Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 8

Ngày hôm sau,  Gerard là người tới sớm nhất đội,  anh ta thay đồ đứng tập tâng tập sút suốt một tiếng sau mọi người mới lần lượt có mặt
Lưng áo Gerard ướt nhẹp,  anh ngồi bệch xuống sân thơ thẩn nhìn về một nơi nào đó xa xăm
Jordi vỗ vỗ vai Gerard : Anh ơi?
Gerard : Huh? Jordi? Sao vậy
Jordi :Anh đang buồn hả? Khi ở Barce,  mỗi lần anh buồn anh đều như vậy...
Gerard : Ừ...Mà không sao đâu, em đừng lo
Jordi : Vâng
Jordi ôm Gerard một cái rồi quay lưng đi chạy 5 vòng sân với những người khác,  riêng Gerard đã chạy từ sớm nên không cần
Ramos chạy ngang qua anh, tất nhiên vẫn không thèm nhìn, Ramos không thể thấy được trong mắt Gerard chứa nỗi buồn sâu thẳm đến thế nào...Cậu ấy lần này thật sự là thật lòng yêu Ramos
Suy nghĩ quá nhiều mà thành stress rồi, đầu Gerard ngày càng nhức,  cả đêm qua anh không ngủ,  chỉ ngồi nhớ lại những việc tồi tệ mình đã làm với Ramos...
Chịu không nổi,  anh xoa xoa thái dương chạy lại chỗ HLV xin kiến tập một buổi
Gerard xách balo bỏ về trước sự ngạc nhiên của mọi người kể cả Ramos,  anh chưa từng bỏ một buổi tập nào trước đây
Bóng lưng của Gerard mang một nỗi buồn sâu thẳm mà không thể giải thích được,  đây là lần đầu tiên tất cả mọi người trong đội thấy một Gerard vui vẻ luôn cười đùa với mọi người bây giờ lại buồn bã đến thế
Ramos có lẽ biết... Lý do là do đâu
Anh cũng hi vọng Gerard là thật lòng yêu mình nhưng anh lại tự ép bản thân mình phủ định nó,  đơn giản là anh sợ, rất sợ...sợ cái ngày đó lại diễn ra lần nữa
Tất nhiên...Ramos vẫn còn yêu Gerard của anh
.
.
Gerard ngã lưng xuống giường ở ngôi nhà mà họ từng sống chung, mệt mỏi nhắm nghiền mắt
Sese... Em phải làm sao đây
Anh nằm ở nơi mà hai người từng ân ái, ngủ một giấc đến 9 giờ tối
Gerard tỉnh dậy ,dụi dụi mắt,  cơn nhức đầu cũng giảm đi nhiều, anh ngồi dậy đưa tay với lấy chiếc áo măng tô đen khoác vào người rồi ra ngoài kiếm chỗ ăn tối
Vào lúc đó,  Ramos cũng cùng với Isco đi ăn tối, hai người đang cười đùa thì chợt lặng người vì nhìn thấy Gerard đang ngồi ăn một mình ở quán ven đường, xung quanh là những vỏ lon bia lăn lông lốc
Isco có lẽ không biết nhưng Ramos thì biết rất rõ đây là chỗ mà khi quen nhau Ramos luôn cùng cậu đến đây ăn nhưng lần nào cũng là anh ép buộc thì Gerard mới chịu đi, cậu ấy chê bẩn...
Isco : Anh có muốn cùng ăn không?
Ramos : Không, đi tiếp đi
Isco : Nhưng mà Geri anh ấy...
Ramos : Anh nói không mà!
Ramos đẩy đẩy vai Isco, thấy cậu ta không nhúc nhích liền bỏ đi trước nhưng tay bị giữ lại
Ramos : Em sao thế??
Isco : Không phải!  Geri hình như ngất rồi
Ramos giật mình quay sang nhìn,  thật sự là ngất rồi, còn ngã xuống đất nữa ,  bác chủ quán tuổi đã cao, không có đủ sức để khiêng một người cao gần 2m dậy,  chỉ biết đứng đó loay hoay sợ hãi
Anh lắc đầu chạy lại, cùng Isco mỗi người một tay đỡ Gerard dậy ném vào ghế sau,  Isco đóng cửa lại,  bóp bóp vai
Isco : Ayo ! Geri anh ấy nặng thật
Ramos : Em muốn ăn gì? Anh chở đi mua
Isco :Thôi thôi chở anh ấy về trước đi , rồi đi ăn cũng được
Ramos :Ừ
Chợt Gerard phía sau lầm bầm gì đó, hai mắt vẫn nhắm nghiền
Pique : Sese... Em xin lỗi
Ramos :....
Isco hết nhìn Gerard rồi lại nhìn Ramos
Pique : Xin lỗi...
Gerard nói hết câu này liền không nói gì nữa, thay vào đó là dòng lệ nóng chảy từ khóe mắt kia xuống, hai hàng lông mày của Gerard nhíu chặt, hơi thở rối loạn,  từ trong cổ họng phát ra những tiếng nức nở đáng thương
Ramos gục đầu xuống vô lăng, hai tay nắm chặt nổi cả gân xanh
Cuối cùng là tại sao... Tại sao lại giày vò anh như vậy
Gerard trước giờ cho dù có thua trận hay gặp biến cố gì cậu ta cũng giữ được gương mặt lạnh lùng điềm tĩnh
Bây giờ lại vì anh mà rơi lệ
Ramos động tâm rồi... Anh muốn làm lại từ đầu với Gerard... Nhưng anh cần thêm thời gian,  Geri... Chờ anh
Icso tròn mắt nhìn con người không biết đau khổ là gì kia bây giờ đang nức nở như một đứa bé, dạo trước, khi Barce thua đậm Real Madrid , cả đội ai cũng khóc hết nước mắt, trừ Gerard Pique,  ánh mắt anh ta ngoài trừ có chút tiếc nuối ra thì không còn tí cảm xúc gì cả, an ủi đồng đội xong tự mình rút xuống hầm,  Isco lúc đó cảm thấy Gerard thật vô tâm...
Bây giờ mới biết, không phải anh ấy không có cảm xúc, không biết buồn mà là Gerard không muốn thể hiện nó trước mặt mọi người...là anh che giấu quá giỏi đến mức không ai nhận ra mặc cho trong lòng có đau thế nào,khi buồn, anh không bao giờ cùng người khác uống quá say, chỉ lẳng lặng đem về nhà uống một mình... khóc một mình
Gerard...kiềm nén lâu như vậy... Mệt lắm phải không?
Ramos đưa Gerard quay về ngôi nhà mà họ từng sống chung, dặn Isco ở lại xe,  dìu Gerard lên giường, cởi giày, đắp chăn cho cậu rồi nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên trán của Gerard
Geri... Một chút nữa thôi
Đợi anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top