mặt anh nhăn nhó lại ánh nên nét nghiêm nghị chẳng khác gì khi anh đang đi làm mà gặp phải một bệnh nhân cận hơn mười phẩy. Hên là đây là áo len cổ lọ và sơ mi chứ không phải áo xanh chuyên dụng và blouse trắng.

Nếu là Fourth lúc tỉnh táo, khéo đã bị bộ dạng này doạ sợ một phen. Nhưng đen cho anh, hoặc hên cho cậu. Rằng lúc này Fourth chỉ là một con ma men với lá gan to bằng trời. Cậu nấc lên một tiếng, nhíu mắt nhìn cho rõ tên trai đẹp trước mặt. Đổi lại là một cái chau mày đầy khó chịu của Gemini khi bị kẻ say xỉn là Fourth quét từ trên xuống với ánh mắt háo sắc. Giống như đang đánh giá mấy cô nàng phục vụ qua đêm ở bar.

- Em uống say tới vậy?

- Gì? Em có uống đâu?

Fourth khó chịu đập bàn một cái. Mấy tia máu trong mắt cũng đỏ hằn lên. Không rõ là đang tức giận hay đang trực khóc.

- Còn cãi nữa? Dậy đi, về nhà với anh rồi muốn ngủ bao nhiêu thì ngủ.

Gemini nhấc tay Fourth lên kéo cậu ra khỏi chiếc ghế sofa mềm, khiến cậu phải rùng mình mấy lần vì gió phả ra từ điều hoà của quán quá lạnh. Câu nói anh vừa nhả ra cũng khiến cho Fourth nổi gai ốc hơn cả một câu anh nhớ em.

Nếu hôm nay cậu chịu nghe lời tên bác sĩ chết bầm này mà mang theo áo khoác. Chắc cũng chẳng cần gọi một tảng băng di động tới ôm mình.

- Đi. Anh đưa em về.

Tuy là uống rượu, nhưng ngoài dạ dày đang sôi sục đầy đáng thương, cậu cảm thấy có vẻ như là ánh mắt mình cũng đang say theo men cồn trong người.

Bởi lúc này, Fourth cảm thấy Gemini dưới ánh đèn ma mị của quán bar cực kỳ đẹp trai, mũi cao mắt to, đẹp trai đến mức Fourth tự cho rằng bản thân mình không xứng đáng có được, nếu có cũng không thể giữ được lâu.

Gemini kéo cái đứa đã say đến mức chân nam đá chân chiêu là Fourth dậy. Chân như đạp trên mây, lại bị kéo như vậy, cậu thuận đà ngã nhào vào lòng anh. Fourth cũng không từ chối cái ôm ấy, ngẩng đầu cười ngây ngô:

- Ư... lạnh. Em muốn ôm thêm. Gemini, ôm em...

Gemini không có ý ôm Fourth. Nhưng cánh tay vẫn vòng quanh eo Fourth, siết chặt lại tránh cho cậu ngã xuống.

- Tối anh sang ngủ với em có được không? Em phải ngủ với anh cho con bé đấy biết mặt...

Ở mấy bàn xung quanh có vài ánh mắt săm soi đang hướng về phía hai người họ, sau câu nói đầy tình thú kia. Dù những chuyện này diễn ra ở bar nhiều vô kể. Nhưng một anh chàng lịch sự, kín đáo vẫn đủ thu hút ánh nhìn hơn đám trai đểu diện sơ mi bung cúc ngoài kia. Gemini cũng hết cách với cậu. Cũng không thể nói với đám người kia đừng nhìn nữa. Chỉ có thể nhẹ giọng vuốt ve mèo nhỏ trong lòng.

- Có phải em uống say rồi không? Biết bản thân đang nói gì không thế.

