Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương XII

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đã cầu nguyện ở đền, cả hai quyết định đi đến hang Iwaya ở gần đó, nơi đây từng lưu truyền giai thoại rằng nữ thần Benten từng xuất hiện. Giyuu và Shinobu đều tin vào sự linh thiêng của nữ thần mà đến cầu nguyện, mong rằng những nguyện ước đều thành sự thật. Bên trong các hang động là những bức tượng và các hiện vật tôn giáo, cùng với không gian thiêng liêng và huyền bí.

Ngày hôm nay nắng đẹp rực rỡ, tầm nhìn trở nên rõ ràng tuyệt đẹp. Giyuu và Shinobu háo hức leo lên đài quan sát Enoshima, nơi họ có thể ngắm nhìn biểu tượng của xứ Phù Tang – núi Phú Sĩ. Hệ thống cầu thang bộ dẫn từ chân núi lên đài quan sát khá dốc và dài, hôm nay lại là cuối tuần, nên lượng du khách đổ về đây đông đúc, khiến cho con đường trở nên chật chội. Những người tham quan chen chúc nhau, tạo thành dòng người không ngừng leo lên và xuống cầu thang.

Cả hai bước từng bước một, cố gắng vượt qua đám đông để đến đích và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của núi Phú Sĩ cùng mặt biển vào lúc hoàng hôn. Mới đi được khoảng mười bước, bất ngờ một tiếng hét lớn vang lên từ đằng xa:

- Cướp! Cướp!

Một người đàn ông hoảng hốt, chạy nhanh xuống dưới chân tháp. Trong khi đó, giữa đám đông hỗn loạn, một tên cướp cao lớn xuất hiện, tay cầm con dao vung vẩy như một kẻ điên, khiến mọi người hoảng sợ. Ai nấy đều vội vàng tránh né, nép vào bên đường, tạo ra một không khí căng thẳng. Khi tên cướp đã thoát xuống dưới, cảnh tượng trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết, những tiếng la hét và những thân người xô đẩy vào nhau làm cho mọi thứ trở nên mất kiểm soát.

Trong khoảnh khắc ấy, một người bất ngờ va vào Shinobu, khiến cô thể nhỏ bé của cô mất thăng bằng và loạng choạng.

- Cẩn thận!!! - Giyuu hét lớn, ngay lập tức lao về phía cô, ôm chặt lấy Shinobu và kéo cô vào lòng. Nhưng sức đà khiến cả hai cùng ngã xuống, lăn lộn trên mặt đất, trong khi Giyuu vẫn cố gắng bảo vệ Shinobu khỏi mọi nguy hiểm.

Khi mọi thứ dần bình tĩnh lại, Shinobu mở mắt ra, cảm nhận sức nặng đè lên người và hơi thở ấm áp quen thuộc. Cô nhận ra rằng mình đã được Giyuu ôm trọn trong vòng tay, nhưng giờ đây, anh lại im lặng đưa tay lên đầu, vẻ mặt biểu lộ sự đau đớn. Một cảm giác lo lắng tràn ngập trong lòng cô, nhưng còn nhiều điều khác đang xảy ra trong tâm trí của Giyuu.

Bất ngờ, khi anh nhắm mắt lại để cố gắng chịu đựng cơn đau, một cơn sóng lớn ập đến trong tâm trí anh, mang theo những hình ảnh và ký ức tưởng chừng đã bị chôn vùi. Cú va chạm không chỉ làm Giyuu cảm thấy đau đớn thể xác mà còn kích thích các dây thần kinh trong não anh. Anh nhắm mắt lại, trong khi Shinobu nằm dưới cơ thể anh, cảm nhận hơi thở ấm áp và nhịp tim đập mạnh mẽ của cô. Đó là khoảnh khắc an toàn nhưng cũng đầy hỗn loạn, khi tâm trí Giyuu như bị cuốn vào một dòng chảy ký ức mãnh liệt. Hình ảnh, âm thanh, và những khoảnh khắc mà anh đã quên bỗng nhiên hiện về rõ ràng. Giyuu nhớ lại lúc mình ngã xuống ở công trình, thấy rõ khuôn mặt của hai người trong giấc mơ, những người bạn, những kỷ niệm của anh và Shinobu - những điều quan trọng nhất trong cuộc đời anh. Một giọng nói quen thuộc vang lên trong tâm trí, nhắc nhở anh về tình cảm mà anh đã dành cho Shinobu, về những khoảnh khắc ngọt ngào và cả những đau khổ. Từng ký ức tràn về khiến trái tim anh như bị xé toạc ra, nhưng đồng thời cũng mang lại cho anh cảm giác trọn vẹn. Cảm xúc mãnh liệt đó như một chiếc cầu nối giữa hiện tại và quá khứ, khiến những ký ức dần trở lại.

Khi ánh sáng chói lòa từ ánh nắng chiếu vào mắt, Giyuu mở choàng mắt, mọi thứ xung quanh như trở nên sắc nét hơn. Anh nhìn thấy Shinobu đang lo lắng nhìn mình, ánh mắt đầy âu lo. Cảm xúc dâng trào, anh không thể kiềm chế được nữa.

- Shinobu... Em có sao không? - Giọng anh trầm thấp, có chút nghẹn lại.

