Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chương 23 - H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay thời tiết hanh mát, không nắng cũng không mưa.
Đối với các cặp đôi thì đây quả là không khí thích hợp để đi hẹn hò
Qua khung cửa kính rộng của quán cafe sang trọng có một đôi nam nữ đang ngồi đối diện nhau, vẻ đẹp của họ thu hút hầu hết ánh nhìn của người qua đường

- Nài đồ đầu gỗ, anh lãng phí của bà đây hơn 30 phút đời người rồi đấy, rốt cuộc là có chuyện gì ?

Nam nhân đối diện thở dài một hơi, tay không ngừng xoay chiếc nhẫn ở ngón trỏ còn ánh mắt luôn hướng về phía quán bar bên kia đường

- Em nói xem ... rốt cuộc là Tử An đang nghĩ gì vậy ...

- Nghĩ gì ??? Nghĩ gì sao bà đây biết ? Anh tự đi mà hỏi cậu ta

- Từ khi em ấy quay lại chỗ làm liền ở lì đấy từ chiều đến sáng hôm sau mới về, lúc nào cũng chọn thời gian anh đến trường để quay về nhà lấy đồ rồi lại chuồn mất

Nam nhân chán nản dùng ánh mắt chó con nhìn về phía đối diện

Lâm Thuần trong lòng đang vạn phần khinh miệt con người trước mặt √( ̄‥ ̄√)

- Là do anh vô dụng nên mới không làm cho cậu ấy mở miệng được thôi, anh không những vô dụng lại còn ích kỉ tham lam, ôm thiếp nhớ thê, yêu thê nhưng lại cũng muốn có thiếp

- ..... Đồ phù thủy, rốt cuộc thì em biết bao nhiêu chuyện Σ(□_□)

- Truyện bà đây biết thì nhiều, nhưng phải xem xem cái giá anh đưa ra có đủ không đã

- Thế thì cũng phải xem xem thông tin mà em có đáng giá bao nhiêu

Lâm Thuần nhàn nhã nhấp một ngụm trà

- Mạch nha.....

- .......

Qua lớp của kính cách âm cuộc trò chuyện của hai người kia được giữ bí mật

~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~

Sau khi chờ được Lập Tân rời đi Tử An liền lén lút vào nhà từ phía cổng sau, cậu lên phòng lấy một bộ quần áo trong tủ rồi đi tắm

Thời gian không nhanh không chậm qua đi hơn 20 phút đồng hồ Tử An mới bước từ phòng tắm ra, lúc này chuông điện thoại của cậu ở ba lô chợt réo lên

- thỏ con, bắt được em rồi

Đang định đi qua lấy điện thoại thì cậu đột ngột bị một vòng tay ở phía sau khóa lại

- Lập Tân, sao anh...anh... không đúng , lúc này anh phải đang ở trường chứ ? (゚д゚;))

- Tôi cup học vì em đấy

Vương Lập Tân gì chặt thắt lưng của Tử An, vùi mặt mình vào cổ của cậu ngửi đến mùi xà phòng trên cơ thể cậu làm hắn thật thoải mái

- Anh... anh buông ra tôi phải đi nghe điện thoại

Lập Tân nhấc bổng Tử An lên, bế cậu hướng đến giường rồi thả xuống, bản thân thì đi đến cửa ra vào sau đó đóng cửa lại, nhưng hành động tiếp theo của hắn làm cho Tử An vô cùng kinh ngạc

Lập Tân sau khi khóa cửa xong liền một mạch ném thẳng chìa khóa ra cửa sổ, tuy rằng bên dưới là sân lát đá chìa khóa rất dễ tìm thấy nhưng bây giờ làm sao để mở được cửa cơ chứ

- VƯƠNG LẬP TÂN, ANH ĐIÊN À ?

- Em cứ bình tĩnh, khóa cửa này dùng dấu vân tay của tôi để mở, chỉ cần hôm nay em trả lời thỏa đáng vài thắc mắc của tôi thì tôi sẽ mở cửa

- Anh ....

