Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5


Thảo Du các,

Kim Tại Chân đang tức giận cực độ. Kim Tại Hưởng, huynh cái gì cũng giành với ta. Mới nịnh nọt hoàng đế một chút đã nhận thánh sủng, rốt cuộc huynh còn có tâm cơ gì nữa đây. Khốn kiếp, Kim Tại Hưởng! Kim Tại Chân không cam tâm. Nàng từ nhan sắc đến tài năng, có cái gì không bằng Kim Tại Hưởng?

Tin tức Kim Tại Hưởng một đêm ân ái với hoàng thượng liền thăng làm Kim quý nhân, nhanh chóng truyền khắp hậu cung. Các phi tần chức vị cao tỏ vẻ không phản ứng trước việc này, chỉ là nhất thời hoàng thượng sủng ái thôi, trước giờ không thiếu việc thế này. Nếu nói việc lớn phải như Tôn thục nghi một năm trước kìa. Nhập cung chưa đầy ba năm, từ uyển nghi, sau môt tháng đã thăng lên làm Quý tần, rồi cách đây ba tháng đã lên Tôn thục nghi rồi đấy. Ân sủng không thể tả xiết được! Bởi thế, một Quý nhân đã là cái thá gì.

Tuy ngoài mặt điềm tĩnh, tỏ vẻ xem nhẹ, nhưng ai biết được, sâu trong lòng họ có bao nhiêu dửng dưng, có bao nhiêu ghen ghét.

Nhưng riêng các mỹ nhân vừa vào cung đang vô cùng ghen tức. Mỗi lần tuyển tú hơn trăm người, mà ở lại còn chưa đến năm người, ai được thăng chức đầu tiên chính là người cực kỳ may mắn! Bọn họ vừa ghen tỵ vừa ngưỡng mộ vị Kim quý nhân kia, quả là một người may mắn mà!

* * *

Cung Nguyệt Tâm...

- Tỷ tỷ người nói xem, Kim quý nhân kia chỉ vừa mới thăng phẩm lại miễn thỉnh an người rồi. Người xem, Hoàng thượng có phải là thiên vị không? Kể đến cả Hà nam tần trước giờ cũng chưa từng được miễn thỉnh an Hoàng hậu...

Tinh tiệp dư ngồi cạnh Hoàng hậu, giọng điệu không che giấu bảy phần ghen tị.

- Hừ, hoàng thượng muốn miễn, có chỗ cho nữ nhân như chúng ta bình phẩm sao? - Hoàng hậu cau mày, nhàn nhạt trả lời.

- Nhưng...

- Bất quá cũng được một thời gian, muội là một tiệp dư, lại suy xét với một quý nhân sao?

Hoàng hậu nhíu mày không hài lòng, Tinh tiệp dư cúi đầu nhận lỗi.

- Nương nương quả là thấu đáo. Sương Anh biết lỗi...

- Sau này đừng vọng ngôn như thế. Nam sủng vào hậu cung tồn tại chưa được mươi người. Vinh sủng như Hà nam tần là ngoại lệ, đa phần, cũng chỉ như Hòa lương đệ. Muội để tâm một Kim Tại Hưởng làm gì?

Hòa lương đệ - một nam sủng khác của Mẫn Doãn Kỳ. Tư sắc xinh đẹp, sắc sảo thông minh. Gọi là Từ Chí Lan. Y vốn được Mẫn Doãn Kỳ để mắt lúc trong kinh thành, sau đó hắn đem về phong làm Từ thường tại. Chưa đầy một năm đã ngồi trên chính tam phẩm tu nghi - Hòa tu nghi. Nhưng không biết tại sao lại có xung đột mạnh mẽ với Bình phi, không chịu nhún nhường gây khó dễ cho Mẫn Doãn Kỳ. Hắn chán ghét, giáng xuống làm Hòa lương đệ. Không lâu sau đó, lại tự sát mà chết.

- Muội muội đa tạ nương nương nhắc nhở. Sau này muội sẽ chú ý. Sương Anh không làm phiền nữa. Xin phép hoàng hậu, muội cáo lui - Tinh tiệp dư kính cẩn trả lời.

Nhìn Tinh Sương Anh rời cung Nguyệt Tâm, hoàng hậu thầm thương hại cho biểu muội ngu ngốc này.