Gemini dở khóc dở cười theo Fourth, lúc này mới phát hiện không chỉ có một con ma men. Dunk đang ngủ trên bàn cũng bị giọng cười khanh khách của Fourth đánh thức tỉnh dậy, lặng lẽ ngẩng đầu, mắt lờ đờ giống như tụi sinh viên chạy đồ án xuyên đêm vì thâm cuồng nhìn hai người kia khẽ lẩm bẩm.

- Fourth Nattawat. Mày đừng hòng bỏ tao.

Gemini nhìn Dunk đang gà gật hệt con gà tây trên bàn như đang nhìn con nợ, Fourth đành lúc lắc chân chỉ vào Dunk buộc tội.

- Nó rủ em đi uống. Nó chuốc say em. Chủ tịch, phạt nó đi anh.

Nghe hai tiếng "chủ tịch" phát ra từ miệng bạn nhỏ phía dưới. Gemini cuối cùng cũng không nhịn được mà mỉm cười. Đúng là những ngày còn ở câu lạc bộ. Mỗi lần Dunk bắt nạt Fourth, cậu đều trốn sau anh gọi anh trịnh trọng hai chữ chủ tịch. Nhưng lần nào đổi lại cũng là nỗi thất vọng tràn trề của Fourth. Bởi vì Gemini căn bản không thèm để tâm giải quyết chuyện cỏn con đấy.

Không biết tại sao nghe hai chữ này một lần nữa từ Fourth, anh lại thấy khôi hài.

Trên bàn nhậu ngoài Dunk ra còn một cậu trai nữa. Mãi sau khi thấy Dunk vùng vẫy níu kéo Fourth thì mới ngó ra. Cả ba đều uống tới không biết trời đất là gì.

Nhưng ngược lại với Dunk. Cậu trai kia có bộ lông đầu màu đỏ rất cháy. Khuyên tai cũng vô cùng trendy, kiểu cách. Nhìn có vẻ là cũng say không kém hai người kia. Nhưng mắt không giấu được sự phán xét khi thấy Fourth đang nghiêng ngả ôm ấp người nọ.

- Nhìn cái chó má gì? Tôi ngủ với người yêu cũ tôi thì có vấn đề gì với mấy người sao? Người yêu mấy người chắc...

Fourth mắng đám người đang săm soi mình.

- Á...

Tay của người nào đó đã nhéo Fourth một cái không thương tiếc. Cậu đau quá kêu ầm lên, mấy câu nói hươu vượn đã bị rút lại.

- Anh nhéo em...

Fourth hậm hực ngẩng đầu lườm thủ phạm.

Gemini không để ý đến cậu nữa mà lịch sự gật đầu chào với hai người kia, khuôn mặt không có chút cảm xúc nào:

- Xin lỗi, tôi là bạn trai của em ấy. Làm phiền hai người rồi. Xin phép đưa em ấy về trước. Bạn trai tôi say xỉn dễ làm ra mấy trò ngu ngốc.

- Bạn trai cũ.

Fourth bật lại tanh tách như tôm ngay khi nghe xong câu đầu. Cậu không cần quan tâm câu thứ hai Gemini nói là gì. Nhưng hai tiếng "bạn trai" thì không thể chấp nhận được.

Khoé môi anh kéo lên một nụ cười mỉm rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt có phần sắc bén, anh lại đưa tay ra bóp chặt eo cậu. Dường như đấy là công tắc để khiến em mèo nhỏ này ngoan ngoãn trở lại.

- Ngoài anh ra, thời gian này em còn yêu đương với người khác nữa ư?

Đầu óc mù mờ vì hơi men giờ càng trở nên trống rỗng, cậu chỉ muốn nhanh chóng được ngả lưng xuống giường, Fourth thành thật đáp:

- Ư...không có...

