Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Âm dương

Megumi cứ tưởng rằng hắn đã nói giúp cậu lần trước thì phu nhân Gojo sẽ không nhắc tới nữa, nhưng cuối cùng vẫn không thể tránh được. Mẹ hắn mới sáng sớm đã lén lén lút lút kéo cậu về phòng nói chuyện to nhỏ.

"Megumi này, chuyện hôm trước mẹ hỏi ấy, hôm nay không có Satoru ở nhà, con nói cho mẹ nghe đi."

"Dạ?..."

Thực ra giữa hai người họ chẳng có chuyện gì cả thì có thể nói gì mới được đây. Megumi bối rối ậm ừ không biết trả lời sao.

Mẹ hắn ngồi dịch lại gần, nói thì thầm như chuyện gì hệ trọng lắm.

"Hai đứa có làm đều không? Thời gian bao lâu? Con biết đấy, Satoru năm nay cũng 30 rồi nên mẹ hơi lo lắng một chút. Megumi, con chưa có nhiều kinh nghiệm đúng không?"

Cậu quả thật chẳng có kinh nghiệm gì với chuyện mà mẹ hắn đang nói. Megumi hiểu ý bà là gì nên cậu lại càng ngại ngùng, chậm chạp gật đầu.

"Vâng ạ..."

"Cái này, con cầm lấy đi."

Mẹ hắn vội vàng dúi cho cậu một cuốn sách, bên ngoài bìa chẳng có hình vẽ gì cả, giống như không muốn để người ta phát hiện ra nội dung bên trong vậy. Megumi cầm lấy nó, ngây thơ mở ra xem ngay. Hình ảnh bên trong lập tức đập vào mắt cậu làm Megumi đờ người. Mẹ hắn vội vàng đóng sách lại ngay lập tức.

"Đừng mở ra ở đây! Để về phòng rồi hãy mở. Megumi, muốn chồng và bản thân mình đều thấy vui vẻ thì không thể cứ thế làm bừa được đâu."

Phu nhân Gojo cười, cái bộ dạng mà cậu cảm thấy rất quen, chắc chắn là sự tự tin của Gojo Satoru được di truyền từ bà ấy rồi.

"Mấy ngày tới mẹ sẽ cho người chuẩn bị thuốc bổ và cả nước tắm. Vậy nhé."

Bà vỗ vỗ vai cậu rồi đứng dậy, để lại Megumi cùng cuốn sách "bí kíp" bí mật gia truyền của mình. Cậu thở dài một tiếng, trong lòng không khỏi buồn phiền. Bọn họ là đàn ông với nhau... sao có thể làm chuyện này được chứ?

Megumi hoàn toàn không hề nhận ra, tư tưởng của cậu đã thay đổi từ việc không thể chung sống cùng hắn như vợ chồng trở thành giữa hai người đàn ông thì khó mà làm chuyện này.

Trong khi đó, cũng có một người đang đau đầu không kém.

Shoko rít một hơi thuốc, nhả vào mặt hắn rồi cười lớn, ôm bụng ngặt nghẽo không ngừng.

"Chết mất thôi. Gojo Satoru của chúng ta bị người ta lừa á?!"

Đúng, Gojo Satoru gia nhập giới thương trường đã mười năm, khiến cho tập đoàn Tsubaki có thể phát triển tới như bây giờ giờ cũng là nhờ một tay hắn và sự lọc lõi trên thị trường của hắn. Vậy mà cuối cùng lại bị "vợ mình" lừa.

Hắn nhăn nhó, phẩy tay gạt đi đống khói mù mịt trước mặt. Shoko là bạn rất thân của hắn, kể từ khi hai người còn nhỏ tới giờ nên Gojo Satoru có thể dễ dàng nói ra bí mật này của mình. Hắn không sợ cô sẽ để lộ nên mới tìm Shoko để xin lời khuyên.

"Vậy nghĩa là giờ dù biết Megumi-kun là nam nhưng cậu vẫn muốn giữ em ấy ở lại bên mình. Cậu thích Megumi-kun hả?"

