Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8


- Thật tình cờ lại gặp Kim quý nhân ở đây. Đã gặp thì đi cùng ta vào Nguyệt Tâm cung đi.

- Đệ cung kính không bằng tuân lệnh

Hà nam tần kinh diễm nói cười. Ánh mắt lại dò xét nhìn cậu. Ha, mới vào cung mà lại ân sủng hai đêm, cả hậu cung còn chưa đỏ mắt nhìn chằm chằm vào Kim Tại Hưởng sao?

- Kim quý nhân sao lại đến sớm thế này?

- Không hề sớm đâu, Hà nam tần quá lời

- Ta còn nghĩ, đệ hầu hạ Hoàng thượng cả đêm, nên có khi còn không đi thỉnh an Hoàng hậu được.

Hà Nhân Thanh không dừng bước, ung dung châm chọc.

- Hà nam tần đừng nói thế, Tại Hưởng chưa dám, vạn lần không dám.

Kim Tại Hưởng chợt run một cái

- Vậy sao? Ta thấy đệ đi sớm quá, còn cho rằng đệ là ra ngoài cho người ta nhớ cái vinh sủng cỏn con kia của đệ.

Giọng điệu Hà Nhân Thanh sắc bén kinh hồn, nhẹ nhàng áp đảo ánh mắt Tại Hưởng. Cậu cúi đầu thật thấp, giọng yếu ớt.

- Không hề có, đệ không dám. Đệ...Hà nam tần, phân vị đệ là quý nhân, người đừng nên chấp nhất đệ. Ân sủng này người còn hơn gấp bội mà.

- Ha, ta biết đệ tất nhiên không thế mà. Đi tiếp đi tiếp.

Hà nam tần cười giễu một hồi. Hóa ra miệng lưỡi sắc bén nhưng vẫn sợ hãi thánh sủng của y.

Khi họ vừa bước vào, ánh mắt của mọi người chuyển sang Kim Tại Hưởng mà đâu hề nhìn Hà nam tần đầy cốt cách kia. Cho đến khi Tinh hoàng hậu cất tiếng, mọi ánh nhìn mới thu lại:

- Hà nam tần, Kim quý nhân, hai người đến rồi, ngồi đi.

- Đa tạ hoàng hậu nương nương, nương nương vạn phúc kim an! - Kim Tại Hưởng và Hà Nhân Thanh cúi người đồng thanh nói.

Khi vừa về chỗ, hoàng hậu trên cao nhìn Kim Tại Hưởng hiền hòa, nói:

- Hôm nay Kim quý nhân được hoàng thượng miễn thỉnh an, vậy mà vẫn đến, bổn cung thật áy náy.

- Hoàng hậu nói phải, Kim quý nhân hầu hạ hoàng thượng còn đi thỉnh an hoàng hậu, muội chỉ sợ đệ ấy mệt thôi - Bình phi tiếp lời hoàng hậu.

- Ái chà, chỉ lo hoàng thượng trách chúng ta không đối xử tốt với Kim quý nhân, sợ hoàng thượng sẽ phật ý mất! - An phi khiêu khích nói.

- Xem kìa, An phi nói chẳng sai. Bổn cung còn chút ghen tỵ ân huệ của Hoàng thượng với Kim quý nhân mất.

Thục quý phi cười nói. Ý tứ câu nói mỉa mai thật rõ. Cả hoàng cung ai không rõ Thục quý phi Trương Ái Mỹ là sủng phi bậc nhất của Hoàng thượng, vinh sủng bội phần. Ghen tị với sủng hạnh một quý nhân? Há chẳng phải hồ đồ sao?

Các phi tử trong chính điện nghe đến câu này đều đưa mắt nhìn Thục quý phi, rồi lại sang Kim Tại Hưởng.

- Không, đây là bổn phận của đệ, đâu dám để mọi người phiền lòng, Kim Tại Hưởng....không dám! - Kim Tại Hưởng quỳ xuống, dập đầu, giọng run nhẹ.

- Đứng lên nào, đệ đừng quỳ thế nữa. Bổn cung và mọi người đâu có ý đó! - Tinh Diệu Chi che miệng cười, giọng dịu ngọt. Hóa ra Kim Tại Hưởng lại dễ dọa thế, bông đùa vài câu lại khiến y trở nên sợ sệt, thế này làm sao tồn tại được lâu?

Kim Tại Hưởng đứng dậy cúi đầu về chỗ.