Đúng là sau khi chia tay. Ngoài Gemini ra, Fourth chưa từng yêu đương thêm ai khác. Cậu không rõ tại sao. Có thể vì sau khi làm tổn thương một người quá đỗi tốt đẹp, Fourth cảm thấy cậu không thể tùy tiện bốc đại ai đó để yêu đương được nữa. Việc làm tổn thương anh đã đủ để khiến cậu day dứt cả một đời trẻ của mình. Rất nhiều những ngày sau này dù có anh ở cạnh hay không. Chưa bao giờ Fourth thôi nuối tiếc. Nếu hai người dừng lại thế này. Phải chăng sau này người bên cạnh cậu không phải người trong lòng mà cậu đang thương.

Fourth yêu đương giỏi hơn cậu nghĩ. Dù phải thừa nhận là khi yêu Gemini cậu trở nên ngu ngốc hơn rất nhiều.

Bù lại thì Fourth vẫn cảm thấy Gemini đáng để cậu "ngu" như thế. Anh đã dạy cậu nhiều thứ, quan trọng nhất là dạy cậu trưởng thành. Hoặc chỉ đơn giản là khiến cậu biết rằng cậu cũng xứng đáng được yêu thương. Chỉ nhiêu đó thôi là đủ để khiến cậu ngờ nghệch chạy theo anh rồi.

- Vậy thì đúng rồi. Em còn cãi gì nữa?

Cậu trai tóc đỏ lúc này mới có thể dùng cặp chân kia run rẩy đứng lên nhìn Gemini chăm chú, cắn răng giận dữ nói.

- Mẹ thằng khốn, mày là thằng chó khiến anh tao muốn chết? Con mẹ nó tao phải đập nát cái bộ mặt kia của mày. Xem mày còn có gì để đem đi quyến rũ người khác...ức...

Tiếng nấc chặn họng cậu ta lại. Vừa đúng lúc Dunk kéo cậu trai kia lại vào lòng hòng bịt miệng.

- Ối nói cái gì vậy má? Anh cứ đưa nó về trước đi, lát em sẽ đưa thằng này về sau.

Gemini không nói gì. Anh lẳng lặng mở máy nhắn cho Joong một cái tin vỏn vẹn chưa đầy tám chữ rồi mới đưa Fourth rời đi.

" Dunk đang say ở bar với trai"

Chật vật mãi mới nhét được cậu vào trong xe. Bên ngoài không khí trong lành mới khiến Gemini thoải mái hơn một chút. Mùi nước hoa nồng nặc xen lẫn mùi đồ uống có cồn giống như chất hỗn tạp khiến con người ta sinh ra ảo giác.

Fourth bây giờ giống như một con bạch tuộc với tám cái xúc tu dài loằng ngoằng bám lấy cổ anh không cho anh rời đi. Gemini chỉ đành cởi áo sơ mi khoác ngoài của mình, đắp lên cho Fourth ngăn gió bên ngoài lùa vào áo sơ mi mỏng. Nếu không phải vì còn bận lái xe, anh nhất định sẽ bế Fourth vào trong lòng sưởi ấm. Anh có thể đỗ xe ở bờ hồ mà ôm cậu tới sáng. Nhưng thời điểm này cả hai đều cần về nhà nghỉ ngơi.

Trời lạnh như vậy. Tên ngốc này còn không thèm mang theo một chiếc áo khoác gió.

Xe vòng về đường cũ. Một mạch lái thẳng tới nhà của Gemini. Không phải vì anh không muốn đưa Fourth về nhà, mà vì anh cảm thấy Fourth sẽ không thể chăm sóc bản thân trong tình trạng như thế. Anh tự an ủi mình vậy.

Trong xe vẫn luôn nồng nặc mùi rượu. Dù anh đã hạ hết cửa kính xuống. Anh không thích mùi bia rượu một chút nào. Gemini nhăn mặt suốt quãng đường về nhà.

Fourth không thích uống rượu, Gemini càng không uống rượu. Nhưng không thích uống không có nghĩa là sẽ không uống.

