Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Cuộc viễn du về quá khứ ( phần 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Marick ngồi bần thần trên cửa, anh hai vừa nhận một cuộc gọi như trời giáng.

" Một cặp vợ chồng đã không qua khỏi sau khi bị một tài xế container đâm trúng, theo như giấy tờ tuỳ thân thì danh tính được xác minh là ông Johnson Wade Wright và bà Marry Huston Wright, hiện vụ việc đang được điều tra và làm rõ. Xin cảm ơn."

Jack cười lạnh thê lương, hoá ra chiếc bánh kem thối nát đó đã nghe được lời ước của anh sao?

Hẳn hai người còn lại trong căn nhà tịch mịch đó, vẫn đang như trời trồng. Không ngờ mọi thứ đến quá nhanh và không kịp trở tay.
Được biết, tài xế container đó đang làm việc cho tập đoàn đa quốc gia Luovis. Với người đứng đầu là chủ tịch Irene Luo David, cha ruột của thiên kim đại tiểu thư Irene Luo Jennifer.

Sau một loạt thủ tục chất vấn, vì phía nhà Wright không đủ tiền thuê luật sư nên số tiền bồi thường đã giảm còn 1/5 tổng chi phí. Phiên toà kết thúc không một tiếng khóc than la hét, chỉ có nỗi hận uất đến cùng cực đang cào xé trong thâm tâm hai đứa trẻ...

---

Họ hàng đã sớm không vừa mắt hai đứa nhỏ, mà họ cũng chẳng giàu có là bao, chỉ đủ miệng ăn thì lấy đâu ra tiền làm người bảo hộ cho tụi nó.

Sau 1 tháng cha mẹ mất, Jack lang thang khắp các khu phố đàn điếm, hi vọng thu thập được chút thông tin một ngày nào đó có thể khởi kiện lại nhưng cũng không được gì. Hiện tại anh chỉ có thể nuôi nổi thằng em vô tích sự kia với đồng lương ít ỏi từ việc nhận chụp hình và quảng cáo.
Mà với số tiền bồi thường kia, anh đã có thể sống an nhàn không lo miếng cơm qua bữa.
Anh vừa đi làm thêm ca tối về, công việc bưng bê nặng đến bở cả hơi tai, vì là một thằng nhóc 18 tuổi, làm ở cái khu ổ chuột này khác nào bị bóc lột sức lao động đến thậm tệ, mấy lão cáo già đâu dễ để một thanh niên trai tráng như anh có cơ hội "lười biếng".
Cầm mấy đồng bạc vụn trên tay, anh siết chặt đến nổi cả gân xanh, móng tay đâm vào đến chảy cả máu.

Mẹ kiếp.

Anh về đến nhà đã thấy Marick dọn xong bữa tối, đạm bạc chỉ có vài lát bánh mì đã khô cứng. Đèn phòng Marick sáng hắt hiu, cậu đang học bài. Từ ngày cha mẹ mất đến giờ, cậu không ngày nào là không học. Học như chó chết, học không ngừng nghỉ. Bởi cậu biết, nếu không giành được học bổng toàn phần, thì cậu sẽ không có tiền đóng học phí. Cậu sẽ mãi mãi không có cơ hội trở mình, cậu sẽ lại để Jack lao lực cực nhọc chỉ vì một thằng vô tích sự là mình.

Chưa có buổi tối nào hai anh em ăn uống đàng hoàng, cũng chưa có buổi tối nào cậu yên được giấc. Vì chỉ sợ nhắm mắt một lần nữa, như ngày mưa hôm ấy, gia đình cậu lại ra đi mãi mãi. Cậu chỉ còn anh là hai chữ gia đình mà thôi...
Jack không nuốt nổi lát bánh, quăng ngang đấy rồi lững thững đi về phòng. Nghĩ ngợi thế nào, anh lại quẹo vào phòng của ba mẹ. Căn phòng cũng như phòng cậu, chỉ khác màu sắc cái giường và trên bàn làm việc đầy rẫy những giấy tờ và tài liệu. Jack đẩy tay, vô ý cái 'bộp', anh làm rớt thứ gì đó.

Thì ra là USB.

Jack không nghĩ ngợi gì nhiều, biết đâu ông già lưu gay porn rồi lén coi một mình, chứ ngoài cái thảo mai ra, anh chẳng biết bà mẹ anh tốt ở điểm nào lại được một ông tiến sĩ hốt về.

Anh cắm USB vào máy tính và khởi động. Chiếc máy tính lạch cạch cuối cùng cũng lên.

Anh vào trang một, rồi vào trang hai, rồi lại n trang.

Tay anh run lẩy bẩy, hơi thở cũng gấp gáp dần. Thế đéo nào đây lại là tài liệu mật của tập đoàn Luovis???