Hắn đưa bàn tay đỡ trán, cảm thấy bản thân mình tự nhiên lại lo nghĩ vớ vẩn cứ như mới yêu vậy. Gojo Satoru này sắp 30 tuổi rồi, đâu còn trẻ con nữa.

"Ừ. Em ấy có vẻ sợ hãi chuyện bị lộ bí mật nên tớ đã đề nghị tiếp tục duy trì mối quan hệ. Nhưng mà tớ không muốn Megumi chỉ đồng ý vì em ấy lo sợ, tớ muốn em ấy thoải mái khi ở cùng tớ."

Shoko rít thêm một hơi thuốc rồi gật gù.

"Tớ hiểu rồi. Có nghĩa là cậu đang muốn tán "vợ mình", đúng không?"

Gojo Satoru không thể phản bác, miễn cưỡng gật đầu. Ai đời lại có chuyện kỳ lạ đến như vậy? Lấy vợ về nhà, cưới hỏi đàng hoàng vậy mà động cũng không được động, lại còn phải "tán" từ đầu nữa.

"Tớ thấy Megumi-kun có vẻ cũng có cảm tình với cậu đấy."

"Thật không? Em ấy cũng thích tớ đúng không?!"

Gojo Satoru hưng phấn túm lấy Shoko mà lắc lắc không ngừng làm cô cũng thấy chóng hết cả mặt.

"Buông tớ ra đi!!!"

"Nhưng mà... giờ tớ phải làm gì đây?"

Hóa ra Gojo Satoru cũng có lúc trông ngớ ngẩn như vậy, Ieri Shoko cảm thấy vô cùng hả hê khi thấy thằng bạn mình cuối cùng lại có ngày này. Cái vẻ cao ngạo tự mãn của hắn cần có một người khắc chế, chắc chắn phải là Megumi rồi.

"Nếu Megumi-kun đã có cảm tình, vậy thì cậu chỉ cần tấn công mạnh mẽ một chút thôi. Gần gũi em ấy nhiều hơn, để em ấy làm quen với việc thân mật với cậu, khi đó cảm tình sẽ càng tăng lên nhiều hơn."

"Thân mật? Gần gũi á?"

Dĩ nhiên, trong đầu hắn chỉ toàn nghĩ tới mấy thứ đen tối. Shoko còn chẳng thèm xua đi cái đống suy nghĩ đó của hắn mà nhả ra khói thuốc phả thẳng vào mặt Gojo Satoru.

"Nghe thấy tớ nói gì không đó?"

"Shoko... vậy nam với nam quan hệ như thế nào?"

"Hả?"

Cô đảo mắt, đen mặt nhìn hắn, cuối cùng thẳng tay đánh vào đầu Gojo Satoru một cái.

"Này! Cái thằng này! Chưa gì mà cậu đã nghĩ tới chuyện đấy với Megumi-kun hả?! Tỉnh táo lại đi!"

Hắn ôm đầu nhăn nhó, gào lên phản kháng.

"Thì tớ chỉ hỏi thôi mà! Sau này chẳng phải cũng sẽ cần tới sao?! Cậu đi du học nước ngoài nhiều năm như thế, chắc là biết nhiều, chỉ tớ đi."

Ieri Shoko cảm thấy mắt mình giật giật, nghiến răng kèn kẹt nhai cả điếu thuốc đang ngậm. Sao cô lại làm bạn với một tên đầu óc tối mù mịt như Gojo Satoru chứ?! Cô cầm điếu thuốc, gạt tàn thuốc vào chiếc khay pha lê trên bàn làm việc của hắn, thứ mà Gojo Satoru đã mua tặng cho cô bạn từ một chuyến công tác.

"Được rồi, tớ sẽ cho cậu một số tài liệu để tìm hiểu. Nhưng mà đừng có vội vàng đấy, Megumi-kun mà sợ cậu rồi chạy mất thì tớ không chịu trách nhiệm đâu."

Hắn xông tới ôm chầm lấy cô lắc lấy lắc để làm Shoko chóng mặt buồn nôn.

"Cậu đúng là bạn tốt của tớ!"

"Buồn nôn chết đi được, bỏ ra đi!"

