Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Họ hôn bạn một cách bốc đồng- p2 | Ayato |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tài khoản tác giả: https://dustofthedailylife.tumblr.com

Link bài viết gốc: https://dustofthedailylife.tumblr.com/post/680458828427542528/impulsive-kisses

Dịch: Kiera



"Được rồi, cần thêm một số ghế dài ở đây và ở các quầy hàng ăn uống đằng kia nữa. Nhớ kiểm tra xem chúng ta có đủ nguyên liệu trong kho không... còn đây là danh sách!"

Bạn viết vội một số ghi chú, đưa nó cho một trợ lý đang đứng phía sau. Nếu nói rằng bạn vẫn đang ngập đầu trong trong công việc, lúc này nó sẽ là một cách nói quá. Lễ hội Inazuma hàng năm đã đến gần, thực tế chỉ là buổi tối hôm nay thôi, các cánh cổng sẽ mở ra, bạn có thể nói rằng kế hoạch đã đến khá ổn nhưng nó còn rất xa so với mức hoàn hảo .

Như thường lệ, Hiệp hội Yashiro là người tổ chức chính cho lễ hội và với tư cách là người quản gia mới nhất của họ, bạn muốn công việc này được thực hiện một cách hoàn hảo nhất có thể. Thoma, cậu đồng nghiệp quản gia của bạn đặt tiêu chuẩn khá cao. Anh ấy thậm chí còn không đổ một giọt mồ hôi nào mặc dù anh ấy đang làm gần như tất cả việc cần thiết cho lễ hội. Trong khi đó, bạn vẫn đang vật lộn với cả núi công việc nhưng bạn biết cuối cùng thì điều đó cũng xứng đáng. Lễ hội này cần phải hoàn toàn hoàn hảo - cũng bởi vì bạn muốn tiếp tục công việc quản gia của mình.

"Được rồi!" Trợ lý của bạn cúi đầu, vội vàng chạy đi lo liệu những việc bạn đã ghi lại cho anh ta. Khi đã có thời gian cho riêng mình, bạn ngồi xuống và thở dài, lau đi một ít mồ hôi trên trán, nhớ lại những vài chuyện, bạn vẫn phải hoàn thành công việc cho đến tối nay.

"Đang nghỉ ngơi à?"

"Thoma!" Bạn bật dậy ngay. Bạn đã nói dối và anh ấy ném cho bạn một cái nhìn như muốn nói rằng anh biết cả rồi nhưng đầy lòng trắc ẩn.

"Tôi biết bạn cảm thấy thế nào, công việc hơi nhiều phải không?" Anh ấy hỏi bạn, bạn chỉ gật đầu và nhìn xuống đất trong sự xấu hổ.

"Chà, chúng ta sắp hoàn thành rồi. Bạn có thể treo những chiếc đèn lồng này trên cái cây ở đằng kia được không? Tôi sẽ làm nốt phần còn lại! Sau khi quay trở lại Hiệp hội Yashiro, bạn cứ đi tắm và nghỉ ngơi đi. Còn phần việc đó thì sao? "

"Thật không? Bạn sẽ phải làm rất nhiều việc một mình!"

"Ah, đừng lo lắng về điều đó, tôi đã hoàn thành tất cả việc tổ chức giao và lập kế hoạch cho giai đoạn này một mình trong vài năm qua. Tôi quen rồi!" Thoma chỉ cười khúc khích và đặt một tay lên vai bạn trấn an.

"Được rồi, chỉ những chiếc đèn lồng này thôi đó. Cảm ơn nha, Thoma!"

"Ah, đừng đề cập đến nó nữa!"

Bạn cầm lấy những chiếc đèn lồng và đi đến những cây Yumemiru cần trang trí. Nhưng làm thế nào để bạn có thể đưa những chiếc đèn lồng lên đó? Bạn phải làm gì đây chứ. Bạn chỉ dùng một tay giữ bản thân không rơi xuống đất và một tay cố treo những chiếc đèn lồng với tay kia một cách khá vụng về. Chân càng lúc càng run, ngay khi bạn treo đèn lên, bạn bị hụt chân và ngã ngửa xuống cây. Bạn chuẩn bị tinh thần cho một cú va chạm mạnh với mặt đất nhưng thay vào đó, bạn chỉ va vào một thứ gì đó, hay nói đúng hơn là một người khác, người đã cùng bạn ngã xuống đất.

"Ồ, hãy cẩn thận ở đó nếu không bạn sẽ tự làm hại mình!" KHÔNG, bạn biết giọng nói đó! Đó không phải ai khác chính là...

