Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Text 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Điểm giờ G, quán bar bắt đầu đông khách hơn. Earth sau quầy bar, lau xong mấy cái ly, vừa nói với Nanon vừa hất cằm về phía sân khấu nhỏ trong bar "Nanon, nhanh đi làm việc của em đi."

Nanon quay đầu nhìn, thấy ban nhạc của quán đã vào vị trí, có người chỉnh dây đàn, có người thử mic, có người chỉnh lại dàn trống. Cậu cau mày bất mãn nhìn Earth.

Nanon chất vấn nói "Tại sao bọn họ được sắp xếp là giám đốc, thiếu gia này nọ. Còn đến lượt em sao lại đi làm ca kĩ chứ?".

Earth mỉm cười trả lời "Tại vì nó hợp với em."

Xong, không để cho Nanon phản bác, Earth nghiêm túc hỏi "Ba tháng này em có nghiêm túc học hát không?".

Nanon hất cằm tự hào khoe khoang "Đương nhiên là có! Anh nghĩ em là ai chứ? Thầy thanh nhạc còn khen em đó!".

Earth gật gật đầu hài lòng "Vậy em lên hát thử một bài đi."

Nanon nhìn sân khấu nhỏ ở trung tâm, có chút ngại ngùng.

Earth động viên "Tự tin lên! Nào, cầm micro đi, lên đó hát thử một chút."

Nanon còn chưa kịp phản ứng đã bị đẩy lên, đám yêu quái cổ vũ cậu "Hát một bài đi."

Nanon cầm micro đứng im một lúc lâu, sau đó mới nghẹn ra một câu "Đi lon ton trong sân có con gà, có con gà..."

Pond, First, Ohm, Joong ngồi bên dưới lập tức phun sạch rượu đang uống, những người khách khác cũng choáng váng.

Nanon hít sâu một hơi, nhìn những người phía dưới, nhớ lại lời bài hát phát trên tivi tối hôm qua, nghiêm túc cất giọng hát tiếp "Gà nào không gáy là con gà con, gà nào gáy lớn là con gà cha. Đi lon ton trong sân bắt con gà là bắt con gà..."

Ban nhạc sau lưng cậu im lặng nhìn nhau, không biết phải làm sao. Đây là trường hợp đầu tiên mà họ gặp.

Bên dưới, khán giả cũng im lặng một hồi, sau đó bắt đầu vang lên những tiếng cười khúc khích. Có người nén cười không được lập tức bật cười ha hả.

Hình ảnh một anh chàng đẹp trai phong độ, quyến rũ cầm mic hát bài "Con gà" như một trò hề.

Cảm giác quán bar của mình sắp biến thành sân khâu hài đọc thoại. Earth bất lực vô cùng, kéo Nanon xuống dưới.

Dùng giọng nói mười phần bất lực hỏi cậu " Rốt cuộc thầy dạy thanh nhạc đã khen em thế nào?".

Đã hát bài cho trẻ con nghe thì thôi đi, lần này nhịp nào cũng trật!

Nanon nhớ lại bộ dáng lão già vuốt bộ râu trắng gật đầu khen mình, cậu nói lại nguyên văn "Hát được như vậy cũng cần rất nhiều kĩ thuật!".

Earth ôm trán thở dài một hơi rồi vỗ vai cậu, vẫn là giọng nói bất lực "Thôi, em cứ bán lông đuôi kiếm sống đi."

Đám yêu quái cũng phun rượu từ miệng ra, cảm thấy quê dùm cho Nanon hết sức, Khaotung bèn đi tới kéo Nanon lại bàn của mình "Hết bài để hát rồi hả? Sao lại chọn bài này? Đã vậy còn hát trật nhịp nữa chứ!"

Nanon cau mày phản bác "Tại sao không thể là bài này?".

Phuwin lên tiếng dạy dỗ "Đi làm nên cất tâm hồn ăn uống ở nhà."

Fourth tiếp lời "Đúng đó! Biết là anh thích ăn gà nhưng mà không cần phải nhớ gà mãi không quên như vậy chứ?".

Nanon nhớ lại đĩa gà xào cay vừa ăn hồi chiều, cậu vô thức liếm môi. Xong lại thở dài thườn thượt.

Vậy là sau này muốn ăn gà phải đem lông đuôi đi bán nữa sao?

"Cục cưng, đêm nay có muốn cùng tôi vui chơi không?" Bốn người đàn ông bước từ bàn phía sau bọn họ cười tươi đi đến. Mở đầu là một người đầu hói, bụng phệ lên tiếng.

Chimon vừa nóc hết ly rượu, ợ một hơi xong ngẩng đầu nhìn gã, híp mắt đánh giá một hồi.

Xấu quá.

Nanon cũng nhìn gã, thứ cậu để ý cái đầu hói có vài cọng tóc mỏng của gã. Cậu lập tức liên tưởng tới Mix.

Hmm, con chim có ba cộng lông trên đầu kia đẹp hơn nhiều.

