Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chiết Hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nguồn: https://write.as/sfbt856zz5g07

________________

Cung Thượng Giác luôn luôn cảm thấy đệ đệ đang câu dẫn hắn.
Thiếu niên dựa lên án thư, eo nhỏ hơi sụp xuống, xích lại gần nhìn thẻ tre ở trong tay hắn. Tóc dài theo động tác cúi người xõa rơi trước ngực, mang theo chút mùi dược liệu đăng đắng.
Cung Viễn Chủy nhìn thẻ tre một cách nghiêm túc, không chút chú ý tới ánh mắt của ca ca đang dần dần trở nên tối sầm.
- Viễn Chủy.
Cung Thượng Giác khẽ cười, ánh mắt rơi vào cánh môi đỏ mọng của thiếu niên, ý cười càng thêm sâu.
- Hôm nay ở lại Giác cung đi.
Đêm dần khuya, thế nhưng bên trong Giác cung đèn đuốc vẫn sáng trưng.
Cung Viễn Chủy từ bể tắm đi ra, phủ lên người một kiện áo ngủ rồi hướng về phía giường ngủ. Đuôi tóc còn thấm nước, than ở trong phòng được thiêu liên tục, cho nên cũng không cảm thấy lạnh.
- Lại không lau tóc.
Cung Thượng Giác vừa mới vào phòng liền nhìn thấy liền một màn này. Hắn bế người ra khỏi giường, chải lại mái tóc dài ướt đẫm. Ngón tay thuận theo thái dương đi xuống, nhẹ nhàng mơn trớn khuôn mặt của đệ đệ, cuối cùng dừng lại ở bên cánh môi đỏ mọng, xoa nhẹ môi châu tròn trịa.
Cung Viễn Chủy có chút mơ hồ, bị Cung Thượng Giác nắm lấy cổ nên không thể cử động. Thiếu niên đành phải thuận theo động tác của ca ca, nhẹ nhàng cọ xát vào lòng bàn tay của hắn, biểu lộ ra ý cười dịu ngoan.
Ngón tay đột nhiên dùng sức, ngón tay thon dài tiến quân thần tốc, thẳng tắp đâm vào trong miệng Cung Viễn Chủy. Yết hầu vô thức co rút lại, vành mắt của Viễn Chủy lập tức đỏ lên.
Ngón tay hơi lui ra bên ngoài một chút, sau đó liền kẹp lấy đầu lưỡi của đệ đệ mà đùa bỡn, nước bọt nuốt không kịp, thuận khóe miệng tràn ra, chảy xuống cằm nhỏ.
- Ca?
Bên trong miệng Cung Viễn Chủy vẫn còn ngậm ngón tay của ca ca cho nên lúc nói chuyện có hơi khó khăn. Tuy thủ phạm trêu chọc khiến thiếu niên khó chịu đang đứng trước mặt nhưng Viễn Chủy vẫn không đành lòng trách móc hắn một câu.
Ngón tay rời khỏi khoang miệng, ở không trung kéo ra một sợi tơ bạc. Đốt ngón tay thon dài bị một tầng thủy quang bao bọc, dọc theo vạt áo tiến vào thăm dò eo hông. Đầu ngón tay đụng vào da thịt mang theo cảm giác lành lạnh khiến Viễn Chủy nhịn không được mà run rẩy một chút.
Hai tay Cung Thượng Giác vòng qua eo đệ đệ, thân thể Cung Viễn Chính theo bản năng run lên, trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ nghẹn ngào, bộ đồ ngủ vốn đã rộng rãi hiện tại đã tản ra, nửa khoác nửa treo ở trên thân.
Cung Thượng Giác nhìn đệ đệ của mình, sâu trong đáy mắt mang theo ý cười, cùng dục vọng không thể dập tắt.
Da thịt của đệ đệ trắng nõn, thường ngày không thấy được ánh sáng giờ phút này đã hoàn toàn lộ ra ngoài không khí. Dưới ánh nến lờ mờ càng thêm nõn nà, giống như một khối bạch ngọc thượng hạng.
