Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

6. Thiên thần gãy cánh.

5h trời tờ mờ sáng, Fourth mới bắt đầu chìm sâu vào giấc ngủ. Dù tinh thần đã được chữa lành, nhưng rất nhiều đêm cậu vẫn trằn trọc không nhắm mắt được. Đời cậu không chỉ có Gemini, hay quanh quẩn chuyện yêu đương. Cậu nhóc hai mươi tư tuổi, thế giới đã không còn là một quả bóng bay lơ lửng giữa tinh cầu. Có nhiều thứ còn đẹp hơn thế, đáng lo hơn thế, đáng nghĩ ngợi hơn thế. Nhưng Gemini vẫn cứ quanh quẩn ở đâu đó trong mớ hỗn độn của cậu.

Khoảng trống bên cạnh vẫn ấm áp và mềm mại như ban đầu. Gemini đã kê một chiếc gối mềm ở ngay bụng dưới. Anh mất một lúc loay hoay để tìm lại chiếc áo sơ mi của mình ở mép ghế sofa, rồi nhẹ nhàng khép cửa rời đi. Tiếng giày cồm cộp vang lên tới cuối dãy, rồi biến mất hẳn trong tiếng gió rít của điều hoà.

Trên xe về nhà, Gemini mệt mỏi rút từ trong túi xách ra một phong kẹo cao su vị bạc hà màu xanh lá. Hơi thanh mát kích thích dây thần kinh con người ta vào buổi sáng. Dù bác sĩ như anh biết rằng ăn kẹo vào buổi sáng là tăng nhanh thời gian anh tới gặp đồng nghiệp hơn. Mà anh thì không thích phải tới bệnh viện chút nào. So với việc phải đi làm hay phải đi khám bệnh, anh muốn ở nhà với Fourth hơn.

Xe rẽ vào khu chung cư cao cấp. Gemini theo thói quen liếc nhìn đồng hồ trên tay.

05:26

Biết vậy, đáng lẽ nên ở lại thêm chút nữa.

Tiếng nhập mã mở cửa vang lên chưa đầy năm giây, hành lang im lặng không một tiếng người. Bên ngoài trời cũng vừa rạng sáng. Gemini đặt giày mình lên chiếc kệ gỗ ở trước cửa rồi vứt túi xách xuống ghế sofa. Chưa bao giờ anh lại thấy căn nhà ấm cúm của mình lạnh lẽo tới vậy.

Kể cả khi tắm rửa để thay quần áo đi làm. Trong đầu anh vẫn bận rộn với đống suy nghĩ ngổn ngang về cậu.

Fourth tính tình dạo này dịu dàng hơn anh tưởng. Bên cạnh còn có một người dịu hiền chẳng kém, dù anh không biết người kia có góp công sức gì vào phi vụ này không. Nhưng ít nhất, p' Tay không có vẻ kênh kiệu và khó chịu như Gemini đã nghĩ. Anh ra dáng một người anh lớn, trưởng thành và trải đủ trong mọi việc, và đang nói chuyện với những đứa trẻ choai choai như Fourth và anh với tư cách là một người đi trước hơn là thái độ thù địch. Chỉ với căn nhà gọn gàng với hàng cây xanh và một con mèo béo tốt thì Gemini đã biết Tay là người như thế nào. Anh nên mừng vì điều đó, dù anh biết lòng mình không muốn thế. Vu vơ anh đã từng thấy, Fourth nói với anh rằng cậu thích một người đơn giản, có nhiều năng lượng tích cực hơn là bản thân mình vào khoảng đôi ba năm về trước.

Gemini tự nhìn lại bản thân mình trong tấm gương mờ mờ do hơi nước rồi thở dài một hơi. Đúng là Fourth hợp với những người đơn giản hơn.

Dù em ấy chẳng đơn giản chút nào.

Có lẽ sẽ rất sớm để có thể gặp người anh này nhiều hơn nữa. Gemini cần phải xác minh một số chuyện rõ ràng.

Đầu tháng tư, trời bắt đầu có nắng. Dù nắng hạ thỉnh thoảng mới tới lui. Những căn phòng trên giảng đường đã vắng bóng sinh viên. Một tòa nhà khác lại luôn ngả những bóng đen hằn xuống dưới sàn nắng vàng của lớp nền gạch men bộn dấu giày.