Megumi nhìn bát thuốc bổ được đặt trước mặt mình, nuốt khan một cái. Cậu vốn chỉ bịa ra một ngày là "chu kỳ kinh nguyệt" để nói cho mẹ hắn biết, vậy mà phu nhân Gojo lại thực sự ghi vào lịch, kiểm tra thời gian thích hợp "thụ thai" để đun cho cậu thuốc bổ khí âm.

"Ba kích(1) rất tốt cho cơ thể đấy, con mau uống đi."

Cậu dở khóc dở cười mà bê nó lên, mùi thuốc xộc cả vào mũi làm Megumi lợm giọng nhưng không dám bỏ xuống. Cậu là nam, uống thuốc bổ khí âm thì có tác dụng gì đâu chứ... Nín thở một hơi, nhắm mắt nhắm mũi cố gắng uống hết rồi đặt xuống.

"Tốt lắm."

Mẹ hắn vô cùng hào hứng với chuyện chăn gối nhà con trai mình, rất tích cực giúp đỡ. Bà kiểm tra lịch, vui vẻ nói với cậu.

"Hôm nay vừa hay Satoru nhắn với mẹ sẽ về sớm. Giờ mau về phòng đi, mẹ sẽ bảo người chuẩn bị nước tắm cho con."

"Con..."

Cậu muốn từ chối nhưng lại chẳng thể nào nói ra được, cứ nghẹn lại ở cổ họng cuối cùng chỉ gật đầu vâng ạ một tiếng.

Megumi nhìn bồn nước thả đầy cánh hoa và hòa lẫn tinh dầu thơm ngát. Người hầu bê một chậu nước ấm đổ vào pha ra cho vừa.

"Thiếu phu nhân, trong này có dầu thơm, cánh hoa trà và ít dược liệu."

Bọn họ toan bước lại gần, định giúp cậu cởi bỏ kimono thì Megumi giật mình, vội vàng lùi về phía sau.

"Không cần đâu, tôi có thể tự làm được, không phiền tới mọi người."

Người hầu dĩ nhiên không dám làm trái ý bề trên, đành gật đầu rồi lui ra ngoài, đóng cửa phòng tắm lại. Megumi thở dài một tiếng, nhìn cái bồn tắm đầy nước thơm nức. Nếu cậu không dùng, vậy thì mẹ hắn sẽ lại hỏi lý do. Cậu chậm rãi bước về sau tấm bình phong, bắt đầu cởi bỏ từng lớp áo rồi treo lên giá. Cơ thể trắng nõn, gầy mảnh được bao bọc bởi hơi nóng mờ đục. Megumi bước lên bậc gỗ rồi trèo vào bên trong bồn tắm. Nước thơm cùng cánh hoa trà theo đó mà tràn cả ra ngoài, chảy đầy trên sàn.

Cậu thở ra một hơi, để nước ấm thơm dịu bao bọc lấy cơ thể. Đã lâu rồi cậu mới cảm thấy thư giãn đến vậy. Sống ở nhà Gojo làm Megumi cảm thấy không được tự nhiên như ở nhà, cơ thể cùng tinh thần cũng căng cứng hết cả. Vậy nên cậu quyết định sẽ thả lỏng bản thân mình một hôm.

Từng đầu ngón tay cùng ngón chân cũng được giãn ra, Megumi như chìm vào trong nước, tham lam sự phù phiếm xa hoa này.

"Thiếu gia, cậu về rồi ạ."

Người làm thấy hắn vừa về thì liền lại gần, mang tới một khay đựng bát thuốc bổ.

"Gì đây?"

"Là phu nhân dặn dò ạ, nói là gần đây thiếu gia bận rộn vất vả quá nên cần tẩm bổ một chút."

Hắn nhìn nó chằm chằm. Mẹ hắn quan tâm thái quá thì hắn biết, nhưng đột nhiên không dưng lại làm vậy thì hơi khó hiểu. Gojo Satoru rất hiểu ý mẹ mình, bà làm gì cũng đều có lý do cả.

"Vậy còn thiếu phu nhân? Có thuốc bổ cho Megumi chứ?"

"Dạ có ạ. Phu nhân đã chuẩn bị chu đáo cho cả thiếu phu nhân rồi ạ."