Ngón tay của Cung Thượng Giác tiếp tục đi xuống, từng tấc từng tấc miêu tả lại vòng eo mảnh mai mềm dẻo, giống như cành liễu chưa từng trải qua mưa gió.
Ngón tay chậm chạp di chuyển, du tẩu dọc theo eo hông. Lòng bàn tay niết qua nhũ nãi, Cung Thượng Giác cúi đầu xuống, để lại từng đóa hồng mai lên trên thân thể bạch ngọc.
- Ngô...
Hơi thở của Cung Viễn Chủy càng thêm dồn dập, gương mặt nổi lên ráng đỏ. Y phục đều đã bị ca ca lột sạch sẽ, hoa huyệt cũng bắt đầu ngứa ngáy. Hai chân vô thức muốn khép chặt lại bị ca ca đè ép mở ra. Cung Thượng Giác cũng không giảm khí lực, lưu lại một mảnh dấu tay đỏ rực ở trên bắl đùi.
Bàn tay của Cung Thượng Giác nâng tiểu tính khí non nớt lên, ác ý trêu chọc. Đầu ngón tay thỉnh thoảng mơn trớn hai túi tinh nguyên, cọ qua hoa huyệt. Hoa môi ngậm lấy một đoạn đốt ngón tay, vách trong trơn ướt hé ra phun chút dâm dịch.
- Ướt.
Cung Thượng Giác khẽ cười, sau đó lại thêm vào một ngón tay khiến người ở dưới thân thở dốc.
Trong phòng ấm áp như ngày xuân, hai chân của Cung Viễn Chủy gác ở bên hông ca ca, trên khuôn mặt nhỏ nổi lên một rặng mây đỏ.
Đôi bàn tay mảnh khảnh khỏe khoắn với khớp xương rõ ràng, ngày thường dùng để cầm đao và cầm bút giờ đây bị kẹp giữa hai chân Viễn Chủy, ở trong hoa huyệt tùy ý dày vò vách trong ẩm ướt khiến thiếu niên tê dại.
Nhưng Cung Thượng Giác ngay lúc này lại nổi lên ác ý. Hắn hơi kéo tay ra, chỉ đảo quanh trước cửa huyệt, hơi cắm nhẹ vào mà không tiến sâu thêm.
- Ca... Đừng... Làm như vậy...
Cung Viễn Chủy bị ca ca trêu cợt đến mức suýt chút nữa đã bật khóc. Thiếu niên giơ chân lên, ngậl ngừng cọ lên eo của huynh trưởng, cố gắng khơi dậy lòng trắc ẩn của đối phương, ngừng hành hạ Viễn Chủy như thế này
- Ách!
Đầu ngón tay dùng lực ấn vào điểm nhạy cảm, âm vật bị người chơi đến sưng cứng, dâm thủy không ngăn được mà chảy xuống dưới, thấm ướt toàn bộ bàn tay của Cung Thượng Giác. Thịt mềm ở bên trong gấp gáp xoắn chặt, run rẩy co rút. Quả nhiên là bị huynh trưởng dùng ngón tay chơi đến cao trào.
Cung Thượng Giác nắm ấy eo của đệ đệ, tính khí to dài cứng rắn đặt ở trước cửa huyệt, đẩy ra tấc từng tấc nhục bích, trực tiếp đâm đến hoa tâm.
Tính khí cắm ở trong huyệt, tư thế ngồi khiến đồ vật to lớn đi vào càng sâu. Cung Viễn Chủy tựa lên bờ vai của ca ca, bật ra vài tiếng nghẹn ngào.
Tính khí thao vừa sâu vừa tàn nhẫn, Cung Viễn Chủy bị đặt ở bên giường. Giường gỗ lạnh lẽo khiến thiếu niên co rúm người lại. Những hình chạm khắc trên giường gỗ in lên trên làn da trắng trẻo, để lại vài vết tích đỏ hồng.
Cung Thượng Giác ôm đệ đệ, mỗi lần đẩy hông đều thao đến cực sâu. Bụng nhỏ cũng bị đỉnh lên một độ cung.
- Ca ca...
