Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 36: Xung Thiên Thần Tướng!!

-Trời đang tối dần rồi, Paimon cũng đã ngủ, còn cô nàng kia thì [Aether]

Aether lúc này mới nhớ là còn nàng CiCin anh bắt cóc đem về còn đang bị trói, và giờ thì đang nằm ngáy khò khò kia, mà kể cũng tội, xuân hạ thu đông chỉ độc một bộ đồng phục của tổ chức, thấy nó có tội nghiệp không cơ chứ

-Hm, ngủ ngoan nhé Paimon  [Aether]

Aether tiến tới chỗ CiCin kia, khoác áo bông lên người cô nàng, thuận tiện trong lúc đang mặc như thế, chiếc mặt nạ rơi xuống, để lộ ra một gương mặt khả ái và dễ thương

-Ehe, bị lừa rồi chứ gì!? Ta không hề đi ngủ!? [CiCin]

-Tính úp sọt ta khi ta tới gần à!?  [Aether]

-Chính xác, ta đã nuốt một chất kích thích cực mạnh, khi ngươi bắt chuyện, ngươi sẽ bị chất này làm tê liệt tới chết!!!  [CiCin]


Aether đúng là có ngửi thấy một số mùi hạnh nhân phát ra từ miệng cô nàng thật, nhưng kỳ quái là tại sao anh lại ngửi thấy nhưng nàng ta lại chẳng bị làm sao cơ chứ nhỉ!? Tài tình ghê

-Ối chà, ta trúng độc rồi, cứu với, cứu với  [Aether]

Không hề giả trân tới từ vị trí Nhà Lữ Hành, cơ mà sao nó cứ sai sai kiểu gì ấy!?

-Hừ, ngươi...ngươi không bị làm sao hết!!  [CiCin]

-Ừ, mấy cái này chúng chỉ là trò cỏn con với ta thôi  [Aether]

Aether cười phá lên rồi quay lại tiếp tục nấu súp nóng

-À quên, mấy cái truyền thuyết đấy..  [CiCin]

-Truyền thuyết đấy làm sao!?  [Aether]

-Ngươi...kể thêm đi...có được không!??  [CiCin]


Nghe chừng cô nàng này cũng thuộc dạng con gái thư viện đeo kính nghiện sách và hay đọc truyện như Paimon, thấy cũng thú vị, anh cũng tiếp lời

-Thuở đầu khi Hùng vương dựng nước, có vô số trở ngại, một trong số chúng là nạn xâm lăng tới từ các quốc gia bên ngoài, khi đấy, giặc Ân tràn vào bờ cõi Âu Lạc, khí thế như chẻ tre, quân đông tướng nhiều, vua Hùng cùng các tướng cũng khó khăn để cản bước tiến của chúng, bèn reo loa khắp nơi gọi người tài  [Aether]

-Nhà nước khi xưa của ngươi cũng thảm hại thật  [CiCin]

-Cáu đấy, nghe tiếp hẵng nói, khi đấy, ở làng Phù Đổng, một gia đình nọ có hai vợ chồng tuy tuổi đã xế chiều nhưng lại chẳng có lấy một mụn con, một hôm bà lão đi qua cánh đồng, phát hiện ra một bàn chân to lớn như chân của Thủ Vệ Di Tích so với một đứa trẻ vậy, lấy làm lạ, bà bèn đặt chân mình lên ướm thử, khi về nhà, bà lão phát hiện bản thân mình có mang, khi sinh con, bà đặt tên là Gióng  [Aether]

-Ảo vcl thế!? Sao nó lại như thế này!?  [CiCin]

-Thế mới là truyền thuyết, khi cậu bé ra đời, 3 năm không đứng, không nói năng, nhưng cho tới khi vua Hùng là chiếu, cậu bé bèn đứng dậy, bảo mẹ hãy gọi sứ giả vào đây cho con  [Aether]


Giọng điệu Aether lúc này hùng hồn như sấm sét, âm vang nổ khắp cả núi đồi

-Khi sứ giả tới, cậu bé đứng dậy, nói lớn "Ông về bảo vua rèn cho tôi ngựa sắt, một cái áo giáp sắt và một thanh kiếm sắt lên đây", sứ giả nghe vậy, vội trở lại yết kiến, vua cho là chuyện lạ, bèn làm y chang lời Gióng, khi ở nhà, cậu bé khi xưa không đứng không nói nay lại đứng dậy, bảo mẹ hãy nấu cho con một thúng cơm, may áo mới để con mặc  [Aether]

Tiếng động vang bên cạnh khiến cho câu chuyện ngắt quãng, ở nơi đấy, một bầy Hillichur băng đi ra

-Hửm!? Tiếp tục câu chuyện nào!?  [Aether]

Aether triệu tập gậy, vừa đứng thế vừa kể lớn

-Cậu bé ấy ăn hoài, ăn mãi, ăn hết chỗ lương thực dự trữ, áo may lại chật, thấy vậy, hàng xóm khắp nơi kéo nhau sang nhà bà lão giúp đồ cơm, may áo, chẳng mấy chốc, đứa trẻ bụ bẫm hóa thân thành một chàng trai khôi ngô, khí thế bất phàm  [Aether]

-Vừa tránh lại còn cố kể nữa..Á Á Á Á!!  [CiCin]


Đúng thật câu chuyện là như vậy, Aether đang vừa tránh những mũi tên, lưỡi rìu của Hillichur vừa say sưa kể chuyện, dường như có vẻ anh cũng không hề có ý định dừng lại một chút nào cả, như Phù Đổng Thiên Vương vừa ăn vừa lớn, Aether cũng vừa kể vừa đọc hướng di chuyển của đối phương

-Khi nhà vua mang áo giáp sắt tới, Gi óng nhảy lên lưng ngựa, con ngựa vốn chỉ là một thứ kim loại nay hí vang dội trời đất, bay lên không trung  [Aether]

-Thủ Vệ Di Tích!??  [CiCin]

-Chú ngựa ấy thét gầm ra trời lửa, thiêu cháy quân thù, gióng vừa cưỡi ngựa vừa lao đến, giặc Ân chết như ngả rạ, kẻ khóc vang lên, người giẫm lên nhau chạy trốn  [Aether]

Khi Aether rút kiếm ra, Vision Nham Pha Ke cũng đồng thời phát sáng, giúp cho anh có thể hoàn thiện được bộ chiêu thức của mình  [CiCin]

-Thần Châu Quyền: Khí Thiên!  [Aether]


Cho tới khi con Hllichur cuối cùng ngã xuống, dường như lưỡi kiếm của Aether cũng đã không thể chịu được sức mạnh của anh được nữa, nó gẫy vụn rồi tan biến đi

-Này, khỏi phải núp, Đạo Bảo Đoàn  [Aether]

-Biết điều thì giao hết của cải ra đây, ngươi cũng đã không còn vũ khí!!

-Ta đã kể hết chuyện cho cô chưa nhỉ!? Khi chiến đấu, gióng cũng bị gãy kiếm, ngươi có biết ngài đã làm gì không!?  [Aether]

-Làm gì!?  [CiCin]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top