Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2.4: Hai ngày: Chiếm hữu [Cao H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cảnh báo: H từ đầu đến cuối







______________________________________

Đang bối rối thì bị một vật cương cứng cọ xát vào bắp chân khiến cho bản thân bị giật mình.

Cung Viễn Chủy như nhận ra điều gì toàn thân mềm nhũn, mất hết sức lực, mặt ửng hồng.

"Ca ca" Âm thanh mang chút rên rỉ khoái lạc chẳng biết vô tình hay cố ý đã thành công kích thích Cung Thượng Giác.

"Viễn Chủy cho phép ta nhé?"

"Ca ca, việc gì?" Đôi môi run rẩy vẫn gắng giữ bình tĩnh bằng cách ép chặt vào nhau.

"Không phải đệ bảo việc gì cũng nghe ta sao?" Cung Thượng Giác ghé sát vào tai tiểu độc oa phì phà còn tiện liếm nhẹ một cái.

"Chỉ cần là điều ca ca muốn ta nhất định sẽ đáp ứng" Cung Viễn Chủy vẫn tìm cách thoát khỏi vòng tay Cung Thượng Giác dẫu cho hoàn toàn không có khả năng.

"Vậy há miệng ra" Cung Viễn Chủy hiểu ý của đối phương nhưng hắn tự nguyện. Ai bảo hắn đã yêu tên đó được hơn một kiếp, bây giờ đối phương chủ động như vậy, bảo hắn moi tim hắn cũng sẵn lòng. Chút chuyện nghịch thiên này có tính là gì?

Cung Thượng Giác cắn bờ môi trên của Cung Viễn Chủy rồi từ từ luồn lưỡi vào.

Chiếc lưỡi của hắn cũng gian manh như chủ tử của nó vậy, hết trêu chọc rồi lại thọt thật sâu vào. Còn tay thì liên tục bóp lấy vòng eo nhỏ bé của thiếu niên, sau đó còn di chuyển vào một vùng khác.

Thú thật chiếc lưỡi của Cung Thượng Giác quá giảo hoạt, Cung Viễn Chủy không theo nổi đành mặc Cung Thượng Giác lộng hành.

"Ca ca đừng" Cung Thượng Giác đã xoa nắn vùng mông của Cung Viễn Chủy từ lâu, hắn thậm chí còn trêu chọc đối phương bằng cách di chuyển qua mép khe.

"Viễn Chủy ngoan, yên lặng, sẽ không sao đâu" Cung Thượng Giác chơi chán khoang miệng thì chuyển qua liếm láp phần cổ.

Yết hầu chuyển động bây giờ chẳng khác gì ngòi nổ kích thích dục vọng của nam nhân. Yết hầu non nớt hết bị ấn bởi lưỡi rồi lại bị mút không ngừng, dần biến màu.

Cung Thượng Giác cảm thấy dưới nước quá bất tiện liền bế tiểu cung chủ lên sàn.

Thú thực, hắn đâu đủ kiên nhẫn để bế người ta lên giường, đành để bảo bảo chịu thiệt một chút.

Cung Viễn Chủy lúc say lúc tỉnh táo, cắn lên bả vai Cung Thượng Giác.

"Tiểu quỷ quả nhiên rất nghịch"

Cung Thượng Giác từ từ nới lỏng khoảng cách hai khe, hắn cắn vào ti trước của Cung Viễn Chủy rồi đưa ngoại vật vào.

Cảm giác lạ lẫm khiến Cung Viễn Chủy tỉnh táo hơn bao giờ hết. Cung Thượng Giác còn chưa kịp xuất thì bị đẩy ra chẳng khác gì miếng ngon đến miệng còn không thể ăn.

"Ca ca, như thế này là không tốt dù gì ta cũng là một nam nhân"

"Vậy đệ có yêu ta không ?"

"Yêu"

"Vậy hãy im lặng"

Cung Viễn Chủy còn định nói tiếp thì bị một cột thịt che lấp hết khuôn miệng.

Cung Thượng Giác nhấp nhô không ngừng, Cung Viễn Chủy càng rên hắn càng nhanh.