Tinh gia đem vào hậu cung bồi dưỡng một hoàng hậu, nhưng không hiểu sao lại thêm vào một vị muội muội thế này. Dung mạo không quá nổi trội, tâm cơ đơn giản lại bồng bột, hoàng hậu thật sự lo ngại nàng ta gây rắc rối. Như thế lại ảnh hưởng không ít đến Tinh Diệu Chi.

Còn Kim Tại Hưởng, hoàng hậu không hề thấy cậu ta chuyên sủng. Vừa vào hậu cung mà nhận thánh ân, đây rõ ràng là nhận nguy hiểm. Không biết, Kim gia đào tạo công tử như thế nào để có thể đương đầu với lục cung hoàng đế. Mà nói thật sự, Kim Tại Hưởng là nam sủng có thế lực danh gia nhất từ trước đến giờ.

* * *

Mấy ngày sau....

Một nam nhân mặc bạch y thuần khiết, đi giữa muôn hoa rực rỡ, nét mặt rạng rỡ, trông thật hoạt bát, thanh tú đáng yêu. Y phục nam sủng được hoàng cung thiết kế thật tinh tế, xinh đẹp có mạnh mẽ có, đủ dung hòa khí chất của nam nhân.

Nghe phía trước có tiếng hành lễ, liền dừng bước lại.

- Tham kiến Hà nam tần.

Kim Tại Hưởng cẩn thận hành lễ. Trong lòng không khỏi tán thưởng mắt nhìn lựa chọn của hoàng đế

- Hà cớ gì phải giữ lễ quy củ vậy, Kim quý nhân, miễn lễ đi - Hà Nhân Thanh hiền dịu nói. Tuy trong lòng không ưa thích Kim Tại Hưởng gì, nhưng ngoài mặt vẫn giữ nguyên vẻ ôn hòa.

- Đa tạ Hà nam tần. - Kim Tại Hưởng kính cẩn đáp lời.

- Đã vô tình gặp nhau, chi bằng ta và đệ đệ cùng nhau đi dạo một lúc.

Hà Nhân Thanh muốn xem, Kim quý nhân này có tâm tư ra sao mà khiến Mẫn Doãn Kỳ lại sủng hạnh sớm như vậy. Thử hỏi, ở hậu cung này, có nam nhân nào được sủng ái hơn cậu?

- Nếu Hà nam tần đã có ý, Kim Tại Hưởng cũng tuân theo.

- Kim quý nhân, Kim quý nhân quả thật rất hòa nhã, chả trách lại được lâm hạnh sớm - Hà nam tần mỉm cười ôn hòa, chân bước đều đều.

- Hà nam tần sao lại nói vậy, đệ chỉ...chỉ sợ không bằng được người đây

Kim Tại Hưởng cười nhẹ đáp lại, bộ dáng thập phần giữ lễ. Trong lòng không khỏi nghi ngại Hà Nhân Thanh trước mặt. Mở miệng là khen cậu, nhưng cái điệu bộ lặp đi lặp lại "Kim quý nhân" thì rõ ràng là đang ám chỉ thân phận kém cỏi của cậu rồi. Chẳng phải nói rằng Kim Tại Hưởng chỉ là quý nhân thấp kém, đừng vọng tưởng quá nhiều, đừng hòng dùng vẻ ngoài mà mị hoặc hoàng đế. Ha ha, thử hỏi, trong hậu cung này, ai không muốn mê hoặc Mẫn Doãn Kỳ?

Hà nam tần không vừa mắt cái điệu bộ giữ lễ này, tỏ hiền lương khiêm tốn ai xem? Hà Nhân Thanh dừng chân, liếc Kim Tại Hưởng một cái, giọng điệu lạnh nhạt khiêu khích.

- Tất nhiên ngươi không sánh được ta rồi. Một quý nhân, có ý dụ hoặc, lại muốn vươn cao?

- Dụ hoặc thì đệ không dám. Nhưng thật sự hỏi, hậu cung có ai chưa muốn vươn cao sao?

Kim Tại Hưởng mỉm cười, ánh mắt nhún nhường đáp lời.

Hà nam tần nghe mấy câu này, liền cảm thấy người phía trước đúng là miệng lưỡi ngoan độc. Có gia thế có tư sắc, giỏi lắm Kim quý nhân ngươi lại muốn tranh đấu cùng ta?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top