Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Giác công tử, người đừng sinh khí với Viễn Chuỷ đệ đệ." Thượng Quan Thiển chống người về phía trước, cúi đầu run bần bật, chịu đựng đau đớn vì Cung Viễn Chuỷ giải vây, một bộ dáng rộng lượng.

"Viễn Chuỷ đệ đệ lo lắng cho người, sợ hãi ta giả mạo thân phận... Y vì ngươi mới như vậy, ngươi không cần hiểu lầm y."

"Thượng Quan Thiển, không được kêu ta là đệ đệ, cũng không cần tâm địa giả dối của ngươi."

"Ai nói ta hiểu lầm đệ ấy?" Cung Thượng Giác nhìn nữ nhân diễn đủ rồi, giờ phút này hắn cũng mất kiên nhẫn, "Viễn Chuỷ ---"

"Đã đi rồi," Thượng Quan Thiển bỗng nhiên cười ra tiếng, lúc này nàng ngồi thẳng thân mình nhìn Cung Thượng Giác, nơi nào mệt nhọc đáng thương như lúc nãy, "Giác công tử hôm nay thả ta ra, chắc là đã hạ quyết tâm, chỉ là không biết... Giác công tử tính khi nào đưa ta ra ngoài."

"Chuyện bí dược ngươi xử lý như thế nào?" Cung Thượng Giác vốn định đuổi theo đệ đệ, nhưng tâm trí vẫn đang suy nghĩ về Vô Phong bí dược, chỉ phải ngồi lại bên giường Thượng Quan Thiển, đổ ly trà đưa tới.

"Giác công tử yên tâm, ta tuy là người Vô Phong, nhưng cũng là người biết giữ lời hứa. Huống chi Chuỷ công tử tinh thông dược lý, nếu phương thuốc kia có vấn đề, y liếc mắt liền có thể nhận ra..."

Thượng Quan Thiển tiếp nhận chén trà, lẳng lặng nhìn nước trà bên trong, thở dài.

"Đến lúc đó, nếu như Giác công tử muốn mệnh của ta, cũng là dễ như trở bàn tay."

"Vì sao không uống." Cung Thượng Giác nhìn nàng, lại đem cái ly trước người đẩy tới, con ngươi mang theo huyết tinh đã thu liễm vài phần, "Uống xong đi."

Trong trà có độc.

Nhưng nếu chết ngay, sẽ chỉ làm nàng đau nhất thời.

Cung Thượng Giác, ngươi thật đúng là không muốn để đệ đệ ăn dù chỉ là nửa phần mệt.

...

Cung Viễn Chuỷ tức giận ngợp trời, một đường đè nặng hoả khí ra đến trước sân viện Thượng Quan Thiển, nhưng ngực y lại quặn đau dị thường, không lâu sau liền có chút khó thở, chỉ đứng im cũng mệt đến lợi hại.

"Chuỷ công tử, ngài đây là ---" Có người hầu thấy y thân thể không khoẻ, vừa định tiến lên dìu liền bị y đẩy ra, "Đều cút ngay, không được chạm vào ta!"

"Mau đi chỗ Thượng Quan cô nương thỉnh Giác công tử." Có tiếng người thúc giục.

"Không được đi!" Cung Viễn Chuỷ duỗi tay đỡ lấy cột trụ hành lang bên cạnh, y thở ra nhiều mà thở vào vô cùng ít ỏi, một khuôn mặt trắng đến không có một tia huyết sắc, suy yếu đến nỗi không thể đứng vững, mạnh mẽ dựa vào cây cột mới làm chính mình trở nên không chật vật tới vậy.

"Chuỷ công tử, xin thứ tội." Người hầu nhanh chóng quyết định, phân phó đi xuống, "Mau--- mau đi thỉnh Giác công tử, nói rằng tình huống Chuỷ công tử không đúng."

"Cẩu nô tài! Dám không nghe mệnh lệnh của ta, thật to gan ---" Y còn định mắng thêm chút, nhưng thanh âm lại càng ngày càng thấp, xung quanh môi bắt đầu hiện từng chấm nhỏ.

"Không kịp rồi, qua Chuỷ cung mời y sư, mau ---" Kim Phục vội vàng chạy tới, nhìn thấy bộ dáng của Cung Viễn Chuỷ cũng không dám động vào, chỉ phải tiến lên lấy ra tên lệnh sau lưng y, "Chuỷ công tử, thuộc hạ đắc tội."

Thời điểm Cung Thượng Giác chạy tới, Cung Viễn Chuỷ đã mất đi ý thức.

"Người Chuỷ cung tới chưa?" Cung Thượng Giác bế đệ đệ lên, lại không biết nơi nào đụng đau khiến y càng thở càng gấp, "Tại sao lại phát bệnh tim?"

Mấy ngày nay rõ ràng bảo dưỡng không tồi, hắn cũng dựa theo phối phương bên Nguyệt cung giúp đệ đệ thi dược, không nghĩ tới lúc bệnh đột nhiên phát tác lại vẫn lợi hại như vậy.

Xem ra chỉ có thể trước tiên đưa Thượng Quan Thiển ra ngoài, lấy Vô Phong bí dược vào tay.

"Ngày mai ta sẽ tìm cơ hội đưa ngươi xuống núi."

Xem ra thân thể Cung Viễn Chuỷ không chờ lâu được nữa.

Thượng Quan Thiển nhạt nhẽo cười, trên mặt lại là bộ dáng thập phần cảm kích, "Cảm ơn Giác công tử, tiểu nữ sẽ vì Giác công tử dâng lên Vô Phong bí dược."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top