Phi tần phân vị lớn nhỏ đều ái ngại nhìn Tại Hưởng. Nhưng đa số là cười nhạo trong tâm. Tiểu tử không có đầu óc. Kém xa các nam phi khác. Hậu cung nào đơn giản mà cậu ta lại giữ tâm tính yếu ớt dễ bị kích động thế. Có tư sắc lại không tâm cơ, loại vô dụng này không trừ cũng ắt tự diệt.

Kim Tại Hưởng không phải không biết cả chính điện đều cười nhạo cậu. Nhưng mà ý cậu là thế mà. Cho các người coi thường ta một chút. Ngây thơ đơn thuần, hình ảnh này diễn một chút vậy.

Hồi lâu, hoàng hậu cho mọi người ra về. Các phi tử cấp cao dịu dàng lên kiệu trở về tẩm cung. Đúng là vai vế khác nhau, người thì đi kiệu nghênh ngang, người thì đi dưới nắng cháy cả tóc! Đang vẩn vơ, Tạ nghi cơ bên cạnh bỗng hỏi:

- Kim quý nhân, đang ghen tị sao?

- Ơ...đệ chỉ cảm thán, các phi tử phân vị cao cuộc sống sẽ rất tốt! - Kim Tại Hưởng ngây thơ nói khẽ.

- Rất tốt sao? Kim quý nhân, đừng mơ mộng thế, ngươi thật ngu ngốc - Tạ nghi cơ cười nhạo Kim Tại Hưởng.

- Tạ nghi cơ, người nói với đệ những lời này là có ý gì? - Kim Tại Hưởng thật sự thắc mắc. Vô duyên vô cớ vị Tạ nghi cơ này lại nói với cậu mấy lời như thế, hàm ý là muốn nhắc nhở cậu chăng?

- Không có gì, ta chỉ nói vớ vẩn, Kim quý nhân đừng quan tâm đến. Ta đi trước đây. - Tạ Hoa Khê ậm ừ trả lời. Nàng thật sự không ngờ Kim Tại Hưởng tâm tư lại ngốc nghếch đến thế. Vậy thôi, không cần bận tâm đến cậu ta nữa.

***

Kim Tại Hưởng vừa về đến Thủy Nghi viện, dùng bữa xong, đang định ngủ một chút thì thánh chỉ lại đến, phong cho cậu từ chính thất phẩm Quý nhân lên chính lục phẩm Lương nghi. Kim Tại Hưởng bất ngờ, thánh chỉ lại đến lúc này?

Trong lòng nghi hoặc Mẫn Doãn Kỳ, hắn ta...muốn cậu gặp rắc rối sao? Vừa vào cung chưa đầy một tháng đã tăng vị hai lần, hắn ta đang kéo thêm thù địch cho cậu mà! Vừa diễn vai mềm yếu tráng rắc rối lại gặp ngay cái nguy hiểm này.

Lòng oán trách Mẫn Doãn Kỳ nhưng Kim Tại Hưởng vẫn tỏ thái độ vui vẻ, đưa bạc cho thái giám tuyên chỉ. Sau đó cậu dặn dò Mộc Y vài chuyện, như là nhớ khiêm nhường, không nên coi thường các phi tần cấp thấp. Xong xuôi, Kim Tại Hưởng nhanh chóng lên giường ngủ, thực chất là suy tính một vài vấn đề mà cậu sắp đối mặt.

Còn hiện ở vài nơi trong hậu cung, các chủ tử hiện đang ngờ vực vị Kim quý...à không Kim lương nghi. Cậu ta vừa vào cung đã thăng vị hai lần, quả là bất ngờ. Ắt hẳn Kim Tại Hưởng sau này sẽ không yên ổn đâu. Một số người lại tò mò, không biết cậu ta sẽ thành một Hà nam tần hay là Hòa lương viện kế tiếp!

* * *

Mẫn Doãn Kỳ thượng triều xong mệt mỏi dựa ghế nằm nghỉ. Hôm nay có vài việc rắc rối trên triều khiến hắn khá bực dọc. Chả là việc Hộ bộ thị lang Lâm Vi Tượng cả gan cắt xén thuế khóa, bị phát hiện tại nhà! Đường đường là Nghị Quân đế của Vương Du quốc, Mẫn Doãn Kỳ làm sao dung túng một thần tử như thế, cho nên hắn đâu tha thứ, hạ chỉ trảm thủ, con cái ba đời không được tuyển làm quan.