Anh biết cậu thích để cho mình một khoảng trời "nổi loạn" riêng, Fourth tự coi đấy là điều hiếm hoi cậu có thể dành cho mình sau những cơn kiểm soát tới cực điểm của gia đình. Nhưng sự nổi loạn đấy phải nằm trong tầm mà bản thân cậu có thể kiểm soát được. Fourth là kiểu người trước khi gây chuyện sẽ luôn luôn tìm ra cách giải quyết. Nhưng người như vậy nếu như cách ban đầu không thể xử lý được vấn đề sẽ chính thức rơi vào vòng hoảng loạn. Bởi vì sự chuẩn bị đó là toàn bộ những gì họ có thể lôi ra đối phó.

Nhưng cho dù cậu có sốc nổi hay tụ tập ăn chơi. Gemini cũng chưa từng tới đón Fourth ở bất kỳ quán bar nào hết. Đừng nói tới ở tình trạng đã say tới ngủ quên thế này. Chủ yếu các buổi tụ tập của Fourth thường là những buổi dã ngoại, các buổi tụ họp overnight làm bài tập hoặc lén trốn tới thành phố uống một cốc cacao nóng.

Fourth không hư, cậu chỉ có một chút nổi loạn ở độ tuổi đáng có.

Gemini biết mình không phải bố mẹ cậu, dù anh biết Fourth có nhiều thói quen không tốt. Hay có nhiều lần làm những chuyện sốc nổi. Anh cũng chỉ có thể mềm mỏng hết sức để cố khuyên ngăn. Can thiệp quá sâu sẽ chỉ khiến Fourth trở nên cả thèm chóng chán anh hơn. Nhưng có lẽ vì cách làm của anh vẫn quá kịch liệt. Khiến Fourth tưởng rằng anh đang kiểm soát cậu và vô thức làm tổn thương Fourth, khi cậu nghĩ bản thân không thể trở thành kiểu người như Gemini mong muốn.

Vác được Fourth về nhà cũng đã tám giờ hơn. Anh chính thức đã bị muộn cơm tối.

Vứt được con mèo béo kia lên ghế sofa, cũng là lúc tấm áo của Gemini nhễ nhại mồ hôi. Thấy Fourth vẫn đang ôm lấy áo khoác của mình dụi dụi. Cả người chìm vào hơi điều hoà mát lạnh. Gemini cũng mệt mỏi ngồi xuống theo cậu, nhỏ giọng hết sức hỏi. Giống như anh sợ sẽ đánh thức cậu khỏi giấc mơ nhỏ của mình.

- Fourth, em đói không? Anh đi nấu gì đó cho em ăn.

....

Không gian yên tĩnh không có một tiếng đáp lại. Thỉnh thoảng chỉ có tiếc tích tắc của kim phút lướt qua. Hay tiếng còi xe từ rất xa vọng tới. Gemini cầm cổ áo sơ mi đã ước sũng của mình lên toan đứng dậy đi tắm rửa. Anh rất ghét mùi mồ hôi trên cơ thể mình.

Tới lúc anh trở ra, Fourth vẫn đang mộng mị chưa tỉnh. Mãi tới khi tay của anh túm được vào cầu vai áo của Fourth để dựng cậu lại. Anh mới nghe thấy thanh âm mềm nhũn bên tai.

- đóiiii. Gemini, em đói.

Fourth hơi cựa người, kéo áo anh lại, dí vào người ôm anh cứng ngắc. Bụng cũng phản ứng kêu lên ọt ọt. Vì pha lẫn với đồ có cồn. Fourth thấy giờ mình chẳng khác gì đang pha chế thuốc độc. Cậu thật sự có thể nôn ra ngay lúc này. Nếu như lúc này có một chiếc gối mềm để ôm thì thật tốt

Cậu tính nói với anh, nhưng lại nghĩ để một lát nữa cũng được. Vừa mở mắt ra đã không thấy anh đâu nữa rồi. Nếu không phải có tiếng nước xối trong nhà tắm. Fourth chắc chắn đã hốt hoảng kiểm tra xem có phải bản thân đã bị ảo giác rồi không. Uống say tới mức vào nhầm nhà người ta rồi tự ảo tưởng ra đó là người yêu cũ.