Tiếng ú ớ chẳng khác gì bản ca gợi dục, đến cực hạn, chiếc vòi sưng lên bắn ra tinh dịch thoả lấp khuôn miệng nhỏ nhắn.

Cung Viễn Chủy vừa mới nhả ra phân nửa thì bị bàn tay to lớn bịt lại.

"Nuốt đi bảo bối"

Khuôn mặt thỏa mãn, cuồng dâm này quá khác xa với một Cung Thượng Giác trong kiếp trước nhưng Cung Thượng Giác chính là Cung Thượng Giác, kiếp trước hay kiếp này đều không có gì khác biệt. Hơn nữa nhìn vào Cung Viễn Chủy, không phải hắn cũng đang chìm vào loại dục vọng dơ bẩn này sao?

Chẳng còn cách nào khác ngoài nuốt loại dịch đặc sệt này.

Cung Thượng Giác thậm chí còn không định dừng lại. Nhìn người phía dưới đã bị kích tình tới quặn chân, Cung Thượng Giác giữ chặt hông của đối phương, đưa dương vật vào trong.

Từng động tác thực hiện ở trong khoang miệng đang được tái hiện lại toàn bộ ở phía dưới. Chỉ là lần này có mạnh hơn và nhanh hơn.

Đang hăng say, Cung Thượng Giác lại cười một cái khiến Cung Viễn Chủy chấn kinh. Đột nhiên cười là thế nào? Cục thịt đang ở trong hạ bộ đột nhiên dừng lại không đâm sâu cũng chẳng rút ra.

Vừa hay người phía dưới chịu không nổi, dâm thủy chảy ra dính lên dương vật.

Cung Thượng Giác vuốt nhẹ lấy dung dịch trên nền đất bôi lên khuôn mặt đang rưng rưng nước mắt kia.

"Ca ca, dừng lại được rồi"

"Ô, không phải đệ đệ cũng đang chìm trong biển tình sao? Đệ đệ không cần ta giúp đệ giải tỏa ư? Không sao, ta vẫn đang dừng mà"

"Đệ không phải là ý đó"

"Vậy là đệ muốn ta tiếp tục, cầu xin ta đi "

"Ca ca đệ không chịu nổi nữa, ca ca hay đưa ra đi. Ta cầu xin ca ca"

Cung Thượng Giác đẩy mạnh, thậm chí chạm đỉnh, khúc nhạc dưới thân lại vang lên.

Cung Viễn Chủy kiệt sức nằm yên, Cung Thượng Giác lại chẳng để hắn nghỉ ngơi, hắn vẫn liên tục vận động.

Hết dùng chiếc vòi lại cúi xuống liếm hạ bộ. Vùng trong của Cung Viễn Chủy ấm hơn bao giờ hết, Cung Thượng Giác lại lạnh rồi đành nhờ Cung Viễn Chủy ủ ấm thay hắn vậy.

Hết đợt này tới đợt khác, từng đợt sóng trào dâng nhấn chìm cả hai vào khoái lạc.

Sau một hồi vận động mạnh, Cung Thượng Giác cuối cùng cũng dừng lại.

Tên quái vật này ấy vậy mà hành hạ đứa trẻ mười lăm tuổi từ tối tới tận gần sáng.

Chẳng qua là nhìn đứa trẻ vì mệt mà thiếp đi, hắn không nỡ. Cung Thượng Giác nhấc bổng Cung Viễn Chủy xuống bồn tắm tẩy rửa hết đống dịch dính trên cơ thể.

Nhìn đứa trẻ thấm mệt, hắn cũng không hối hận cho lắm. Nếu được chọn lại lần nữa hắn vẫn sẽ làm vậy.

Mặc kệ đạo lý hàm hồ gì, nếu hắn còn không ăn nữa thì đợi đến khi hương cơ thể của Cung Viễn Chủy mê hoặc kẻ khác thì chẳng lẽ hắn mất phần.

Một màn điên loạn tối qua dù cho Cung Viễn Chủy có van xin nhưng Cung Viễn Chủy không từ chối. Cho nên Cung Viễn Chủy chính là chấp thuận việc hắn là người của Cung Thượng Giác.

Ở dưới làn nước, Cung Thượng Giác còn không kiêng dè gì mà trêu chọc hạ bộ của đối phương, mút toàn thân.

