Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chạm mặt người quen


   Đã 3 tuần kể từ khi Wanderer đến Mondstalt, cậu làm quen với được khá nhiều bạn mới. Hằng ngày cậu thường hay đi loanh quanh hay làm một vài việc gì đó để giết thời gian

   Một tiếng gió xé toạc không gian " Nổi gió!!!"

  -Á!!! /những con hilichurl bị tiêu diệt/

-Phù, bên đây đã xong

- Wanderer?/ một giọng em bé lanh chanh vang lên /Cậu ta đang làm gì ở đây vậy?

   Wanderer quanh ra sau thấy Nhà lữ hành và Paimon đang đến

- Tch/ cậu toan quay đi thì Nhà lữ hành đã nhanh tay túm được cậu/ !!!

- Sao cậu lại chạy đi vậy?_Paimon lên tiếng hỏi

- Kh,không liên quan đến ngươi, thả cái tay phàm tục ra khỏi cánh tay ngọc ngà của ta đi cái tên này..

-  Không thả_ Nhà lữ hành nhếch mép cười gian

- Hả!!! _Wanderer bật E bay lên nhưng nhà lữ hành  đã tóm ôm chặt lấy eo của Wanderer không buông 

- Thả ta ra, Nhà lữ hành, không thì cả 2 đều sẽ rơi đấy!

- Vậy sao cậu không đừng bay nữa?

- Khô-_ chưa kịp trả lời thì cả 2 đã rơi xuống, may mà thảm cỏ ở Mondstalt đủ dày để giúp cú đáp đất đỡ đau mông hơn _ Chẳng phải ta đã bảo thả rồi cơ mà..../ lúc này cậu bất lực hoàn toàn/

- Xin lỗi mà, cũng tại cậu không dừng đấy chứ 

Paimon bay đến hoảng loạn hỏi Nhà lữ hành có sao không, rồi quay ra quở trách Wanderer đủ thứ. Còn Wanderer nhìn Paimon không nói gì, có vẻ cậu đang suy nghĩ xem Paimon nên chiên hay xào thì ngon hơn

Vì không còn sớm nên cả 3 quyết định quay trở về thành

- Uck...!

- Sao vậy, Wanderer?_Nhà lữ hành thấy cậu kêu lên liền hỏi han 

- ... 

Thấy Wanderer không nói gì, Nhà lữ hành nhìn xuống dưới:- Không lẽ, chân cậu bị đau sao?

- Chắc nãy ngã bị trật chân chăng?_ Paimon tỏ ra quan tâm

- Ấy, vậy thì không hay rồi, để tôi đỡ cậu đến chỗ Giáo đường, ở đó có Barbara, cô ấy rất giỏi trị liệu, có thể trị thương cho cậu_ Nhà lữ hành đề xuất rồi nhanh chóng ngồi xuống

- Này, ta không có yếu đuối như con người các ngươi đâu, vậy nên-_ chưa kịp nói hết cậu Paimon đã đẩy cậu lên lưng Nhà lữ hành

- Vậy cho nhanh_ Paimon phủi tay rồi nhanh chóng bay đến bên cạnh Nhà lữ hành như muốn khoe chiến công

- Các ngươi dám tự ý-

- Aizz, Paimon lát về thành chúng ta qua quán Người săn hươu kiếm gì ăn đi

-Hả?

- Được được, Paimon rất thích Gà nấu hoa ngọt ở đấy nếu có thêm món Thạch bạc hà để tráng miệng nữa thì ngon tuyệt cú mèo

-Này!!!

Nhà lữ hành và Paimon mặc kệ sự phản đối của Wanderer mà thản nhiên bàn luận về bữa tối

- Này, Nhà lữ hành

- Có chuyện gì sao?

- Ngươi không thấy mệt à?

- Sao lại hỏi thế?

- Ngươi đã cõng ta một quãng dài rồi đấy, thật sự không cần nghỉ ngơi sao?

- Ngươi đừng coi thường Nhà lữ hành, cậu ấy khỏe lắm đấy/ Paimon đang cảm thấy rất tự hào/ 

- Paimon nói đúng, đây cũng coi như một hình thức tập luyện thôi, là sự chuẩn bị kĩ càng ấy mà

- Ngươi định làm gì à?

- Tôi cũng không biết, nhưng hành trình của tôi phía trước còn dài lắm nên phải có sự rèn luyện kĩ càng trước khi phải đối mặt với những thử thách sắp tới mà thôi 

- Này, Nhà lữ hành

- Sao vậy?

- Sao ngươi khỏe thế?

Nhà lữ hành mỉm cười: - Khỏe để bế mèo đi khắp nơi đấy!

- Tên điên..._ Wanderer đỏ mặt nói nhỏ, cúi đầu xuống để che đi bộ mặt xinh đẹp đang xấu hổ này y như một chú mèo nhỏ dụi đầu vào chủ nhân của nó để làm nũng. Điều này khiến Nhà lữ hành cảm thấy rất bõ mà nhoẻn miệng cười



........

- Nhà lữ hành không điên! _ Paimon dậm chân lên không khí mà giận dữ phản bác



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top