Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

7. Tấm hình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày sau, mọi việc vẫn diễn ra với quỹ đạo vốn có của nó, cô vẫn phải bận bịu trong phòng Lap từ sáng sớm. Mọi việc sẽ vẫn yên ổn như vậy nếu một tên cấp dưới không nhập sai số liệu vào máy tính ngay trong lúc thí nghiệm đang chuẩn bị vào giai đoạn quan trọng như bây giờ.

Sau khi phát hiện có lỗi, cô đã cho ngừng việc chạy chương trình máy tính và truy tìm nguyên nhân. Trách phạt hay cảnh cáo cũng đã xong, giờ chỉ có cô mới có thể sửa lại cái Bug này, đám cấp dưới vô dụng đó cũng không biết được tổ chức tuyển chọn kiểu gì, được random chọn vào chăng ? Chẳng ai làm cô bớt lo được. Cho mọi người về hết, cô phải ở lại để sửa cho xong số liệu, cho chạy thử và ghi lại kết quả trước sáng mai, cô không thể để lỡ cơ hội gặp chị Akemi vì việc này được.

Làm được một lúc thì đã gần 5h, cô chợt nhớ ra phải báo với Gin hôm nay không thể về đúng giờ. Thế là cô gửi cho hắn một tin nhắn: Tôi còn việc ở phòng thí nghiệm, chưa thể về được, anh không cần đến đón, tôi sẽ tự về nhà.

Sau khi hiện lên thông báo đã gửi đi cô vẫn cầm máy đợi xem Gin có ý kiến gì không, chắc người sau đang bận gì đấy qua một lúc mà vẫn chưa xem tin nhắn, cô bỏ điện thoại xuống tiếp tục làm việc của mình.

Một giờ sau, đưa tay xoa cái cổ đã mỏi nhừ, cuối cùng cũng có thể cho chạy thử. Đúng lúc này, điện thoại của cô ở trên bàn đổ chuông, hiện lên cái tên “Tên Vi Khuẩn Nào Đó”, cô hơi kinh ngạc nhướn mày nhưng vẫn bắt máy.

“Alo ?”

“Cô xuống đây hay tôi lên đó?”, vẫn là Gin với chất giọng nhàn nhạt mà không mang hơi ấm.

“... Hả ?.... Anh không nhận được tin nhắn tôi gửi sao ? Tôi c....”, cô hơi ngớ người trước tình huống này.

Chưa để cô nói xong, Gin đã mất kiên nhẫn cất lời :“ Tôi không muốn nhắc lại câu hỏi, cô không trả lời thì tôi sẽ cho là cô muốn tôi lên đó”

“Hả !?”

“Được”

Bên tai truyền đến tiếng điện thoại bị ngắt, trong đầu cô lại hiện lên khuôn mặt lạnh kia, cô hơi lạnh người khi nhận ra sự tức giận của hắn qua điện thoại, nghĩ mãi vẫn không biết bản thân đã làm gì sai để hắn giận đến thế.

Còn đang ngơ ra đó thì một tiếng mở cửa không thể nói là nhẹ nhàng vang lên, cô bừng tỉnh quay ngoắc đầu ra nhìn cái người vừa mới tiến vào. Người sau mang vẻ mặt lạnh tanh quen thuộc nhưng cô nhạy cảm bắt được nét tức giận của người nọ, hơi nuốt nước bọt lo lắng nhìn chằm chằm hắn. Tiếng giày lộp cộp phát ra sau mỗi bước chân của hắn như tiếng trống đòi mạng cô vậy.

Gin từ lúc đến vẫn giữ im lặng khoanh tay đứng đối diện nhìn cô như thể nhìn vào con mồi của mình.

“Cô không định nói gì à?”.

“ Hả? ...à, sao anh lại tới đây, tôi vẫn chưa xong việc.”

“........”

Lại là một khoảng không im ắng đáng sợ, cô cảm giác ánh mắt của Gin trở nên càng nguy hiểm hơn thì phải.

“ S-Sao vậy ?”, cô hỏi trong mơ hồ.

“ “Sao vậy” ?, cô cảm thấy sao ?”

Vừa nói hắn quẳng chiếc điện thoại trong tay lên bàn cho cô tự nhìn xem, màn hình đang dừng lại ở bức hình hai người đang nói cười, nhìn bộ dạng hẳn là rất vui vẻ,  một nam một nữ, bên nữ tất nhiên là cô còn về bên nam .... thật ra đó là 1 cấp dưới của cô, cô vừa tình cờ biết được anh ta là hàng xóm lúc nhỏ của cô vào sáng nay. Tấm hình này chụp hẳn là lúc cả hai đang nhắc về quá khứ đen tối của chị Akemi, chỉ là không biết ai đó đã chụp được cảnh này và còn gửi cho Gin.