Tử An đang định xông đến nam nhân trước mặt mà phát tiết một trận thì điện thoại của cậu lại tiếp tục reo lên

- Alo quản lí , em nghe đây

" Tử An à hôm nay em nghỉ nhé không cần đến quán nữa đâu "

- Tại sao lại... A

Lợi dụng lúc người nọ mải nói chuyện điện thoại, Vương Lập Tân từ từ đi đến ôm lấy Tử An rồi để cậu ngồi trên đùi của hắn

" Có lẽ hôm nay vận khí tốt nên quán chúng ta được một đại tiểu thư bao trọn rồi "

- Vương Lập Tân, anh lại định dở trò lưu manh, mau dừng lại cho tôi

Cảm thấy bàn tay nam nhân không an phận mà luồn vào trước ngực áo tắm đang mở rộng của mình Tử An vội trừng mắt đe dọa

Lâu ngày mới được ôm người thương trong lòng Vương Lập Tân có chút khẩn trương mà muốn khinh dễ ái nhân một chút

- Người em thơm quá

- Ư... mau dừng... để tôi, nói chuyện xong đã

- Không phải chỉ là thông báo nghỉ làm thôi sao, việc gì phải nói nhiều đến vậy, em mau cup đi

Mặc kệ người trong lòng phản kháng nam nhân vẫn không dừng lại động tác hôn cắn trên cổ và vai của cậu

Hai bàn tay cũng không nhàn rỗi mà tiếp tục mở rộng vai áo của cậu hơn, Tử An vội vàng giữ lấy một bàn tay của người nọ nhưng sức cậu làm sao cản được chuyện sói muốn làm

- Quản lý....vậy... vậy .... Em cup đây, cảm ơn anh đã thông báo... A

Lập Tân lúc này đã lột được áo tắm của Tử An xuống cả cơ thể của cậu bị phơi bầy ra không khí có chút lành lạnh, dãy dụa muốn đứng dạy mặc áo nhưng Tử An lại bị nam nhân bắt lấy hai tay khóa lại ở phía sau

- Ngoan ngoãn một chút nếu không tôi sẽ xích em lại đấy

- Muốn..anh muốn hỏi gì ?
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Vương Lập Tân áp cơ thể của Tử An xuống nệm, bóp cái mông trắng noãn của cậu bắt nó vểnh cao lên rồi ra sức va chạm

Cây côn lớn ở trong cơ thể cậu ra vào không biết đã qua bao nhiêu lâu nhưng vẫn chưa có dấu hiệu mềm xuống
Lập Tân cúi thấp người gặm cắn một bên vai của Tử An, tay trái ngắt nhéo nhũ tiên đã sớm sưng đỏ tay phải nặng nhẹ xoa nắn phân thân đang bị hình cụ khóa chặt

Tiểu đệ đệ của Tử An bây giờ đang bị trói chặt bởi 4 vòng da nối liền vời nhau, đặc biệt ở trên đỉnh đầu còn có một máy rung cỡ nhỏ bằng 1 đốt ngón tay chặn lại giữa mã mắt , còn bên trong trong phân thân của cậu là một que điều giao loại tròn nhẵn vì hoạt động của máy rung nhỏ mà không ngừng kích thích điểm nhạy cảm ở giữa hai quả cầu

- Bảo bối, mau trả lời , tại sao vẫn luôn trốn tránh tôi?

Vương Lập Tân vừa luận động cơ dưới vừa làm sâu thêm que điều giáo ở trong tính cụ người nọ

- Aa....hahh hức hức

Tử An nắm chặt lấy xích sắt trên đầu giường, cắn môi cố gắng chịu đựng thống khổ cực khoái bị giữ lại ở phía dưới, đầu nấm lúc này chỉ có thể ứa ra dịch lỏng trong suốt, hai trái cầu bên cạnh bị trói lại đã sớm căng cứng như muốn nổ tung.