Đôi mắt họ chạm nhau, Giyuu cảm nhận được một sức mạnh mới mẻ, một cảm giác mà anh chưa bao giờ quên. Tình cảm mãnh liệt giữa họ đã trở lại, và với nó, cả quá khứ mà anh tưởng đã đánh mất.

- Anh... gọi em là Shinobu, không lẽ... anh nhớ ra rồi sao? - Giọng cô khẽ run, không giấu nổi sự ngạc nhiên.

- Đúng vậy. Cảm ơn em vì đã luôn đợi anh.

- Vậy thì... tốt quá rồi... - Cô thở phào, ánh mắt dịu dàng nhưng lặng lẽ, trong lòng trào dâng những cảm xúc không thể diễn tả.

Cả hai lặng im trong khoảnh khắc đó, nhưng trong giây phút đó, dường như thế giới chỉ còn lại hai người, tình cảm giữa họ vẫn còn đó, mãi không phai.

Rồi Giyuu và Shinobu từ từ đứng dậy. Giyuu đưa tay ra, nắm chặt lấy tay Shinobu, cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay nhỏ bé của cô. Cả hai cùng nhau leo lên đài quan sát, nơi góc nhìn mở ra một khung cảnh tuyệt đẹp. Dưới ánh nắng vàng ấm áp, biển cả lấp lánh như những viên ngọc sáng, xa xa là núi Phú Sĩ, biểu tượng của xứ sở mặt trời mọc, với những đường nét hùng vĩ và thanh tao. Shinobu ngắm nhìn biển cả và núi Phú Sĩ, những kỷ niệm và tình cảm giữa họ như đang được khơi gợi lại. Cô không ngừng nghĩ về những khoảnh khắc trước đây, khi mà cả hai đã trải qua biết bao khó khăn và thử thách.

Thời gian trôi qua, ánh hoàng hôn từ từ buông xuống, nhuộm cả bầu trời thành những gam màu cam và tím huyền ảo. Giyuu và Shinobu đứng cạnh nhau, tay trong tay, cảm nhận sự bình yên và hạnh phúc khi được ở bên nhau. Những khoảnh khắc quý giá trong im lặng, chỉ có âm thanh của sóng vỗ và gió biển.

- Nữ thần thật sự đã lắng nghe thời thỉnh cầu của em. Cảm ơn anh vì đã đợi em. Em rất vui vì tụi mình có thể như lúc xưa. - Shinobu khẽ cất lời.

Trời tối dần, họ rời khỏi đài quan sát để trở về bệnh viện. Nghe tin Giyuu đã khôi phục ký ức, Tsutako, chị gái anh, vui mừng khôn xiết. Chị chờ sẵn ở bệnh viện, trên môi là nụ cười hạnh phúc:

- Em trai chị tỉnh rồi, quả nhiên ở bên cạnh Shinobu là tốt nhất!

Giyuu và Shinobu đỏ mặt, cảm thấy có chút ngượng ngùng. Sau đó, Shinobu đưa Giyuu đi kiểm tra thêm một lần nữa. Kết quả cho thấy tình trạng của anh đã hoàn toàn ổn định, Giyuu có thể xuất viện về nhà, chỉ cần chú ý nghỉ ngơi để hồi phục hoàn toàn.

Vài ngày sau, Giyuu và Shinobu quyết định tổ chức một bữa tiệc nhỏ để mừng sinh nhật Shinobu và cũng như đánh dấu ngày Giyuu khôi phục ký ức. Họmời những người thân thiết – gia đình và bạn bè chung của cả hai, tạo nên một không gian ấm cúng và đầy ý nghĩa. Tsutako, Kanae, Kanao, Tanjiro, Mitsuri, và Obanai – những người bạn từ thời cấp ba của họ – đều có mặt, tạo thành một nhóm nhỏ nhưng gắn kết.

Trong căn phòng được trang trí nhẹ nhàng với ánh đèn vàng ấm áp, mọi người quây quần bên nhau, cùng trò chuyện rôm rả và cười đùa thoải mái. Những món ăn được chuẩn bị cẩn thận, bày biện tinh tế trên bàn tiệc, làm cho không khí thêm phần vui tươi. Tiếng cười nói hòa lẫn với âm thanh ly chạm nhẹ nhàng, tạo nên một không gian vừa giản dị, vừa gần gũi.

Tsutako, với nụ cười rạng rỡ, không ngừng trêu chọc Giyuu và Shinobu, khiến cả hai đôi lúc ngượng ngùng nhưng cũng không giấu nổi niềm hạnh phúc. Kanae và Kanao, ngồi cạnh Shinobu, nhẹ nhàng chúc mừng sinh nhật cô, trong khi Tanjiro, Mitsuri và Obanai hăng say kể lại những kỷ niệm cũ từ thời còn học chung. Bầu không khí ngập tràn niềm vui và tình cảm chân thành, mọi người cùng nhau tận hưởng từng khoảnh khắc trong buổi tối đầy ấm áp này.

Giyuu thỉnh thoảng nhìn sang Shinobu, ánh mắt anh chứa đựng sự trân trọng và yêu thương. Cả hai không cần nói nhiều, nhưng ai cũng có thể cảm nhận được mối liên kết đặc biệt giữa họ – một mối tình đã vượt qua bao sóng gió để tìm lại nhau. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top