Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 44: Cải tạo

Aether lấy một cốc nước ra pha thêm tý đường và siro vào, trong đầu quanh đi quẩn lại

-Aether, Vision của bạn, nó đang chuyển động... [Jean]

-Hả!? [Aether]

Anh vội vàng rút cái thứ đang treo ở hông ngực mình ra, quả đúng như vậy thật, Vision của anh..nó đang chuyển động...như những kim phút xoay quanh mặt đồng hồ cũ kỹ

-Không..không có chuyện gì đâu.. [Aether]


Aether cố gượng cười cho qua câu hỏi của đội trưởng, nhưng trong lòng anh lại đang nổi cơn giông tố

"Lần trước mình đã suýt ngất xỉu khi phá vỡ được lớp phong ấn, phải cẩn thận"

Aether hoàn toàn không muốn cái chuyện mà đang đánh nhau thì bị choáng mặt và ăn nguyên combo tên lửa đạn đạo của Thủ Vệ Di Tích vào người đâu, nó thốn vãi loèn ấy

-Chủ quán, hôm nay chúng ta sẽ làm gì!?

-Làm gì là làm gì!? Lễ hội kết thúc rồi mà [Aether]

-À...ừ nhỉ!?


Sẽ thật khó nếu Mona không biết cách chi tiêu, ngày nào cũng đi chơi thì sao mà biết được kiếm tiền khổ thế nào cơ chứ!?


À đấy là chủ quán nào đấy sẽ nói như vậy, còn anh thì

-Hôm nay muốn đi nghiên cứu sao!? [Aether]

Anh giờ mới để ý là từ khi Mona về nhà anh, cô tuyệt nhiên chưa hề đả động gì tới việc nghiên cứu cả mặc dù đây chính là lý do khiến nàng chiêm tinh này nợ đìa ra

-Hôm nay cô nghỉ đi, tôi sẽ trông quán cho [Aether]

-Nó có ảnh hưởng tới công việc của anh không!?

-Không, Paimon cũng như vậy, mà nói chung thì cô cứ đi đi, nhớ đừng về khuya quá là được [Aether]


Aether cười rồi mặc tạp dề lên, bắt đầu công việc chính của Cà Phê gió

-Aether aether, bàn này gọi Bánh Mì Chảo

-Aether aether, quý cô này muốn một ly cà phê

-Aether Aether Aether Ảnh Thờ!!

Đây chính là một ví dụ sinh động cho câu hát "Nếu như hoài luôn nói trông em có hâm không", câu trả lời của chàng chủ quán chắc chắn sẽ là "Có"

-Paimon, chúng ta đi ăn trưa thôi [Aether]

-Oài, hôm nay khách vẫn đông như thế, chúng ta kiếm được bao nhiêu!?

-.... [Aether]


Anh có bao giờ đếm tiền đâu mà biết!? Hỏi gì kỳ!?

-À, hôm nay chúng ta vẫn suôn sẻ như bao ngày [Aether]

-Vậy sao!? Mong là mọi chuyện đều ổn

Hình như ngày nào bán cũng lỗ, nhưng lỗ được tiền Aether bù nên anh cũng chẳng để ý mấy luôn

-Hình như ở trên Đỉnh Vọng Phong hôm nay có mưa sao băng đấy, bạn muốn đi không!? [Aether]

-Ý, có mang theo đồ ăn không!?


Nói nhiều anh lại quẳng Paimon vào nồi giờ, cảnh đẹp gì đâu chẳng để ý để ý toàn đồ ăn

-Haizz, thôi bỏ đi, hôm nay tôi đang tính dọn lại quán, chúng ta cũng khá lâu chưa trùng tu lại nhỉ!? [Aether]

Cho tới tận bây giờ Aether mới để ý tới chuyện là Mona đã tới nhà, không thể ngủ chung với Paimon được nữa, cổ bé thì bé thật đấy, nhưng ai biết được sau này lỡ có uống nhầm thứ gì đấy xong phát triển lên thì sao

-Tôi sẽ đi mua chút gỗ và Đá Dạ Phách, bạn ở lại trông quán và treo biển đi, à nếu được thì xin chữ của đội trưởng hay ai đó chữ đẹp ấy, chúng ta sẽ treo biển chính thức tên của nó [Aether]


Nói rồi Aether bắt tay vào việc luôn, xử dụng cổng dịch chuyển, thứ mà mình anh và trợ lý hội mạo hiểm xài được, trở về Liuye, nơi đang rục rịch tổ chức sinh nhật của Thiên Nham Vương, hay với tên quen thuộc, đát đỳ ZhongLi

-Xem nào, ghế gỗ thì lấy loại trầm hương, bàn làm việc  [Aether]cũng cần những loại gỗ chắc chắn, không cần  thơm cũng được

Căn nhà của anh thì chỗ bán quán cũng chỉ ngang một tiệm 20 mét và thêm bên ngoài là 25, thực sự thì khi mua nó Aether đã phải dỡ và phá khá nhiều đồ, chỗ đồ phá anh đã cải tạo thành ghế, nhưng nó cũng quá cũ rồi

-Với phong cách cổ điển thì cũng tiêu khá nhiều đấy, nhưng nó sẽ tạo cảm giác dễ chịu [Aether]


Thuở thiếu thời anh rất thích những quán cà phê ở Phố Cổ, nơi mà quán được làm ngay dưới những căn nhà có tuổi đời trăm năm hay những chung cư cũ, nó yên tĩnh, mát mẻ và quan trọng hơn hết là nó rẻ

[Tác: Nói thật thì tôi làm cái nghề cầm viết gần chục năm mà nhà ở thì đúng chất Trịnh ngày xưa, tôi thích điều đó, một phần vì tôi cũng dell có tiền mua đất:((]

-Đi thôi, cần nhiều gỗ đấy, có nên mua thêm vài loại sách không nhỉ!? Hoa thì có bé nhà bên rồi [Aether]


Aether đi dạo quanh khu vực giàu có nhất Teyvat, lắng nghe những khúc du ca cổ điển

-Ca ca

-Hửm!? Cô bé bán cà chua đây mà [Aether]

-Ca ca, cuối cùng cũng gặp được anh rồi

Aether tìm lại được cô bé bán cà chua nọ, nay đã được mặc trên mình một bộ quần áo chỉnh tề khác xa so với vẻ trước đây lam lội bụi bám

-Haha, nay hưng phấn quá ha, dạo này em thế nào [Aether]

-Ca ca, em được nhận vào Phi Vân hội rồi, em sẽ cố gắng làm việc để trả ơn cho ca ca


Trẻ nhỏ lúc nào cũng hồn nhiên hơn người lớn, Aether cũng đôi khi chỉ mong sẽ có những đứa trẻ tốt bụng mãi thế này, nhưng cuộc sống mà, rồi ai cũng sẽ bị buộc phải lớn thôi

-Vậy hôm nay chị nhân viên giới thiệu cho tôi đi mua tý gỗ được không!? [Aether]

-Ý..anh muốn mua gỗ ạ!? Để em dẫn anh đi!

Cô bé dẫn anh tới gian hàng kia, gặp lại người quen

-Ấy, Aether!? Các hạ hôm nay tới đây chơi sao!? Tiếc quá, tại hạ đang có tý công chuyện [XingQiu]

-Không, hôm nay tôi tới đây làm khách, giới thiệu cho tôi những mẫu gỗ đi, tiền hoa hồng thì tính cho cô bé này [Aether]



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top