"Gia chủ Kamisato! Ôi archons, tôi rất xin lỗi!" Bạn nhanh chóng đứng dậy, nhìn xuống người chủ của mình và chính là đại nhân của Hiệp hội Yashiro - Kamisato Ayato, anh đang nằm dưới đất vì sự vụng về của bạn. Làm hỏng cả bộ vest trắng tinh khôi của anh, bạn cảm thấy vô cùng xấu hổ. Bạn cho rằng mình có thể phải chuẩn bị sớm tìm kiếm công việc mới vì bạn sắp bị đuổi việc.

"Ồ không, bộ vest của ngài! Tôi sẽ giặt ngay. Ngài có đau không? Làm ơn, tôi không cố ý - "Bạn bị cắt ngang bởi một nụ cười thích thú khiến bạn nhìn anh ta một cách khó hiểu.

"Làm ơn, đừng dằn vặt bản thân quá. Tôi sẽ cho người làm sạch nó sau. "

Anh ấy đứng dậy phủi bụi bẩn trên bộ vest, nhìn thẳng vào mắt bạn và mỉm cười lịch sự khiến tim bạn loạn nhịp. Nguyền rủa bạn vì đã bạc bẽo với ông chủ của mình.

"Tôi sẽ về gia trang ngay. Thoma cho tôi biết bạn đã hoàn thành mọi việc, vì vậy tôi đã đi tìm bạn, để chúng ta có thể quay về cùng với nhau. "

"Uh–, tất nhiên là có, thưa ngài!"

Khi về đến dinh thự, bạn tắm rửa, mặc bộ kimono thoải mái của mình và vừa định ngồi xuống nệm futon để nghỉ ngơi thì bạn nghe thấy tiếng gõ cửa. Khi mở cửa, bạn khá ngạc nhiên và cũng rất bối rối trước cảnh tượng hiện ra trước mắt bạn. Ayato đứng đó, trong một bộ yukata giản dị với một đường xẻ ngực. Bạn chưa bao giờ thấy anh ấy mặc bất cứ thứ gì ngoài bộ đồ thường ngày, bạn có thể cảm thấy má mình ửng hồng, mắt lướt qua làn da anh mà bạn có thể nhìn thấy. Ôi Archons, bạn đang nhìn anh ấy chằm chằm.

"Uhm, ngài cần gì, thưa Chúa?"

Bạn vẫn còn cảm thấy xấu hổ vì những gì đã xảy ra trước đó. Nghĩ rằng bạn ngã vào lòng anh ta, bạn đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất - bạn cho rằng mình sắp bị sa thải. Chẳng có ích gì khi bạn chỉ nhìn chằm chằm vào ngực anh ta một cách rõ ràng.

Anh ấy tiến lại gần bạn vài bước cho đến khi đứng trong phòng bạn nhưng thay vì thông báo bằng văn bản mà bạn mong đợi, anh ấy đưa cho bạn chiếc cốc mà anh ấy đang cầm trên tay.

"Người hầu của tôi đã mang những thứ này từ thành phố, tôi nghĩ rằng anh ấy gọi nó là Dango... Boba? Tôi cũng muốn bạn có một cái. Nó có vị khá dễ chịu ". Bạn hơi ngạc nhiên vì không hiểu tại sao anh ấy lại muốn đến phòng bạn vì chuyện này, nhưng dù sao cũng nên cảm ơn anh ấy và thử xem. Nó có mùi vị lạ thường, mịn màng trên lưỡi và có bọt bong bóng giống như một vụ nổ vị ngọt trong miệng của bạn.

"Ồ, thật ngon, ngọt thật đó và - thưa ngài?" Bạn nhìn lên và khuôn mặt anh ấy đột nhiên tiến lại gần bạn một cách nguy hiểm. Đôi mắt hoa oải hương của anh nhìn thẳng vào đôi môi bạn với cái nhìn mà bạn không thể hiểu được và trước khi bạn biết điều đó, anh ấy đã đưa tay vào những lọn tóc sau đầu bạn và hôn bạn thật lâu khiến đầu bạn quay cuồng. Anh thầm mừng vì cuối cùng anh ấy cũng đã lấy hết can đảm để làm như vậy với bạn. Cảm giác bạn ngả người và chìm vào nụ hôn khiến anh ấy cảm thấy mình là người đàn ông hạnh phúc nhất đang sống. Khi môi hai bạn tách nhau ra lần nữa, mắt anh ấy nhìn chằm chằm vào cây dango rồi nhìn thẳng vào mắt bạn.

"Nó không ngọt ngào bằng em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top