Cung Viễn Chủy dựa ở trên thân ca ca, nước mắt giàn dụa, sợi tóc ướt sũng dán ở trên mặt. Hai chân thon dài hai cũng không gắng gượng được, rơi m ở trên giường run lập cập. Hai tay ôm huynh trưởng, giống như đang chìm nổi trong bể dục thì bắt được một cọng cỏ cứu mạng duy nhất
Quanh thân Viễn Chủy rướm ra một tầng mồ hôi mỏng, cả người đều giống như mới được vớt ra  từ trong nước. Thiếu niên thẳng lưng đứng người dậy, môi đỏ dán bên miệng ca ca, tinh tế liếm láp. Y bị người đè ép phần gáy lại, hôn đến khi không thể thở được cũng chưa hề buông ra.
Viễn Chủy hơi mở mắt, hàng mi ướt đẫm run rẩy, ánh mắt mơ màng, lộ ra đầu lưỡi đỏ. Viễn Chủy bị thao đến thất thần, thế nhưng ánh mắt vẫn chăm chú nhìn ca ca, phảng phất như thế gian chỉ có một người.
Cung Thượng Giác cực kỳ yêu bộ dáng quấn quýt si mê này của ấu đệ. Tâm hắn không khỏi mềm nhũn, tuy nhiên động tác vẫn không chút lưu tình. Tính khí to dài phá vỡ cung khẩu, đỉnh lên hoa tâm mẫn cảm.
Trong phòng một mảnh kiều diễm, tiếng thở dốc cùng tiếng nước hòa lẫn vào nhau, bên tai là thanh âm ngọt nị của đệ đệ cùng tấu lên một đoạn nhạc khúc mỹ diệu.
Vách trong trơn ẩm ướt mềm, dâm thủy tuôn không ngừng. Cửa huyệt bị động tác vừa nhanh vừa mạnh đánh ra bọt trắng, thấm ướt chăn gấm dưới thân, lưu lại một vệt nước đậm màu.
Cung Viễn Chủy ghé vào trong ngực ca ca, trong mắt tràn ngập nước. Khoái cảm dâng lên vừa nhanh lại vừa mạnh khiến tiểu tính khí run lên, dường như muốn bắn lại bị ca ca đưa tay chặn lại. Cung Viễn Chủy nghẹn khuất, ngón tay cào loạn lên trên lưng của Cung Thượng Giác.
- Để cho đệ.. bắn... Ô... Ca....
- Nhịn một chút, cùng ca ca bắn.
Cung Thượng Giác ôm người, dụ dỗ nói. Động tác dưới thân không ngừng lại, cắm rút vừa nhanh vừa mạnh. Cung Viễn Chủy chỉ cảm thấy vách trong của mình cũng bắt đầu run lên, vừa khóc vừa thở gấp, nói không nổi một câu hoàn chỉnh.
Từ hoa tâm lại phun ra một cỗ dâm dịch xối lên tính khí của ca ca. Cung Thượng Giác thở hắt, bắn vào bên trong thân thể của đệ đệ.
Tinh nguyên rót vào cung khang, Cung Viễn Chủy chỉ cảm thấy trước mắt có ánh trắng lóe lên, tiểu tính khí cũng tiết ra. Bạch tinh dâm thủy hòa lẫn với nhau, chảy xuống eo thon, dâm loạn không chịu nổi.
Cung Thượng Giác rút tính khí từ trong hoa huyệt ra, ôm người đi tắm rửa. Cung Viễn Chủy mệt mỏi lười nhác, tùy ý để huynh trưởng chăm sóc mình.
Hai người đổi áo ngủ áo, trở về giường. Cung Viễn Chủy lúc này đã vô cùng buồn ngủ, thế nhưng vẫn cố gắng rút vào trong ngực ca ca, nằm trong hơi thở tràn ngập hương nguyệt quế quen thuộc. Cung Thượng Giác vươn tay ôm đệ đệ, ôn nhu hôn lên trán, ôm nhau ngủ thiếp đi.
Ngoài trời tuyết rơi trắng xóa, trong phòng xuân ý dạt dào, trong đêm cuối đông, một đóa hoa chỉ thuộc về Cung Thượng Giác nở rộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top