Fourth cũng nhìn gã qua một lượt, cậu ghé đầu gần Nanon nói nhỏ "Anh còn nhổ lông đi bán nữa là hói như chú này đó!".

Vẻ mặt Nanon buồn rười rượi, nếu không bán lông thì lấy tiền đâu mua gà ăn đây?

Chẳng lẽ lại đi ăn trộm gà? Aaa, thế giới loài người chán quá đi mất.

Dunk cũng nhíu mày nhìn gã. Người này da dày thịt béo, xin miếng máu chắc cũng không có vấn đề gì đâu nhỉ?

Phuwin liếc mắt nhìn lướt qua một lượt, cậu nhếch môi trào phúng "Có phải ông đánh giá bản thân cao quá rồi không?".

Khaotung bên cạnh cũng bồi thêm một câu "Tiếc quá, ông không phù hợp với tiêu chuẩn của chúng tôi."

Gã đàn ông nghe vậy liền tức giân, trừng mắt nhìn họ. Người phía sau gã ta cười ôn hòa nói "Nhưng mà anh có tiền nha~ Đêm nay ngoan ngoan chơi với tụi anh, tụi em muốn bao nhiêu tiền cũng được."

Bao nhiêu tiền cũng được làm Nanon rung động, rồi cậu lại nhìn mấy gã, tiếp tục thở dài. Tiền cũng thích đó, gà muốn bao nhiêu cũng được cũng thích đó, nhưng mà mấy cái mặt này không hợp gu thẩm mỹ của cậu xíu nào.

Bỏ đi, mình là động vật ăn thịt nhưng không ăn tạp.

Dunk mấp máy môi, phun ra hai chữ "Cút đi."

Đám yêu quái còn lại dửng dưng không có biểu hiện gì.

Gã đàn ông lúc nãy không còn vẻ mặt ôn hòa nữa, gã ta cảm thấy bản thân bị sỉ nhục, mất mặt trước đám anh em nên lớn tiếng nói "Con mẹ nó! Tụi mày bày đặt thanh cao cho ai xem?".

Xong gã bước lên, cúi thấp người dùng ngón tay vuốt nhẹ sườn mặt của người gần tầm tay của gã nhất Phuwin, hạ giọng đe dọa nói " Ngoan ngoãn theo anh, em muốn gì cũng có. Nếu còn cứng đầu như này thì đừng trách anh mạnh tay với em!".

Phuwin giận dữ, bắt lấy bàn tay đang làm loạn trên mặt mình, bắt đầu dùng nội lực.

Chỉ một giây sau, gã bắt đầu thấy bàn tay đau đớn, cảm giác như các khớp xương của các ngón tay muốn đứt lìa ra.

Thấy mặt bạn mình nhăn nhó vì đau, gã đàn ông khác tức giận đập bể chai rượu trên bàn để ra uy phủ đầu.

"Vừa sướng vừa có tiền mày không muốn, mày muốn ăn đấm à?".

Ly rượu trên tay Dunk đã có vết nứt, cậu lạnh giọng hỏi "Muốn uống máu mày được không?".

Nanon, Khaotung, Chimon nhếch môi cười, điệu bộ ngồi xem kịch vui.

Fourth cố tình nói to "Sợ là máu bị nhiễm mỡ đó, không có uống được đâu."

Khaotung bật cười, hùa theo "Đúng đó, không ngon đâu."

Cuối cùng cơn tức giận của gã đàn ông bộc phát, gã ta giơ chân đá lật cái bàn, những ly rượu chai rượu rơi xuống đất, vừa vặn rượu văn trúng sáu người bọn họ.

Sáu cặp mắt giận dữ nhìn chằm chằm gã, nếu như ánh mắt có thể giết người, những gã đàn ông đó sớm đã không biết chết bao nhiêu lần rồi.

Sáu người thật sự tức giận. Khách trong quán bar thấy đánh nhau cũng rời đi hết, chỉ vài giây sau đã không còn ai.

Earth âm thầm dựa vào quầy bar quan sát, môi mỉm cười.

Một lũ ngu ngốc.

Gã đàn ông vô cùng khó chịu đối với ánh mắt sáu người họ nhìn mình, gã vung chai rượu định đập vào Fourth - một người trông dễ bắt nạt nhất trong đám.

Khaotung phản xạ nhanh chóng đứng lên chắn trước mặt Fourth, chặn lấy cánh tay đang cầm chai rượu của gã, gằn từng chữ nói "Định đập em tao?".

Mẹ nó, mày tới số mày rồi!

Khaotung từ từ dùng lực khiến gã đau đến tái mét mặt mày, bàn tay bất đắc dĩ phải bỏ chai rượu xuống.

Chai rượu rơi xuống đất vỡ thành từng mảnh, chất lỏng màu đỏ trong chai bắn tung tóe.

Một tên trong số đó thấy tình hình không thể kiểm soát, bèn rút ra cây súng lục được giấu trong giày ra.

Nhắm thẳng vào Khaotung.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top