Nội vách tường vì phía trước bị tra tấn mà không ngừng co chặt hơn vặn xoắn đến cự long của nam nhân suýt nữa chịu không nổi mà đi ra

Trên trán Vương Lập Tân nổi đầy gân xanh, hắn giữ lấy hai bên hông của Tử An ra vào càng thêm kịch liệt, phân thân nóng bỏng như cây sắt nung ở trong tiểu huyệt tàn phá kịch liệt, nội vách tường bị ma sát đến đáng sợ

Tử An đang nghĩ liệu có khi nào nam nhân hôm nay sẽ làm chết mình trên giường hay không, cậu lúc này đã mệt đến nỗi không còn sức để khóc lóc như ban đầu nữa mà chỉ có thể phát ra những đơn âm vụn vặt

Nam nhân lật lại cơ thể của Tử An, tiếp tục mở rộng hai chân của cậu để thảo phạt, căn bản mặc kệ người bên dưới có tiếp nhận nổi hay không , Vương Lập Tân như phát điên dùng năng lượng dư thừa muốn khuất phục người dưới thân. Khoang đạo chật hẹp bị căng ra hết cỡ, mỗi lần ra vào đều làm một lượng lớn chất lỏng trào ra ngoài khiến ga giường ướt đẫm một mảng

- Không... không ....mạnh quá rồi, tôi hỏng mất, màu dừng lại

Thân thể bị cố định chặt chẽ, Tử An chỉ biết dùng hết sức lắc đầu kêu khóc, cầu xin nam nhân. Thế nhưng cậu càng khóc lóc cầu xin như vậy nam nhân lại càng nổi thêm thú tính xâm phạm và chiếm đoạt dã man hơn nữa

Tử An cắn môi muốn cố gắng nín nhịn tiếng khóc nức nở của mình để Vương Lập Tân cảm thấy bản thân giống như đang cưỡng gian một khúc gỗ, nhưng nam nhân đã sớm nhìn rõ tâm tư của cậu, hắn tiếp tục bao lấy phân thân của cậu dày vò phầm chóp non mềm rồi dọc theo thân cây chạm đến hai khỏa cầu xung quanh

Tử An kinh hãi luống cuống muốn ngăn hắn nhưng tay bị khóa lại ở trên dù ra sức giật kéo thế nào cũng không thoát ra được, cậu chỉ có thể vặn vẹo cơ thể một lần lại một lần khóc xin nam nhân tha cho mình

- Nếu em còn không nói, tôi sẽ lại giam em ở đây, mỗi ngày mỗi ngày đều làm em, mỗi lần làm đều dùng những thứ như này khóa tiểu đệ đệ của em lại, khiến em không được thoải mái, khiến em muốn ngất đi cũng không được

Hai mắt Tử An đỏ lên, con ngươi khổ sở ngấn đầy nước, nhìn đến con người đang ở phía trên dày vò mình rồi lại nhớ về cái đêm hôm đó, từng cảnh đau đớn dần dần lắp lại thật chân thực thật rõ ràng, toàn thân nháy mắt theo tâm chí mà lạnh lẽo dần

Không rõ là qua bao lâu, thay đổi bao nhiêu tư thế Vương Lập Tân mới thỏa mãn bắn ra lần thứ ba trong hậu huyệt đã có phần sưng đỏ của Tử An, thấy bảo bối vẫn đang trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê Lập Tân mới miễn cưỡng tháo bỏ mấy thứ trói buộc cậu này giờ sau đó thuần thục làm vài động tác giúp cậu thoải mái hơn

Trải qua từng trận co rút Tử An mím chặt cánh môi, gương mặt cậu lúc này trở nên vô hồn, con ngươi đen tuyền không còn tiếp tục lay động nữa qua một lúc lâu mi mắt dần sụp hẳn xuống, Tử An cứ thế chìm vào giấc ngủ đầy mệt mỏi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top