Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 17: Sách quý và Dạ Phách Thạch [4]

-Ha, quả là một kho tàng sách quý giá

-Nếu các hạ thích, tôi có thể tặng cho bạn

-Thật sao!? Đây đều là những cuốn sách quý cả

-Không sao, coi như quà lần đầu gặp mặt

-Nếu khi nào các hạ cần gì đấy, tại hạ sẽ không chối từ

-Cảm ơn rất nhiều, và giờ thì chúng ta sẽ đi đâu đây


XingQiu suy nghĩ một lúc, cuối cùng như nhớ ra một thứ gì đấy

-Nếu như các hạ thích, chúng ta có thể đi thăm thú danh lam thắng cảnh của Liuye

-Ý rất hay, tôi cũng đang sưu tầm những chương sách của hướng dẫn du ngoạn Liuye

Aether cùng XingQiu đi tới một chủ tiệm sách, JiFang, hỏi mua một chương của hướng dẫn du ngoạn

-Thành thật xin lỗi, chương sách đó đã không được bán từ lâu, có vẻ như không được yêu thích cho lắm..tôi cũng từng bị khiếu nại vì cuốn sách đó

-Phong cách cá nhân quá mạnh sao!?

-Nếu các bạn muốn, sao không đi tìm Thường Cửu Gia ở Khinh Sách Trang, ông ấy sưu tầm rất nhiều loại sách hiếm, có lẽ sẽ có chương các bạn cần

-Vậy chúng ta đi, quyến sách đó đã không được bán từ lâu, nếu muốn có, chỉ có thể tìm tới Khinh Sách Trang, bái kiến vị Thường Cửu Gia đó, tại hạ cũng muốn xem "Thần Tiêu Trảm Kích Lục" quyển 6, là quyển tại hạ đã mong chờ từ lâu

-!!??


Nhiệm vụ truyền thuyết, giang hồ không hỏi xuất thân chính là đây, Aether lòng vui hơ hớ, tự nhiên lại được chân chính trải nghiệm nhiệm vụ này, quả thật là chuyện hiếm có ở đời

-Được, chúng ta đi..

Nhưng trước đến, gậy gộc đao súng đã sẵn sàng, vì Aether biết bản thân đang sắp phải đối mặt với thứ gì

Sau một lúc chạy bộ, leo trèo đủ kiểu mới tới được nhà của Thường Cửu Gia, thì đã thấy ông lão đứng khoanh tay ở cửa, bộ dạng như kiểu Ông giáo có tâm trạng khi mang hết đống sách quý của mình đi cầm đồ để lấy tiền nuôi gia đình vậy

-Thường Cửu Gia, tại hạ là XingQiu, nghe nói chỗ ngài có rất nhiều sách hiếm, nay mạn phép tới thăm, muốn mượn ngài chương "Liuye" trong tập "hướng dẫn du ngoạn Teyvat"

-Hầy, đừng nói chuyện sách với tôi nữa, tôi đang phiền chết đây

-Có chuyện gì sao!?

-Gần đây việc kinh doanh không được tốt lắm, để cầm cự, tôi đã phải bán hết số sách của mình đi, bạn có hiểu điều đấy có nghĩa thế nào không!?


Rất may là Aether ngày xưa thuộc người chơi hệ Ngữ Văn, gì chứ cảm giác này có trong Lão Hạc rồi, cũng may một điều là hôm đấy anh tự nhiên chăm chỉ chép bài, xem nào, tâm trạng ông giáo đau như dao cắt, ông không nghĩ tới chuyện của lão hạc mà chỉ nghĩ tới nỗi đau bán sách của chính mình, là những thứ văn mà cô giáo thời đấy dạy anh

-Tôi hiểu, thật đáng buồn như những tàng thư ấy bị lấy đi

-Thật không ngờ cũng có ngày gặp người có phẩm vị như vậy, bạn nói đúng

-Đi thôi XingQiu, tôi có chút chuyện này..


Aether kéo XingQiu ra một góc, nói nhỏ

-Fatui thường không có ý định nhắm tới bất cứ cá nhân thương gia nào, chuyện này hẳn có kẻ đứng sau phá đám

-Tại hạ nói đúng, vậy các hạ nghĩ đó là ai!??

-Chờ chút bạn sẽ thấy

Sau khi anh vừa kéo XingQiu đi, một nhóm kẻ đi tới, đứng đầu là tên Changhu hách dịch

-Lão Thường, lão nghĩ xong chưa!?

-Các ngươi.....

-Nếu không bán, ngươi biết Fatui sẽ làm gì mà!?


Đến nước này thì thay vì chờ phân cảnh chủ tịch giấu nghề như trong game, Aether đi ra, keme luôn XingQiu đang cảm thấy khó hiểu

-Hầy, sao lúc qué nào cũng có mấy cái chuyện nhân gian thế này vậy!?

-Ngươi là ai!? 

-Truyền Nhân Thần Châu Phái

-Hừ!! Chưa từng nghe qua, mà có đi chăng nữa, hôm nay có Fatui đại nhân chống lưng, có mười cái sư môn như thế cũng không dám đắc tội


Chủ nhân phái này mà nghe được có khi cổ đấm bỏ mẹ Fatui hội chứ ở đấy mà lên mặt, anh cũng chẳng nói chẳng rằng, nhân chi sơ..

-Đạp Đá

Sau một lúc, 3 tên đi đấy đã ngã lăn ra đất, keme cốt truyện vốn có, vì anh biết thằng ôn nào đứng sau rồi

-XingQiu, tại hạ đang có một số kế hoạch

Aether rút một đống tiền sương sương khoảng 50000 Mora cho thường cửu gia, nói nhỏ với XingQiu

-Tôi sẽ đi điều tra vụ này, bạn cũng nên đi đi, tránh đêm dài lắm mộng

-Vậy hai ta sẽ gặp nhau ở Tân Nguyệt Các khi các hạ điều tra xong


Aether chạy đi một lúc, tất nhiên là giả vờ đi điều tra rồi

-Vậy sao!? Thật là một kẻ hèn hạ, phải cho hắn một bài học lớn, tuy nhiên, dựa vào chúng ta thì không thể đủ..

Ừ, mua hết hàng của Mậu Tài Công, anh biết nó mà, nhưng lần này Aether im lặng, phải chứng kiếm tiềm lực của Thương Hội giàu nhất Liuye mới thỏa mãn thú vui tiêu tiền chứ

-Đây là một số bản, các hạ chỉ cần mang nó về đưa cho Phi Vân Thương Hội, chắc chắn họ sẽ giúp

-Họ sẽ giúp khi này sao!? Chẳng lẽ...

-Đừng lo, một tên khách hống hách không ảnh hưởng to lớn gì lắm tới Phi Vân, các hạ xin cứ làm, họ chắc chắn sẽ hiểu..





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top