Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Lễ Chào Mừng Công Chúa

- Được rồi! Bây giờ đã đến lúc Lễ Chào Mừng Công Chúa mới đến! Đi nhanh lên rồi nói gì thì nói! - Bà ấy đang háo hức sao? Tôi cũng thế..

- Xin chào mừng các tinh linh trên khắp 4 đảo lớn đã đến với Buổi Lễ Chào Mừng Công Chúa Thứ 83. Mong hôm nay sẽ được như buổi lễ của 2 năm trước được yên bình hơn. Được rồi, chúc mọi người vui vẻ! - Tinh linh cười vui vẻ nói lớn.

"Xì xào. xôn xao.."

- Này, xin thất lễ nhưng tôi thấy công chúa lần này như là một người vô dụng cơ, trông như không có một chút sức mạnh gì kể cả hệ Mộc* cơ đấy! - Tên vệ sỹ cau mày.

(*Hệ Mộc: thuộc dạng hệ dân thường, không đặc biệt.)

- Phải đấy, phải đấy! - Dân chúng đồng tình. ...

- Ngậm mồm hết đi! - Nữ hoàng giận dữ nói. - Các ngươi nên nhớ đây là công chúa của các ngươi chứ không phải là một kẻ hạ phàm để các ngươi bàn tán.

 Trông bà khá giận dữ. Tôi không nghĩ rằng bà sẽ tức giận đến thế. Mà thú thật thì tôi cũng đã quá quen với việc bị người khác nghĩ tôi là một đứa không làm ra trò trống gì rồi, tôi hầu như chả còn cảm xúc nữa về những việc ấy.

 Từ lúc bước đến thế giới này. Được tuyển chọn làm công chúa mà không cần bất cứ điều kiện gì, không quan tâm học lực, không coi trọng nhan sắc, không để ý tài năng,... Thì ai lại không muốn làm công chúa kia chứ?

- Được rồi! Bây giờ sẽ đến lúc kiểm tra sức mạnh và giúp công chúa đến phần mọc cánh. - Tinh linh nói có vẻ lo lắng vì sợ rằng công chúa lần này như một phế vật.. Và đúng, tên vệ sỹ đã nói đúng.. Trông công chúa còn không bằng một người vô dụng cơ!

- Hãy đặt tay lên quyển sách này. - Pháp sư trầm giọng.

Tôi không hiểu chuyện gì sẽ xảy ra nhưng trông mọi người đều khá lo lắng, đặc biệt là nữ hoàng.. Trông đôi mắt bà khá u buồn sâu thẳm như đang mong muốn điều gì đó.

Tôi chạm lên bề mặt quyển sách, bỗng nhiên quyển sách ấy động đậy tự lật tới một trang sách lạ. Trong đó viết khá nhiều câu thần chú kỳ quái, tôi không hiểu được.

- Cái.. Cái gì? Chẳng lẽ là lời nguyền trong truyền thuyết sao? - Pháp sư hốt hoảng nói giọng run bần bật.

- Gì.. Gì cơ..? Lời nguyền trong truyền thuyết? - Tôi cũng hoảng hốt theo ông. Mắt nhìn chằm chằm vào quyển sách.

Đột nhiên,

"Uỵch." - Tôi ngã xuống.

- Công.. Công.. Công chúa! - Vị pháp sư lớn tiếng gọi tôi, lo lắng? Có người lo lắng cho tôi?

- Con.. Con gái! - Tiếp đến là nữ hoàng. Là mẹ gọi tôi, bà thật dịu dàng và quan tâm đến tôi.

"Cộc cộc cộc." - Tiếng bước chân của ai đó bước đến, bế tôi lên. 

Tôi cố gắng lờ đờ mở mắt định xem là ai đã bế tôi. Chỉ thấy mỗi mái tóc nâu mượt mà, một đôi mắt bảo thạch.

Dịu dàng bế tôi, áp sát vào ngực người. Thật dễ chịu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top