Giải quyết được Lâm thị lang, lại đến chuyện Hạ Minh quốc sắp sang cầu kiến, Mẫn Doãn Kỳ giao hết cho bộ Lễ xử lý. Rồi mấy vấn đề lặt nhặt như con trai Chu lang trung cưỡng ép con gái của Tống huyện lệnh, bị hôn thê của cô gái đuổi đánh, sợ hãi mách phụ mẫu. Chu thị trung tấu lên vua, nào ngờ vị hôn thê kia là con trai của Mạc phủ doãn phủ Bình Tự. Rốt cuộc con trai Chu lang trung bị Mẫn Doãn Kỳ ra lệnh trượng bốn mươi roi, cắt bổng lộc của Chu lang trung nửa năm. Cuối cùng cũng ổn thỏa.

Cả buổi khiến Mẫn Doãn Kỳ ong ong cả đầu. Hắn uể oải nhìn thái giám đưa thẻ tên vào. Lật đại một thẻ tên trong nhóm của các tiểu chủ, Mẫn Doãn Kỳ lim dim nghỉ trưa.

- Hoàng thượng có lệnh, Thảo Du các lâm hạnh!

***

- Ồ, hoàng thượng đến Thảo Du các tối nay? - Kim Tại Hưởng vừa hỏi vừa nhón tay lấy quả cam Mộc Y vừa bóc sạch.

- Kim lương nghi, đúng là thế, nô tài đã nghe rõ ràng mà - Kha công công nói.

- Muội muội của ta, cuối cùng cũng được ân sủng. Nhị huynh như ta cũng mừng cho muội ấy. Đa tạ ngươi Kha Tử, lui ra đi - Kim Tại Hưởng cười nhẹ nhàng. Nhưng lại thâm sâu khiến Kha Tử giật thót, vội vàng lui ra.

Muội muội à, cuối cùng muội cũng được lâm hạnh, chắc hẳn đang cao hứng lắm nhỉ? Ha ha ha, Kim Tại Chân, ta sắp có người chia sẻ sự đố kỵ của các phi tử rồi! Mà chắc hẳn cô nhóc đang tính toán với Kim Tại Hưởng ta đúng không? Dù sao đi nữa thì Kim Tại Chân cô cũng không phải quan trọng, ta không hao tâm vô ích nữa

* * *

Kim Tại Chân thoải mái ngồi cho Bích Lan chải tóc. Hoàng thượng sẽ lâm hạnh Thảo Du các, xem ra nàng có cơ hội trả đũa Kim Tại Hưởng. Nhất định phải khiến Kim Tại Hưởng thua cuộc, nàng mới cam tâm! Đưa tay vuốt lại mái tóc, Kim Tại Chân cười khẽ một cái.

Tối đến, Mẫn Doãn Kỳ đi sau Lâm công công đến Thảo Du các. Thực chất hắn còn không nhớ muội muội của Kim Tại Hưởng ra sao, chỉ lật lung tung, nào ngờ lại đúng ngay Kim Tại Chân. Hắn tò mò không biết, muội muội cùng cha khác mẹ của Kim Tại Hưởng sẽ như thế nào. Mà hình như họ không hề có ý tốt với nhau, việc hắn ở chỗ muội muội Tại Hưởng không biết đệ ấy có tức giận không?

Ngắm nghía khuôn mặt Kim Tại Chân, Mẫn Doãn Kỳ tự so sánh với Kim Tại Hưởng, chỉ thấy tiểu yêu tinh kia mới là tuyệt hảo. Hắn nghĩ đến Kim Tại Hưởng, cho dù đang ôm vị muội muội của cậu vào lòng. Hắn thầm nhủ, quả là huynh muội cùng cha khác mẹ, không có gì là giống nhau cả. Khi lên giường, Kim Tại Chân tỏ ra ngây thơ yếu ớt, vô vị, quá vô vị. Hoàn toàn khác với vẻ chủ động cuồng dã của Kim Tại Hưởng, khiến Mẫn Doãn Kỳ không mấy hứng thú. Tuy âu yếm Kim Tại Chân nhưng trong lòng không khỏi nhớ đến cơ thể dụ hoặc của Tại Hưởng, tiểu yêu tinh kia mới là thú vị nhất!

Sáng sớm thức giấc, Mẫn Doãn Kỳ nhanh chóng rời Thảo Du các, trên đường đi, hắn ngờ vực nói với nội thị:

- Phi tử ở Thảo Du các đích thực là muội muội Kim lương nghi sao?

- Bẩm hoàng thượng, đúng là vậy, đúng là muội muội của Kim lương nghi. Cả hai vào cung một ngày, nô tài nhớ ạ! - Lâm công công kính cẩn trả lời.