Thời gian bận rộn với đồ án tốt nghiệp làm Fourth quên mất rằng mình còn đang trong giai đoạn tán tỉnh với anh người yêu cũ. Đỉnh điểm là khi cậu bơ tin nhắn của Gemini suốt hai tuần liền, đợi chờ không nằm trong từ điển của Gemini, anh đành tự mình phi xe qua nhà gặp Fourth, nhưng vô cớ thế nào lại đụng phải Tay đang mặc quần đùi áo hoa bước ra từ hơi điều hoà lạnh buốt xương.

Tay gãi gãi đầu, hỏi dò:

- Nhóc qua đây làm gì?

- Dạ, em tìm Fourth.

Gemini cẩn thận trả lời. Đổi lại là một tiếng à của Tay.

- Thằng bé đó giờ này không có ở nhà đâu. Nó không rep tin nhắn chú đúng không? ( Anh thở dài một tiếng rồi phẩy tay. ) Nghe anh, cứ về nhà ăn cơm tắm rửa rồi đi làm như bình thường đi. Thế giới chưa sập được.

Tay nói một hồi thì đóng cửa cái rầm. Mặc cho điều này là bất lịch sự. Anh cứ đứng mãi ở phía cửa bên kia. Nửa như muốn nói thêm cái gì đấy. Nửa lại cảm thấy như những điều sắp nói ra không cần thiết để nói nữa.

Sau đó, cuộc trò chuyện trên mạng xã hội đã không còn nghĩa lý gì với Gemini. Anh bắt đầu chọn cách chuyển hẳn thành "bạn trọ chung" với Fourth.

Dù Tay than phiền mỗi ngày rằng suất cơm lại nhiều thêm một phần và Gemini thì không chịu góp gạo hay trả tiền cho những nguyên liệu nấu ăn đắt đỏ của anh. Thì anh vẫn cứ mặt dày mà ngồi lại nhà người ta ăn hết một bát cơm đầy ụ. Những lúc thế này Tay sẽ giống như một ông già khó tính xua đuổi mấy tên trai làng khỏi đứa con gái rượu của mình.

Số ngày Fourth về nhà rất ít. Nhưng đủ để Gemini ăn trực được của Tay bảy bữa cơm trong một tuần. Fourth vươn vai vươn chân, đá máy tính sang một bên rồi lại quay trở lại với bàn ăn đầy ắp món. Cậu nhìn Tay, nhìn Gemini đang ăn ngon miệng rồi lại nhìn vào bát cơm trắng của mình. Đồ ăn cũng không thể khiến cậu cảm thấy khá hơn được nữa. Dù tài nấu ăn của Tay không xuống chút nào, Fourth đã cố hết sức để nhét được miếng cơm vào miệng. Tinh thần lẫn sức khỏe đều kiệt quệ trong cùng một lúc.

Thậm chí, Fourth còn cảm thấy mình nên khâu miệng để không mắng lây sang ai đó. Hôm qua, cậu đã mắng mấy đứa sinh viên năm hai khi chúng để xe chặn đầu xe của cậu. Chẳng giống Fourth Nattawat chút nào. Miếng thịt Gemini gắp bỏ vào cho Fourth lại bị cậu gắp trả lại không thương tiếc.

Dù như vậy có chút mất lịch sự và cũng hơi mất vệ sinh.

- Em - không - muốn - ăn.

Fourth thông báo một tiếng với Tay, cả Gemini đang ngồi ngơ ra vì hành động vừa rồi. Cậu cứ vậy ôm theo máy tính ra sofa ngồi. Tiếng gõ phím lách tách lại vang lên đều đều. Tay không nói chuyện nữa. Chỉ âm thầm gắp cho Gemini một miếng thịt để an ủi.

Tới ngày cuối cùng của tháng tư, Fourth cuối cùng mới có thể lấy lại nhịp sống vốn có. Đồ án gần như đã tới những bước cuối cùng. Cậu cũng cảm thấy trong lòng hồi hộp, phấn chấn và hăng hái hơn. Nhìn thành phố bắt đầu thay màu bằng hàng hoa sưa trắng muốt, ban mai rơi lả tả xuống chiếc xe của Gemini ở dưới sảnh cũng thấy xao xuyến hơn.