Kết quả để lại đống vết thâm tím trên người thiếu niên. Nhất là cục yết hầu đã sưng tấy từ lâu.

Phân nửa thời gian tẩy rửa, Cung Thượng Giác đã dùng hết công suất của miệng hắn.

Thiếu niên lần nữa tỉnh dậy đã được mặc đồ ở trên giường. Nghĩ tới chuyện tối qua, cả cơ thể lạnh toát.

Cung Viễn Chủy cho rằng là mơ, không thể nào Cung Thượng Giác lại làm thế với hắn nhưng hắn muốn dậy khỏi giường lại không được.

Toàn thân đau nhức, đặc biệt là nửa thân dưới. Chưa kể vết đỏ tím còn tràn lan khắp người khiến đầu hắn tê dại.

Cung Thượng Giác chả kiêng nể gì, bung vài phần sức lực mặc kệ đối phương vừa mới mười lăm.

Tiếng bước chân càng gần khiến Cung Viễn Chủy càng sợ bí mật bị bại lộ. Những người khác sẽ nghĩ gì khi nhìn thấy Chủy cung chủ trong bộ dạng này.

May thay chỉ là Cung Thượng Giác bước vào mang theo bát cháo ấm nóng.

Vừa nhìn thấy là hắn, cún con liền rúc vào trong chăn, chẳng dám nghĩ tới chuyện ấy. Nhưng hà là chuyện gì không muốn nghĩ tới thì càng không thể vứt ra khỏi đầu.

"Dậy rồi thì mau ăn đi" Cung Thượng Giác bình tĩnh kì lạ. Hắn vẫn giữ được vẻ uy nghiêm sau khi bày ra bộ mặt biến thái tối qua một cách hoàn hảo.

"Tối qua, ta uống hơi nhiều nên không nhớ được gì, ta có làm gì quá đáng không?"

Cung Viễn Chủy mặt đỏ bừng không biết giải thích ra sao đành phản bác.

"Dạ không"

"Thật ư? Nhưng ta thì thấy hơi kì lạ"

"Ca ca không làm gì hết"

"Nếu đệ không nhớ gì hết thì để ta gợi cho đệ vậy"

"C-ca ca, ta nhớ ra rồi" Cung Viễn Chủy vội xua tay.

Cung Thượng Giác nhìn chú cún con hở một chút lại đỏ mặt này đã không muốn phải chờ đợi tiếp mà hành sự ngay.

Tất nhiên thời gian có hạn, việc muốn làm hắn làm không nổi. Vừa đủ cho bảo bối của hắn nghỉ ngơi.

Dẫu vậy, đùa một chút cũng được. Cung Thượng Giác dựa vào tai thì thầm: "Lần sau ta trở lại, đệ không được ngủ trước nữa đấy"

Cung Thượng Giác lần này đi cũng không biết bao lâu nhưng định là rất lâu.

"Bây giờ ăn chút gì đi" Cung Thượng Giác đưa thìa cháo lại gần, Cung Viễn Chủy né tránh.

Chẳng nói chẳng rằng, Cung Thượng Giác ngồi xuống, đem người bên cạnh bế vào trong lòng.

"Há miệng ra, hay phải để ta dùng cách thô bạo hơn"

Cung Viễn Chủy đành bất lực mở miệng nhai nuốt, trong khoang miệng còn dư chút hương vị của loại dịch kia.

Vừa nuốt một miếng, loại cảm giác kì lạ ở dưới lại truyền đi khắp xung thần kinh. Hắn chỉ vừa cử động đã khiến cho Cung Thượng Giác cương lên.
______________________________________

Con chap này đã lấy quá nhiều sức lực của au nên nó chỉ ngắn vậy thoii ha.

Thú thật thì toi không biết viết H nhưng vẫn cố nên sẽ có nhiều sai sót, mong mn bỏ qua và tiếp tục ủng hộ truyện.

Về việc có cảnh H, bản thân au cũng đã suy nghĩ rất nhiều bởi vì viết H có thể gây nhiều sự khó chịu. Tuy nhiên sau một hồi suy nghĩ, tôi nghĩ rằng em Chủy cũng nên trải qua chút mật ngọt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top