Có cả những bằng chứng buôn hàng cấm và hối lộ chính trị, giấy tờ thoả thuận đóng dấu rõ ràng?? Anh không biết nó có nghĩa là gì, nhưng anh chỉ biết, nó là cả một gia tài kếch xù. Địt mẹ, pha này giàu rồi

Phải thật khôn ngoan

Phải thật khôn ngoan

Bà mẹ nó

Anh run đến mức ngừng thở trong chốc lát, ông già anh không hiểu sao lại có được nó và chưa biết chừng ông đã ngu ngốc đi uy hiếp thẳng mặt lão chủ tịch tập đoàn. Nhưng công nhận thằng già David này cao tay, sắp xếp thành một vụ tai nạn sao, lừa bố à ?

RẦM!!

Tiếng phá khoá cổng vang lên, Jack ngừng thở, nghe rõ mồn một nhiều tiếng bước chân cùng leng keng tiếng gậy sắt.

Anh biết, thôi địt mẹ pha này toang rồi.

Jack rút USB, tắt máy tính. Anh chạy ngay qua phòng Marick, đạp cửa. Túm đầu cậu nhét vào dưới chân giường. Marick chưa kịp ú ớ gì đã bị Jack quát lớn

- Cấm mày ló mặt ra ngoài dù có chuyện gì xảy ra, nghe rõ chưa ?! ráng mà nín cái mồm vào.

Cổ Marick chạm phải tay anh như điện giật, tay anh lạnh như băng và còn run lẩy bẩy. Cậu chỉ biết lấy hai tay bịt miệng gật đầu như giã tỏi. Co quắp người lại, một tiếng động cũng không dám hé.

- Thằng oắt con !! tao là bạn bố mày, bước ra đây nhanh lên!!!

Jack nhanh chân chạy lại đóng cửa phòng Marick, anh nghe tiếng leng keng gậy sắt ngày một gần. Jack tựa lưng vào cửa, hít thở thật sâu. Anh siết chặt chiếc USB trong tay, vết bấm còn rướm máu nay lại bị xé toạc lần nữa.

- Bước ra đây mau lên thằng ranh này!!

Jack mím môi đút chiếc USB to bằng nửa bàn tay vào họng, nuốt xuống. USB to lớn bén nhọn cứa làm họng cậu âm ấm, chảy máu rồi.

Nhưng cơn đau họng không là gì so với lũ người rác rưởi ngoài kia.
Cửa bị đạp tung, anh men theo đó bị ngã sóng soài ra đất.

- Sao bố mày nói mà đéo trả lời ?!
Một ông đầu trọc xăm trổ túm cổ áo Jack sốc anh lên cao. Jack nhìn bọn họ, có 4 người và một ông ăn mặc chỉnh chu, hẳn là kẻ có tiền.

- Xin lỗi chú, cháu đang ngủ nên không nghe thấy. – chất giọng khản đặc vì sướt cổ họng làm anh cũng bất ngờ.

- Thôi được rồi, thả nó xuống.- ông ăn mặc có tiền kia nhàn nhạt nói – chú là bạn thân bố cháu, sau khi ông mất có giữ một số giấy tờ không nên. Chú đến để lấy lại thôi.

Ông ta bước đến chỗ Jack, phủi hai cái lên vai áo anh.
- Giờ cháu cho chú biết, tài liệu của bố cháu cất ở đâu nhỉ?

- Phòng bên cạnh.- Jack hướng thẳng ánh mắt về phía ông ta như đang thách thức.

- Oắt con !! Mày biết đây là ai không mà ăn nói sấc xược ?! – lại cái ông đầu trọc nóng tính lúc nãy, khiến anh chỉ biết nhìn khinh bỉ. Với loại người này là dễ chơi nhất.

- Qua phòng bên lục soát.

Ông ta phẩy phẩy tay như đang không chấp nhặt trẻ con, rút trong túi quần ra một hộp thuốc lá, châm lửa. Mùi thuốc lá khiến anh không nhịn được cơn thèm.

- Thưa anh, không có ạ.

Ông ta nhíu nhíu mày, không có ? Lí nào thằng cha đó đưa luôn bản gốc? con người chứ con chó à sao ngu vậy được ? cái USB đó đủ mua đứt cả một công ti tầm trung đấy.

- Thật sự không có?

- Vâng, tụi em đã lục soát hết căn nhà. Cả máy tính cũng xem xét kĩ.
Ông ta thâm trầm nhìn Jack, mắt đối mắt. Ông rút điếu thuốc trên môi ném ra đất, lấy mũi giày dụi tắt. Ông bước nhanh lại chỗ anh khiến anh có chút chột dạ.