Hắn dù còn đang thắc mắc chưa biết lý do của mẹ mình là gì, nhưng nghe được bà cũng quan tâm tới vợ mình thì Gojo Satoru cũng thấy vui vẻ, gật gật đầu rồi cầm bát thuốc lên uống một hơi hết sạch. Cái vị đắng chát của nó làm hắn nhăn nhó mặt mày.

"Vậy được rồi đúng không?"

"Vâng ạ, thiếu gia đi nghỉ ạ."

Dạo này đơn hàng mới khiến công việc của hắn trở nên bận rộn hơn. Gojo Satoru cũng phải thường xuyên về nhà muộn, không có cơ hội cùng cậu dùng cơm. Bọn họ đã mách nước cho hắn rằng muốn chiếm được cảm tình của Megumi thì cần phải ở bên cạnh cậu nhiều hơn, vậy mà hắn lại bận tối mắt tối mũi.

Cánh cửa phòng vừa mở, hắn đã cảm thấy có mùi hương dịu nhẹ thoang thoảng quẩn quanh. Là mùi hoa trà mà hắn vẫn ngửi thấy khi ở cùng cậu.

"Megumi? Em ngủ rồi à?"

Hắn cởi bỏ áo vest, treo lên giá treo đồ rồi lại gần giường ngủ. Có vẻ như Megumi đã đi ngủ từ sớm rồi.

"Megumi?"

Cậu trùm chăn kín, khuôn mặt đỏ ửng như phát sốt làm hắn hơi hốt hoảng, vội vàng ngồi xuống giường, vươn tay chạm lên trán cậu. Không nóng lắm, không giống như bị lên cơn sốt. Nhưng vẻ mặt mơ hồ của Megumi cùng sự khó chịu của cậu khiến hắn lo lắng.

"Em mệt hả? Cần tôi gọi bác sĩ tới không?"

Hắn định kéo chăn của cậu xuống để Megumi có thể cảm thấy thoáng hơn, cậu vội nắm lấy tay hắn giữ lại.

"Đừng... tôi chỉ khó chịu một chút thôi."

Không biết thứ thuốc đó có vấn đề gì không nữa. Hay là bởi vì cậu là đàn ông nên mới vậy? Cơ thể đàn ông không tiếp nhận được chúng nên mới khó chịu đến thế sao?

Megumi từ ban nãy đã bắt đầu cảm thấy nóng trong người, toàn thân ngứa ngáy khó chịu. Ngay cả tới "thằng nhỏ" của cậu cũng run rẩy nãy giờ rồi.

"Tôi không biết bị sao nữa..."

Cậu chưa từng trải qua loại cảm giác này, nhưng Megumi biết là mình vẫn đang rất tỉnh táo, chỉ có cơ thể là khó chịu thôi. Megumi nhìn hắn trước mặt, trong đầu chỉ tràn ngập hình ảnh của Gojo Satoru, cậu muốn hắn ôm mình, chạm vào người mình thật gần gũi, để hắn giúp cậu xoa dịu cái nóng của cơ thể lúc này.

Gojo Satoru có vẻ như đã lờ mờ đoán được mẹ hắn làm chuyện gì rồi. Hắn đã nói rằng bà đừng quan tâm tới chuyện riêng của vợ chồng mình, cuối cùng vẫn cứ nhúng tay vào. Thật là hết nói nổi.

"Megumi, em thấy khó chịu ở đâu?"

Hắn ngồi lên giường, nhẹ nhàng kéo chăn xuống, nhích lại gần Megumi. Cậu thở dốc, dựa vào người hắn.

"Chỗ đó..."

Vạt áo ngủ bị gạt ra, Megumi cả người nóng nực, quẩn quanh mùi hương hoa trà dịu nhẹ, cố gắng vươn tay chạm vào hạ bộ của mình. Cậu chưa từng cảm thấy khó chịu đến thế như bây giờ. Như thể có ngàn vạn con kiến bò trong người, khiến Megumi run rẩy.

"Chỗ này phải không?"