- Thế à? - Mẫn Doãn Kỳ không hiểu, tại sao cảm giác khác quá vậy? Đêm qua thật tồi tệ mà, hắn lắm lúc muốn đẩy nữ nhân kia xuống giường mà thôi. Hừ! Dù sao, cô ta chỉ là tiểu chủ, cho chút phân vị là được rồi

- Kim Tại Chân, hầu hạ trẫm đêm qua, phong làm quý nhân.

* * *

Sáng nay ở cung Nguyệt Tâm, mọi chú ý đa phần đặt trên Kim Tại Chân. Hay lắm phân vị Mẫn Doãn Kỳ ban cho cũng giống cả nhị huynh cô ấy. Trông nàng có vẻ bối rối nhưng mắt lại có vẻ kiêu ngạo. Kim Tại Hưởng cười nhạo, vừa thăng vị đã có ý kiêu kỳ, không có đầu óc gì cả.

Đặt tách trà trên tay xuống, hoàng hậu giọng bình thản hỏi:

- Mọi người thấy thế nào? Đây là trà mới đưa vào hậu cung, bổn cung cũng vừa mới uống thử?

- Hoàng hậu thật chu đáo, trà ở nơi của người thật có ý vị riêng, bọn muội không sánh được - Thục quý phi chậm rãi nói. Mai phi đối diện cũng vui vẻ tiếp lời:

- Phải, Thục quý phi nói không sai. Trà của hoàng hậu hương thơm luyến quyện, vị thanh tao khác lạ. Thật khiến bọn muội ghen tỵ quá cơ!

- Gì chứ, nếu mọi người thích thì nói cung nữ đến lấy, bổn cung đâu giữ riêng - Tinh hoàng hậu cười thoải mái. Các phi tử nói đùa lúc lâu như họ hòa thuận lắm. Chợt Bình phi điềm đạm bỗng quay ra hỏi một câu:

- Kim quý nhân, trà có hợp với muội không?

Mọi người không hẹn nhau mà lại đổ dồn ánh mắt về phía nàng ấy, Kim Tại Hưởng hoan hỉ trong lòng, có bia đỡ đạn rồi!

Kim Tại Chân biết các phi tử đã đem chú ý đặt lên mình, tỏ thái độ không quan tâm, cười nhạt nói:

- Bình phi nương nương, nương nương hỏi như vậy chẳng phải đã có câu trả lời rồi sao? Lẽ nào Tại Chân dám nói không ngon ư?

- Kim quý nhân, ăn nói cho đúng mực. Cùng là huynh muội tại sao Kim lương nghi lễ độ hơn Kim quý nhân nhỉ? - Bình phi không vui nói. Nũ nhân vừa lâm hạnh đã muốn lên mặt sao?

- Thuyết Vân, Kim quý nhân chỉ vừa vào cung. Muội đâu cần so đo vậy - Thục quý phi hòa nhã khuyên can Bình phi Trần Thuyết Vân. Còn nói bâng quơ một câu

- Kim lương nghi tính tình nhu thuận, muội đừng so với Kim quý nhân nữa, nào ai giống ai!

Kim Tại Hưởng nghe lời này, thán phục. Cung phi lâu năm đúng là hơn người. Nghe qua cứ như rằng đang khen huynh muội Kim Tại Hưởng, thực chất đang ngầm nói Kim Tại Chân vượt phép lễ nghi, còn cậu thì chỉ biết tỏ ra hiền lương thục đức. Vừa công kích Kim Tại Chân vừa mỉa mai nặng nhẹ Tại Hưởng, một mũi tên trúng hai con nhạn mà

- Thục quý phi,người cứ nói tốt Tại Hưởng, khiến Tại Hưởng cho rằng mình hiền hậu thật - Kim Tại Hưởng nói. Thục quý phi cười khẽ. Các phi tử khác cũng thầm cười

- Xem xem, đệ ăn nói thế, gọi là hiền hậu cũng không thể gọi được rồi - Mai phi bóc một quả nho, giọng vui vẻ.

- Kim lương nghi, đệ thật khiến mọi người vui vẻ. Không trách Hoàng thượng sủng ái - Vợ lớn hoàng hậu cuối cùng cũng lên tiếng.

- Hoàng hậu nói phải. Tại Hưởng ôn hòa lanh lợi, chẳng trách, Hoàng thượng lại để tâm đệ ấy - An phi phe phẩy quạt cười khẽ.

Các phi tần cũng qua lại mấy câu là về khen ngợi Kim Tại Hưởng, tung hứng ăn ý, khiến Kim Tại Hưởng thật sự cảm thán cho trình độ diễn xuất của hậu cung này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top