Gemini ngồi xuống bên cạnh Fourth. Tiếng thở dài rõ ràng cho một ngày mệt mỏi.

- Gem, hôn em...

Fourth đã ngồi dậy. Ngoài vào lòng Gemini đòi hôn, mỗi khi buồn cậu đều sẽ đòi ôm hôn. Gemini chưa từng quên điều đấy. Quên làm sao khi một ngày có 24 giờ thì Fourth buồn hết 20 giờ. Nhưng lúc này thì anh lại không đủ thoải mái để hôn lên đôi môi hồng ấy một cái như những ngày còn bên nhau. Đối tượng để cậu làm những điều như vậy, nên là một người khác không phải anh.

Dù bản thân anh không say. Nhưng đối diện với gò má đang ửng hồng của Fourth. Cuối cùng Gemini vẫn mạo phạm chọn cúi đầu thơm nhẹ lên má cậu một cái cho hài lòng đối phương, rồi mới xắn tay áo vào bếp tìm đồ ăn. Nụ hôn nhạt nhoà kia Fourth còn chưa cảm nhận được gì thì đã bị Gemini thả tay ngã dúi xuống ghế không thương tiếc.

- Anh ơi... Gemini, huhu Gemini...

Fourth lim dim nói. Gemini vẫn đang nấu ăn trong bếp. Anh tỏ như không nghe thấy. Anh biết rõ, Fourth say cũng sẽ không nói linh tinh thế này. Rõ ràng là men rượu không thể kiểm soát được cậu. Nếu như Gemini tin theo Fourth, chính là cậu đang kiểm soát Gemini.

Fourth cũng biết bản thân mình không say. Hoặc cậu đang say và đang mê man nói mớ. Cậu ước gì bản thân mình có thể ngồi bật dậy, choàng tay ôm lấy Gemini từ sau lưng. Sẽ nói với anh rằng chúng mình quay lại nhé. Sẽ nói rằng cậu đã biết mình sai mất rồi. Nhưng người cậu nặng trĩu không sao nhấc lên được. Fourth chỉ có thể bất lực nâng ánh mắt nhập nhoè nước nhìn người đàn ông đang nấu ăn trong gian bếp ấm. Mọi thứ còn thật hơn cả một giấc mơ.

Lần đầu cậu thấy đồng cảm cho mấy nhân vật trong phim kinh khủng.

Trong đầu Fourth nghĩ rất nhiều. Về những ngày còn ở trọ. Gemini luôn luôn là người nấu ăn. Dù anh chẳng mấy khi ăn ở nhà. Nhưng có lẽ người ta cho đi thế nào cũng mong muốn được đối đãi lại như thế.

Trong trí tưởng tượng của anh, Gemini luôn mong muốn có một cô vợ nhỏ vào bếp nấu ăn rồi mang những hộp cơm tối nóng hổi hay những cặp lồng cháo tới cho anh vào những đêm trực lạnh. Nhưng cô vợ nhỏ Fourth thời gian để bản thân ăn còn không có. Nói gì tới thời gian vào bếp nấu ăn cho anh. Việc học đại học khiến cậu chẳng mấy khi ăn đủ bữa. Kể cả khi ở nhà, Gemini phải đút đồ ăn tận miệng Fourth mới miễn cưỡng nuốt vài miếng. Sau này trong một lần đi khám, cậu phát hiện bản thân bị trào ngược dạ dày. Cả Fourth và Gemini đều không một chút bất ngờ. Nhưng điều này vẫn khiến Fourth có chút vật vã với cơ thể bệnh tật của mình.