Bốp!!

Anh bị đấm một phát ngay bụng đến trợn tròng mắt, lão ta khoẻ vãi cày.
Ông ta bóp cằm anh, đau đớn khiến anh phải hả miệng. Ông ta đưa 2 ngón tay lông lá vào trong họng anh và liên tục móc. Bụng anh nhộn nhạo từng đợt muốn nôn ra nhưng tới ngay cổ lại bị anh quật cường nuốt xuống.
Không thấy gì trào ra ngoài nước bọt và bã bánh mì, lão ta mới đứng dậy, lấy chiếc khăn của đàn em lau lau tay.

Jack đau đớn đến chật vật nhưng ánh mắt như muốn thiêu sống lão già, chiếc USB không biết đã cứa bao nhiêu lần trong cổ anh khiến anh nôn ra máu. Nhưng anh cười thầm, thắng rồi.

Ông ta dường như cảm giác được điều gì đó, nhìn anh một hồi lâu. Jack thở dốc đứng dậy.

- Các ông muốn gì ? Không phải đã dò xét rồi sao ? Tôi còn chưa cảnh cáo các ông tội xâm nhập bất hợp pháp.

Ông ta nhíu chặt đôi mày rậm, liếc nhìn đàn em. Hất mặt phía anh.
4 người cao to lực lưỡng bước đến chỗ Jack, vật anh xuống, lột quần anh ra.

- Địt mẹ! Các ông muốn gì?! Buông ra ngay!!

Ba ông ghìm chặt cả người anh khiến anh một chút cũng chẳng cựa quậy được. Một ông trực tiếp đâm tay vào lỗ hậu anh và ngoáy, máu đỏ tuôn ra như suối khiến anh đau đớn cắn chặt môi, trừng mắt nhìn lão già.

- Mẹ kiếp lão già!! Buông tôi ra !! Buông ra ngay!!

- Không có thưa anh.

Ông ta phất tay bảo dừng lại. Anh được thả ra liền đau đớn kéo quần lên, trợn mắt nhìn bọn họ.
Cả bốn người nhìn nhau rồi đứng lùi ra sau ông chủ. Lão ta bước đến chỗ Jack, ném cho anh một xấp tiền.

- Coi như là bồi thường cho cậu. Đi thôi.

Bọn họ sau khi đã rời khỏi, anh mới lê người đến chỗ cọc tiền kia. Thật mỉa mai thay, tuổi này rồi mà vẫn phải cởi quần để nhận tiền. Quần cũng chẳng thèm khoá, anh lười nhát nằm ra đất.

Một phen chết khiếp.

Jack nhìn hướng chiếc giường đã im lìm từ đầu buổi đến giờ. Anh cười khẩy đá vào gầm giường.

- Ra đây nào thằng vô dụng.

Marick lúc này mới lồm cồm bò dậy, nước mắt nước mũi giàn giụa. Thấy Jack bị đám người kia hạ nhục, lòng cậu đau như cắt. Tuy anh không thích cậu, nhưng anh vẫn là gia đình của cậu, lúc nãy anh còn bảo vệ cậu...
Jack nhắm mắt thở đều đều, chiếc mũi cao, đôi mi dài, làn tóc rối xinh đẹp. cơ bắp vừa đủ, dáng người cao ráo vững chãi, còn có đôi mắt màu xanh lá đa tình. Cậu lau khô nước mắt, thế nào lại vô ý nhìn vào hạ bộ của anh. Cộm lên, rắn rỏi. Lúc nãy anh không kéo khoá..

Marick nuốt nước bọt, cậu vô ý thở gấp hơn bình thường, mặt cậu cũng đỏ lựng hết cả lên. Kì lạ. Cùng là con trai, mà ngại cái gì ?
Để ý thấy có sự khác thường, anh ngồi bật dậy.

- Ê , cái khỉ gì đây. Haha, nhìn anh mày bị móc lỗ hậu mà mày cũng cương cho được à thằng biến thái ?

Anh lấy ngón tay gẩy gẩy vào cậu nhóc non nớt mới dậy thì. Marick đỏ mặt, đẩy anh ra, vội đứng dậy.

- Không .. em không có....

Jack đẩy cậu nằm ra giường
- Không có ? Không có mà thế này à ?
Cách lớp quần Jack cạ hạ bộ nóng hổi vào háng cậu khiến Marick hưng phấn đến run rẩy. Cậu lấy hai tay che mắt, răng chỉ biết cắn chặt môi thút thít.

Thích quá..

Jack trụ hai tay cậu lên đầu, một tay bóp má cậu ngấu nghiến hôn.

Aaa.. nụ hôn đầu của mình.. nụ hôn đầu.. với anh hai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top