Sau thoáng kinh ngạc cô lắp bắp :“ Tôi .......”

Hắn chợt bước tới gần, cô cả kinh lùi lại, hắn tới gần một bước cô lại lùi một bước tới lúc sau eo chạm vào cái bàn ở phía sau, lấy hai tay chống đỡ ngã người về sau, cô chỉ mong đừng cách Gin quá gần, ít nhất là vào lúc này. Chợt hắn nắm chặt cằm cô, giọng nói sặc mùi nguy hiểm : “ Không phải tôi đã bảo cô không được dao du với bất cứ gã nào rồi sao ? Hửm ?”

Chữ cuối cùng mang theo âm mũi kèm theo đó là cái nheo mắt nhìn cô chằm chằm đầy nguy hiểm, Gin bây giờ rất quyến rũ cũng vô cùng đáng sợ. Cô thừa nhận, cô vẫn rất sợ Gin, ngay từ lần đầu tiên gặp mặt dù cố tỏ ra dửng dưng nhưng từ sâu bên trong cô vẫn rất sợ hắn. Tuy là sợ nhưng cảm thấy nếu không giải thích một chút thì sẽ có chuyện lớn nên cô dốc hết can đảm:

“ T-Tôi không có, anh ta là người quen cũ của nhà tôi, nên chúng tôi chỉ là trò chuyện chút.”

Nhớ lại chiều nay, sau khi kết thúc cuộc họp công bố nhiệm vụ với đám người dưới trướng, trong khi đang ngồi trong phòng VIP của Cell Hill nghĩ về người kia thì phía sau lưng chợt vang lên giọng nói làm động tác nâng rượu của Gin khựng lại.

“Xem vẻ mặt của anh kìa, đang nghĩ tới nữ nhân sao, xem ra chắc không phải là tôi rồi”

Vermouth bước vào với giọng điệu mỉa mai quen thuộc, dáng người hoàn hảo với bộ váy ngắn củn cỡn, theo từng bước chân chậm rãi rảo bước là tiếng giày cao gót nện xuống nền nhà. Sắc mặt Gin trầm xuống ngay cả liếc cũng không liếc ả một cái, “Cô đến làm gì.”

“Mặc dù không cần tham gia vào nhiệm vụ lần này nhưng anh biết tôi có thể đến đây chỉ để “gặp” anh mà, Gin”. Vermouth thản nhiên bước tới ngồi lên chân hắn, một tay khoát lên vai hắn, tay còn lại nhẹ nhàng vuốt ve cằm người kia gợi tình.

Gin nhìn ả, cả hai nhìn nhau, không khí dần nóng lên mang đầy cảm giác ái muội. Chợt điện thoại trong túi run lên hiển thị có tin nhắn mới, “.....”, hắn dừng một lúc mới định lấy ra tắt âm, lúc cầm trên tay thấy là tin nhắn của tên Vodka, tùy tiện mở lên rồi định quăng đại trên bàn “xong việc” thì xem. Tin nhắn rất đơn giản, chỉ bao gồm hai chữ : “Đại ca !!” bỗng tầm mắt hắn rơi vào tấm hình đính kèm kia làm hắn khựng lại mọi động tác.

Vermouth ngồi bên người hắn vốn đã sẵn sàng cho một “trận chiến”, thấy hắn như vậy thì biết là xem ra đêm nay chuyện lại không thành rồi. Không cần đoán cũng biết được chỉ có chuyện liên quan tới cô bé kia mới khiến hắn tức giận đến gần như lặng người như vậy, ả nở một nụ cười mỉa mai xuống khỏi người Gin kéo lại vạt áo lúc nảy “vô tình” tuột khỏi vai, bày ra một bộ dáng xem kịch vui.

Bên kia, người sớm đã “tức giận đến lặng người” – Gin, thực sự đã tức đến lặng người. Đây là cái gì? Cô ta nói chuyện gì với gã kia mà cười đến là vui vẻ thế, còn đứng gần như vậy, trong khi ở bên cạnh hắn không phải mỉa mai thì là im lặng. Càng nghĩ sắc mặt Gin càng trầm, nhiệt độ xung quanh lại càng hạ xuống.

Đúng lúc này điện thoại lại báo có tin nhắn mới. Sherry? Hắn vừa mở ra xem thì cơn giận lại trồi lên, được lắm, cô ta vui vẻ bên gã khác rồi còn bảo hắn đừng đến đó? Xem ra gần đây bản thân đã quá dễ dãi với cô ta rồi.

---------------©×©--------------
Mình đâyyy, hôm trước đọc được tin bảo OTP sẽ là nhân vật chính của movie 26, để ăn mừng thì mình đã trở lại với mụt chap mới dài hơn rồi đây. Xin mọi người thứ lỗi cho cu gái quá là lười biếng này :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top