Bàn tay hắn chạm lên thằng nhỏ của cậu dưới lớp áo lót, nắm lấy nó rồi bao bọc bằng lòng bàn tay to lớn chai sần. Nhiệt độ của hắn như một viên đá giải nhiệt, khiến Megumi dễ chịu ngay tức khắc. Cậu thở dốc, nắm chặt lấy áo sơ mi của hắn đến nhàu nát.

Gojo Satoru chưa từng làm chuyện này cho người khác, nhưng tất nhiên hắn biết làm thế nào để bản thân là một thằng đàn ông cảm thấy thỏa mãn. Thằng nhỏ phải được chăm sóc thật cẩn thận. Hắn bao bọc lấy dương vật cậu, liên tục xóc lên.

Megumi con non nớt trước loại khoái cảm này, chỉ có thể cắn chặt môi không dám kêu lớn. Cậu vươn tay bịt chặt lấy miệng mình, mở lớn mắt trừng trừng nhìn phía dưới. Hắn đang chạm cậu, vuốt ve, bóp nắn lấy cậu, thứ xúc cảm cường đại này thật sự quá sức với cậu rồi. Megumi không ngăn được giọng của mình, rên rỉ lớn tiếng rồi bắn ra. Tinh dịch đặc màu trắng ngà vương đầy lên tay hắn.

Hai mắt màu xanh lục lấp lánh ướt nước. Megumi đã xấu hổ tới mức muốn khóc rồi.

Gojo Satoru cảm nhận sự nhớp nháp trên tay mình. Không ổn rồi... Hắn chỉ mới nghĩ tới chuyện "đen tối" thôi mà đã bị Shoko mắng cho một trận. Không nghĩ tới sự việc lại tiến triển nhanh đến thế. Gojo Satoru còn chưa kịp học hành tử tế mà!

"Megumi... không được rồi..."

Hắn đứng dậy, cởi bỏ thắt lưng rồi tới khóa quần. Thứ đó của hắn bật ra, kích cỡ khủng bố làm cậu sợ hãi. Toàn bộ sự hưng phấn biến thành kinh hãi, Megumi lắc đầu, khóc lên che mặt đi. Gojo Satoru biết là làm cậu hoảng rồi, hắn vội vàng ôm lấy cậu xoa dịu.

"Tôi biết rồi, chúng ta sẽ không làm gì đâu. Nhưng tôi đã giúp em rồi, em cũng phải giúp tôi bằng tay chứ? Vậy mới hòa được."

Cậu hé mắt nhìn hắn, vô thức cắn cắn môi lấy quyết tâm. Đôi môi đỏ hồng của cậu căng mong lên vì nóng. Megumi cuối cùng gật đầu, run run vươn tay tới chạm vào hắn. Nhưng bàn tay của cậu gầy nhỏ quá, không là gì so với thứ có kích cỡ đáng sợ kia.

Gojo Satoru nắm tay cậu, bao lấy bên ngoài, cùng nhau vuốt thằng nhỏ của hắn rồi xóc lên. Megumi chẳng làm gì nhiều, ngoài chuyện chà sát lòng bàn tay vào từng đường gân rật rật nóng rực của hắn. Cậu có thể cảm nhận được chân thực sự đàn ông cường đại của hắn, người mà cậu đã lấy làm chồng. Bọn họ đang gần gũi với nhau theo cách ngoài sự tưởng tượng của cậu.

Megumi vẫn tỉnh táo, cậu biết rõ điều đó, bởi cậu ngay lúc này đang ghi nhớ cơ thể hắn, khuôn mặt lúc hứng tình của Gojo Satoru. Cậu ngẩng đầu nhìn hắn, nhận ra hắn cũng đang thở dốc rên rỉ vì được bàn tay của cậu vuốt ve.

Cảm thấy chỉ như vậy là chưa đủ, hắn ôm eo cậu lại gần hơn, nắm thằng nhỏ của cậu áp lên của hắn, cùng lúc bao lấy, xóc lên thật nhanh. Megumi giật bắn cơ thể, hai vai run rẩy vì thức kích thích đáng sợ. Dương vật của cậu đang kề sát với hắn, nóng bỏng mà xúc động không ngừng. Cậu ngửa cổ thở dốc, vô thức ưỡn cái eo đẩy hông lại gần Gojo Satoru hơn.