Những bữa ăn gia đình thường ngày cũng khiến Fourth mong chờ tới đứng ngồi không yên. Mỗi ngày đều hỏi Tay xem hôm nay ăn gì, liệu anh có thể nấu món này món kia hay không. Đôi khi còn chủ động rủ Gemini ghé qua ăn tối để khỏi cần nấu cơm. Một tháng qua đi, Tay cũng không buồn đếm xỉa tới Gemini nữa. Thôi thì coi như mình tập làm đầu bếp. Sau mà không làm luật sư được thì còn nghề tay trái để kiếm sống. Cứ chốc chốc bát Fourth lại đầy ú thức ăn.

- Em ăn không hết mà.

Fourth gắp trả lại. Cậu tiếp tục nhai cơm, vờ như không để ý cái cau mày khó chịu của anh.

Tay lại gắp một miếng thịt từ đĩa vào bát Gemini.

Những bữa cơm gia đình đều ấm áp kì lạ. Ấm áp hơn số ngày Fourth mua bừa một hộp xôi trên đường về nhà, rồi chui vào một xó xỉnh nào đấy trong căn phòng trọ cũ gặm nhấm. Cũng ấm hơn mấy chiếc bánh mì giảng viên mua cho anh nhưng đều úng nước vì mưa.

Khoảnh khắc nhìn thấy Gemini ngồi bên cạnh, dưới ánh đèn nhấp nháy của thành phố. Tiếng xì xèo trong bếp của Tay và thân nhiệt ấm áp của anh đang áp trên má. Fourth hạ quyết tâm phải gặp Jane vào một ngày không xa. Cậu phải khẳng định chủ quyền thôi. Cậu thật sự quá yêu Gemini rồi.

Ngày đó tới sớm hơn Fourth nghĩ, cậu thật sự quá bất ngờ khi bắt gặp Jane ở bệnh viện nơi Gemini làm việc.

Bất ngờ dành cho anh lại vô tình chuyển sang cho cậu. Hộp cơm tình yêu được Tay gửi gắm cả buối tối cũng theo đó nằm chổng chơ trên bàn làm việc của khoa. Chỉ có một chiếc note màu xanh nhạt viết rất nắn nót.

" Tay bảo em mang cho anh. "

Fourth không gặp được Gemini. Có lẽ anh đã ra ngoài rồi. Hi vọng rằng anh chưa ăn tối. Nhưng theo hiểu biết của cậu, Gemini sẽ không có thói quen ăn cơm ngoài. Fourth bước ra khỏi sảnh bệnh viện. Trời nháy chớp xá toạc bầu trời. Cảnh báo cho một cơn mưa chuẩn bị kéo tới. Fourth mong cậu nhìn nhầm, cách cậu chừng vài bước chân. Jane đang khoác tay Gemini, người cô nép hẳn vào lòng anh khi tiếng sấm vừa rền vang. Gemini cũng không bài xích gì chuyện đó. Tay trái không biết ở đâu lại vỗ vỗ vai cô trấn an.

- Gemini, anh ở nhà có mình, sống cô đơn vậy. Ở bệnh viện cũng cứ lủi thủi một mình. Nếu không có em thì anh biết phải làm sao đây. Khổ thân Gemini của tôi.

Fourth rẽ đi về hướng khác. Nhưng họ bước tới đủ gần để cậu nghe hết những lời đó.

Việc gặp Jane ở một tiệm cafe mới mở trong con hẻm gần nhà là điều vội vàng nhất mà Fourth rút ra được. Fourth đứng trước gương lựa tới năm chiếc áo sơ mi dù Tay đều chỉ trích rằng chúng quá sặc sỡ và diêm dúa. Nếu cậu không muốn bị người khác hiểu nhầm rằng mình đang đi hẹn hò. Vậy nên Fourth quyết định mặc một bộ quần áo giống như đưa tang một mối quan hệ kỳ lạ. Và sẽ còn kỳ lạ hơn nếu Gemini nằng nặc đòi cùng cậu tới đó. Nhưng Fourth không còn là đứa trẻ mới đôi mươi chỉ dám núp sau lưng Gemini nghe anh chỉ dẫn mọi đường đi nước bước. Cậu dám bước, dám sai, và dám sửa chữa.