Sau này ngay cả thời gian chia tay. Fourth cũng không thể nhồi đầy đồ ăn như người khác hay làm. Thậm chí cậu còn bỏ bữa thường xuyên. Số lần vào viện còn nhiều hơn số bữa ăn trong ngày. Dunk cũng nhiều lần mua đồ ăn tới. Nhưng Fourth không thể đụng tới dù chỉ một miếng nhỏ. Tới hiện tại thì kinh tế đè nặng khiến cậu có muốn cũng không thể ăn một bữa cơm đàng hoàng. Fourth là kẻ sẽ diện. Cậu thà nhịn đói để đi ăn Haidilao cũng bạn bè chứ quyết không một ngày ba bữa.

- Em còn nổi không?

Bát canh sứ trắng được đặt xuống bàn trà. Bên trong là một thứ nước màu vàng sánh.

Gemini đưa tay ấm sau khi nấu ăn, áp lên bàn tay lạnh ngắt đang được giấu kín trong áo của Fourth.

Tim anh khẽ run lên. Không rõ là vì nguyên do gì.

- Gemini...Gemini...

- Ừ anh đây?

Anh mơ hồ ghé sát lại gần. Giống như đang đợi Fourth nói điều gì đó. Nhưng đổi lại chỉ là tiếng thở đều đều của đối phương. Biết cậu đã ngủ. Anh cũng chỉ thở dài lẳng lặng bế cậu về phòng cho khách. Bữa cơm trên bàn vẫn đang bốc khói nghi ngút.

Trả được cậu về với giường, khứu giác của Gemini bỗng nhạy tới lạ. Hương thơm của Fourth lưu lại đêm hôm qua. Tối hôm nay Gemini trở về vẫn y nguyên như vậy.

Sáng hôm sau, Fourth tỉnh dậy trong căn phòng màu trắng được kéo rèm kín mít. Không một ánh sáng lọt vào để khiến cậu chói mắt. Chỉ có riêng mùi rượu nồng toả khắp nơi thay vì mùi đàn hương làm cậu phải nhíu mày khó chịu.

Đúng là chia tay rồi, con người tuyệt tình tới vậy. Gemini còn không thèm thay cho cậu bộ quần áo tử tế. Để cậu qua đêm với bộ dạng thế này.

Dù biết anh không vứt cậu ra đường như bao người khác đã là tử tế hết sức rồi. Nhưng Fourth không chửi thầm thì không phải là Fourth.

Nhìn bản thân trong gương với chiếc áo sơ mi trắng xộc xệch, cúc trên đã mở tới nút thứ ba để lộ xương quai xanh gầy tới đáng thương cùng mái tóc bù xù không được chải chuốt kĩ lưỡng như mọi khi khiến Fourth phải buông ra một câu: "khó chịu"

Cậu không muốn phải bước ra khỏi cánh cửa này. Với tính cách của Gemini. Chắc chắn anh đã soạn ra cả tỉ câu hỏi để tra khảo cậu. Nào là: "Tại sao em lại đi uống rượu? Rồi là em đi uống rượu tại sao còn gọi điện cho anh?" Nhưng cũng không thể nằm lì trong phòng nhà người ta được. Fourth cố gắng xắp lại các câu trả lời của mình sao cho bớt đáng ngờ nhất.

Nhưng lúc sẵn sàng đón nhận tất cả các câu hỏi tra khảo, mở cửa ra thì Gemini đã không còn ở đấy nữa. Căn nhà tuy vậy vẫn ấm áp khó tả.

Trên tủ lạnh chổng chơ lại có một tờ note sáng màu.

"Xin lỗi em, anh phải lên bệnh viện sớm. Em tự lấy canh trong tủ ra ăn nhé. Bữa sáng anh để ở trong bếp. Em nghỉ ngơi đi, trưa về anh sẽ mời em ra ngoài ăn chuộc lỗi."

Fourth ngẩn ngơ. Người chuộc lỗi ở đây là ai mới đúng chứ.

_________________________

Mình ngâm chap này lâu quá. Huhu. Tình tiết có bị vội vàng quá không vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top