Tiếng lép nhép từ tinh dịch cậu mới bắn và thứ đang rỉ ra lúc này từ quy đầu của cả hai người họ làm mọi thứ cứ hỗn loạn hết cả. Megumi chẳng ngăn được tiếng kêu rên nữa, cậu ôm siết lấy cổ hắn, nấc lên từng tiếng rồi căng cứng người bắn thêm lần nữa cùng với Gojo Satoru.

Đống chất lỏng màu trắng đục vương vãi khắp quần áo ngủ của cậu và bộ đồ đi làm của hắn, ngay cả ga đệm cũng ướt bẩn. Megumi thở dốc, hé mắt nhìn quanh, một lần nữa xấu hổ tới mức không dám nói gì hết. Cậu ôm siết lấy hắn, giữ cho cả hai không nhìn vào mắt nhau. Gojo Satoru buồn cười, cảm thấy nếu tiếp tục nữa thì cậu sẽ chạy mất, vậy nên cứ dừng ở đây được rồi.

"Megumi, em hết khó chịu chưa?"

Hắn vỗ nhẹ lên lưng cậu như an ủi, nhận lại cái gật đầu của cậu thay cho câu trả lời.

"Nhưng mà chúng ta phải lau người đã."

Megumi bấy giờ mới chịu buông cánh tay ôm cổ hắn ra, cúi đầu nhìn chằm chằm vào tay mình. Cậu tránh khỏi hắn, nhìn đống hỗn độn giữa hai người. Bọn họ đều là đàn ông, mọi bộ phận trên cơ thể đều giống nhau, đều mang dấu dương, ở bên cạnh nhau liệu có ổn không?

Gojo Satoru giúp cậu lau người sạch sẽ, còn mang một bộ ga giường mới trong tủ ra cùng Megumi thay cho bộ cũ đã bẩn.

"Em ngủ trước đi, tôi đi tắm đã."

Hắn ôm nhẹ lấy cậu rồi rời khỏi phòng ngủ. Megumi vừa mệt vừa xấu hổ, vội vàng nằm xuống, trùm kín chăn che đi khuôn mặt đỏ lựng của mình.

Gojo Satoru vừa mới kéo cánh cửa phòng ra, bước về phía phòng tắm thì đã phát hiện ra bóng người lấp ló.

"Mấy người đừng có lén lút như vậy, về mà thông báo cho phu nhân đi."

Hắn đoán không sai, đều là do mẹ hắn bày ra mấy trò này. Hai người làm kia sợ hãi, vội vàng cúi đầu rồi rời đi ngay lập tức.

Bọn họ vừa tới chỗ phu nhân Gojo, ghé lại nói nhỏ.

"Vậy sao? Thế là tốt rồi."

"Nhưng mà phu nhân... phu nhân cho thiếu phu nhân uống cái gì vậy ạ? Nếu là thuốc... có sợ không ổn lắm không ạ?"

Bà ấy nhún vai, phẩy chiếc quạt che mặt.

"Chỉ là thuốc bổ thôi, yên tâm. Ta đâu phải bà mẹ chồng quá đáng ép chúng làm gì. Là tự chúng nó không nhịn được thôi. Để xem hai đứa phu thê ngốc nhà nó chịu được tới bao giờ."

(1) Ba kích: Một vị thuốc nam. Ba kích có tác dụng hỗ trợ nữ giới điều hòa kinh nguyệt, nâng cao chất lượng tình dục giúp nữ giới đạt được khoái cảm tốt hơn. Nhưng ba kích cũng có tác dụng với cả nam giới, thường giúp cải thiện rối loạn tình dục.

(*) Note: đính chính cho mẹ chồng:)) mẹ chồng chỉ cho hai vợ chồng con trai uống thuốc bổ, tăng cường sinh lý. Nhưng cái gì bổ quá thì cũng đều không ổn:)) Megumi chưa phát tiết bao giờ nên khi được bồi bổ quá nhiều dẫn đến cơ thể bộc phát. Chứ mẹ chồng không cho con dâu dùng xuân dược nha:)))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #gofushi