Cô ngồi đó, với đôi mắt trong veo tựa mặt hồ mùa thu và mái tóc dài thướt tha vắt ngang vai đã được ép thẳng. Dáng vẻ của cô sinh viên năm hai có phần chững chạc hơn với em gái tóc xù trong trí nhớ của Fourth những ngày trước.

Cậu thở dài một hơi, bước chân nhanh dần rồi dừng lại.

- Jane.

Cô như bị tiếng gọi của một chiếc xe cứu thương kéo khỏi giấc mộng êm ấm. Fourth đứng đó, với đôi mắt hoang oải giống như kẻ đã thao thức nhiều đêm. Đúng hơn nên là như thế. Khi cậu đã mệt mỏi với việc phải diễn một vở kịch vờ rằng bản thân cậu chẳng có gì là bận tâm. Fourth bước mấy bước thật nhanh tiến lại trước mặt cô, mấy vệt nước loang lổ và dấu bùn còn vương lại trên mặt sàn như minh chứng cho một ngày mưa gió.

- Anh Fourth. - Jane híp mắt cười một tiếng, nhưng tiếng thở dài vẫn không kìm được mà buông ra kèm theo đó.

- Nghe này. Anh không có nhiều thời gian cho em. Và anh nghĩ rằng em cũng không muốn tốn thì giờ cho một kẻ như anh. Nên anh sẽ nói thẳng vào trọng tâm. Anh nghĩ anh đã sai rồi. Anh yêu Gemini nhiều hơn anh tưởng. Và anh biết Gemini cũng yêu anh. Anh không hăm doạ em, vì anh và Gemini chưa là gì cả. Nhưng đứng trên lập trường là bạn bè của nhau. Anh nghĩ sẽ thật buồn cười khi cả hai cùng thích một người. Trước đây, giúp em vì anh nghĩ anh sai, Gemini xứng đáng có được ngày yêu anh ấy hơn anh ngày xưa. Nhưng cũng mong em biết rằng, anh không mong người ấy là em. Anh không mong người ấy là ai cả. Ngoại trừ anh.

Nói tới đây, Fourth nghiêng người nhìn ra phía cửa sổ. Xe Gemini vừa đỗ xịch bên đường. Anh đứng đợi Fourth ở cửa quán cafe. Không tiến vào cuộc nói chuyện của hai người. Dù sao hôm nay Gemini cũng chỉ tới để đón Fourth, không phải để diễn vở kịch kẻ chiến thắng với cậu. Fourth đủ lớn đương nhiên sẽ không phân thắng thua với một đứa trẻ. Jane chưa làm gì Fourth, cậu cũng chưa làm gì ảnh hưởng tới Jane. Mọi chuyện không kịch tính như trong phim tình cảm Hàn Quốc bi kịch mà Fourth đang coi. Có lẽ vì cậu chỉ là một con người bình thường, với cuộc sống bình thường. Nhưng đôi khi Fourth lại quên mất, Gemini không phải như thế. Anh là kiệt tác nhân loại. Là tượng đài về bạch nguyệt quang trong lòng người khác. Jane đã tự tay kéo đổ nó xuống. Như cái cách mà Fourth kiêu ngạo của ngày hôm nay làm.

- Anh trịnh thượng thật đấy, Fourth. Nattawat. Vậy là anh gặp em chỉ để nói rằng anh sắp có được anh ấy rồi? Rằng anh sẵn sàng cướp lại người yêu cũ kể cả khi anh đã mai mối cho em.

Jane không nói sai, mắt Fourth dường như hơi nao núng. Không nhận được câu trả lời, cô biết mình đã nói đúng. Nụ cười trên môi càng tươi hơn. Nhưng chúng lại mang phần nhiều là giễu cợt. Trước khi xách túi rời đi, Jane để lại một câu ngắn ngủi. Nhưng như một lưỡi dao rạch vào vết thương đã hở của cậu.

- Chắc đấy là lý do mà anh không có một người bạn nào tử tế. Vì anh có bao giờ thật lòng với họ đâu.

Fourth bước ra ngay sau theo đó.

- Anh đã mong em không nói gì nặng lời với con bé.

- Em muốn lắm. Nhưng chắc do em quá tốt để có thể nói ra những điều khiến người ta phải cảm thấy áp lực. Dù gì chuyện này cũng chỉ là chuyện nhỏ...huống hồ, em sai...

Fourth hắt xì một tiếng. Gemini lại vội vàng lúi húi cúi xuống xem.

- Chắc bị cảm rồi. Đang chuyển mùa mà. Mau về thôi, hôm nay anh đã hứa sẽ mang nguyên liệu tới cho p' Tay. Không thể ăn trực mãi được.

Fourth bước theo Gemini chậm rì rì. Cậu có thể cảm nhận được tay anh lại đan chặt hơn một chút để kéo cậu sang đường. Giữa dòng xe cộ mờ nhòe đang di chuyển và hàng hoa sưa trắng một góc đường. Fourth thấy tim mình rung động rộn ràng như cái năm hai mươi được Gemini nắm tay đi dạo trên khuân viên giảng đường đại học. Anh không sợ người khác dị nghị. Cũng không quan tâm tới điều đấy. Sẽ không ngại mà thể hiện với người ngoài, đây là bạn trai của tôi. Cái sự khẳng định ấy khiến Fourth loạn nhịp. Cậu thấy tiếng tim mình còn rộn rã hơn cả tiếng còi xe.

Rồi ngay buổi tối hôm đó.

Khi Tay bắt đầu dẹp bó hoa hướng dương đã úa tàn vào thùng rác. Fourth vẫn nuối tiếc mà nài nỉ Gemini mua thêm một bó nữa về. Dù đây đã là bó thứ ba trong tháng, cô bán hoa đêm nào giờ cũng đã nhớ mặt Gemini. Người đàn ông kì lạ luôn yêu cầu xin cô giấy gói để tự ngồi rạp vào cái sạp bán hoa, cắt tỉa gai nhọn rồi gói mấy bông hoa vẫn còn ươn ướt nước. Mỗi lần như thế, số khách hàng tưởng anh là nhân viên rồi ghé qua lại đông không đếm xuể.

Con mèo Anh chân ngắn nằm quận tròn trong lòng New. Hai người cọ tới cọ lui một hồi lại yên vị ở trong vòng tay to lớn vì nhiều ngày ăn ngủ ở phòng tập của chàng thanh niên hai mươi lăm. Fourth thấy bên cạnh hơi lạnh. Dù Gemini vẫn đang ngồi làm việc kế bên. Fourth lại cảm thấy có một khoảng trống kì lạ.

Tay nhìn em mình, rồi lên tiếng gợi chuyện.

- Muốn ra biển chút không? Lâu lắm rồi anh không ra ngoài hóng gió.

- Điên hả, trời này mà anh lại muốn ra ngoài.

Fourth sụt sịt mũi. Nhưng vẫn quyết theo Tay ra biển. Gemini cũng đành lòng đi theo. Cả bốn người họ đứng trước mặt biển mênh mông, chân lún sâu dưới lòng cát trắng giờ đã ngả sang một màu nâu đen. Bờ biển nằm ở rìa thành phố lớn. Chỉ mất chừng nửa tiếng lái xe. Khu vực này chưa được nhiều người biết tới, nên vẫn còn vẻ hoang sơ vốn cố của tự nhiên.

New lần đầu ra biển thích thú chạy đi trước, Tay cũng đi theo người yêu mình. Hai người họ một người chạy phía trước, một người đi chầm chậm yêu chiều theo phía sau.

Fourth nhìn bàn tay lạnh buốt của mình. Không buồn nắm lấy tay anh hay mặt dày nhét vào túi áo.

- Gemini. Anh biết không?

Fourth đưa tay lên bầu trời như ngắm nghía một chiếc nhẫn tàng hình mà chỉ có cậu mới đặc quyền thấy được.

Gemini không nói gì.

Linh cảm mách anh, Fourth sắp nói một điều rất sến súa.

- Rằng Gemini có thể nhìn rõ người khác, anh biết Jane tính cách như thế nào, nhưng lại luôn đặt lợi ích ở trên. Anh biết em ghét Jane mà.

- Em cũng biết là em ghét Jane. Vậy nên em trêu đùa em ấy? Theo anh thì em và Jane đều chẳng ai kém ai.

Gemini thành thật trả lời. Anh thậm chí còn có một chút bất lực khi điều khiến Fourth hôm nay cứ nhìn chằm chằm anh một cách kì lạ lại là về cách anh nhìn người.

Fourth đương nhiên không hài lòng với câu trả lời này. Anh làm sao không biết, Fourth ghét người khác, tị nạnh người khác. Cậu cũng là con người, Gemini không ý kiến nếu người đó làm tổn thương Fourth. Nhưng Fourth lại luôn lầm tưởng bản thân mình thánh thiện vô đối, là thần tiên đầu thai mà thành. Anh thấy điều này không có vấn đề gì. Nhưng không có nghĩa rằng Fourth được quyền cảm thấy mọi điều mình làm đều đúng. Hay biết nó sai, nhưng lại không dám nhận rằng đó là lỗi của mình.

Ừ, thú thật. Fourth sai khi cố tình chơi xỏ Jane. Để rồi chính cậu cũng ngỡ ngàng khi đòn của mình lại phản tác dụng. Fourth muốn chắc rằng Gemini yêu mình, kể cả khi cả hai chẳng còn có mối liên hệ thân thiết như trước nữa. Một điều vô cùng ích kỷ và ngu xuẩn mà có lẽ chính cậu cũng không nhận ra. Fourth chiếm hữu và coi nó như một loại tình cảm gia đình đáng có giữa cả hai.

Nếu như là một năm về trước. Dù Gemini có thể hiện rằng mình yêu Fourth nhường nào. Có nói anh yêu em, anh thương em, anh yêu và rất thương em bằng đủ loại từ ngữ mà anh biết hoặc có thể nghĩ ra. Bằng đủ loại hành động mà những kẻ yêu nhau ấu trĩ hay làm. Fourth vẫn hoài nghi rằng anh có thật lòng như vậy. Dù Fourth chưa từng làm điều gì quá vĩ đại cho mình thì Gemini vẫn có thể khẳng định chắc nịch. " Em ấy hẳn nhiên rất yêu tôi. " Để rồi bị tát một cú thật đau khi phát hiện Fourth qua lại với một người con trai khác. Chỉ vì cậu chán nản giữa mối quan hệ của cả hai. Hoặc chỉ vì Gemini quá bận rộn.

Gemini Norawit cái gì cũng giỏi, yêu đương cũng giỏi, nhưng lại không giỏi để níu giữ người yêu, mà lại để cậu ấy vội vàng bay mất.

Gemini muốn trách Fourth, anh có quyền, nhưng lại không nỡ trách. Dù đôi mắt của anh lúc nào cũng mang theo một hoài niệm xa xưa về những mảnh kí ức vụn vỡ về việc mối tình đầu tiên, và có thể là duy nhất mang theo dấu yêu của anh trao gửi nơi một vòng tay của gã trai khác. Nhưng anh biết trái tim mình cũng theo những thứ kỉ niệm đó bị Fourth bóp nghẹt tới hấp hối.

Gemini hít một hơi, vị gió của biển thổi lên mặn chát dù anh không nếm được ngụm nước nào. Những lọn tóc của Fourth rối mù, che loạn mắt. Cậu nhìn về phía biển xa xăm, nơi ánh đêm heo hút đang ôm trọn để phủ lên một màu đen tuyền đáng sợ.

Fourth đứng sát vào Gemini. Tay đút vào túi áo của anh, nhìn cậu bây giờ hệt như một đứa nhỏ làm sai vừa bị trách mắng. Thấy Gemini rút tay mình ra khỏi túi áo. Cậu rất nhanh đã nắm lấy tay anh giữ lại. Hai bàn tay to lớn nắm chặt trong túi áo khoác len.

- Em lạnh.

Mãi tới khi hạt mưa bắt đầu nhỏ xuống mu bàn tay thô cứng đang đặt trên vai Fourth. Cả hai mới cùng quay lại xe về nhà.

Tay và New đã rời đi từ trước.

Bên ngoài trời lách tách mưa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top